Nô Lệ Khoái Lạc (The Pleasure Slave)

Chương 12

“Không giảng thuyết nữa.” những ngón tay anh luồn vào trong tóc cô, kéo cô chặt hơn vào trong cái ôm của anh. “Không phải bây giờ.”

Cô nuốt xuống và giật phắt ánh nhìn sang chỗ khác.

“Nhìn tôi này, Julia.”

Từ từ, một cách từ tốn, đôi lông mi đen, dài của cô ngướt lên cho tới khi cô chạm vào ánh nhìn của anh. Anh biết những gì cô thấy trong đôi mắt anh. Đói khát, đói một cách trần trụi và nguyên thủy. Anh muốn cô, muốn quên đi xung quanh, muốn quên đi anh là ai và cái gì, muốn đánh mất chính mình nếu chỉ trong một khoảnh khắc để tìm thấy sức mạnh trong vòng tay người phụ nữ quen thuộc.

“Lưỡi tôi bỏng rát vì nếm hương vị của em. Đôi tay tôi ngứa ran vì sờ mó em. Và cái cán của tôi gào thét vì điểm trung tâm của em. Hãy để tôi có em.”

Ham muốn bừng lên trong mắt cô, làm tròng mắt xanh sâu thẳm trở nên tối màu và mi mắt hạ xuống lưng chừng. Chỉ sau đó, cô là hiện thân của ham muốn, và một lực vô hình dường như lôi kéo cô gần hơn, vẫn gần hơn cho tới khi cái vật rắn chắc của anh ép sát vào chỗ mềm mại của cô. Mùi hương kì lạ của cô, như ánh trăng và sao, phảng phất tới lỗ mũi anh.

Anh di chuyển đôi tay thấp hơn và cảm nhận làn da mềm mại sau cổ cô, hướng dẫn mặt cô dịch sát vào anh. Cơ thể nhỏ bé, mềm mại tựa vào anh, vừa vặn một cách hoàn hảo, và theo bản năng, anh biết rằng anh thậm chí sẽ vừa vặn hơn bên trong cô. Một lần, hai lần, môi anh quét lên môi cô, nấn ná một lúc lâu hi vọng sẽ hấp thụ vị ngọt ngào của cô.

Hơi thở anh mân mê mũi cô, má cô, như anh chờ đợi lời mời chia sẽ những thứ bị chờ đợi bên trong. Khi cô không hé mở, lưỡi anh đánh nhẹ và lần theo đường viền trên môi cô. Cô rên lên, một âm thanh thấp và đứt quãng làm đầu gối anh trở nên yếu đi như nó cuốn anh vào trong những làn sóng khiêu da^ʍ.

“Mở ra cho tôi,” anh nói

Một cách đáng ngạc nhiên, cô làm theo mà không do dự.

Lưỡi anh trượt vào bên trong một cách dễ dàng, và anh bắt đầu điệu nhảy chậm của va chạm và rút lui. Lúc đầu cô di chuyển nhẹ nhàng theo miệng của anh, cứ như đang khám phá và thăm dò, nhưng cái đập của sự tự chủ sớm bị sụp đỗ và cô gia tăng tốc độ.

Cô đẩy mạnh và nhanh. Môi cô khớp vào anh ta, và cánh tay cô khóa xung quanh lưng anh, móng tay cô cào vào da thịt anh. Cô rên lên, cố gắng đánh chìm tất cả qua da của anh. Hương vị của cô sâu đậm với đăm mê cháy bỏng, sự kết hợp dữ dội của ham muốn hoang dã và sự cuồng nhiệt chưa được khai phá.

“Tuyệt thật,” anh thì thầm, buộc mình rút khỏi cô một lúc. “Tôi muốn nhiều hơn nữa.”

“Nhiều. Nhiều hơn nữa.” Cô giật anh trở lại với cô, ôm chặt lấy anh và giữ anh gần với cô khi cô chuyển hông về phía trước, đắm chìm trở lại và đung đưa lần nữa_ không còn hành động ngây thơ nữa.

Cô hoang dã với sức ép của nhu cầu. Trán anh nhíu lại với sự bối rối. Trước đó, anh chưa bao giờ gặp người phụ nữ nào lại bùng nổ một cách nhanh chóng như vậy. “Julia?”

“Đừng dừng lại,” cô nói. Tại mỗi điểm tiếp xúc, mỗi khi bắp đùi của cô lướt qua cái vật cương cứng của anh, đôi tay cô giữ anh chặt hơn, nhiều hơn một chút tuyệt vọng. Bất kể con người trứơc kia của Julia phản đối ngược lại, đây là những hành động của người phụ nữ cần đáp ứng ngay lập tức.

Cô thích anh theo cách đó.

Sự thỏa mãn lướt qua anh khi anh tưởng tượng việc đáp ứng cô trong mọi cách mà anh biết.

“Tôi không thể có đủ,” cô hổn hển, hơi thở nặng nhọc, đôi mắt cô vẫn nhắm. Cô tiếp tục xoay tròn tựa vào anh, “Anh đã hứa nhiều hơn mà. Tôi muốn nhiều hơn.” Lời nói của cô đi thẳng tới cái cán của anh, làm anh cứng lại và sưng lên đến mức đau nhói. Anh biết cô đã ướt, quá ướt đến nỗi anh sẽ không gặp vấn đề gì khi trượt cái vật quá khổ của anh vào trong cô.

“Tôi sẽ cho em tất cả mọi thứ,” anh nói. Hơi thở của anh bắt đầu hơi quá nhanh. “Tôi thề với em điều này.”

Lúc này khi anh vươn tới miệng cô, anh không phải yêu cầu cô mở ra cho anh. Lưỡi cô hăm hở rút ra để chạm vào anh, cuốn lại và quấn lấy anh. Thậm chí răng của họ va vào nhau với sức ép của nhu cầu. Cô cắn vào môi dưới của anh như thể cô muốn xé anh ra. Đôi chân cô ôm chặt lấy anh, và cô cọ sát mạnh mẽ hơn vào cái vật cương cứng của anh. Cô xiết chặt lấy mông anh, sau đó vươn ra xung quanh và khum tay xuống cái túi lớn của anh thông qua cái quần ống bó.

Anh hít vào một hơi. Cô giống như chất lỏng cháy và cơn bão dữ dội kết hợp lại. Lúc đó anh muốn đẩy sâu vào bên trong cô cho đến khi cô chỉ có thể thở hổn hển tên anh. Anh muốn cảm thấy những bức vách bên trong cô xiết chặt lại khi cô tìm kiếm sự phóng thích, muốn cảm nhận sức mạnh dâng trào của cơn khoái lạc khi anh ôm thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô và làm cạn kiệt bản thân bên trong cô.

Anh muốn tất cả thứ đó từ một nụ hôn đơn giản và vài cái vuốt ve.

Không thể hiểu được.

Nụ hôn không nên tốt thế này, kì diệu thế này, anh nghĩ. Nụ hôn không nên phá hủy anh, không nên làm anh khao khát cho những điều không thể. Nhưng nó đã thế. Anh khao khát một cách bất ngờ. Với mỗi cái ép chặt của lưỡi, với mỗi cái lướt qua của cơ thể, anh khao khát cho linh hồn của họ kết nối, cho con tim của họ hòa cùng một nhịp.

Anh khao khát cho mãi mãi. Không, chắc chắn không.

Anh không bao giờ cảm thấy…sự lôi kéo này trước đây. Nhu cầu này như trở thành một phần của anh. Chắc chắn điều này không là gì với chính Julia, anh suy nghĩ, nhưng là tất cả người đàn ông phải làm để chinh phục ham muốn của anh ta.

Yeah. Chính là thế. Julia bé nhỏ đang tỏ ra hấp dẫn hơn, thú vị hơn anh đã tưởng tượng lần đầu, và bản năng chiến binh của anh yêu cầu anh phải chinh phục cô ta. Đó là tất cả. Cô có hưong vị như phấn hoa và cảm giác mềm mại hơn cả cánh hoa gartina, nhưng cô không có ý nghĩa gì với anh hơn là những người phụ nữ khác của anh.

Cô không đặc biệt.

Xác định bây giờ để khẳng định với chính mình rằng anh có thể có được cô mà vẫn dửng dưng, anh kéo những cái hôn xuống quai hàm, cổ, xương đòn của cô, tất cả khoảng thời gian đó vẫn giữ tâm trí anh tách ra. Cô không là gì hết, anh nói với chính mình, chỉ đơn thuần là một guan ren.

“Bây giờ tôi sắp cởi bỏ quần áo của cô, nixa.”

“Vâng, tôi_” Julia tạm dừng. Cô nhận thấy có điều gì không đúng. Bây giờ có điều gì đó khác biệt. Anh có vẻ lạnh lùng và nhẫn tâm, hoàn toàn không quan tâm.

Cô đẩy bản thân ra khỏi đám cháy kɧoáı ©ảʍ dữ dội trong tâm trí cô và dần dần lấy lại cảm giác bình thường. Các phần nhỏ bé nhảy múa bên trong cái ôm ghì của cô, sau đó bị hóa cứng. Tristan không thở khó, thậm chí cũng không thở hổn hển, trong khi cô nổ lực cho từng hơi thở. Anh xuất hiện hoàn toàn có tay nghề cao, thản nhiên và kiềm chế trong khi cô cong lên và quằn quại để được nhiều hơn.

Biểu hiện của anh cứ trơ trơ, đôi mắt trống rỗng không cảm xúc, đôi môi kiên định, rắn chắc. Anh không giống như một người tình nồng nhiệt. Anh nhìn…bị loại bỏ. Giống như một nô ɭệ làm theo mệnh lệnh của chủ nhân. Cô nhận ra rằng anh không thực sự muốn cô. Anh chỉ đơn thuần đóng một vở kịch. Buồn nôn và ngượng nghịu khuấy tung trong dạ dày cô.

Với những động tác bình tĩnh, chắc chắn, anh bắt đầu kéo áo qua khỏi đầu cô.

“Không.” Julia giật mạnh về phía sau, tránh xa khỏi Tristan và lực hút nam châm của cơ thể anh.

Tôi là một con ngốc. Tại sao cô không đẩy anh ta ra trong giây phút đầu tiên anh chạm vào cô? Nhưng cô đã biết câu trả lời. Khi đôi tay anh di chuyển dọc cơ thể cô để kiểm tra những vết thương, cô thấy chính mình đang đương đầu với mọi tưởng tượng đã từng gợi lên trong tâm trí cô. Cảm xúc thuần khiết, bản chất đàn ông thô ráp. Ham muốn hoàn toàn.

Làm thế nào mà cô đã van nài_ làm thế nào mà cô vẫn van nài_thêm nhiều vuốt ve của anh ấy, thêm nhiều hương vị của anh ấy. Chúa ơi, anh ta đã dung lưỡi mơn trớn trên đôi môi cô trong khi đôi tay xoa bóp cô. Cảm giác râm ran và bức thiết đã bắn thẳng qua cô như tia chớp mà cô đã muốn Thượng Đế giáng xuống cô. Ham muốn đào xới sâu trong bụng cô, giữa hai chân cô, và núʍ ѵú của cô như bị nén chặt lại. Cô chỉ đơn giản phản ứng lại.