[12 Chòm Sao] Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Tôi

Chương 55: Toả Sáng.

Người ta bảo, cái gì đến rồi cũng sẽ đến, ngày diễn kịch cuối cùng cũng đã diễn ra rồi, bao nhiêu công sức tập luyện bấy lâu nay cuối cùng cũng đã đến lúc để thể hiện....

- Con khùng! Bỏ tay ra, đừng, đừngggggggg!!!

- La gì mà la, đóng vai tiên thì phải ra dáng tiên chứ! Ây, cấm cậu chạy!!!!!

Chuyện là... Mặc Thiên Bình tuy đóng vai tiên nhưng không muốn mặc váy, nhưng vì nghe lời Xử Nữ mà đã miễn cưỡng mặc. Nào ngờ khi thay đồ xong, vừa ra đã bị con Sư kéo lại rồi ép đội tóc giả...

- Hai người có thôi đi không hả? Đây không phải là cái công viên đâu nhá! Chuẩn bị lẹ lẹ lên, lớp mình sắp diễn rồi đó. - Xử Nữ thấy vậy liền hối thúc, sau đó liền đi nhanh Theo cô Thuỳ Chi và Ma Kế để mượn thêm đạo cụ của các lớp khác.

Tất cả học sinh của lớp 11Z hiện đang ngồi bên trong chờ đến lượt ra diễn, đứa nào cũng cười nói rất vui vẻ, chỉ riêng Thiên Cự Giải vẫn ngồi lặng thinh một chỗ. Tâm trạng của cô bây giờ không biết nên nói thế nào nữa, thật sự rất hồi hộp! Cô từ nhỏ trước mỗi lần lên sân khấu đều có những biểu hiện này, nhưng cô của hôm nay lại có thứ cảm giác gì đó rất kỳ lạ, dường như lo lắng hơn mọi khi rất nhiều!

Dược Thiên Yết bất ngờ đi ngang qua phía cô, chỉ lẳng lặng để lại một câu:

- Yên tâm đi, lát nữa đến khúc phải hôn thì tôi sẽ cố giả vờ, cậu đừng lo.

Chất giọng đó dường như khiến con Tim càng đập điên loạn, giọng nói của cậu... sao lại có sức hút với cô đến vậy? Giống như một thứ thuốc khiến người ta mê mẩn đến xao lòng, nhưng lại thêm chút bình yên, chẳng biết phải nói về nó thế nào nữa. Cự Giải sau một lúc thì cũng ổn định được một chút, cô liền lấy tờ kịch bản bên cạnh rồi ngồi tập lời thoại.

~~~ Chuyển cảnh ~~~

---- Tại Một Nơi Nào Đó ----

- Chị à, con nhóc Song Ngư nó rất nhớ chị, ngày nào cũng gọi điện cho em để hỏi thăm tình hình của chị đấy. - Người phụ nữ ngoài 30, mặc áo thun trắng lệch một bên vai và chiếc chân váy xoè dài, bà sau một lúc làm việc mệt mỏi trên máy tính liền quay sang nói với người bên cạnh. Ngồi cạnh bà, người phụ nữ xinh đẹp đó liền cất giọng:

- Đừng có nhắc đến con bé đó trước mặt chị.

- Ôi chị tôi ơi, cứng đầu vừa thôi, dù gì nó cũng là con của chị, là con của chị đấy! - Bà đứng bật dậy nhăn nhó. Tên của bà là Tưởng Tuyền, là dì của Liễu Song Ngư. Còn người phụ nữ trung niên bên cạnh... chính là mẹ của cô, bà Tưởng Tuyết Nhi!

Tưởng Tuyết Nhi nhìn thấy thái độ của em gái mình thì chân mày hơi nhíu xuống:

- Nó chỉ là đứa con mà cha mẹ đã ép chị sinh ra cùng người đàn ông chó má kia, chị chưa từng xem nó là con của chị!

Tưởng Tuyền nâng tròn mắt sững sờ, cắn nhẹ môi dưới:

- Được, cứ coi là chị không quan tâm tới con bé, nhưng ít ra chị cũng chính là người sinh ra nó, chị cứ như vậy thì biết phải làm sao? Con bé nó hoàn toàn vô tội, hà cớ gì lúc nào chỉ cũng ghét bỏ nó? Chị bảo anh rể là người đàn ông chó má, vậy mà suốt mười mấy năm qua chính anh ấy là người nuôi dưỡng Tiểu Ngư giúp chị, còn chị thì sao? Lúc nào chị cũng...

- Đủ rồi, hôm nay chị mệt rồi, em đừng đứng đó mà nói nhảm nhí nữa. - Tưởng Tuyết Nhi liền lập tức quay lưng rồi cầm balo rời khỏi đó, khiến cho Tưởng Tuyết càng thêm tức giận. Người chị gái này, đúng là hết thuốc chữa mà.

Tưởng Tuyết Nhi rời nhanh khỏi nơi đó, bà không muốn nghe bất cứ câu từ gì liên quan đến đứa con gái này cả. Bà thật sự ghét nó, sinh nó ra chính là tai nạn ngoài ý muốn và là điều sai lầm nhất trong cuộc đời bà.

---

Lưu Ma Kết sau khi giúp Xử Nữ và cô Chi chuẩn bị đầy đủ đạo cụ thì liền bước ra nói:

- Mọi người nhanh chóng chuẩn bị đi, sắp đến lượt lớp mình rồi đó. - Vừa dứt lời, anh đã hơi khựng lại đôi chút, rồi khỏi: - Ủa, Nhân Mã đâu?

- Ở trong nhà vệ sinh nãy giờ rồi, không biết nó có sao không. - Sư Tử ngừng đưa mắt lên điện thoại, ngước lên đáp.

- Ai đó đi kiếm cậu ấy đi, chứ sắp diễn rồi đó, nhỡ muộn thì chết. - Ma Kết nhíu mày nói, gương mặt có phần lo lắng.

- Hội trưởng, để tôi đi xem thử. - Xử Nữ nhảy xuống khỏi cái bàn mà mình đang ngồi vừa nói vừa chỉnh lại phần áo bị nhăn nhúm.

Lưu Ma Kết nhìn cô rồi mỉm cười:

- Ừm, phiền cậu rồi.

---

Lâm Xử Nữ đi qua khu nhà vệ sinh, gọi mãi nhưng không thấy Nhân Mã đâu, liền đi tìm ở chỗ khác thì thấy con ngựa này đang thong dong đua hoa bắt bướm ở khu đất gần sân bóng. Xử Nữ tức sôi máu một trận, đập lên đầu Nhân Mã một quả sưng vù rồi lôi cổ kéo đi, miệng quát mắng:

- Cậu được lắm, sắp diễn tới nơi còn ở đây rong chơi mà không chịu luyện lời thoại à? Kỳ này mà diễn không tốt tớ đập gãy chân chó của cậu!

Sau khi Lâm Xử Nữ kéo Nhân Mã về thì lớp cuối cùng cũng đông đủ, ngay lúc ấy có một cậu MC chạy vào bên trong rồi thôn báo:

- Lớp 11Z chuẩn bị ra diễn đó nha!

Nghe xong câu nói đó, Tim của Thiên Cự Giải chợt đập một nhịp mạnh. Hồi hộp... đến ngộp thở! Càng không dám bước ra ngoài kia, Cự Giải cô sao lại có thể yếu đuối đến thế chứ? Chính cô cũng tự căm ghét tính cách này của bản thân. Cô nhìn hết tất cả mọi người trong lớp, họ có vẻ trong lòng có chút bồn chồn nhưng ngoài mặt vẫn cười nói rất vui vẻ.

Ước gì... cô cũng được như họ.

Liễu Song Ngư như thấy được biểu cảm của Cự Giải, cô lập tức bước lại gần, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Cự Giải rồi nói:

- Đừng lo lắng, cố gắng hít thở sâu để giữ bình tĩnh, mọi thứ sẽ không quá đáng sợ khi ta biết tiếp nhận nó mà không cần trốn tránh.

Song Ngư nói xong liền nhoẻn miệng cười thật tươi khiến cho lòng dạ của Cự Giải cũng như được căng dãn ra, cô nhìn Song Ngư rồi liền nói cảm ơn. Song Ngư thật sự đã quá tâm lý rồi, Cự Giải vốn rất sợ hãi nhưng giờ tâm trạng có lẽ cũng đã ổn hơn rất nhiều.

Bất chợt, tụi nó nghe được tiếng vỗ tay của rầm rộ của đám học sinh, báo hiệu rằng tiết mục của lớp 10A cuối cùng đã kết thúc. Tiếng một MC nữ vang lên:

- Tiếp Theo sau đây sẽ là phần trình diễn của lớp 11Z!

Đám học sinh lớp 11Z liền tụm lại đập tay với nhau một cái như để thúc đẩy tinh thần cho nhau, sau đó liền nối đuôi bước dồn ra sân khấu.

Sân khấu bây giờ chính là của họ, tâm điểm của tất cả mọi người lúc này cũng chính là họ!

12 con người, nhất định sẽ mạnh dạn toả sáng Theo cách của riêng mình!

oOo End chương 55 oOo

Ngoại truyện:

5 năm sau ~

- Tối qua đi với con nào?! - Một cô gái với mái tóc màu đỏ lai cam cầm cái chổi lông đứng trước cửa, chặn lại không cho chàng trai kia vào. Anh chàng chia có vẻ khó chịu ra mặt, liền hỏi:

- Làm gì có con nào? Em đừng có ghen tuông vớ vẩn nữa được không?

- Tôi ghen? Ai thèm ghen với anh!!! - Cô gái xồng xộc cầm chổi lông gà chỉa thẳng vào mặt anh - Nói! Tối qua anh đi đâu? Khai trái sự thật thì lập tức nhai một phát chổi!

Chàng trai ấp úng một hồi, rồi đáp:

- Thì đúng là anh cũng có đi với con gái, nhưng đó chỉ là em họ của anh thôi mà...

- Cút, tối nay ra gầm cầu mà ngủ!!! - Nói xong, cô liền nổi đoá cầm cửa đóng mạnh rồi để chàng trai đó đứng bên ngoài cầu xin:

- Ơ, anh nói thật mà, mở cửa cho anh...

Nói chưa hết câu thì cô gái bên trong căn hộ đã làm rầm rầm lên rồi, vừa mắng chửi vừa đập đồ bể loảng xoảng khiến anh chỉ biết thân biết phận mà lủi thủi rời đi.

----

Hè hè, au viết thêm ngoại truyện cho dzui thoi, mn có đoán đc đây là cặp nào hok nè?

Ai muốn đoán thì comment bên dưới nha, au sẽ đọc hếtttttt!!!

Dạo này au đang trong thời kỳ ôn tập để thi cuối kỳ, nếu thấy chương mới có ra hơi lâu thì các cậu thông cảm giúp cho au nhé, thời gian học bài au còn lười thì làm gì có thời giờ để viết truyện TvT

Vậy thui, khum dài dòng nữa, pái pai nhoaaaa~!!!