Lâm Xử Nữ vốn không thích tiệc tùng, nhưng vì đây là một buổi tiệc họp mặt quan trọng của hội học sinh nên cô đành tới. Cụ thể cũng sắp có vài người phải chuyển đi nơi khác nên tiện thể làm tiệc chia tay.
Cô vốn không mấy thân thiết với mọi người trong phòng hội học sinh, nên trong buổi tiệc mặc cho người khác bàn luận về chuyện gì, cô vẫn chỉ im lặng ngồi nghe. Đến khi Diệp Diệu - một trong những thư ký hội học sinh bất chợt quay sang nhìn Xử Nữ rồi nói lớn:
- Thư ký Lâm, hôm nay là ngày vui mà, cô uống với mọi người một ly đi!
- Ơ... - Lâm Xử Nữ ngạc nhiên - Nhưng tôi không uống được rượu....
- Không sao không sao, có chuẩn bị bia cho cô đây, uống một chút thôi, không say được đâu!! - Diệp Diệu hăng hái, vui vẻ rót bia vào cốc đưa tận tay cho Xử Nữ. Cô đành thở dài, nếu người ta đã nhiệt tình như vậy thì cô cũng không thể từ chối. Xử Nữ cầm cốc bia từ tay Diệp Diệu, định đưa lên miệng thì Lưu Ma Kết đã kịp thời ngăn lại.
- Diệp Diệu, đi mời người khác đi, Lâm Xử Nữ tửu lượng không tốt. - Lưu Ma Kết quay sang nhìn Diệp Diệu, chất giọng trầm tĩnh nhưng mang chút trách móc.
- À...vâng, xin lỗi hội trưởng, tại tôi không biết.... - Diệp Diệu liền rút lại ly, mặt vội quay đi hướng khác.
Xử Nữ bấy giờ mới khẽ thở dài, suýt chút nữa là cô đã tự rước hoạ vào thân rồi. May mà lúc nãy có Ma Kết, nếu không thì cô cũng không biết bây giờ cô đã như nào rồi. Nhưng...chuyện này cũng làm cô có chút ngượng, trong đầu lại chợt nhớ ra tấm hình học sinh lúc sáng của cô kẹp trong sách của Lưu Ma Kết. Rốt cuộc, tại sao hội trưởng lại ra mặt từ chối giúp cô kia chứ? Nghĩ lại thôi cũng cảm thấy khó hiểu rồi.
-------------- Hôm sau -------------
Hôm nay là chủ nhật nên học sinh trường Haiking Star đều được nghỉ ngơi. Bạch Sư Tử tuy là ngày nghỉ nhưng cô dậy rất sớm, nói đúng hơn là không ngủ được. Cô rất lo lắng cho Nhân Mã, không biết con Ngựa điên kia có nghe lời cô mà giữ khoảng cách với Thượng Song Tử hay không. Chiều hôm qua Sư Tử cũng có lên nhờ hiệu trưởng đổi phòng cho cô dọn qua ở chung với Nhân Mã, nhưng vì không có lý do chính đáng nên cô vẫn phải ở phòng cũ.
Cô rất muốn gọi điện cho Nhân Mã để hỏi tình hình, nhưng bây giờ có lẽ Nhân mã còn đang ngủ nên cô cũng không dám làm phiền, cố nén lòng chờ thêm chút nữa.
Nghe tiếng mở cửa ký túc xá, Sư Tử liền nghoảnh mặt lại thì thấy người Thiên Bình đang định mở cửa để đi đâu đó, cô liền hỏi:
- Mới sáng sớm mà anh đi đâu vậy?
- Đi dạo, cô đi không?
Sư Tử khẽ trút hơi thở dài, từ tối qua tới giờ cô ngủ không yên, bây giờ có lẽ nên ra ngoài cho có không khí.
- Ừm, để tôi vệ sinh cá nhân xong rồi đi. - Nói xong, Sư Tử liền ôm một bộ quần áo rồi bứơc vào phòng tắm. Chẳng mấy chốc, Mặc Thiên Bình đã nghe thấy tiếng nước lách tách của vòi hoa sen.
Khoảng mười phút sau, Sư Tử mới tắm xong. Cô mặc một chiếc áo phông trắng phối với quần kẻ caro màu đen. Mặc Thiên Bình hơi khựng lại, không hiểu sao mỗi khi con nhỏ này diện đồ trắng là anh lại rất thích, thích một cách kỳ lạ.
- Đi thôi. - Sư Tử với lấy cái túi vải tone màu trắng rồi đeo lên vai, tay cầm một quyển sách để vừa đi dạo vừa đọc.
- - - - - - - -
Không khí buổi sáng lúc 6 giờ thật sự rất trong lành, trời không lạnh không nóng nên khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Sư Tử và Thiên Bình dạo chân trên vỉa hè, cạnh những khóm cây xanh mướt ướt đẫm màu sương. Chân thì vẫn đi bình thường nhưng mắt Sư Tử thì cứ chăm chú vào quyển sách bên tay, đến nỗi cô còn không biết rằng Thiên Bình đứng bên cạnh đang nhìn cô chăm chú.
Sư Tử đi sát bên lề đường, nhưng vì cô đang đọc sách nên không chú ý có một chiếc taxi đằng sau đang dần tiến tới. Chẳng mấy chốc cô đã dời chân khỏi vỉa hè di chuyển chân xuống sát bên đường.
- Bíp! Bíp! Bíppppppp!!!! - Tiếng bóp còi của chiếc taxi đằng sau mỗi lúc một lớn, khi Sư Tử còn chưa kịp quay mặt ra đằng sau thì đã bị Thiên Bình kéo tay cô lại sát cạnh anh.
Chiếc taxi đó cuối cùng cũng dừng lại kịp, chủ nhân của nó vội bước ra hỏi han Sư Tử:
- Cháu có sao không? Sao ta bóp còi mà lại không tránh? Có bị thương không???
Vì Sư Tử vẫn còn chút hoảng sợ nên Thiên Bình thay cô trả lời:
- Cậu ấy không ạ, thật sự xin lỗi bác!
Vị tài xế sau đó liền vào xe rồi chạy đi, đến bây giờ Thiên Bình mới lên tiếng:
- Lần sau nhớ cô cẩn thận một ch...
Anh còn chưa kịp nói xong, cánh tay đã bị Sư Tử nắm chặt, ánh mắt cô lúc này chứa đầy sự vô hồn, sợ hãi, khoé mắt ươn ướt nước, toàn thân không ngừng run lên bần bật.
Cô đây là... đang khóc sao?