Sáng sớm hôm sau~
- Reng…reng…reng reng reng reng reng…
- Đm cái đồng hồ!!! – Sư Nhi tức giận tắt chuông báo thức, rồi lục cục ngồi dậy. Đêm qua cô bị mất ngủ, mãi đến 2 giờ sáng mới chợp mắt được chút chút. Ko nghĩ ngợi gì thêm, Sư tiến thẳng vào nhà tắm vệ sinh răng miệng và tắm rửa sạch sẽ. Nhìn thấy đôi mắt thâm quầng như gấu trúc của mình qua chiếc gương, Sư Tử lắc đầu ngán ngẩm. Chẳng lẽ một hoa khôi xinh đẹp như cô lại phải vác cái bộ mặt này đi học sao trời?
Sư Tử làm vệ sinh cá nhân xong thì bước xuống phòng bếp, nơi Xử Nhi đang cặm cụi nấu nướng. Nghe thấy tiếng bước chân, Xử Nữ liền quay mặt lại:
- Ủa Sư, cậu dậy rồi à?
- Ukm – Sư đáp.
Xử Nhi đập một quả trứng vào chảo, rồi nói:
- Cậu đi gọi Mã Nhi dậy giúp tớ đi. Chắc giờ này nó đang nướng khét lẹt ở trên phòng.
Sư Nhi gật đầu, rồi đi lên lầu gọi Mã dậy:
- Cộc cộc.
Gõ cửa nhưng ko thấy ai trả lời, Sư Tử một mạch xông thẳng vào cái tổ ốc “sạch sẽ” của Nhân Mã. Thấy Mã đang ngủ rất ngon lành, giờ mà gọi chắc có chết nó cũng ko thèm dậy quá.
Sư Tử mở tung rèm cửa để ánh sáng từ bên ngoài luồn vào. Rồi ngồi xuống bên cạnh Nhân Mã, lay lay vai của cô:
- Ê, Ngựa điên, dậy mày!
Ko thấy Mã đáp lại, Sư bắt đầu cảm thấy bực tức. Cô đứng dậy, đạp mạnh vào lưng của Mã khiến cho Mã Nhi suýt rớt xuống giường.
-Tao đã dùng tới biện pháp này rồi mà mày vẫn chưa chịu dậy hả con kia, dậy! – Sư Nhi tức tối, thật muốn đạp con bạn thân của mình thêm một phát mạnh nữa cho nó tỉnh hẳn luôn quá!
- Ưm… - Mã Nhi từ từ hé mắt – Tao đang mệt, cho tao ngủ chút đi…
- Mày khoẻ như ngựa mà còn bày đặt la mệt! Dậy! Dậy đi học!!!
Mã Mã khẽ nhăn trán, giọng yếu ớt:
- Khụ! Mày im lặng chút được ko? Tao đang mệt, hình như là bị sốt rồi…
- Hể?! – Sư Tử ngạc nhiên – Con Mã Nhi này cả đời có đau ốm gì đâu, sao bữa nay tự dưng lên cơn bị sốt dzậy ta? (khó hiểu dữ).
Xử Nữ ngồi đợi hoài hổng thấy hai đứa nó xuống thì lập tức đi lên phòng của Mã xem xét tình hình. Nhìn thấy cái tổ ốc bừa bộn của Mã là Xử đã thấy bực mình rồi. Cái phòng gì mà vừa bẩn và bừa bộn, nhìn ko ra cái hệ thống gì hết trơn. Nhưng Xử Nhi vẫn gạt chuyện đó sang một bên, cô tiến về phía của Mã và Sư, hỏi:
- Sao còn chưa xuống ăn sáng vậy?
Sư Tử đáp thay cho Nhân Mã:
- Mã Mã nó bảo nó bị mệt, cậu xem xem thế nào.
Xử Nữ sờ lên trán của Nhân Mã, rồi nhanh chóng rụt tay lại:
- S…sốt cao quá.
- Để tớ đi chuẩn bị khăn với nước ấm cho cậu. Sư Tử, xuống phụ tớ đem đồ ăn sáng và thuốc lên cho Mã Nhi, nhanh lên! – Xử nói, chân chạy một mạch ra khỏi phòng.
-------------------------------
Xử Nữ vắt nước từ cái khăn mặt, gấp lại rồi đặt lên trán cho Nhân Mã. Cô nói:
- Nhân Mã, để hôm nay tớ ở nhà với cậu.
Mã Nhi đáp:
- Ko cần đâu mà, cậu còn bận nhiều công việc ở phòng hội học sinh nữa mà. Cậu cứ đi học đi, tớ có thể chăm sóc tốt cho bản thân. Nhất định sẽ ăn uống và uống thuốc đúng giờ.
Sư đặt tay lên vai Xử:
- Tớ nghĩ là nó tự lo được mà, tụi mik đi học thôi, trễ giờ rồi.
- Ừ. – Xử nói – Nhớ phải sinh hoạt đúng giờ nha, có chuyện gì thì cứ gọi điện cho tớ. Tớ sẽ xin phép cô Thuỳ Chi cho cậu nghỉ ngày hôm nay, cứ yên tâm dưỡng bệnh đi nha.
- Ưm, cậu đi cẩn thận. – Mã nói.
Sau khi 5 đứa kia đi tới trường, căn nhà bỗng trở nên trống trải hẳn. Nằm mãi cũng chán, cô liền đi xuống bếp pha cho mình một cốc nước chanh.
-------------------------------
Tại trường HaiKing Star, phòng hội học sinh:
Điệp Tâm cầm một xấp tài liệu đập trước mặt của Xử Nữ:
- Lâm Xử Nữ, cô làm ăn cái kiểu quái quỷ gì vậy?! Thật ko hiểu sao cô có thể vào được hội học sinh và trở thành thư ký hội học sinh cơ đấy!!!
Thấy có tiếng ồn, Lưu Ma Kết liền lại đó xem có vụ gì thì liền nhìn thấy cảnh tượng Xử Nữ đang phải nhẫn nhịn nghe Điệp Tâm chửi mắng.
Ma Kết muốn ra đó hỏi chuyện nhưng anh vẫn muốn xem Xử Nữ sẽ giải quyết thế nào trước tình huống đầy căng thẳng này.
- Cô làm vậy thì tôi phải lấy gì nộp cho nhà trường đây hả Xử Nữ?! Nếu như cô cảm thấy làm ko được thì ít nhất cô cũng phải biết mở miệng ra mà nói chứ!!! – Điệp Tâm tiếp tục mắng mỏ Xử Nữ.
Lâm Xử Nữ cắt ngang lời của Điệp Tâm:
- Hội phó Điệp Tâm, dù gì việc mà tôi làm ra cũng chỉ mắc phải một chút sơ suất nhỏ. Cô ko phải là mẹ tôi, tất nhiên ko có quyền chửi bới tôi.
Điệp Tâm siết chặt tay:
- Cô còn dám cãi lại tôi sao? Tôi nói cho cô biết, cái loại người chỉ biết núp sau lưng Hội trưởng Ma Kết như cô mà cũng dám lên mặt dạy đời tôi sao?! Thật nực cười!!!
Xử Nhi đáp, giọng bình tĩnh:
- Núp? Cô dựa vào đâu mà bảo tôi chỉ biết núp sau lưng của Hội trưởng?! Tôi nói cho cô biết, tôi ko hề dựa dẫm hoặc núp náp gì sau lưng Lưu Ma Kết cả, nhưng nếu như đó là sự thật thì cũng ko tới lượt cô phải quản đâu!
Điệp Tâm giận tím mặt, ko nói nên lời. Thấy vậy, Xử Nữ liền nói tiếp:
- Hội phó Điệp Tâm, cô muốn nghĩ về tôi sao cũng được. Nhưng đây là phòng hội học sinh, cô nói năng như vậy liệu có ai nhìn thấy thì cô tính sao đây?!
- Cô… - Điệp Tâm run run người vì phải kìm nén sự tức giận.
- Ko nói chuyện với cô nữa, tôi về lớp đây. Đống tài liệu này tôi sẽ đem về sửa chữa lại, ngày mai chắc chắn sẽ có để nộp cho nhà trường. Còn cô, liệu mà giữ mồm giữ mép đi! Tôi ko muốn trong phòng hội học sinh có ai đó nhìn thấy những lời mà cô buột miệng nói ra đâu. – Nói rồi, Xử Nữ quay lưng rời đi.
Lưu Ma Kết đứng từ xa nhìn theo bóng dáng của Xử Nữ, khoé môi chợt hiện lên một đường cong rõ rệt:
“Lâm Xử Nữ, cô gái này đúng là…ngày càng thú vị~”