Giải Nhi đứng khựng người khi nghe tới cái tên Hàn Lâm Nhuỵ. Chết tiệt, nhỏ Lâm Nhuỵ này lại muốn làm gì cô nữa đây?
Sư Tử lay lay tay áo của Cự Giải:
- Giải Giải, cậu cứ ở đây cho tớ, đừng đi đâu cả!
Cự Giải phì cười, hai hàng mi cong vυ't khẽ hạ xuống:
- Bây giờ nếu ko đi gặp mặt, liệu…Lâm Nhuỵ có tức điên lên ko? Tới lúc đó cô ta lại còn bày nhiều chiêu ác ôn hơn để hãm hại tớ nữa. Với lại, nếu như tớ ko tới đó, liệu cô ta có nghĩ là tớ ko dám đến? Tớ sợ Lâm Nhuỵ nghĩ tớ là kẻ yếu đuối, ko dám đối mặt với cô ta. Nhưng, hôm nay tớ sẽ đi một mình tới đó để gặp Lâm Nhuỵ, đồng thời nhanh chóng dứt điểm tất cả, để sau này cô ta sẽ ko tới làm phiền tớ nữa.
Sư Tử mím chặt môi, khẽ thả lỏng cánh tay của Cự Giải. Cô biết, lòng tự trọng của Cự Giải rất lớn, vì thế, cô cũng chỉ biết ngậm ngùi làm theo quyết định khá mạo hiểm này của Giải.
Nhân Mã nói:
- Để tớ đi với cậu, trường hợp cô ta có làm gì cậu, tớ sẽ xông ra.
Giải cười nhẹ:
- Được, nhưng cậu nhớ núp cho cẩn thận đấy.
Cự Giải đi ra khỏi cửa lớp, đi theo phía sau là Nhân Mã. Sư Nhi lo lắng nhìn theo bóng dáng của hai đứa kia, rồi nói:
- Nếu như Giải có chuyện gì, tớ sẽ bảo cha tớ lập tức đập nát công ty của nhà nhỏ Lâm Nhuỵ. – Sư Nhi biết, quyết định này khá là trẻ con, nhưng dù sao cô cũng ko thể chịu đựng cảnh Cự Giải bị ức hϊếp được nữa, nhất định lần này phải ra tay thôi.
Xử Nữ ngừng việc ghi chép, hỏi Sư:
- Cậu nghĩ cha cậu sẽ đồng ý sao?
- Hừ, ko muốn cũng phải đồng ý! – Sư bĩu môi.
~~~~~~~Tại sân thượng trường HaiKing Star.
Trường HaiKing Star rất rộng lớn, cái sân thượng của trường phải nói là ko hề nhỏ. Vả lại ở trên này lại trồng khá nhiều cây xanh và có thể hóng gió mát, vì thế mà học sinh kéo nhau tới đây rất đông.
Cự Giải nhanh chóng chạy đi tìm kiếm Lâm Nhuỵ, đôi bàn chân lướt đi thoăn thoắt:
“Cô ta đang ở đâu cơ chứ?”
Mã Nhi kéo Giải lại gần, chỉ chỉ trỏ trỏ:
- Ý, Lâm Nhuỵ kìa!
Thấp thoáng đằng xa là bóng dáng một cô gái có mái tóc màu tím sẫm xoã dài, gương mặt thanh tú xinh đẹp nhưng lại mang đầy sự kiêu ngạo. Giải nói:
- Cậu nấp ở cái cây cao cao đằng kia nhé.
- Ukm – Mã đáp.
Ko chần chừ lâu, Cự Giải tiến thẳng về phía Lâm Nhuỵ, tự dặn bản thân lần này phải cố gắng mạnh mẽ hơn nữa. Hàn Lâm Nhuỵ thấy Cự Giải đến thì mỉm cười:
- Cự Giải, cậu tới rồi sao?
Giải khẽ nhăn trán:
- Đừng trưng cái bộ mặt giả tạo của cô ra nữa, có chuyện gì thì mau nói đi, tôi còn phải về lớp.
Lâm Nhuỵ nghiến răng, thật không ngờ chỉ sau vài ngày ngắn ngủi, Thiên Cự Giải – một con cua nhút nhát khi nào cũng cần Sư Tử để làm lá chắn, giờ lại trở nên mạnh mẽ đến vậy. Lâm Nhuỵ khẽ nghĩ:
“Bây giờ cô ta cũng đã cứng rắn và trắng trợn hơn, đánh đập cô ta cũng ko còn là trò thú vị nữa, mik sẽ thử trò mới.”
- Tớ thật sự xin lỗi vì thời gian qua đã đối xử tệ với cậu! Cự Giải, xin cậu đó! Hãy cho Lâm Nhuỵ đây một cơ hội, tớ nhất định sẽ sửa sai mà!!!
Giải hơi bàng hoàng trước thái độ thay đổi thất thường này của Lâm Nhuỵ. Cô cũng muốn tha thứ, nhưng cô ko biết đây có phải là chiêu trò gì của nhỏ Lâm Nhuỵ ko nữa.
Thấy Giải ko nói gì, Lâm Nhuỵ liền quỳ xuống, gập người van xin, nước mắt cá sấu bắt đầu rơi lã chã trên gương mặt xảo quyệt:
- Tớ nói thật đó, cậu làm ơn hãy cho tớ một cơ hội! Cậu đừng để bụng chuyện trước kia nữa mà!!! Tớ biết trước đây tớ ko tốt, nhưng bây giờ tớ thật sự đã biết lỗi của mình rồi, tớ nguyện quỳ dưới chân cậu, chỉ mong được cậu tha thứ!!!
Mọi người trên sân thượng thấy được cảnh tượng này thì liền bu lại hóng hớt, bàn tán xôm tụ:
“Cô gái đó chẳng phải là Thiên Cự Giải lớp 11Z sao?”
“Trước đây nghe nói cô ta hiền lành tốt bụng lắm mà, sao tự dưng bây giờ lại ích kỷ như vậy chứ?!”
“Cô gái tóc tím kia tội nghiệp thật đấy, đã quỳ xuống xin lỗi rồi mà vẫn ko nhận được sự đồng ý.”
“Thật ko ngờ Thiên Cự Giải lại là loại người như vậy đó, xem ra trước đây tôi đã lầm to về cô ta rồi!”
Những lời bàn tán rôm rả từ những con người ko hiểu chuyện gì đang xảy ra bắt đầu vang lên ngày càng lớn làm Cự Giải ko biết nên làm thế nào. Thậm chí còn có người chụp lại rồi đăng lên facebook, báo nhà trường,…
Cự Giải thở dài, thật sự ko biết nên làm thế nào đây. Nhưng ít nhất Giải ko phải là người thích bị người khác soi mói. Cô nhẹ nhàng đỡ Lâm Nhuỵ lên, nói:
- Được rồi, tôi tha lỗi cho cô. Mau đứng dậy đi, quỳ lâu sẽ bị mỏi đầu gối đó…
Lâm Nhuỵ mừng rỡ đứng bật dậy, ôm chầm lấy Giải:
- Cám ơn cậu nhiều lắm, cám ơn vì đã tha lỗi cho tớ!
Trông khuôn mặt của Giải ko thể nói là vui vẻ, nhưng cũng có phần nhẹ nhõm hơn. Nhưng cô đâu ngờ được rằng, Lâm Nhuỵ chỉ đang xem cô là một con rối, một quân cờ đắc lực để phục vụ cho kế hoạch độc địa tiếp theo…
---------Tối, tại nhà các sao nữ---------
Tất cả đều đang tập trung ở phòng bếp, mỗi người một việc. Chỉ có mình Sư là ở lì trên phòng từ khi đi học về tới giờ. Cô ngồi trên giường nệm trải ga màu xanh lá hình quả bơ, tay trái ôm một con gấu bông vào lòng, tay phải thì đang tìm kiếm số của cha trong danh bạ điện thoại, rồi bấm vào nút “Gọi”. Đợi bốn hồi chuông, cha cô mới nhấc máy:
- Alo.
- Cha, là con. – Sư nói.
Cha cô im lặng một hồi, rồi hỏi:
- Con gọi cho ta, chắc là có việc gì quan trọng? Nói mau lên, ta đang dùng bữa.
Sư Nhi ôm chặt con gấu bông, nói:
- Cha có biết tập đoàn QIO ko?
- Được, ta biết, có chuyện gì sao?
Sư Tử nói, đôi môi gợn lên một đường cong đáng sợ:
- Con muốn cha cắt đứt vốn làm ăn của bọn họ, có được ko ạ?
Cha cô nhấp một chút rượu vang, khẽ hỏi với giọng nghiêm nghị:
- Sư Tử, dù có thế nào đi chăng nữa thì con cũng vẫn là đại tiểu thư của tập đoàn CEO, giờ lại muốn đi trừ khử tập đoàn QIO. Nói cho ta biết đi, tại sao trong đầu con lại nảy sinh ra ý định đó?
Sư Tử siết chặt con gấu bông, trở giọng nhõng nhẽo với cha:
- Cha à, con cũng đâu muốn vậy đâu chứ! Cũng tại con nhỏ nhị tiểu thư của tập đoàn QIO cả thôi! Cô ta dám lên mặt với con, nhiều lần còn đã dạy dỗ và nhẫn nhịn cô ta nhưng cuối cùng thì cô ta cũng ko chịu thay đổi. Dù biết con là đại tiểu thư tập đoàn CEO nhưng cô ả đó vẫn cứ muốn chấp tay đôi, cha xem có tức ko cơ chứ!
Thấy cha vẫn im lặng, Sư Nhi nói tiếp:
- Cha, dù gì con cũng là con gái của cha, là đại tiểu thư tập đoàn CEO, vậy mà lại bị một con nhỏ chức quyền thấp hơn tự gây chuyện rồi tự kɧıêυ ҡɧí©ɧ con, cha ít ra cũng phải đòi lại công bằng cho con chứ! Vả lại con cũng là người thừa kế đời thứ 3 của tập đoàn CEO lớn nhất thành phố, cha định để cho đứa con gái này chịu nhục nhã và mất mặt sao?
Cha cô khẽ thở dài, rồi nói:
- Thôi được rồi, chuyện này ta sẽ suy nghĩ lại. Nhưng con nên nhớ, làm việc gì cũng phải có mức độ của nó, làm việc gì cũng phải biết cách kiềm chế, đừng cư xử một cách trẻ con. Được rồi, ta cúp máy đây.
- Tút…tút…
Sư Nhi nở một nụ cười mãn nguyện nhưng lại vô cùng gian xảo. Cô hạ thấp hàng lông mi cong vυ't, lẩm bẩm:
- Hàn Lâm Nhuỵ à, Bạch tiểu thư đây sẽ đích thân chuẩn bị cho cô một món quà rất đặc biệt đó, cứ từ từ mà hưởng thụ đi~
-----------------------
Mấy hôm nay ko ra chương mới nên hum nay tớ đền cho các cậu một chương dài nè!
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!