Chương 27: Hôn khắp nơi
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Lâm Uyên ngây ngốc, môi lưỡi bỗng nhiên có thêm một thứ gì đó mềm mại, là Khương Đường. Thật ra hai người đã hôn nhau rất nhiều lần, nhưng phần lớn đều là anh ấn cổ của cô đích thân dâng môi tới.
Những nụ hôn đó cũng không ngây thơ giống như vậy, mỗi một lần anh đều trực tiếp cạy miệng của cô ra, đầu lưỡi chen vào trong, ở trong miệng của cô khuấy đảo sóng gió, mỗi một lần đều lưỡi của anh đều hôn đến cô phải phát ra tiếng "Chậc chậc", hôn đến cô quên cả thở.
Thật sự thì đây là lần đầu tiên bọn họ hôn nhau đơn giản như thế nào, đơn thuần giống như đây chỉ là một nụ hôn môi bình thường của các cặp đôi đang yêu nhau, một cái hôn cũng có thể trịnh trọng đến như vậy, vừa hôn liền như cả đời.
Anh không biết cô đang nghĩ gì, rất nhanh nắm chặt cằm của cô tự mình đảo khách thành chủ, tấn công chiếm lĩnh khoang miệng cô, trao đổi nước
bọt cho nhau, tay tách mở mông cô ra, thịt một lần nữa thẳng tiến vào bên trong, nhét đầy âʍ ɦộ.
“A…”
Khương Đường yêu kiều rên lên một tiếng, eo ưỡn một cái, bầu ngực xinh đẹp đầy đặn va vào l*иg ngực của anh, bên dưới cũng không ngừng di động.
Anh há mồm, để đôi chân nuột nà của cô quấn lên eo mình, nâng cơ thể lên, để cho bầu ngực lớn của cô vừa vặn đối diện với anh, thuận tiện cho anh thưởng thức.
"A, thơm quá.” Anh gặm nhấm bầu sữa tới ngon lành: “Sau này sẽ cho em ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi, em cũng cho tôi bú sữa của em có được không?"
Khương Đường đang bị anh cắm vào ở bên dưới dày vò, cô có thể cảm giác được từng sợi gân xanh trên gậy thịt của anh đang không ngừng trêu trọc hành lang bên trong cô, anh cũng không dùng lực, chỉ như gãi ngứa nhẹ nhàng chuyển động ở bên trong
Cô ngứa ngáy đến không nhịn được, vừa nãy lên cao trào đã khiến cô biết vị kɧoáı ©ảʍ, chỉ hận không thể bắt anh nhanh hơn một chút, tàn nhẫn hơn một chút, đâm vào nơi sâu nhất của cô!
"Nhanh hơn, nhanh hơn được không anh?” Cô cầu xin anh.
“Em vẫn chưa trả lời tôi.”
Cô nhìn vào mắt anh, có chút bị anh làm cho xấu hổ: “Ừm, cho anh tất.”
“Cho tôi tất?”
“Ngực của em đều cho anh ăn hết, cho anh mυ'ŧ.” Cô còn không an phận tự mình vặn eo, thử tự mình động, nhưng mà tư thế này không dễ động chút nào, không dễ dùng lực, dù cô có ma sát như thế nào cũng không cảm thấy thoải mái được hơn. Chỉ có thể ngước lên một đôi mắt mông lung nhìn anh.
Cánh cửa phía sau bị người vỗ vỗ: “Lâm Uyên! Đã ngủ chưa?"
Khương Đường sợ hết hồn, cách một cánh cửa, người bên ngoài cứ y như đang vỗ vào lưng cô.
Lâm Uyên còn cố ý một tay nắm chặt cổ tay cô, treo cao ở trên cửa, đột nhiên bắt đầu phát lực, nặng nề nghiền nát hoa huyệt của cô, một cái tay khác đi tới miệng âʍ đa͙σ của cô, lần mò tìm thấy hạt châu ở bên trên, chà xát mấy lần.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới từ hai phía.
Khương Đường sảng khoái đến độ muốn kêu lên, thế nhưng lại sợ người bên ngoài nghe thấy, mím chặt môi, chỉ khẽ phát ra vài tiếng hừ hừ.
"Cmn, không phải thật sự đã ngủ rồi chứ?”
"Ngủ cái chó, bây giờ mới mấy giờ."
"Sẽ không phải đang chơi gái chứ?”
“Có khi là đang chơi game đeo tai nghe.”
Mấy người bên ngoài hiểu rõ trong lòng, không nói mà nở nụ cười.
Cách một cánh cửa, Khương Đường bị đâm đến chảy cả nước mắt, vậy mà anh còn duỗi đầu tới bên tai cô, khẽ nói: “Khóc lớn tiếng lên xem nào, để cho tất cả bọn họ đều nghe thấy, cho bọn họ biết tôi đứng chơi gái hay đang chơi game."
Âm đế bị sờ tới vô cùng thoải mái, cô không nhịn được nhẹ nhàng kêu một tiếng từ trong cổ họng.
Lâm Uyên đỏ ngầu cả mắt, nhấc hai chân cô đặt lên trên vai, đâm vào huyệt nhỏ ở góc độ này có thể khiến cho dươиɠ ѵậŧ chui được càng sâu hơn, anh ưỡn eo lên xuống, di động điều độ như một chiếc máy đóng cọc không ngừng đâm vào sâu bên trong cô.
“Kêu lớn tiếng lên nào, để cho bọn họ cũng nghe thấy em đang bị làm, hay là, tôi để bọn họ vào đây cùng nhau tới thỏa mãn em nhé? Bây giờ tôi sẽ mở cửa ra, để bọn họ cùng vào đây xem em, xem cái huyệt nhỏ này của em bị anh đâm vào như thế nào.”
Nói xong anh còn đặt tay lên trên tay nắm cửa.
"... Không.” Cô lắc đầu một cái, vô cùng đáng thương, vừa phải nhận từng cơn sóng lớn tình ái đánh sâu vào tâm hồn lại vừa phải lo lắng anh sẽ thật sự mở cửa ra. Thật sự để những người khác nhìn thấy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô, cảnh tượng cô bị anh làm.
Lâm Uyên mở miệng, vừa dâʍ ɭσạи cô vừa trầm giọng hỏi người ngoài cửa: “Có chuyện gì?"
“… À thì, hôm nay vừa vặn là sinh nhật của Phạm Vi.” Có người trả lời: "Mọi người muốn tiện thể tổ chức cho cô ấy một bữa tiệc party sinh nhật ở ngoài, cô ấy không thấy cậu nên cứ khóc sướt mướt nháo loạn muốn tìm cậu. Cậu có muốn qua nhìn một cái hay không?”
Lâm Uyên vẫn chưa trả lời, Khương Đường lại ghé vào tai anh nói nhỏ: "Học trưởng, bắn vào trong em có được không?"
Nói xong còn bóp chặt huyệt nhỏ, chặt chẽ ôm lấy gậy thịt của anh, huyệt thịt căng mịn cực hạn khiến cho bên hông anh tê rần, lỗ nhỏ trên qυყ đầυ không bị đại não khống chế, muốn bắn ra.
Cmn, cái đồ lẳиɠ ɭơ chết tiệt này nữa.
Lý trí của Lâm Uyên vẫn còn, vào lúc sắp không nhịn được anh cứng rắn rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt phun ra bắn đầy lên trên phần thịt non bên ngoài của cô, bắn đến độ miệng âʍ đa͙σ của cô dinh dính.
Người bên ngoài vẫn còn đang thúc giục.
Khương Đường quỳ xuống, lè lưỡi ra giúp anh dọn dẹp tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên dươиɠ ѵậŧ, dáng vẻ ngoan ngoãn đến không nhịn được.
"Đang làm gì thế?"
"Không phải là anh muốn đi ra ngoài sao.” Cô lè lưỡi ăn hết sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên khóe miệng của mình, dáng vẻ vô cùng thanh thuần: "Em giúp anh rửa sạch."
Anh nơi nào còn quản chuyện của người khác nữa, bây giờ anh chỉ muốn cắm vào cô cả đêm, lời nói của cô khiến lòng anh sinh bất mãn: “Em muốn tôi đi gặp một người phụ nữ khác?”
"Nếu như anh đi gặp cô ta mà không nhớ tới bất kỳ một giây phút dáng vẻ chúng ta làʍ t̠ìиɦ thì.” Cô hôn lên gậy thịt một cái, sau đó lại từng chút từng chút hôn lên cơ bụng của anh, đi lên l*иg ngực, cổ, rồi ôm lấy anh, cuối cùng nụ hôn dừng lại ở trên hầu kết của anh: “Anh cứ đi đi.”
Anh thật sự muốn biết, trước khi cô đến có phải là đã nuốt một bình thuốc kí©ɧ ŧìиɧ hay không, nếu không sao cô chỉ mới dùng đôi môi kia hôn lên anh thôi mà đã có thể nhen lên ngọn lửa du͙© vọиɠ trong lòng anh.