Chương 54
Edit: Gián cung đìnhHai con chim nhỏ chơi với nhau đến chạng vạng, sau đó cọ cọ bụng tạm biệt.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ phải đi một vòng lớn, biến về hình người trở về tẩm điện liền thấy con chim ú này cứ khúc khích cười. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ không nhìn cũng biết trong lòng y đang nghĩ gì, vươn tay nhéo da mặt của y, tức giận nói: "Ngủ, hôm qua bọn họ vắt được một ít sữa của Cửu sắc lộc, ngươi uống đi rồi ngủ."
Tiểu Phượng Hoàng nghiêng đầu hỏi: "Tại sao ta phải uống sữa Lộc?"
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nói: "Bởi vì ngươi là một con Phượng Hoàng nhỏ...." Hắn thúc giục Tiểu Phượng Hoàng uống sữa, uống xong trong miệng y vẫn còn mùi thơm, Tiểu Phượng Hoàng nhào lên đè hắn xuống hôn mấy cái, cuối cùng Tϊиɧ ɖϊ©h͙ dùng chăn ôm người vào l*иg ngực, cười khẽ: "... chưa dứt sữa."
Tiểu Phượng Hoàng lẩm bẩm: "Rõ ràng là ngươi bắt ta uống." Một lát sau, y trở mình chen vào trong lòng Tϊиɧ ɖϊ©h͙, y nhớ đến cái nguyện vọng kia liền hắc hắc cười: "Vi Kiêm, ngươi biết vì sao ta rất vui không?"
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ không mở mắt: "Không muốn biết."
Tiểu Phượng Hoàng nói: "Ừm." Y rụt người, khuỷu tay chọt Tϊиɧ ɖϊ©h͙: "Vậy ngươi đoán một lần thôi, đi mà Vi Kiêm."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trực tiếp bịt miệng y lại, hai mắt vẫn nhắm nghiền: "Ngủ mau, toàn bộ thiên đình cũng không có chim nhỏ nào ồn ào như ngươi."
Tiểu Phượng Hoàng "Hứ" một tiếng: "Vi Kiêm, căn bản ngươi sẽ không biết sáng mai ngươi cùng ta làm chuyện gì đâu, ta nói ra ngươi cũng không tin. Hơn nữa, trên thiên đình này vẫn có chim nhỏ ồn ào hơn đó là Kim sí điểu." Y nói một hồi rồi hôn bẹp lên mặt Tϊиɧ ɖϊ©h͙ một cái, sau đó ngoan ngoãn đi ngủ.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ búng ót y.
Ngày hôm sau, Tiểu Phượng Hoàng dậy thật sớm, vừa mặc quần áo vừa đánh thức Tϊиɧ ɖϊ©h͙, mong đợi gọi hắn: "Vi Kiêm, ta muốn tập thể dục buổi sáng."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhìn y: "Còn muốn ta tập với ngươi nữa đúng không?"
Tiểu Phượng Hoàng không nói, đôi mắt trong veo cứ nhìn hắn mãi.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ coi như biết thời biết thế, đứng dậy mặc quần áo, lắc đầu thở dài: "Thật không có biện pháp với ngươi mà."
Thoáng cái ánh mắt Tiểu Phượng Hoàng liền sáng lên, nhiều lần xác nhận với hắn: "Thật sao Vi Kiêm, ngươi thật sự đi tập thể dục buổi sáng với ta sao? Vi Kiêm Vi Kiêm, tại sao chứ, trước đây ngươi không chịu mà."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhàn nhạt nói: "Không tại sao cả, nếu ngươi không muốn thì ta ngủ tiếp."
Tiểu Phượng Hoàng nhanh chóng kéo hắn, vui vẻ chạy ra ngoài. Đến nơi, y liền biến về hình chim nhỏ, ngồi xổm trên tảng đá nhìn: "Vi Kiêm, ta bắt đầu đây, ngươi nhất định phải học nghiêm túc."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhìn xung quanh một chút, không thấy ai hết mới yên tâm một chút. Hắn hỏi Tiểu Phượng Hoàng: "Vì sao ngươi lại biến về hình chim? Nếu mất mặt thì cả hai cùng mất."
Tiểu Phượng Hoàng vươn cánh: "Lúc hình chim thì ta béo hơn, biến về người không tìm được cảm giác. Được rồi Vi Kiêm, ngươi nghĩ mình cùng chim nhỏ tập thể dục sẽ mất mặt sao?"
Nó ủy khuất chϊếp chϊếp, giả vờ gạt lệ.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhanh chóng đầu hàng: "Không mất mặt, ngươi nhảy đi."
Tiểu Phượng Hoàng vui vẻ bắt đầu nhảy, cánh nhỏ vung lên vung xuống, lông mao bông xù ở bụng mỡ run tới run lui, nó nhảy vài cái, muốn Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhảy theo nó. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ xác nhận xung quanh thật không có người, vì vậy thần thái tự nhiên bắt chước nó. Tiểu Phượng Hoàng nghiêng đầu hắn cũng nghiêng đầu, Tiểu Phượng Hoàng xoay vòng tròn hắn cũng xoay. Cảnh một người một chim nhảy đang đẹp, thì có một giọng nói run rẩy truyền đến: "Đế... quân?"
Tham Lang như bị sét đánh bưng chặt chậu nước.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhanh chóng dừng lại, mắt thấy Tiểu Phượng Hoàng bắt đầu giả vờ ủy khuất vì vậy thở dài, vẫy tay với Tham Lang: "Đến đây, cùng tiểu Tròn tròn tập thể dục buổi sáng, cường thân kiện thể, hấp thụ linh khí thiên địa."
Tham Lang liên tục xua tay: "Không được không được không được không được."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ mỉm cười, trong mắt lóe lên tia tàn độc: "Đây là mệnh lệnh, Tham Lang Tinh quân."
Tham Lang kêu rên: "Ngài đây là muốn ta làm đệm lưng! Vì sao ta thảm như vậy, còn bắt ta theo một chim nhỏ học thể dục!"
Tham Lang đang bất bình thì Phá Quân từ bên kia đi tới, Phá Quân đã rửa mặt xong, đang lau mặt. Tham Lang như thấy được cứu tinh: "Dao Quang Phá Quân đại nhân!!! Ngươi tới phân xử cho ta, nào có ai cùng chim nhỏ học thể dục giảm béo chứ?"
Phá Quân không hiểu chuyện gì nhìn cả đám. Tiểu Phượng Hoàng chϊếp chϊếp, nhảy làm mẫu cho Phá Quân xem: "Phá Quân ca ca, ta đang nhảy thể dục giảm béo, ngươi muốn học không?"
Phá Quân không cần nghĩ ngợi đáp ngay: "Được đó, ta học rồi về dạy Thỏ ngọc nhà ta, hình thỏ của y đã tròn như chú heo con rồi, ta sợ y sẽ bị bệnh béo phì."
Ngay lập tức, Phá Quân vứt khăn, đi vào chỗ nóng lòng muốn thử. Lúc này hắn mới nhớ tưới Tham Lang, quay đầu nhìn tên kia cười: "Ngượng gì nữa, ta còn biết "Ngũ cầm hí", các ngươi có muốn học không?"
(Ngũ cầm hí: là một bài khí công cổ đại. Tương truyền bài này là do danh y Hoa Đà thời Tam quốc sáng tác, mô phỏng điệu bộ của năm loài thú là cọp, nai, gấu, khỉ và chim. Luyện tập Ngũ cầm hí có tác dụng khai thông kinh mạch, điều hoà khí huyết, từ yếu tố này sẽ nâng cao thể trạng cơ thể giúp người tập luyện khỏe mạnh, vững chắc, nhanh nhẹn.)
Vành mắt Tham Lang trừng muốn nứt ra, thanh âm run rẩy: "Phá Quân, ngươi ngươi..."
Đôi đậu đen của Tiểu Phượng Hoàng ngập tràn ngưỡng mộ: "Ngũ cầm hí! Ta muốn học, Phá Quân ca ca ngươi thật lợi hại, có thể dạy ta không?"
Phá Quân ôn nhu đáp: "Được chứ tiểu Tròn tròn."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên cạnh nghe xong càng thấy càng kỳ, tiến lên nắm lấy cặp cánh ngắn ngủi chuẩn bị chạy đến chỗ Phá Quân xách trở về, nghiêm túc nói: "Học cái Ngũ cầm hí gì gì chứ, trước tiên ngươi dạy ta môn thể dục giảm béo. Làm việc thì chớ chân trong chân ngoài."
Tiểu Phượng Hoàng tiếc nuối xoay người, đưa cái mông mượt mà hướng về bọn họ: "Vi Kiêm nói đúng, chúng ta tiếp tục nha!"
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bất động thanh sắc kéo Tham Lang, mạnh mẽ kéo hắn gia nhập đội ngũ.
Ngày dần trôi, hoạt động thể thao này càng lúc càng hừng hực khí thế.
Sau khi Thất Sát rời giường, bị Tham Lang cưỡng chế kéo vào theo, mặt đỏ như gấc, nhảy lung tung teng, tay quơ quơ không biết quơ thế nào. Thanh điểu bay ngang qua liền bắt gặp cảnh này, như phát hiện ra tân thế giới, một truyền mười, mười truyền trăm đưa tới rất nhiều người tới cửa tham quan.
Các tiên quan phẩm thấp không dám bước vào Phù Lê cung, chỉ dám đứng ngoài thảo luận, nhưng cái đám Nguyệt Lão, Thái Bạch Tinh, Thái thượng lão quân thì sao thiếu được, hí hửng trực tiếp vào cửa. Cả bọn đều không ngoại lệ bị Tham Lang kéo vào hàng ngũ, hi hi ha ha loạn thành một đoàn, vừa chơi vừa xem náo nhiệt, đặc biệt là hóng Tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhìn tình cảnh không thèm chớp mắt, tiếp tục liều mình tạo tư thế, thủy chung theo tiết tấu của Tiểu Phượng Hoàng, một bài thể dục giảm béo bị hắn gắng gượng trở thành bài tập mang đậm khí thê đao kiếm dạy các tướng sĩ, khiến mọi nguời xem đã đời. Người càng ngày càng đông, Tiểu Phượng Hoàng nhảy càng hăng, buổi tập thể dục này kinh động đến Phượng hoàng Minh tôn tuốt ở trên chín tầng mây cũng vì bọn họ mà hiến dâng một vũ khúc vui mừng.
Tiểu Phượng Hoàng nhảy một hồi thấy mệt, thở hổn hển, giơ cánh thẳng móng nằm uỵch xuống làm một cục nắm phơi nắng.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhìn nó: "Ngươi đi chơi đi. Ta đi bế quan." Nói xong liền đi.
Tiểu Phượng Hoàng nhanh chóng biến về hình người, kéo tay hắn, vui vẻ tuyên bố: "Hôm nay, người nhảy tốt nhất là Vi Kiêm! Mọi người thấy đấy, hắn mới học thôi mà giống như đã học qua, vô cùng thông thạo!"
Những người còn lại vung tay hô to tán dương: "Vô cùng thạo!"
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nghiêng khuôn mặt hoàn mỹ mỉm cười, gật đầu như cảm ơn, nghĩ thầm đó là tự nhiên, lúc hắn là Cục than nhỏ không ăn hồng thì cũng là nhảy giảm béo, chuyện này dễ như trở bàn tay. Hắn cứ như vậy bị chúng tiên vây quanh mà trở về phòng luyện kim.
Tham Lang lén lút chạy đến trước mặt hắn, đứng nghiêm ngay ngắn.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhìn hắn: "Có chuyện gì? Nếu không có chính sự thì đi đi."
Tham Lang hắng giọng, nỗ lực nhịn cười, bắt đầu cùng hắn nói chính sự: "Không có không có, là chính sự! Đế quân, trận pháp này chúng ta chỉ có thể tạm duy trì ba ngày, sau đó chúng ta lại tiếp tục bế quan không biết đến khi nào dừng, ta đã mời Phượng hoàng Minh tôn đến giúp chúng ta hộ pháp."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ gật đầu: "Được. Vậy mấy hôm nay thả lỏng nghỉ ngơi đi, có chuyện gì cũng nên chuẩn bị tốt đi, thích người ta mà còn cãi nhau thì nhanh đi dỗ, thừa dịp nó còn nhỏ nên dễ bỏ qua."
Tham Lang ngây một lúc, sau đó liền hiểu ra hắn đang nói đến chuyện của Kim sí điểu: "Ta biết rồi, ta sẽ đi dỗ."
Một lát sau Tham Lang cười cười: "Ta vẫn không nghĩ tới có một ngày Đế quân lại nói chuyện này với chúng ta."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cúi đầu đọc sách, phất tay: "Đừng nói nhảm, lăn đi."
Tham Lang không đi, cười hì hì: "Đế quân, lúc nãy Phượng hoàng Minh tôn cười đến rớt cằm, ta muốn hỏi ngươi một chút."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trừng hắn.
Tham Lang hắng giọng, nghiêm túc hỏi: "Xin hỏi ngài làm thế nào để khắc phục chướng ngại tâm lý, đem cái bài tập thể dục giảm béo này phát huy đến tận cùng? Nghe đồn Phù Lê Đế quân không gì không giỏi, không gì không biết, thì ra bao gồm biết luôn cả giảm béo, thực sự khiến người người tâm phục."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ thoáng suy nghĩ: "Tìm một con chim nhỏ làm phu nhân."
Tham Lang xoa xoa tay, nghiễm nhiên là một bộ dáng chăm chú lắng nghe, tiếp tục chờ Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nói tiếp. Nhưng mà chờ nửa ngày vẫn không nghe được câu gì nữa, một lát sau đột nhiên hắn thấy Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cười cười sâu kín nói: "Ngươi nghĩ ngươi sẽ thoát?"
"Ta? Ta làm sao chứ, ta tìm..." Tham Lang chỉ nói phân nửa, nụ cười cũng dừng lại.
Tham Lang có chút hoài nghi nhân sinh, lẩm bẩm: "Ta cũng... tìm một chim nhỏ làm phu nhân."
Ngoài cửa truyền đến một trận cười điên cuồng, Phượng hoàng Minh tôn đỡ cửa, cười đến mức phải ngồi xổm.
Phượng hoàng Minh tôn liên tục lắc đầu: "Trốn không được, trốn không được."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ thấy Minh tôn tới rồi, bỗng nhiên nhớ đến chuyện gì: "Đại Phượng Hoàng, ba ngày sau chúng ta sẽ bế quan tu luyện một thời gian, ngươi nhớ chưa?"
Phượng hoàng Minh tôn vất vả lắm mới ngưng cười, đáp: "Nhớ rồi, ta sẽ đến chỗ Bất Động Minh vương nhờ hắn thu xếp đám học trò, sẽ không có chuyện gì."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ thấp giọng nói: "Còn ba ngày, vẫn kịp."
Phượng hoàng Minh tôn không hiểu: "Cái gì kịp?"
"Tới kịp chuyện lần trước ta nói với người, nhận một con hắc Phượng Hoàng." Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đứng dậy, gọi Đại tiên nga đang châm trà, "Ngươi nói với tiểu Tròn tròn, ngày mai có thể mang ta đến chỗ Cục than nhỏ chơi."
(Hoàn chương 54)
- ------------------------------
Hello mọi người, là Gián đây, nay Gián đăng bài, Gián chỉ sửa chính tả chứ không beta nha, Red bận quá không beta được, sẽ bê bù rồi úp đếch sau. Mong mọi người thông cảm. Gián edit sắp xong truyện rồi á hí hí.