Phụng Chỉ Béo Phì

Chương 55

Chương 53
Edit: Gián cung đình

Beta: RedHorn

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhìn Tiểu Phượng Hoàng, còn tưởng mình nghe lầm: "Ngươi lặp lại lần nữa, ngươi giấu bao nhiêu hạt, mỗi ngày ăn bao nhiêu?"

Tiểu Phượng Hoàng rũ ót, động tác ở hình người giống y chang ở hình chim, càng làm cho Tϊиɧ ɖϊ©h͙ dễ dàng thấy nhúm tóc không nghe lời cứ vểnh lên kia.

Tiểu Phượng Hoàng ngập ngừng nói: "Mỗi ngày ăn ba...ba trăm hạt. Cất một nghìn hai... một nghìn hai trăm ba mươi bốn hạt."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhịn cười: "Vậy đây là lý do cho việc ngươi càng giảm càng béo?"

Tiểu Phượng Hoàng tới chỗ hắn ngồi, nắm lấy tay hắn thành thật lấy lòng: "Vi Kiêm, không phải vậy mà, lúc đầu ta thật sự nghiêm túc giảm béo, thế nhưng ngươi cứ thuyết phục ta rằng béo cũng rất dễ thương nên ta đổi thể dục giảm béo thành tập cho cơ thể khỏe mạnh. Hơn nữa, ngươi biết mà, thức ăn nhỏ như vậy, lột vỏ ra rồi càng nhỏ hơn, mỗi bữa ngươi chỉ cho ta ăn mười lăm hạt, đối với chim nhỏ mà nói giống như ngươi cho một người ăn mười lăm hạt dưa vậy đó. Ngươi xem, mỗi ngày ăn ba trăm hạt dưa có quá đáng không?"

Con chim nhỏ này rất am hiểu về kỹ xảo làm nũng, nó mềm giọng nói: "Cho nên đây không phải là lỗi của ta, nhưng đó cũng không phải là lỗi của ngươi. Hạt thức ăn trân quý giống như gạch cua Dương Hồ ở nhân gian vậy, vì vậy mặc dù mỗi ngày chỉ ăn được ba mươi hạt nhưng ta biết đây là tâm ý của phu quân."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ dùng ngón cái và ngón trỏ làm ra một khoảng cách to bằng trứng cút: "Ngươi nói lại xem, lớn cỡ này?"

Tiểu Phượng Hoàng ngượng ngùng, trợn mắt nói bừa: "Hạt dưa lớn cỡ đó."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙: "..."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ xoa huyệt thái dương, lại hỏi y: "Bất luận cỡ nào, sao ngươi có thể giấu nhiều như vậy được?"

Tiểu Phượng Hoàng ngẩng mặt nghiêm túc nói: "Thức ăn đều do tiên nữ tỷ tỷ giúp ta hái, có đôi khi nàng sẽ không đếm kỹ, hái xong sẽ để lại vài hạt, ta ở sau lưng nàng lén giấu đi, sau đó nói thiếu thì sẽ được cho thêm một ít. Cứ như vậy đó. Lần trước ta bị Vi Kiêm trộm mất hai lần, ta cũng chạy tới chỗ tiên nữ tỷ tỷ nói, ngươi cứ ăn, còn ta sẽ đi nói lại và được nàng hái cho thêm."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nghe xong, cười không ra tiếng, một lát sau mới nói: "Ngươi thật đúng là..."

Tiểu Phượng Hoàng xấu hổ nói tiếp: "Kỳ thật ta cũng không nghĩ là cách này lại xài được lâu như vậy, không biết vì sao tiên nữ tỷ tỷ không đến chỗ ngươi đối chiếu nên ta mới không bị lộ."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nói: "Tất nhiên sẽ không lộ, toàn bộ Phù Lê cung này ai dám đến chỗ ta hỏi có ăn trộm thức ăn của chim nhỏ hay không, sợ rằng chỉ có mỗi ngươi dám."

Hắn ra hiệu Tiểu Phượng Hoàng tiếp tục.

Tiểu Phượng Hoàng đành nói chuyện đàng hoàng: "Sau đó, ta hối lộ cho các Trúc tử gia gia (tử: tím), ta dùng móng nhỏ gãi ngứa cho bọn họ, họ sẽ cho thêm ta một ít hạt, không nói cho ngươi và tiên nữ tỷ tỷ biết, cho nên ta càng tích trữ thức ăn dễ dàng. Haizz, Vi Kiêm, ngươi đừng giận mà, ta đảm bảo toàn bộ nộp hết cho ngươi, đều cho ngươi ăn, ta còn có thể giúp ngươi tìm hoa quả, tiên thảo giúp ngươi ăn vào tăng tiến tu vi."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhớ lại lúc trước Tiểu Phượng Hoàng cho Cục than nhỏ là mình đây một phần tiền riêng, vì vậy trầm giọng hỏi: "Ngươi có phải còn cất tiền riêng?"

Tiểu Phượng Hoàng trừng đôi mắt phượng, nói với hắn: "Không có."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ mặt không biểu tình, tay nhéo nhéo da mặt Tiểu Phượng Hoàng, lại sờ sờ ngực y: "Ừm, mặt không đổi sắc, tim đập không mạnh, Tiểu Phượng Hoàng, ngươi có phải là Nói Xạo tinh?"

Red: rờ zú ngta kìa....

Tiểu Phượng Hoàng chột dạ, nhưng vẫn nhìn hắn chằm chằm: "Vi Kiêm, phu thê phải tin tưởng nhau, ta đảm bảo chỉ giấu thức ăn, tuyệt đối không cất tiền riêng để đi kỹ viện."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ hé mắt: "Đi kỹ viện?"

Tiểu Phượng Hoàng giật mình, mới ý thức mình lỡ miệng. Y len lén lùi trở về sau, Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhanh tay túm được người áp vào l*иg ngực không cho nhúc nhích: "Ta nghe được."

Tiểu Phượng Hoàng trực tiếp giả chết, chôn mặt vào trong hõm cổ hắn, tiện tay kéo cái chăn che khuất hai người. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ thuận tay gõ trên đỉnh đầu y một cái: "Ta giận, dỗ ta."

Tiểu Phượng Hoàng giãi bày: "Vi Kiêm, ta từng nói với ngươi là ngươi không hiểu được thú vui của chim nhỏ trẻ trung chúng ta, kỹ viện bây giờ không giống ngày xưa, vào đó có thể ngắm mỹ nhân thỏa thích, xem ca múa chứ không nhất định phải này nọ với công tử cô nương, kỹ viện là nơi phong nhã, là để thường thức, sao ngươi ngốc thế hả Vi Kiêm?"

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nói: "Khá lắm, ngươi còn nói ta ngốc, ta giận thêm, ngươi phải dỗ ta gấp đôi."

Tiểu Phượng Hoàng suy nghĩ một chút: "Ta đây biến về chim nhỏ cho ngươi chà nắn nhé Vi Kiêm."

Nói xong "bùm" một cái biến về hình chim, ngoan ngoãn chui vào tay Tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ mỉm cười, miễn cưỡng đáp ứng: "Cũng được." Hắn quả thực không hạ thủ lưu tình, trái bóp phải xoa, chà nắn con tiểu chim ú này phải kêu chϊếp chϊếp, đá chân lung tung.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nằm ngửa, giơ nó lên chăm chú nhìn, trong mắt lộ ra vẻ nghi ngờ: "Thế nào, hiểu chưa? Không cần bế quan những vẫn tăng tu vi, ngoại trừ ăn đồ thiên địa linh khí thì còn cách gì?"

Tiểu Phượng Hoàng bị hắn xoa nắn khiến toàn bộ lông đều xù ra, thoạt nhìn còn tròn hơn - nó nỗ lực mở to đôi mắt đậu đen nhìn xuống, sau đó duỗi chân giả chết.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ thở dài, đặt nó xuống, giơ ngón tay biến nó về hình người. Tiểu Phượng Hoàng vùi vào trong chăn đệm không nói gì, nửa ngày sau mới lặng lẽ lộ cái đầu ra, nghiêng đầu nhìn hắn: "Kỳ thực ta biết đó Vi Kiêm."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ liếc y, lãnh đạm nói: "Ừm."

Tiểu Phượng Hoàng tìm tay của Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong chăn, lén lút nắm tay hắn dắt ra ngoài, cởϊ qυầи áo ra, đặt tay Tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên bụng mình.

Xúc cảm lành lạnh, mềm mại nhẵn nhụi như một khối ngọc, mang theo hơi ấm của cơ thể người, khiến cho lòng hắn rung động.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bất ngờ vì sự ấm áp này. Hắn quay đầu nhìn Tiểu Phượng Hoàng thì thấy khuôn mặt trắng nõn của y đã ửng hồng: "Dỗ ngươi gấp đôi này, lúc ta là chim nhỏ đã bóp một lần rồi, bây giờ đổi về hình người. Vi Kiêm, ngươi có thể xem là giống nhau được không?"

Lúc đầu Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngây người ra, nhưng ánh mặt và thanh âm liền nhanh chóng tối đi, hắn trực tiếp thu tay về, xoay người đặt Tiểu Phượng Hoàng dưới thân: "Tiểu Tròn tròn, ta thấy ngươi thật hư...."

Trong nháy mắt, Tiểu Phượng Hoàng liền cảm thấy đôi môi nóng rực mà cấp bách của Tϊиɧ ɖϊ©h͙ chặn lên môi lưỡi mình, xúc cảm nóng ấm khiến da đầu tê dại. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nghiêng đầu, cắn lỗ tai y, vừa mυ'ŧ vừa liếʍ, Tiểu Phượng Hoàng vừa tắm xong còn mang theo hơi nước và mùi thơm thảo mộc nhàn nhạt, có chút ngọt lẫn vị đắng.

Thanh âm trầm thấp mà từ tính thở dài, mang theo ý vị làm nũng: "Ngươi rốt cuộc khi nào mới lên Kim Đan Kỳ hả Tiểu Phượng Hoàng của ta?"

....

Đôi mắt phượng ngập nước, nhẹ nhàng thở hổn hển. Y lẩm bẩm nói: "Ta đương nhiên biết ý của ngươi mà, nhưng ta phải qua ba giai đoạn nữa mới độ kiếp Kim Đan Kỳ, Vi Kiêm thối, ngươi là tên Vi Kiêm lưu manh."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhéo y một cái, giọng khàn khàn: "Vậy cũng đừng câu dẫn ta chứ Tròn tròn hư."

Tiểu Phượng Hoàng nản chí, y ôm lấy tay Tϊиɧ ɖϊ©h͙ chán nản nói: "Ta làm không được."

Y chui vào ngực Tϊиɧ ɖϊ©h͙, suy nghĩ hồi lâu rồi nói: "Ta nghĩ có thể bởi vì ta cũng là một con Phượng Hoàng hư nhỉ."

- -----------------------------------------------------

Sáng hôm sau, Tϊиɧ ɖϊ©h͙ dậy sớm cùng nhóm Sát Phá Lang tiếp tục thử nghiệm trong thư phòng, đây cũng là lần đầu tiên bốn người tụ hợp sức mạnh cùng áp chế vận chuyển của Tinh Bàn, hiện tại không có sai lầm gì lớn, bốn người lại tiếp tục khẩn trương thảo luận một ngày một đêm, rốt cuộc cũng có thể thả lỏng.

Tham Lang vừa thấy xong chuyện liền chạy về phòng mình ngủ: "Không ngờ biện pháp này lại hữu hiệu, lần đầu tiên thử mà có kết quả luôn, sau này đường đi tiếp theo sẽ không quá khó khăn. Hômm qua ta ột đêm không ngủ rồi, sợ không chịu nổi nữa. Ta đây đi bù một giấc, Kim sí điểu đến thì gọi ta."

Trong cung, mọi người đều rất thân thuộc với Tham Lang, Đại tiên nga cười nói: "Phá Quân tinh quân cũng đã mang Thỏ ngọc đến đây luôn rồi, sao ngươi không mang Kim Kim của ngươi qua luôn?"

Nhắc tới việc này, Tham Lang phiền loạn gãi đầu: "Cãi nhau, ta đi tìm nó, nó không thèm để ý tới ta, ta chỉ có thể chờ nó nguôi giận rồi tìm ta thôi."

Thất Sát tìm tiên nga để lấy trà, vừa ngồi pha trà vừa nghe chuyện, cảm thấy cực kỳ vui sướиɠ. Ngược lại, Phá Quân tới bàn cờ Nguyệt quang thạc hỏi Tϊиɧ ɖϊ©h͙: "Trước kia ta nghe Nguyệt Lão nói Đế quân thường đánh cờ vào lúc rảnh rỗi, vừa vặn ta ở nhân gian cũng là một cờ thủ gà mờ tầm quốc gia, không bằng Đế quân và ta hạ một ván?"

Tiểu Phượng Hoàng vẫn còn ngủ chưa dậy, Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng đang rảnh nên chấp nhận. Một lát sau. Tiểu Phượng Hoàng rời giường, sau khi cơm nước xong thì bưng nước quả đào đến cho mọi người, sau đó báo cáo với Tϊиɧ ɖϊ©h͙: "Vi Kiêm, ta đến sau núi tìm Cục than nhỏ chơi, ngươi đừng nhớ ta quá nhé."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ phất tay áo: "Đi đi, đảm bảo không nhớ." Tiểu Phượng Hoàng lập tức đổi giọng: "Vậy thôi cứ nhớ một chút đi, ta đi đây! Ta sẽ đem trái cây về cho ngươi."

Nói xong liền biến về hình chim nhỏ, một đường chϊếp chϊếp bay xa.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng thả quân cờ trong tay xuống, cười cười với Phá Quân: "Hôm nay chơi tới đây thôi Phá Quân tinh chủ, nghỉ ngơi sớm, sau này còn tiếp tục."

Phá Quân gật đầu, bỗng nhiên hỏi: "Theo lời đồn, có phải Tinh Bàn là bàn cờ không?". Vừa dứt lời, Phá Quân liền ý thức được điều gì, nói tiếp, "Nếu không phải cũng không sao."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ có chút kinh ngạc, nhưng thần sắc vẫn như thường, nói: "Cũng khó nói, hiện tại sức mạnh của ta biến mất, ngay cả có rất nhiều biện pháp tăng tu vi nhưng cũng không phải là kế lâu dài. Ta có mối liên hệ mật thiết với Tinh Bàn, nhưng sau vạn năm nữa ta quy tiên thì cũng còn người kế tục ta điều khiển Tinh Bàn, mấy hôm nữa ta sẽ dạy cho ba người các ngươi."

Phá Quân giật mình nhìn hắn.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nói tiếp: " Quy tắc của Tinh Bàn và cờ vây khá giống nhau. Cờ vây chú ý "Khí" của các quân cờ, Tinh Bàn là sức mạnh ứng với từng sao. Nhưng Tinh Bàn ngoại trừ "Khí" ra thì còn phải chú ý vị trí ngũ hành của nó, liên quan đến Tinh vị, cùng với..."

(Khí: Các giao điểm trống nằm ngay cạnh quân cờ gọi là "khí" của quân cờ đó. Quân cờ đứng ở giữa bàn có 4 "khí", đứng ở biên có 3 "khí" và đứng ở góc có 2 "khí". Nếu một quân hoặc một nhóm quân không còn "khí", quân đó hoặc nhóm quân đó sẽ bị bắt và đưa ra khỏi bàn cờ. Nếu quân đó hoặc nhóm quân đó chỉ còn một "khí", điều đó có nghĩa là nó đang bị đe dọa, đang bị "đả cật" và sẽ bị đối phương bắt ngay sau nước đi tiếp theo.)

Hắn dừng lại một chút, suy nghĩ thêm điều gì rồi nhìn thoáng qua Phá Quân, "Mỗi Tinh vị là một thần tiên, di chuyển nó có thể gây hậu quả khôn lường cho lục giới, ảnh hưởng ít nhiều đến sự thăng thành thượng cấp, nó còn là phương pháp mạnh nhất để ép lên thượng cấp."

"Trừ việc này ra thì còn nhiều điều khác, sau này ta sẽ nói cho ngươi biết." Phá Quân chú ý hình như Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang gấp, nói xong câu này liền vội vã chạy đi.

Trong đình viện không còn một bóng người, ngoài hành lang chỉ còn dư âm tiếng hoa rơi hòa cùng tiếng pha trà.

Phá Quân vừa lòng hưởng thụ, bỗng hắn hỏi: "Này, ngươi đoán Đế quân đi đâu?"

Thất Sát đang pha trà giật cả mình.

Tên Phá Quân tinh này tính tình quái gở, duy chỉ cùng mình là vô cùng không hợp. Chủ động nói chuyện với mình đây là lần đầu tiên đó, chứ hồi trước toàn là châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ, thích cà khịa nhau, đυ.ng vô là.... nói chung là không hợp. Giang hồ đồn đãi hơi bị lố, tuy Tam tinh Sát Phá Lang cùng tụ một chỗ, tương hỗ lẫn nhau nhưng bên trong cũng sóng ngầm không ngớt.

Thất Sát đạm mạc nói: "Không biết, chắc là đi tìm tài liệu."

Phá Quân lại cười: "Ta thấy là đi tìm chim nhỏ thì có."

...

Sau núi Phù Lê, một cục nắm trắng bóc tròn vo bông xù đập cánh, vui sướиɠ lao vào một cục nắm khác đen thui tròn vo bông xù: "Cục than nhỏ! Rốt cuộc ngươi đã tới! Ta đã tìm ngươi nhiều lần lắm luôn!"

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị nó bổ nhào phải lùi về sau mấy bước, còn xíu nữa là lăn xuống. Hắn ho khan vài tiếng, dùng cái bụng mỡ cọ cọ cái bụng của Tiểu Phượng Hoàng, tỏ vẻ hữu hảo: "Mấy ngày nay ta tìm một cái ổ mới, có người cho ta tiền, ta thuê một cái hang nhỏ trong một gốc cây tùng vạn năm siêu xa hoa, mấy hôm nay ta bận dọn dẹp nên không đến tìm ngươi chơi được."

Tiểu Phượng Hoàng vui không gì sánh được, nó cao hứng vỗ đầu Cục than nhỏ: "Thật tốt quá! Nếu không đủ tiền thì cứ tìm ta. Hồi trước ta kể ngươi việc giấu tiền riêng í, bị Vi Kiêm phát hiện rồi, thế nhưng hắn không bắt ta nộp lên toàn bộ, cũng không đặc biệt giận ta."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ mỉm cười nghe nó chϊếp chϊếp, rồi được nghe nó kể trong mấy ngày qua những nguyện vọng của nó đã được thực hiện, sau đó nó bắt đầu ca tụng: "Cục than nhỏ, ngươi thật là một cục nắm phúc tinh, quả nhiên linh nghiệm."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ khiêm tốn: "Không có chi không có chi, do ông trời ban phúc."

Tiểu Phượng Hoàng rục rịch thăm dò: "Vậy ta có thể xin thêm mấy nguyện vọng nữa không?" Dứt lời nó liền lo lắng, "Ngươi giúp ta vậy có bị hao tổn phúc khí không?"

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ lắc đầu: "Sẽ không, ngươi ước đi."

Kỳ thực hắn có chút hiếu kỳ rằng con chim hư này lại muốn cái gì.

Tiểu Phượng Hoàng vươn cánh ôm lấy Tϊиɧ ɖϊ©h͙, như huynh đệ chí cốt: "Ngươi cũng được coi là đệ đệ ưu tú nhất của ta, hôm đó ta suy nghĩ, ngươi là một chim tài ( nhân tài), năng lực này không dùng cũng đáng tiếc. Vậy đi, mấy hôm trước ta mua phiếu đua ngựa ở tiên giới, đã cá con ngựa già sức yếu, ngươi giúp ta khiến nó về nhất được hông?"

Ánh mắt chớp lóe tinh quang, sáng quắc nhìn Tϊиɧ ɖϊ©h͙.

"....."

Hắn ngẫm nghĩ, hắn nhớ là cái mã tràng đua này là của tư nhân, nếu muốn hợp tác thì cũng không phải là không thể.

Hắn nói: "Được, ngựa ngươi chọn sẽ về nhất."

Tiểu Phượng Hoàng sung sướиɠ nhảy nhót một hồi, vui vẻ cùng hắn thương lượng: "Ta còn có một nguyện vọng nữa Cục than nhỏ."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ liếc nó, hiểu rằng con chim hư nhà mình cuối cùng cũng hư thật rồi, tiện nghi nhỏ cỡ nào nó cũng không buông tha, hắn chỉ có thể nhận mệnh: "Ngươi nói."

Tiểu Phượng Hoàng ngượng ngùng, lại có hơi kích động kề sát vào tai hắn nói nhỏ: "Ngươi biết phu quân ta - Vi Kiêm hắn rất yên lặng, lạnh lùng, nhạt nhẽo, không hoạt bát."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙: "Ừ."

Tiểu Phượng Hoàng hăng hái bừng bừng nói: "Than nhỏ, ngươi có thể giúp ta nguyện, khiến hắn hoạt bát một chút không? Tỷ như..." Nó nghĩ nghĩ, ngượng ngùng chϊếp chϊếp hai tiếng, "Ta muốn hắn cùng ta nhảy thể dục giảm béo, cường thân kiện thể, thế nhưng hắn không chịu, nói là mất mặt, ta kéo hắn nhảy tại chỗ thôi hắn cũng không chịu, ta muốn phu quân vui vẻ cùng chim nhỏ nhảy thể dục, than nắm, ngươi giúp ta đi, ta hứa đây là điều cuối cùng."

Theo Tiểu Phượng Hoàng miêu tả, một người tràn đầy vui vẻ theo sát một con chim ú nhảy thể dục giảm béo là sát thần thượng cổ Phù Lê nguyên thủy Đế quân - đã xuất hiện ở trong đầu hắn.

Một nam tử hán thiết huyết chốn sa trường nay ca múa nhạc cung đình...kinh dị vô cùng.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙: "...."

Tiểu Phượng Hoàng nóng bỏng nhìn hắn.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙: "......... Được."

Red: thê nô =]]]]]]]]]]]]]]]]]z

Red: Lố qua ngày rồi nhưng chúc mừng sinh nhật cho Gián 12/10 nè!! <3 Chúc Gián sớm có bồ với nhanh giàu nè!!:D

Hoàn chương 53