Ký Túc Xá Của Tôi

Chương 22

Chương 23
Sớm hôm sau, Minh nó dậy từ sớm vào phòng tắm để rửa hết đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Phú còn sót lại trong đít nó.

_Sao mà rửa hoài không sạch vậy nè. Phú thật là !! Đã bảo đừng làm rồi mà!!-Nó cáu gắt.

_Thật là cái gì... -Giọng Phú từ đằng sau vọng ra làm Minh nó giật bắn mình.

_Ơ...Sao cậu vào được ?! Tớ chốt cửa rồi mà !!

_Có chốt đâu, mà mày tắm lẹ xong ra chuẩn bị đồ ăn sáng cho tụi tao nữa.

_Rồi rồi, đi ra đi. Lởn vởn ở đây nữa tớ xịt nước đó !!

_Biết rồi.

Nói rồi nó bóp cặp mông trắng nõn kia một cái thiệt mạnh rồi vui vẻ đi ra.

_Đồ quá đáng !!

Bữa sáng hôm ấy nó chuẩn bị rất nhiều món ăn để bù lại những ngày qua, vừa ăn tụi nó vừa ngồi nói chuyện về những ngày qua:

_Hôm ấy ở trong bệnh viện tớ nhận được 1 lá thư lạ lắm..

_Nội dung nó sao ?-Huy vừa ăn vừa nói.

_Nó kêu là :nếu muốn biết sự thật thì lên tầng thượng lúc 2h sáng. Đại loại vậy.

_Vậy mày có lên không ?-Phú nói.

_Có.

_Rút cuộc là chuyện như thế nào ?-Tới Khải hỏi.

_Không biết, tớ chỉ biết là tớ gặp người đàn ông trên đó và rất tức giận, xông lên đánh ông ấy.. Sau đó thì không nhớ gì nữa.

_Ukm... Vậy là chuyện này vẫn chưa được giải quyết êm xuôi đây. Từ giờ mày phải cẩn thận với mọi thứ đó.

_Biết rồi mà !

Tụi nó ăn xong rồi thì xách cặp đi chơi vì hôm nay được nghỉ, ở kí túc làm gì cho mệt. Vừa mở cửa phòng ra thì thấy Thư-em gái Huy đứng đó. Mặt nó ngại ngại xen lẫn sự lo lắng nói:

_Các anh ra ngoài chút đi, em có chuyện cần nói với anh Minh...

_Ukm. Nhanh lên nhé, bọn anh sắp đi rồi đấy.

_Dạ...

Mọi người vừa ra thì Mon hỏi:

_Có chuyện gì mà chỉ nói với anh thế Thư ?

_Em... em.. -Nó ngập ngừng.

_Nói đi,

_Mấy ngày nay em có nghe nói việc anh bị..

_Ừ, nhưng đó là..

_Anh có bị sao không ?

_Không sao đâu! Anh nghĩ anh ổn rồi.

_...-Sự lo lắng trên khuôn mặt Thư ngày càng hiện rõ hơn.

_Em không khỏe à ? Sao anh thấy mặt em sao thế kia?

_Em không sao.

_Em không khỏe thật rồi, mặt em đỏ quá rồi kìa, cần anh nói với anh em không ?

_ĐỦ RỒI!! TẤT CẢ MỌI CHUYỆN LÀ DO EM LÀM HẾT !!!!  ĐƯỢC CHƯA !!!!

Thư nó hét lớn rồi ôm mặt rưng rưng còn Minh nó sững người lại, nó nghĩ đây không là thực.

_Tất cả.. là do em...

Mặt nghiêm lại, Minh nó hỏi với giọng căm phẫn:

_Từ việc anh bị cưỡиɠ ɧϊếp tập thể tới việc anh bị nhục trước toàn trường đều do em làm hả ?! HẢ ?!!!

_Đúng vậy...

Không đợi gì nữa, Minh nó tát 1 cú thẳng mặt cô nhóc 16 tuổi mà có tâm địa độc ác kia thật mạnh rồi gục xuống.

_Sao lại vậy hả... Thư ? Nói anh nghe lý do tại sao em làm vậy đi...-Mắt nó giờ đã ướt, hỏi.

Thư nó vẫn đứng vững và vẫn trả lời, trả lời trong sự hối hận

_Đêm Giáng Sinh ấy em đã tỏ tình với anh mà anh từ chối, nhớ chứ? Em rất đau lòng và đấy là cách em trả thù anh..Mọi việc đúng ra chỉ nên dừng lại ở việc anh bị bẽ mặt trước trường nhưng em không ngờ nó xa tới vậy.. Hức..em xin lỗi.

_Nói anh nghe..., Vũ cũng nằm trong kế hoạch ghê tởm đó của em phải không Thư ?-Nó bàng hoàng hỏi.

_Đúng... tất cả đều nằm trong kế hoạch của em.

Hẳn giờ đây Minh nó căm hận Thư nhiều lắm nhưng người nó căm hơn là Vũ. Anh ta không nói gì với nó hết, nó tức, tức lắm cái cách mà Vũ đã diễn trước mặt nó, tỏ vẻ quan tâm nó... Nó căm hận Vũ.

_Các người làm tốt lắm... Thành công rồi đấy! Chúc mừng nhé.. Vở diễn của cô và Vũ đạt được mục đích rồi đấy!! Chúc mùng ...

Nó vừa cười khinh vừa nói sảng, nó không biết phải nói gì ngoài chúc mừng cái vở diễn kia. Nó cuối cùng cũng đuổi Thư ra ngoài và tự nhốt mình trong phòng cả ngày hôm ấy và hầu như chẳng nói với ai câu nào cả. Và rồi cuối cùng nó đưa ra quyết định...