Ký Túc Xá Của Tôi

Chương 15

Chương 15
Hôm sau,..

-Xin lỗi anh, hôm nay em phải qua nhà thầy nên không đi ăn với anh được, em xin lỗi nha!!... Mấy giờ xong á ?!... Em nghĩ khoảng 17:30-18:00 gì thì xong ấy...Ừm, hẹn anh đón em ở nhà thầy Hùng rồi mình đi ăn nha...Ok, bye anh!!

Nói chuyện với anh Vũ xong thì nó tiếp tục nấu bữa trưa cho bọn kia... Cùng ăn xong thì Mon thấy mệt nên ngủ trước còn bọn kia thì nằm chơi game...

.

.

.

Đánh 1 giấc tới 16:00 thì Mon tỉnh dậy và chuẩn bị tới nhà thầy Hùng. Nó bắt grab lên đường mà không biết là sẽ có nguy hiểm tại nơi đó...

.

.

.

-Minh đấy à?! Vào đây đi rồi thầy sẽ giảng lại bài cho em ...

-Dạ.-Nó bước vào nhà thầy mà không chút suy nghĩ.

-Hôm nay em mặc đồ đẹp lắm, chuẩn bị đi chơi với ai à ?

-Dạ, tí học xong thì sẽ có người đón em...

Vừa bước vào nhà thì Mon bị vấp bởi 1 cây viết ở dưới đất khiến nó ngã lăn quay,nó khiến thầy Hùng cười vì sự hậu đậu của nó...

-Có sao không ? Đứng lên đi em!

-Dạ,...!

Rồi nó tiếp tục đi vào phòng khách và ngồi vào bàn. Thầy Hùng bưng ra ly nước cam và mời nó uống. Nó uống xong thì cố gắng làm những bài mà thầy giao cho nhưng nó không tài nào làm được.

-Bí chỗ nào hả ??-Nói rồi thầy Hùng qua chỗ nó và "vô tình" làm đổ ly nước cam lên áo nó.

-A....-Nó kêu lên.

-Trời, thầy xin lỗi, thầy xin lỗi,... Em cởϊ áσ ra rồi vào nhà tắm đi... để thầy giặt áo cho...

-Dạ, phiền thầy!

Rồi nó cởϊ áσ ra và bước vào nhà tắm mà không biết nguy hiểm đang cận kề...

Nó bước vào phòng tắm rồi bắt đầu kì cọ thân thể nó.

Lúc này ở ngoài thì thầy Hùng đi lảng sang 1 căn phòng khác, 1 căn phòng bí mật mà trong đó là có camera của căn nhà... Thầy Hùng nhìn vào camera phòng tắm và nhìn Mon đang tắm với vẻ thèm thuồng...Nói đoạn,thầy Hùng nhấn 1 cái nút màu xanh rồi thì từ 1 cái lỗ trong phòng tắm bắt đầu nhả khí ra... Mon hít phải khí đó thì mắt nó trở nên mơ màng, nó bắt đầu dựa lưng vào tường rồi kì cọ tiếp cơ thể nó...

Tắm thêm được 1 lúc thì nó đi ra và chỉ quấn 1 khăn ngắn. Thầy Hùng thì giờ đã ra lại chỗ phòng tắm và tận hưởng thành quả của mình. Mon lúc này thì đẩy ổng vào phòng ngủ rồi bắt đầu trườn tới như 1 chú mèo rồi bắt đầu ngồi lên đùi của ổng. Ông thầy Hùng bây giờ đã nằm ở dưới và bắt đầu thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ trước sự quyến rũ của Mon.

-Thầy~~~~Em nóng quá~~~-Nó rên vào tai ổng rồi bắt đầu nằm thẳng lên người ổng.

-Em hư quá, xem thầy xử em như thế nào này!!

Nói đoạn thì ông thầy Hùng bắt đầu cởϊ qυầи áo ra và cũng trong lúc đó ổng lấy tay còn lại kéo mạnh chiếc khăn đang che người của Mon ra... Mon không chống cự gì mà chỉ nằm yên nhắm mắt hưởng thụ...

Đang trong lúc đê mê mà giờ này ở ngoài thì có chuông cửa,ông thầy chỉ biết mặc kệ mà tiếp tục hôn vào người Mon và lấy tay sờ soạng khắp người nó...

Tiếng chuông cửa thì càng lúc càng kêu nhanh hơn khiến ông thầy nổi sùng mà quấn khăn đi ra mở cửa để lại Mon một mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường.

-Ai đấy ??

-Dạ thầy, em là Vũ, em nghe nói Minh đang học ở nhà thầy nên em tới đón em ấy ạ!!

-Nó không có ở đây, nó về trước rồi!!!-Ông thầy nói dối không chớp mắt.

-Vậy à...-Như đã phát hiện điều gì đó thì Vũ nói tiếp-Vậy tại sao cặp của Minh lại ở trên bàn, còn móc khoá cặp của Minh lại nằm ở dưới đất thế kia hả thầy !?

-Đồ dùng giống nhau không được à? Em này hỏi lạ nhỉ ?-Ông thầy Hùng bắt đầu lo sợ nhưng vẫn nói không chút do dự.

-Nhưng cái móc khoá bằng đá mà có khắc chữ "Nguyễn Đức Minh" chắc không phải của thầy đâu nhỉ ?!-Nó bắt đầu nói giọng vẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

-Ơ...ờ thì....

Vừa lúc ấy thì Mon từ phòng ngủ bước ra, trên người chỉ quấn tạm chiếc khăn, còn ở cổ thì có vết cắn. Lúc này thì Vũ đã thấy và giận sôi người. Nó lao vào đấm thẳng mặt ông thầy Hùng và nắm tóc ổng hỏi to với giọng giận giữ:

-ÔNG ĐÃ LÀM GÌ EM ẤY HẢ ????

-Có gì đâu, chỉ là tao đang định hϊếp nó thì mày tới thôi !-Ổng lấy tay lau máu trên miệng rồi nói với vẻ bình thản.

Rồi Vũ để ý tới những cái camera ở trên trần thì nó tiếp:

-Tôi sẽ tố cáo ông trước trường và những cái camera kia sẽ là bằng chứng.

Nghe tới đây thì ông thầy Hùng lo sợ vì ổng sợ bị mất việc và điều đáng lo nhất là ổng sẽ mất hình tượng với mọi người.

-Đừng, đừng, xin cậu, xin cậu đừng tố cáo tôi. Tôi xin lỗi, cậu hãy dẫn Minh về đi, tôi xin cậu.

Thấy vẻ đáng thương của ông thầy thì Vũ cũng mủi lòng, nói:

-Thôi, lần này tôi tha cho thầy nhưng lần sau mà thầy còn làm điều đó với các nam sinh và đặc biệt là Mon thì tôi sẽ không để yên chuyện này đâu.

-Được, được, tôi hứa...

Vũ quay sang Mon bảo:

-Đi về thôi Mon!

-Ưm, không chịu, anh còn chưa chơi với em, thầy còn chưa chơi với em mà về sao được. Ta cùng chơi nào!!

-Nó vẫn chưa tỉnh, nói cho tôi biết làm sao để nó tỉnh đây.

-Vào lấy cái lọ trên bàn rồi đưa nó uống khi về phòng thì nó tỉnh ngay.

-Được rồi, chúng tôi sẽ về. Nhưng hãy nhớ lời tôi dặn đấy. Lần sau ông sẽ không được như này nữa đâu.

-Tôi biết rồi,đồ của Minh để trong phòng đó, cậu vào lấy cho nó rồi đi đi.

-Ừm...

Nói rồi Vũ đi vào phòng rồi lấy bộ đồ của Mon rồi cùng nó đi ra xe. Còn ông thầy Hùng thì cười khỉnh rồi thay đồ, gọi điện cho 1 người với vẻ vui vẻ:

-Mày hả? Tao có được cuộn phim rồi,tao sẽ chuyển cho mày tối nay...Ừ, tao biết rồi,...phần hay nhất của bữa tiệc là đây đó!!...