"Phải chăng em quá căng thẳng, sinh ra ảo giác?" ...cô Kim cố gắng trấn an những sinh viên của mình
"Em không biết... nhưng chúng rất thật... chúng đồng loạt xuất hiện trong gian phòng bỏ hoang... rất sống động... chúng nhìn thẳng vào em..." ...trên nét mặt Jessica hiện tràn ngập nỗi kinh hoàng
Cô Kim suy nghĩ một lúc lâu. Dường như có chuyện muốn nói ra, dường như lại do dự nén lại...
"Jessica, em thật thấy những đôi mắt màu đỏ?" ...Jessica nhanh chóng gật đầu thay cho câu trả lời chắc nịch - "Tôi không tin ma quỷ có trên đời, nhưng, có lẽ... tôi nghĩ tôi tìm ra điểm chung của những nạn nhân năm đó rồi..."
Kiến thức y học chuyên môn mình không rành...
Đa phần là mình "chế"... mong các bạn thông cảm cho cái "lý thuyết củ chuối" của mình nha
CHƯƠNG XIII: TẾ BÀO LẠ
Sau khi mang cho hai nữ sinh tách trà ấm, cô Kim nhẹ nhàng đến bên ngăn kéo bàn làm việc lấy ra một túi hồ sơ màu trắng, bên ngoài đề rõ dòng chữ "Bệnh Viện JK""Các nạn nhân trước khi chết đều bảo họ nhìn thấy một đôi mắt đỏ... ban đầu tôi vẫn cho rằng đó là hiện tượng ảo giác, nhưng, ảo giác mang tính dây chuyền như thế... quả rất đáng ngờ" ...cô Kim ngập ngừng trước khi đưa ra kết luận
"Là sao ạ?" ...Jessica, Tiffany đồng thanh hỏi
"Bạn của tôi... là một trong những nạn nhân. Đó là động lực khiến tôi chọn về đây công tác" ...lời cô Kim vừa nói càng khiến Tiffany và Jessica thêm ngạc nhiên - "Trong những năm gần đây, khi tôi đến làm việc, trùng hợp thay ngôi trường lại rất yên ắng. Theo đó tôi chẳng tìm ra thêm bất kì manh mối gì khác ngoài xâu chuỗi những điểm chung trong hồ sơ bệnh án" ...cô Kim từ tốn mở ra tập hồ sơ. Lại nhìn sang gương mặt căng thẳng của hai nữ sinh. Cô Kim mĩm cười trấn an - "Tôi rất đắn đo khi quyết định nói ra, nhưng, Jessica à... tôi nghĩ em cần phải biết... rất có thể mục tiêu tiếp theo là em"
Tiffany mở to mắt nhìn sang Jessica rồi lại chau mày hướng mắt về cô Kim. Quả nhiên điều Tiffany lo lắng là đúng...
Những ai cả gan bước vào gian phòng quỷ ám đều nhận lấy kết cục đen đủi!
Giờ đây, bỗng dưng Tiffany nhớ đến chị, nhớ đến chồng chưa cưới của chị cùng cái chết thương tâm của hai người bọn họ...
Rồi Jessica cũng sẽ như thế sao?
Có quá tàn nhẫn hay không?
Jessica là một tài năng, anh chị cô cũng từng là những tài năng trẻ...
Chẳng lẽ người có tài luôn phải yểu mệnh?
"Cô Kim, xin hãy giúp cậu ấy"
...Tiffany nắm lấy bàn tay Jessica rồi quay sang cô Kim van này. Thực tâm cái chết của chị luôn ám ảnh trong Tiffany ngày ngày...
Ngày ấy, chính mắt Tiffany trong thấy chị Catherine đau đớn chống chọi lại căn bệnh kì lạ, chống chọi lại thứ gọi là ma quỷ đeo bám. Tiffany rất muốn bản thân có thể làm gì đó giảm đi sự dày vò trong chị nhưng chỉ lực bất tòng tâm
Cho đến khi chị cô chết đi, Tiffany đã thề với lòng: "Không để lịch sử lặp lại, không muốn bất cứ ai phải chịu đau đớn như cách mà chị từng trải qua!". Cho nên, Tiffany luôn đặc biệt lưu tâm đến gian phòng quỷ ám, lưu tâm đến những kẻ gan to hơn trời, tự cho tài giỏi muốn khám phá bí ẩn
Có ai thật sự cảm nhận được nguy hiểm, hiểu được nguy hiểm như Tiffany... họ không biết lời nguyền gian phòng đó đáng sợ đến dường nào, chỉ khi vướng phải, có hối hận cũng là quá muộn rồi...
Tiffany ra sức cảnh báo, mong rằng những kẻ cứng đầu cảm nhận cái khó mà lui. Vậy mà rốt cuộc, điều gì đến cũng đã đến, Tiffany lại lần nữa bất lực nhìn bạn mình rơi vào nguy hiểm
"Trong cơ thể các nạn nhân có một loại khuẩn lạ... tôi dùng ngần ấy thời gian nghiên cứu phát hiện ra rằng, khi "khuẩn" kết hợp "hợp chất thủy ngân" sẽ hình thành hệ thống "tế bào mới" có khả năng biến đổi cấu trúc võng mạc" ...cô Kim đưa ra số tài liệu mà cô tổng hợp bao năm qua. Nhưng đối với kẻ ngoài ngành như Tiffany và Jessica, những số liệu này hoàn toàn trở nên mù mịt - "Những nạn nhân đã vào gian phòng bỏ hoang, sau đều bảo rằng trông thấy một đôi mắt đỏ... tôi từng muốn vào trong gian phòng bỏ hoang đó tìm hiểu nhưng Fany đã ngăn cản" ...cô Kim nhìn sang Tiffany mĩm cười, liền nhận được dấu hiệu chữ X chết chóc bằng ngón tay. Cô Kim biết Tiffany là xuất phát từ ý tốt nên không trách cứ gì Tiffany. Lại quay sang Jessica tiếp lời - "Đến khi Kwon Yuri hai lần mang Jessica đến đây. Em có biết vì sao mình hay ngất tại gian phòng bỏ hoang đó không?"
"..." ...Jessica sững sờ lắng nghe những điều cô Kim phân tích, chỉ khẽ lắc đầu khi cô Kim hỏi đến mình
"Thủy ngân vốn là chất độc, khi tồn tại dưới dạng hợp chất trong không khí, độc tố giảm đi khá nhiều. Có lẽ cơ thể em đặc biệt yếu hơn người bình thường nên khi tiếp xúc đã xảy ra hiện tượng choáng, ngất. Ban đầu, vì biết Jessica và Yuri đều vào gian phòng bỏ hoang nên tôi thử lấy máu cả hai kiểm tra. Tôi chỉ không ngờ... điều mình suy đoán là đúng. Lượng "hợp chất thủy ngân" trong máu cả hai rất lớn. Cũng may, thủy ngân ở dạng hợp chất khá dễ bài tiết ra ngoài bằng tuyến mồ hôi, giả sử còn nguyên chất có lẽ đã lấy mạng hai đứa lâu rồi"
"Em... em vẫn chưa hiểu ý cô ạ" ...Tiffany vội chen vào - "Ý của cô có phải... trong gian phòng ma quỷ có chứa một lượng lớn cái hợp chất gì... gì đó?"
"Hợp chất thủy ngân" ...cô Kim mĩm cười nhắc lại
"Vâng, thì sao ạ?" ...Tiffany chau mày lần nữa hỏi
"Trước đó tôi có nói trong cơ thể các nạn nhân có một loại "khuẩn", khi kết hợp với "hợp chất thủy ngân" sẽ tạo ra "tế bào lạ" có khả năng biến đổi cấu trúc võng mạc... tôi cho rằng "đôi mắt đỏ" mà họ trông thấy... hoàn toàn không phải... "ảo ảnh""
"Vậy chẳng lẽ..." ...Jessica đã lờ mờ đoán ra điều cô Kim ám chỉ
"Là gì? Là gì vậy?" ...trái lại, Tiffany vẫn rất ngây ngô. Cô càng thêm tò mò khi hai người kia cứ ấp a ấp úng
""Đôi mắt đỏ" họ thấy... là... mắt của chính họ" ...cô Kim ái ngại đưa ra phán xét của riêng mình
"Vậy những "đôi mắt đỏ" em vừa thấy thì làm sao giải thích?" ...Jessica thật chẳng dám tin vào kết luận này...
Nếu đó là mắt của những kẻ đã vào gian phòng bỏ hoang... Jessica từng vào gian phòng bỏ hoang... chẳng lẽ sau này... mắt Jessica cũng sẽ chuyển sang màu đỏ ghê gợn?
Nếu như vậy thì phải làm thế nào?
Cô sẽ chết như cách những nạn nhân kia chết ư?
"Những nạn nhân lúc chết đều mất đi tròng mắt..."
...cô Kim cảm thấy nếu đem so với việc có ma quỷ tồn tại trên đời, điều mà cô phỏng đoán nghe ra còn đáng sợ hơn nhiều
"Những đôi mắt đỏ" mà Jessica vừa thấy... rất có thể... có thể...
Chính là vật thể sống...
Là vật thể thuộc về cơ thể của những con người kém may mắn bước vào gian phòng bỏ hoang đó...
---------------------
Sau cuộc trò chuyện cùng cô Kim Tae Yeon với những kiến thức y học chuyên sâu. Jessica chỉ có thể hiểu lấy một phần...
Trong cơ thể của Jessica rất có thể đang tồn tại "tế bào lạ". Cô Kim khuyên Jessica nên sớm xét nghiệm làm rõ. Nhưng chuyện đã đến nước này, Jessica có thể thanh thản vào nằm trong bệnh viện hay sao?
Dẫu cho đúng như những gì cô Kim nói, khả năng đằng sau lời nguyền bí ẩn có một kẻ cố tình dàn dựng. Vậy hắn làm thế nhằm mục đích gì?
Có phải hắn chính là người hôm đó đột nhập vào nhà Jessica? Hắn quả như thần thánh đến và đi không để lại chút dấu vết. Nhưng rõ ràng dù là người hay thần giả quỷ, hắn đến nhà Jessica chính là tìm những thứ nằm trong căn hầm bí mật phải không?
Lẽ nào chính là... tấm địa đồ của phòng hình họa bỏ hoang?
Chắc chắn lão Kang biết được điều gì đó, nhưng bằng cách nào từ miệng lão nói ra đây?
Càng nghĩ Jessica lại càng cảm thấy bế tắc. Trong lúc này, bản thân cô cũng chẳng biết nên tin ai, nên nghi ngờ ai. Thậm chí những người thân thiết nhất của cô cũng muốn che giấu cô. Sợi dây chuyền trên cổ bà cố chứa hình Saphia, ông lão họ Kang hàng năm đều viếng mộ Saphia, còn tỉ mỉ dọn dẹp lại ngôi mộ
Giữa lão Kang - Saphia - bà cố thật ra là mối quan hệ gì?
Còn người rất giống Yuri mang đôi mắt đỏ thần bí, hết lần này đến lần khác xuất hiện, giúp đỡ cô... có phải người đó cũng là một trong những nạn nhân cùng Catherine nhiều lần ra ám thị?