"Yuri à..." ...Jessica cơ hồ định nói ra điều gì đó, nhưng khi nhìn đến hai chân Yuri vẫn còn băng chặt. Cô lại nén lòng im bặt
"Sao thế?"
"Không có gì"
Yuri nhìn thấy Jessica vẫn nhìn chằm chằm vào hai cái chân vô dụng của mình. Bất giác khiến lòng Yuri cảm thấy vô cùng buồn bực
"Thật muốn dạo chơi cùng Sica, muốn đi học cùng Sica, muốn dẫn Sica đến công viên giải trí... muốn..." ...Yuri như chợt nhớ ra... nụ cười trên môi cô lập tức tắt ngấm - "Sica nhất định không được đến đó..." ...Jessica hiểu Yuri ám chỉ nơi nào, cô nhíu mày phản ứng - "Phải đợi Yuri khỏe lại, chúng ta sẽ cùng đi... biết không?" ...Yuri căng thẳng chờ đợi cái gật đầu ngoan ngoãn từ người cô yêu nhưng chờ rất lâu vẫn không thấy Jessica đáp lời. Bèn gọi lớn - "SICA!?"
"Ơ..." ...Jessica giật mình, bối rối nhìn lên gương mặt đầy vẻ lo lắng của Yuri
"Sica có tâm sự phải không? Đến đây..." ...Kwon Yuri chỉ tay vào mặt giường bên cạnh, rồi vỗ vỗ ra hiệu cho Jessica ngồi xuống
Jessica cố gắng vẽ trên môi một nụ cười, chầm chậm làm theo lời Yuri. Rất nhanh chóng bàn tay Yuri đã vây quanh eo Jessica, kéo thân thể Jessica tựa sát vào người mình. Jessica cũng choàng tay ôm lấy bụng Yuri, đầu cô nhẹ nhàng đặt lên vai Yuri và giữ yên ở đó
Yuri có thể cảm nhận được Jessica lúc này mới chịu thả lỏng cơ thể. Còn nghe ra tiếng thở đều đều hệt như trút đi phần nào gánh nặng
"Yuri à... trên đời này có ma quỷ hay không?"
"Không biết nữa. Có thể lắm chứ"
"Vậy nó sẽ gây hại con người?"
"Nhất định không"
"Sao Yuri biết?"
"Cảm giác mách bảo"
Yuri nghe được tiếng cười rất khẽ của người bên dưới. Có lẽ Jessica cho rằng Yuri đang đùa giỡn
"Cảm giác cũng mách bảo "Yuri nên tỏ tình với Sica vì Sica thích Yuri" và..." ...Jessica ngờ vực, cô im lặng chờ đợi Yuri kết thúc câu nói của mình - "...Sự thật đúng hệt như những gì cảm giác mách bảo. Sica quả thực thích Yuri..." ...Kwon Yuri mĩm cười, nhẹ siết lấy cơ thể người trong lòng
"Nhưng..."
"Sica nè, đừng suy nghĩ lung tung, gắng đợi Yuri khỏe lại chúng ta sẽ cùng tìm hiểu. Không chừng con ma đó, nó là chờ chúng ta minh oan cho đấy"
"...Ừm"
Jessica lại rút sâu hơn vào thân thể Yuri cảm nhận hơi ấm. Thật sự Jessica cũng mong Yuri có thể cùng cô điều tra. Nhưng, chờ đợi có phải là cách thiết thực? Những bằng chứng đang dần phơi bày. Rõ ràng đằng sau câu chuyện lời nguyền còn có hàng tá bí ẩn chờ đợi Jessica giải quyết
Cần sớm làm rõ... kẻo thời gian lại vùi sâu sự thật khiến cho những người đã khuất mãi mãi trở thành oan hồn không siêu sinh...
"Yuri à... xin lỗi..."
Jessica vì không nỡ khiến Yuri lo lắng, cô đã quyết định giấu nhẹm chuyện cô muốn trở lại gian phòng hình họa bỏ hoang... một lần nữa
--------------------
Trường đại học vào buổi đêm tĩnh mịch đến rợn người. Jessica hôm nay, sau khi tan học, liền bí mật nán lại trường. Cô chờ đợi đến khi ngôi trường chẳng còn một bóng người mới tiến về dãy nhà bỏ hoang
Theo như những gì đánh dấu trên bản đồ, trong gian phòng bí mật ngoài hệ thống khởi động thang máy gỗ còn có một hệ thống mở ra khoảng không gian nào đó. Theo như độ cao của mặt sàn, cao hơn bình thường đến gần năm bậc thang. Có lẽ khoảng không ấy chính là tồn tại bên dưới!
Jessica ngập ngừng quan sát xung quanh. Quả nhiên, từ xa xa, Jessica đã thấy dáng hình ông lão họ Kang cùng vết sẹo to tướng trên mặt. Vào buổi đêm, ánh sáng chỉ còn là những đốm mờ ảo. Ông lão họ Kang tay cầm chiếc đèn pin soi rọi nhiều nơi. Lúc tia sáng vô tình lướt ngang mặt lão, những vết nhăn nheo, những vết đồi mồi cùng vẻ dày dặn sương gió theo đó hắc đi, vừa như nhấn mạnh vừa như dọa nạt kẻ to gan nhìn trộm. Trong phút chốc cái cảm giác kinh hãi tại vườn hoa Lan kiểng lại ùa về. Đó chính là lần đầu tiên Jessica gặp lão già mặt sẹo đáng sợ!
Jessica hơi thở đứt quãng, theo quán tính lùi nhanh về sau, nấp mình sau một cánh cửa. Lão Kang vẫn đi đi lại lại trước con đường nhỏ, nghiêm túc canh giữ thánh địa mà lão tôn thờ. Chốc chốc lại thấy lão lặng người cúi đầu thành kính, hướng cái nhìn vào nơi sâu thẳm bên trong rồi chấp tay vái lạy. Thỉnh thoảng Jessica còn thấy lão đưa tay dụi dụi mắt
Phải chăng lão ta đang khóc?
Jessica chờ đợi rất lâu vẫn không thấy ông lão rời đi. Điều kì lạ là... dường như ông lão rất muốn vào bên trong nhưng lại do dự, rồi cứ thế quay đầu trở ra. Jessica thật chẳng thể kiên nhẫn hơn, chỉ muốn lập tức tìm vào bên trong xem xét thứ mà lão ta bảo vệ. Chợt, cô nhớ đến một lối đi khác Yuri từng dẫn qua, cũng nối liền dãy nhà bỏ hoang
Tiếc rằng chìa khóa đang ở phòng bảo vệ, làm cách nào mở ra cánh cửa đen ngòm đây?
Tuy nói thế, Jessica vẫn đánh liều tìm đến. Tay cô cầm theo một chiếc đèn pin nhỏ rồi mon men theo bờ tường. Khi đứng trước cánh cửa đen đúa, tai Jessica nhẹ áp vào cảm nhận những âm thanh bên trong. Chợt, cánh cửa bị lực tựa của Jessica tách rời khỏi bờ tường. Jessica sững sờ trơ mắt nhìn. Cánh cửa vẫn cứ thế từ từ mở rộng...
"Ai vừa sử dụng lối đi này?"
...trong đầu Jessica thầm thắc mắc
Rất có thể bên trong hiện có người...
Jessica hồi hộp đưa tay đẩy nhẹ cánh cửa, tìm một khoảng cách vừa đủ đưa đầu vào quan sát. Ngoài ba cây nhang khói tỏa nghi ngút, đang cắm trước gian phòng chứa thang máy gỗ thì chẳng thấy bất cứ một ai khác
Đột nhiên, cánh cửa phòng chứa thang máy gỗ mở toang! Dường như Jessica nghe được âm thanh bánh xe kim loại lăn đều, lộc cà lộc cộc như chở trên lưng vật thể rất nặng nề...
Trời bên ngoài, mây đen vầng vũ. Dạo gần đây cứ đến buổi đêm trời lại thích mưa như thế
ẦM
...sấm chớp vang rền kéo theo hàng loạt tia điện chói lòa
Ngay phút giây sáng bừng ấy, Jessica đã kịp thấy từ trong gian phòng bỏ hoang xuất hiện...
Không chỉ một...
Rất nhiều... rất nhiều...
"Những đôi mắt đỏ..."
Jessica thản thốt, cả người ngã nhào về sau. Cũng may âm thanh sấm rềnh đã che lấp đi tiếng động mà cô gây nên. Nhưng, vận may không kéo dài... cánh cửa thiếc bị gió thổi mạnh, đóng sập lại... tạo nên âm thanh ầm ĩ
Jessica chẳng biết phải xử trí sau, chỉ nghe thấy giọng lão Kang vang lên từ đằng xa...
"Ai đó?"
Cùng tiếng chân vội vã chạy từ bên ngoài vào...
Tim Jessica đập rất lớn. Cô đoán rằng... nếu không may bị bắt... phải chăng lão sẽ dẫn cô đến thế giới bên kia... đoàn tụ cùng lũ "mắt đỏ" đáng sợ!?
Đột nhiên, có một bàn tay từ đâu đưa đến bịch chặt môi Jessica. Chỉ nghe thấy mỗi tiếng "suỵt", sau đó toàn thân Jessica bị kéo về sau...
"Tif... fany?" ...Jessica thì thầm
"Đi khỏi đây mau" ...Tiffany cũng dùng giọng thì thầm đáp lại Jessica
...
Tiffany dẫn Jessica đi đến phòng y tế của Kim Tiêm Unni - Kim Tae Yeon. Vị y sĩ trẻ tỏ ra không mấy ngạc nhiên khi Tiffany xuất hiện. Cô còn niềm nở chào đón, nở ra nụ cười đặc biệt thân thiện. Trên má Tiffany theo đó ửng hồng. Nhưng nhanh chóng Tiffany lại quay sang Jessica, lo lắng hỏi:
"Sao cậu lại đến đó vào giờ này!? Bên trong có ma đấy!"
Jessica vẫn chưa lấy lại bình tĩnh. Hình ảnh kinh hoàng ban nãy còn ám ảnh rõ nét trong tâm trí. Sắc mặt Jessica trở nên tái nhợt. Cô Kim thấy vậy, cũng cảm thấy thắc mắc...
"Em ấy sao thế Fany?"
"Sica, cậu ta... cậu ta chắc vừa trông thấy ma..." ...Tiffany ngập ngừng
"Ma?" ...cô Kim hỏi lại - "Ở đâu?"
"Từ chiều đã thấy cậu ấy lấp ló, em tò mò đi theo thì bắt gặp cậu ấy kinh hãi ngã quỵ ở cánh cửa phụ khu vực cấm. Em sợ bác Kang phát hiện, phạt cậu ấy nên nhanh chóng kéo đến đây... giấu ạ" ...Tiffany giải thích
"Vậy còn việc thấy ma?" ...cô Kim lại hỏi xoáy vào vấn đề hoang đường
"Thì nơi đó... nơi đó từng có rất nhiều người chết... Sica, cậu ta sợ đến thế... không thấy ma thì là gì!?" ...Tiffany biết rằng lập luận của mình vô căn cứ, nhưng, cô cảm giác Jessica đã thấy thứ không nên thấy
"Ma quỷ không có thật trên đời" ...cô Kim lắc đầu, mĩm cười trước sự ngô nghê của cô nữ sinh trước mặt - "Jessica, em ổn chứ?" ...cô quay sang hỏi thăm Jessica
"Những đôi mắt... đỏ rực..." ...Jessica hơi thở dần bình ổn trở lại, giọng run run bộc bạch