Đại Nhân, Phạm Nhân Lại Không Thấy Rồi

Chương 25: Còn có chút muốn ăn gà.....

Giai đoạn này, tiểu tặc Tư Không Linh này cũng thành vật chủng hiếm có của nha môn. Những đám gia hỏa rỗi rãnh này đến không có chuyện gì, đều đang chạy tới xem trò vui rồi !

Úc Nhiễm thẳng tắp đứng bên cạnh, tiếp đó bọn bộ khoái há hốc mồm quay đầu đồng loạt nhìn sang

..... Ai biết Lô Nguyệt lại thật có thể đem Úc Nhiễm mời qua, cô không phải trước đó làm sao cũng không chịu tới sao?

Bọn bộ khoái lập tức bắt đầu thu thập hiện trường, thu băng ghế nhỏ, quét lấy hạt dưa, Tư Không Linh thì bên trong cửa lao vẫn ngồi lấy không hoảng hốt không loạn, con mắt cười híp nhìn Úc Nhiễm mặt đen

Kẻ trộm này không làm kẻ trộm, chạy tới cửa nha môn nói đọc sách sao?

Trong lao rất nhanh dọn dẹp xong xuôi, lưu lại hai người họ lại trở về yên tĩnh ban đầu

"Ngươi để Lô Nguyệt gọi ta tới?" Úc Nhiễm hỏi

"Ta chỉ là muốn gặp ngươi, là họ khi dễ hắn" Lông mày Tư Không Linh run lẩy bẩy, và những bọn bộ khoái già kia ỷ vào già đời thì bắt nạt người mới phân rõ giới hạn

Úc Nhiễm tin cũng không tin, nói chung đây không phải vấn đề quan trọng gì

Cô cúi đầu nhìn khóa cửa vẫn khóa rất tốt, "Ngươi đi đâu?"

"Ta......" Tư Không Linh gãi đầu một cái, "Ta có thể hỏi ngươi một chút hay không, tại sao Tần Khả Nhi lại đột nhiên xuất hiện ở trong nha môn? thật sự chỉ là đến làm người khám nghiệm tử thi?"

Úc Nhiễm híp mắt: "Hỏi cái này làm cái gì?"

"Ta ăn ngay nói thật" Tư Không Linh đứng lên. "Hôm qua ngươi để nàng ta đưa y phục cho ta, sau đó nàng ta đi rồi, ta thì theo nàng ta một đoạn"

Úc Nhiễm có chút không rõ: "Ngươi theo dõi nàng ta?

Tư Không Linh gật gật đầu, lại tạm thời không nhắc chuyện yêu bài, "Ta luôn cảm thấy sự xuất hiện của nàng ta có cái gì không đúng." Tần Khả Nhi mặc dù cùng nàng ta người quen cũ, gặp mặt lại khắp nơi làm khó dễ, nhưng Tư Không Linh biết, Tần Khả Nhi không phải vì nàng xuất hiện. Nàng ta càng sẽ không thèm đến nha môn làm người khám nghiệm tử thi vất vả gì không có kết quả tốt

Lời nói này đi đến trong lòng Úc Nhiễm, mãnh liệt cộng hưởng làm cho cô đồng ý tiếp tục nghe Tư Không Linh nói tiếp

Tư Không Linh quả nhiên nói tiếp: "Nhưng ta lại thực sự không có manh mối gì, ta thì theo nàng ta, thấy được nàng ta vào một thế gia" Tư Không Linh dừng một chút , "Là Quách phủ"

Úc Nhiễm trong đầu vá lấp, lập tức nổ tung rực rỡ

"Ngươi nói nàng ta đi tới Quách phủ?"

"Ừm" Tư Không Linh nhìn cô, "Có cái gì không đúng sao?"

Úc Nhiễm không nói, cô cúi đầu trầm tư một chút. Trước kia cô hoài nghi Tần Khả Nhi, nhưng không nghĩ qua Tần Khả Nhi sẽ cùng Quách phủ có quan hệ, chuyện này hoàn toàn không thể nào là trùng hợp. Có lẽ Tần Khả Nhi và Quách Kỳ đã sớm quen biết, nàng ta đến nha môn làm ngụy trang

"Trước đó nàng ta nói dối ta, xem ra không phải tài năng kém cỏi, là cố ý biến thành"

Tư Không Linh liếʍ khóe miệng, "Ta nghe nói nha môn gần đây có một đại án"

Úc Nhiễm không trả lời mà hỏi lại, "Ngươi đi ra ngoài cũng chỉ vì cái này?"

"Ách...." Tư Không Linh chớp chớp con mắt, "Còn có chút muốn ăn gà....." Cho nên trở về chậm

Úc Nhiễm hiển nhiên có chút ghét bỏ, cô lại liếc mắt đồ tù của Tư Không Linh một cái, "Thì mặc thành như vậy?"

Hỏi xong Úc Nhiễm nhớ lại, thời điểm trước đó đến chỗ nghĩa phụ, hạ nhân nói y phục ít phơi trong sân thiếu một cái

Tư Không Linh hắc hắc cười ngây ngô, Úc Nhiễm quay đầu qua không nhìn nàng, nghĩ đến một chút mới lại nói: "Giúp ta một việc"

"Ngươi nói ngươi nói"

Nghe nói thiếu gia Quách gia văn võ song toàn, tài hoa hơn người, đặc.... biệt nữ sắc

"Háo sắc bệnh này là sẽ di truyền sao, lão tử cưới nhiều phòng nhỏ lão bà như vậy, nhi tử mỗi ngày ở bên ngoài uống rượu hoa!" Tư Không Linh nâng cằm, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Úc Nhiễm đi ở bên cạnh. Nàng đúng là không nghĩ tới chính mình nhanh như vậy thì lại thấy được ánh mặt trời, chính là không biết Úc Nhiễm nói tới giúp đỡ là muốn nàng giúp thế nào

Vụ án từ đầu đến đuôi, một đường đúng là kể không ít

"Ngươi thì khẳng định như vậy, không phải người nhà Phương gia đã hạ thủ?"

Úc Nhiễm mắt nhìn thẳng, "Nha hoàn sân sau đêm đó mơ hồ nghe được tiếng tranh chấp của người chết và nam tử, đêm quá sâu, cách lại có chút xa, đều cho rằng nằm mơ. Hung thủ võ công không tệ, tâm tư rất rõ ràng, không phải hạng người phu nhân lão gia Phương phủ có thể làm được, trừ phi bọn họ thuê sát thủ"

Tư Không Linh suy nghĩ một chút, "Không cần thiết đâu"

"Ngày đó đi tìm người chết, rất có thể chính là Quách Kỳ"

"Cầm thú, phụ nữ có chồng cũng không buông tha" Tư Không Linh phun một câu, "Phương lão gia cũng đủ làm cha của Quách Kỳ, Quách Kỳ lại vẫn có thể coi trọng nữ nhân của hắn"

"Người chết rất trẻ" Úc Nhiễm bỗng nhiên để ý câu "cầm thú" kia của Tư Không Linh. Cô quay đầu cuối cùng nhìn Tư Không Linh một chút, thì giống như hai chữ kia thì viết trên mặt của Tư Không Linh, nữ nhân còn không thấy ngại nói khoác không biết ngượng nói người khác

"Cho nên ngươi đến cùng muốn để ta làm sao giúp ngươi?"

Úc Nhiễm lại nghĩ tới Tư Không Linh lúc trước, không nhịn được hỏi một câu, "Có phải là giúp cái gì cũng được?"

"Ừm...." Tư Không Linh mới vừa hừ một tiếng liền cảm thấy được chân trước có một cạm bẫy lớn, thì đợi nàng một bước đạp lên. Nàng bỗng nhiên phòng bị nhìn về phía Úc Nhiễm, cảm giác không tốt nghĩ tới điều gì, "Ngươi không phải là muốn để ta....."

Úc Nhiễm nhíu nhíu mày, lập lại: "Thiếu gia Quách gia, đặc biệt nữ sắc"

" Không được!" Tư Không Linh bất mãn xoa tóc: "Ta đối với nam nhân không có hứng thú!"

"Ngươi không cần đối với hắn cảm thấy hứng thú, đem hắn dẫn ra là được" Nói Quách Kỳ vân du tứ hải đi rồi, còn nói cái gì ba năm cũng sẽ không trở về, không khỏi cũng quá dồn hết tâm tư rồi

Tư Không Linh nhìn ánh mắt không cho cự tuyệt của Úc Nhiễm, lời muốn phản đối vẫn là nuốt xuống, "Được rồi...." Ai bảo nàng nợ Úc Nhiễm, "Nhưng mà chuyện trước nói xong rồi! Ta chỉ quản đem hắn dẫn ra!"

"Ừm"

"Đợi đã... Làm sao dẫn?"

Úc Nhiễm dừng lại bước chân, Tư Không Linh dừng lại theo. Dự cảm không tốt để nàng trong tiềm thức ngẩng đầu nhìn bảng hiệu trên gác xếp một chút "Phù Dung lâu"

"Ngươi ngươi ngươi ngươi....." Tư Không Linh mặt đầy bi thương chỉ vào Úc Nhiễm, "ngươi" nửa ngày lại cái gì cũng không có ngươi ra

"Không được, thì thôi"

"Aiz...." Tư Không Linh vài bước tiến lên cản lại đường đi của ngăn trở, "Không nói không được mà!"

Tư Không Linh lại nhìn bảng hiệu lớn kia một cái, khó xử cái gì kỳ thực đều là làm cho Úc Nhiễm nhìn, nàng đồng ý vô cùng.. Vốn dĩ đến Lăng Xuyên, cũng không phải là muốn đến Phù Dung lâu gặp Oanh cô nương sao, trước mắt ngược lại có lẽ thẳng khí hùng viện cớ

Một mũi tên hạ hai chim a!

"Ta sẽ cùng ma ma giao phó xong"

"Đúng rồi, yêu bài của ngươi...."

"Huh?"

Tư Không Linh lời chưa kịp ra khỏi miệng bỗng nhiên quẹo đi, "..... Thật sự không phải là ta lấy"

"Ta biết"

Tư Không Linh bỗng nhiên sáng mắt lên, "Ngươi biết?"

Úc Nhiễm nhìn Tư Không Linh bạch si kinh ngạc, "Trừ ngươi ra, cũng chỉ có Tần Khả Nhi"

"....." Tư Không Linh gãi gãi cằm, lời này, không phải là cô nói

Tiểu tặc tôn là đến chết không đổi, nhưng mà đối với bộ đầu tuyệt đối là tình yêu chân thành! Hoa dại nhìn nhìn thì được rồi, không hái, chúng ta không hái

Edit: happy new year