Đồ Hâm! Tôi Thích Cậu!

Chương 28

Chương 27: Né tránh
Cả lớp nhìn hắn với ánh mắt đắm đuối như củ chuối.Tiếng xì xào bình luận ko mấy tốt đẹp về hắn.

"úi xời cũng biết đi học cơ đấy"

Lời nói phát ra từ miệng lưỡi cô nàng chua ngoa đanh đá này chẳng may lọt vào đôi tai vàng ngọc của chàng hot boy này làm cho hắn giật mình bật dậy.Hắn ngước khuôn mặt đang nóng bừng lên,lia ánh mắt sắt lẻm như lưỡi dao về phía cô nàng vừa buông lời cay đắng.Cô ả giật bắn người mặt tái mét,pha chút hoảng loạn.Thái độ của cô thay đổi hẳn tỏ ra dè chừng và quay sang hướng khác tránh ánh mắt như lửa đốt như muốn đốt cháy tất cả.Hắn chỉ hơi bực mình có xíu xíu thôi à.Bởi vì nữ nàng của lòng hắn đã xuất hiện khiến hắn ko thèm quan tâm đến cô ả vừa chửi hắn nữa.

Nhỏ và nó mở cửa đi vào lớp vừa đi vừa cười nói mà vô tình ko nhìn xung quanh.Nó chẳng hay biết hôm nay "hòn tử" đẹp trai đã đi học.Chỉ đến khi nó bước vào tới bàn học nó mới nhận ra sự có mặt của hắn.

Cả 2 bất ngờ trợn tròn mắt khi nhìn thấy hắn.Hôm nay trông hắn thật đẹp trai.Nào thì "tóc tai,vuốt vuốt keo các thứ".Chưa kịp định thần thì hắn đã nắm tay nó kéo xồng xộc ra khỏi lớp.Trước sự ngỡ ngàng cũng các bạn nam và sự ganh ghét,gato của các bạn nữ.

Nó giật bắn người cố gắng gỡ tay hắn ra khỏi tay mình.Nhưng hắn quá khoẻ với sức lực yếu ớt nó vẫn cố gắng nhưng ko thể.Nó la hét inh ỏi nhưng xung quanh tất cả đều bất lực nhìn hắn kéo nó đi trong vô vọng.

-Thả tôi ra.Cậu làm cái trò gì...ưm

_Nó chưa nói hết câu đã bị hắn bịt miệng rồi lôi đi.Trước hành động mạnh bạo cũng hắn.Một lúc sau định thần lại mới chạy theo xem hắn giở trò gì.

Hắn đưa nó ra sân thể dục nơi mà hắn trốn học hôm trước.Hắn thả bàn tay đang nắm tay và tay đang bịt miệng nó ra.Đưa tay lên miệng ra hiệu cho nó im lặng rồi hắn nhìn xung quanh một lượt rồi nói.

-Này!Cậu nói khẽ thôi.Tôi muốn nhờ cậu giúp một chuyện.

Nó trau mày nhìn hắn rồi sổ một tràng ko ngừng nghỉ.

-Cậu quá đáng vừa thôi chứ.Đau chết đi được,mà chuyện gì ở trong lớp ko nói được à?

-Tôi đã nói khẽ thôi mà.Chuyện là..,tôi muốn..._hắn ngập ngừng

-Tôi quen rồi ko khẽ được hay cậu muốn nhờ tôi làm chuyện gì mờ ám đúng ko.Tôi ko làm đâu._nó cắn môi tỏ vẻ doạ nạt.

Hắn nhìn nó rồi nói :

-Ko phải thế.Cậu bỏ cái tính nghĩ xấu về người khác đi.

-Tôi cứ thế đấy,làm gì nào.Trông bộ dạng của cậu có giống người đang đi nhờ vả ko.Còn mở miệng quát mắng người khác nữa chứ.Rõ điên.

Hắn hết sức kìm chế ko để mình nóng lên thì hỏng chuyện.Chưa bao giờ hắn khó chịu như bây giờ.Hắn khó khăn gằn lên từng chữ.

-Xin lỗi.Cậu...cậu có thể giả làm bạn gái tôi ko?_hắn nhìn thẳng vào mắt nó chờ đợi câu trả lời.

Ánh mắt màu cà phê đã làm nó cuốn theo lúc nào ko hay.Sau một phúc định thần nó mới nhớ lại câu hỏi của hắn.Nó ngại ngùng quay sang hướng khác rồi vội vàng nói.

-Không được.

Sau khi nghe xong câu trả lời hắn thất vọng vô cùng.Hắn nói như van lơi.

-Giúp tôi đi.Xin cậu đấy.

Nó chu mỏ rồi lại nhăn mặt như ăn phải ớt trả lời hắn.

-Có phải hot boy đó ko.Tôi ko nghe nhầm đấy chứ.Trong trường này có rất nhiều cô gái thích và theo đuổi cậu đấy.Cậu chỉ cần nói một tiếng là cả tá tá cô nàng đứng trước mặt tha hồ mà lựa.Việc gì phải cầu xin tôi chứ.

Hắn trong lòng như lửa đốt.Nó đang chỉ trích hắn sao.Thật sự trong mắt nó hắn chỉ là một hot boy đê tiện thôi sao.

-Thôi được.Cậu đã ko muốn giúp thì ép cũng chẳng được gì.Chào.

Hắn nói rồi bước ra khỏi sân thể dục nhanh chóng.Nó cũng đi vào sau bỗng dưng Hải Yến từ bụi cây chạy ra rồi nói :

-Á à.Tao nghe hết rồi nhá.Nay mày chơi thân với cả hot boy cơ đấy.

Nó sững người trước những lời con bạn vừa tuôn ra.Rồi vội vàng thanh minh.

-Ko như mày nghĩ đâu.Thôi vào lớp học đi trễ rồi đấy.

-Mày đừng có mà đánh trống lãng tao biết hết rồi đấy.

-Mày biết?Biết cái gì cơ?

-Thì chuyện cậu ta với mày vừa nói đấy.

-Vớ vẩn.Mày toàn nghĩ linh tinh.Thôi vào lớp đi trống đánh rồi kìa.

[...]

Thời gian hôm nay trôi thật nhanh cuối cùng thì 5 tiết đã hết.Cả bọn nháo nhào ra khỏi lớp.Câu chuyện ban nãy vẫn là đề tài nóng hổi cho dân tình bàn tán.Nó kéo tay nhỏ chạy thật nhanh ra khỏi lớp,hắn đứng như trời sập chẳng để hắn kịp nói lời nào.Ra tới cổng nhỏ mới rút tay mình ra khỏi tay nó rồi hét lên :

-Này mày làm gì mà kéo tao chạy như ma đuổi thế hả.Từ từ thôi chứ.

-Xin lỗi.Nhưng tao phải cắt đuôi hắn ngay mày ko thấy ban nãy.Bọn nó bàn luận về tao với hắn à?Tao ko muốn dây vào loại người như hắn._nó giải thích.

-Thôi được rồi.Về thôi_nhỏ ngán ngẩm nói.

Nó tỏ thái độ hài lòng rồi cười toe toét nói.

-Chờ tí tao có cái này muốn cho mày xem_nó lục hết túi này đến túi khác,điệu bộ thảng thốt vô cùng.

-Sao vậy?_nhỏ hỏi

Nó xị mặt rồi ôm đầu như nhớ ra điều gì.

-Thôi chết.Tao để quên điện thoại trên lớp rồi.Tao phải đi lấy đây.Đứng đây chờ tao nhé.

Nhỏ nói với theo khi thấy bộ dạng cuống cuồng của nó.

-Nhanh đi.Mẹ tao đang chờ tao ở nhà đấy.

@