Giả Giả Thật Thật

Chương 24

Chương 24
Khi nhận được tin cô bị bắt cóc, ông đã cho người đi tìm và đến nhanh hơn Lưu Huân và Lưu Vũ nơi cô bị bắt, cũng may đến kịp...không thì..

Niêm Nghiễm được đưa về nhà, Lưu Huân nhờ giúp việc lên giúp cô thay đồ, tắm rửa.

Khi ổn định rồi, cô ngồi trên giường, và Lưu lão gia đút cháo cho cô.

Đang định chửi mắng cô ả điên kia, thì vệ sĩ chạy vào báo:" Ông chủ...người phụ nữ kia đã chết rồi ạ "

"!!! " Cả ba bất ngờ, còn Niêm Nghiễm tái mặt nhìn Lưu lão gia.

" Lưu gia chưa hề ra tay..." Lưu lão gia cau mày.

" Cô ta chết rất thảm, mặt bị hủy dung nhan, xác có tới 5 viên đạn, rồi bị ném xuống vực gần đó " Tên vệ sĩ nói tiếp.

Niêm Nghiễm sau khi nghe vậy mà hoảng loạng, không cẩn thận quơ tay làm đổ chén cháo trên bàn kế bên.

Xoảng!

" Nghiễm " Lưu Huân đi đến, ôm cô.

" Đừng nói nữa, cậu ra ngoài đi " Lưu Vũ lên tiếng.

Vệ sĩ cúi đầu nói, thật chứ sau khi tìm ra cô ả đó, vệ sĩ như cậu nhìn thấy còn muốn nôn.

Giúp việc nghe tiếng đổ vỡ, liền lên phòng dọn dẹp.

" Mang cho con bé li sữa..." Lưu lão gia nói.

Giúp việc gật đầu.

" Sang phòng, ta bàn chuyện với con " Ba Lưu đi lại, vỗ vai hắn.

Hắn đi theo ông. Để cô lại cùng Lưu Huân.

" Tàn...tàn nhẫn quá " Khi nghe vệ sĩ nói, cô chỉ muốn nôn ra thôi.

" Đây không phải do Lưu gia làm, nên em đừng sợ..." Anh trấn an.

" Vậy...vậy ai chứ? " Niêm Nghiễm nắm chặt áo anh.

Anh không biết, ba không biết, anh hai cũng không biết, thì sao trả lời đây?

" Em đừng sợ, có anh bên cạnh..." Lưu Huân hôn lên tóc cô.

" Nếu hôm nay ba không đến kịp...em...em sẽ..."

" Không có chuyện đó...anh sẽ bảo vệ em, lời hứa này anh đã hứa với mình vào 13 năm trước ! "

________

P/s: ờ thế ai kia kêu chán cơm thèm phở ở chương 4 ấy nhờ :v