Chương 23
Lưu lão gia cầm súng chĩa về phía hai gả đàn ông kia, đám vệ sĩ đằng sau cũng có...súng nha!Hai gả đàn ông sợ đến dồn lại một góc, Lưu lão gia nhận áo vest của tên vệ sĩ nào đó, đi lại chùm lên cho cô.
" Ba.." Cô nhìn thấy ông mà òa khóc, ông vỗ vỗ an ủi cô, cởi trói.
Lúc này xe của Lưu Huân và Lưu Vũ đuổi kịp theo đến nơi, Lưu Huân chạy vào, thấy cô đang được ông vỗ về.
" Nghiêm Nghiêm " Anh chạy lại.
" Con bé giao cho con " Lưu lão gia đưa cô cho anh, rồi đứng dậy đi lại gần hai kẻ kia.
Nào ngờ...
Bịch!
Bốp!
Chát!
" Mày làm gì cô ấy? Hả? " Lưu Vũ tức giận nắm cổ áo của một tên lên.
Lưu lão gia bất ngờ, đây là lần đầu hắn tức giận đến vậy.
" Bình tĩnh, đưa con bé về nhà xem sao đã " Lưu lão gia ngăn lại.
Hắn bỏ gả kia ra, gả còn lại ôm đầu run sợ. Đúng trúng Lưu gia thì...toi mạng mất rồi!
" Giao hai tên này cho cảnh sát, đi tìm con đàn bà kia điên cho tôi " Lưu Huân quay đầu lại, nhìn đám vệ sĩ.
" Vâng "
" Hức...hức..." Niêm Nghiễm nắm chặt áo anh.
" Mình về nhà...không sao nữa rồi, có anh ở đây " Lưu Huân ôm chặt cô, hai tay anh vẫn còn run rẩy.
Lưu Vũ chỉ đứng nhìn...
___
P/s: Tội anh quá...thấy tội mà thôi kệ vậy :v