Chương 34: Kì đà cản mũi
Xoa nắn bộ ngực đầy đặn không kém gì người trưởng thành kia, cậu thật sự mắng mình một cái. Thật may là bây giờ chưa quá muộn chứ nghĩ đến cảnh một người đàn ông khác cũng được hưởng những thứ này của nó thì cậu lại tăng thêm buồn bực ghen tức.Nhất định phải hạn chế cho Nhi đi với giống đực khác, toàn một lũ sói (Au: Khụ khụ. Sói chính là ngươi á). Đặc biệt là cậu nhận thấy nó là trêu rất nhiều hoa nha. Tên Kiro gì gì đó, còn Thiên Bảo và bây giờ còn Ảnh đế Alex Vương nữa chứ. Nhất định cậu phải bóp nát hết đống hoa đó
""Ưʍ...Anh hai""
Nó khẽ rên lên. Trong đầu rối tinh hết lên. Rốt cuộc là cái gì đang xảy ra vậy
""Gọi anh là Thiên""
Cậu hơi bực. Hừ! Đã bảo yêu cậu rồi mà cứ gọi ""anh hai...Anh hai"" hoài thế thì sao mà chịu được. Anh hai anh iếc cái gì thì cũng bỏ đi. Đã yêu nhau rồi còn anh hai làm gì. Cậu ủy khuất trong lòng như một đứa trẻ
Lại lần nữa nổi giận, cậu cắn cắn môi nó đến chảy máu. Mùi thơm của huyết tinh đọng trong họng cậu khiến cả người càng thêm nổi lên ham muốn. Bàn tay cũng một lần nữa không an phận mà trườn xuống dưới giữa hai khe chân của nó
""Á, đừng""
Như biết được anh hai đang làm gì, nó kêu lên
""Vậy còn không mau gọi anh""
""Anh Thiên a~""
""Tốt. Nhưng mà bây giờ anh rất muốn ăn em nha. Nhìn xem em đã làm gì người anh em của anh này""
Cậu nói, đứng thẳng người lên để cho ""túp lều"" bên dưới thân hùng dũng trước mặt nó. Cũng càng khiến nó đỏ mặt hơn
""Biếи ŧɦái""
Nó vì thẹn mà quát nhưng không biết rằng mấy việc này còn chưa thể biếи ŧɦái bằng mấy việc mà cậu làm sau này với nó. Đương nhiên là sau này mới biết
""Ai bảo em khiến nó phải khổ sở như này""
Cậu cũng không vừa đáp lại. Giọng mang thêm nhiều phần oán trách cùng ủy khuất. Mặt nó đen toàn bộ. Này này....Chẳng phải người nên bày cái vẻ mặt đó là nó sao? Từ bao giờ biến thành anh hai vậy?
""Vậy phải làm sao?""
Nó nuốt nước bọt nhìn cái vật kia. Kiểu này thì nó không thoát được rồi. Chẳng lẽ thật sự phải ""làm"" sao?
Như hiểu được Nhi đang nghĩ gì. Cậu nở một nụ cười gian xảo hết cỡ
""Nghĩ gì vậy?""
""Không...Không có gì đâu""
""Hửm? Vậy thì em có định chịu trách nhiệm với nó không đây?"" Cậu vô sỉ nói. (Au: *đang uống nước * Phụtttttt WT heo?)
""Chịu...Chịu trách nhiệm kiểu gì?"" Nó ấp úng
""Làm nó thỏa mãn liền tha cho em""
""Cái...""
""Có làm không? Hay là để anh động thủ mới chịu?""
""Làm...""Nkhó khăn nói
""Vậy thì mau dùng cái miệng của em làm đi""
Cậu oai dũng như một vị vua, tựa vào thành giường nhìn nó ở dưới chân mình nói.
""Dùng miệng á!""
Cậu nhấc lông mày thay cho câu trả lời. Thấy thế nó liền biết kiểu này thật sự không trốn được. Liền run run di chuyển ta đến ""túp lều"" đang dựng đứng giữa hai chân Thiên
Cạch- Tiếng thắt lưng. Nhanh chóng chiếc quần vướng vứu đã được vất sang một bên. Tiểu Thiên Thiên được giải thoát liền nhanh dựng đứng trước mặt nó, oai phong chả kém gì cậu
Mặt nó đỏ bừng, nhìn côn ŧᏂịŧ to lớn trước mặt mình, nó không tự chủ run cả người lên. Thật sự có thể ngậm được sao?
""Làm đi. Nếu không thì anh sẽ không chỉ yêu cầu cái miệng nhỏ của em đâu mà chuyển sang cái miệng khác đấy
Nghe thế nó liền càng thêm khẩn trương. Miệng hết sức mở to ngậm lấy côn ŧᏂịŧ. Quá to rồi. Nó chỉ có thể ngậm được một nửa, hơn nữa tiểu đệ kia còn vô tội không biết gì trướng thêm một vòng nữa làm miệng nó phình to
Kɧoáı ©ảʍ tràn đầy trong cậu. Lần trước cũng đã từng làm cách này qua nhưng đó lại khi Nhi đang ngủ nhưng lần này không những cả hai đều tỉnh táo mà nó còn đang tự mình thực hiện khẩu giao cho tiểu đệ của mình. Tuy sức kiềm chế của cậu rất lớn nhưng khi được khuôn miệng nhỏ kia bao bọc liền muốn nhanh chóng bắn
Không biết làm gì, nó vẫn giữ nguyên tư thế.
""Đá chiếc lưỡi. Phun ra rồi nuốt vào giống như em ăn kem""
Cậu bình thản mà chỉ dạy nó cách làm. Nó liền thực hiện theo. Tuy động tác còn ngây ngô nhưng đủ để cậu đạt càng nhiều kɧoáı ©ảʍ
""Đúng rồi. Mau xoa nắn hai quả trứng!""
Không khí ái muội tràn đầy trong phòng. Bỗng nhiên một tiếng gõ cửa vang lên
""Cậu chủ! Đặng thiếu gia đến gặp"" Tiếng bác quản gia
Ngay sau đó là tiếng cười nói.""Không cần đâu, cháu cũng lên rồi""
Nó giật mình, động tác dừng lại. Không thể để ai biết được chuyện này nếu không nó sẽ không biết phải làm gì nữa. Cậu bất mãn, nhất định tí phải hành tên kia, dám phá hỏng chuyện tốt của cậu
""Làm tiếp. Mau chóng giúp anh bắn liền tha cho em""
Nó không muốn cũng phải làm, tiếp tục khẩu giao. Rất nhanh, đến khi Từ Ngôn đứng trước cửa phòng, cậu mới bắn tinh. Dòng nước nóng tanh chảy vào trong khoang miệng của nó. Rút con thịt ra khỏi miệng, cậu để số ""sữa""còn lại bắn lên mặt nó, dùng côn ŧᏂịŧ xoa đều lên mặt nó
Thấy nó như muốn nôn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra liền chặn miệng nó nói:"" Uống hết nếu không liền làm thêm lần nữa""
Nghe thế, nó liền ủy khuất nuốt xuống. Cậu thấy thế thỏa mãn, đứng dậy mặc quần áo, bước ra khỏi phòng. Ngay lập tức liền thấy con ""kì đà cản mũi"" làm phá hỏng chuyện tốt của cậu.
""Kì đà cản mũi"" Cậu bỏ lại một câu làm Từ Ngôn khó hiểu rồi đi về thư phòng....
End chap