Chương 25: H hụt(2)
""Ưm"" Một tiếng rên nhẹ thôi nhưng đủ để sự kiềm chế của cậu bị đánh vỡ. Lần này thì cậu không thể làm gì nữa rồi. Những cách hạ hỏa bình thường chưa chắc có thể dùng được. Vậy nên, Nhi Nhi. Em đã gây ra họa thì tự mình hạ xuống đi!.Nhanh cởi chiếc quần jean vướng vứu ra, Tiểu Thiên phía dưới được giải thoát lại càng thêm bành trướng. Như cảm nhận được cây côn ŧᏂịŧ nóng hổi trong tay mình, bàn tay nhỏ của nó liền bỏ ""tiểu đệ"" ra.
Cậu hừ lạnh một tiếng. Tưởng dễ thoát lắm chắc. Dám gây họa mà không dám chịu, để cậu khổ sở lại cư nhiên coi như không có gì. Côn ŧᏂịŧ phía dưới như đang gào thét, càng ngày càng bành trướng làm cả người cậu nóng lên như bị trúng xuân dược.
Cầm lấy bàn tay đang muốn trốn tránh ""trách nhiệm"" kia, trực tiếp để nó cầm lấy ""tiểu đệ"" của mình rồi từ đó rút ra cắm vào. Dù chỉ luận động trong bàn tay nhưng sức ảnh hưởng không hề nhỏ. Dù sao thì đây cũng là người mà cậu yêu nhất, người mà khiến cậu phải vất vả bao ngày tháng để kiềm chế không vượt quá mức
Bàn tay cậu không rảnh rỗi mà hướng đến chiếc áo sơ mi kia mà cởi. Cảm thấy thật may mắn vì thói quen của nó. Nhi thường có thói quen trừ đồ lót ra thì trước khi ngủ chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi của cậu. Chiếc áo khá to và dài nên có thể che đi phần mông nhưng do ngủ nên đã bị hở ra chiếc qυầи ɭóŧ màu đen quyến rũ
Chiếc áo nhanh chóng bị vất ra một bên. Hai đồi núi cao ngất, trắng mềm mại hiện ra. Trên đó còn có đôi nhũ hoa đỏ hồng. Chết tiệt! Nhi Nhi cư nhiên lại không mặc bra, con bé này chưa bao giờ nghĩ đến sẽ bị cậu ""ăn"" chắc.
Cúi xuống ngậm lấy chấm đỏ kia, tay còn lại không yên bóp một bên còn lại thành đủ loại hình dạng, phía dưới vẫn không ngừng mà ra vào trong tay nó khiến bàn tay trở nên đỏ. ""Ưm"" Cảm thấy đau ở phần ngực, nó vô thức mà rên lên.
Sợ nó tỉnh dậy, nhìn thấy sự việc này sẽ rất khó xử đồng thời nếu xảy ra thì cậu cũng không biết ăn nói thế nào. Đấu tranh một lúc, cuối cùng đành dùng thuật thôi miên để khiến nó ngủ. Cậu cảm thấy thật may mắn khi nghe Từ Ngôn học thuật thôi miên, không ngờ nó lại có ích trong trường hợp này.
Đôi môi nhẹ nhàng đi đến tai nó, dùng đúng mức âm lượng cần mà nói ""Ngủ đi"". Ngay lập tức cơ thể nó lại giống như bình thường, tiếp tục ngủ . Thấy vậy cậu liền thở nhẹ, tiếp tục ""công việc"" của mình ở bên dưới
Như cảm thấy có chút chưa thỏa mãn, mặc dù hôm nay cậu không định sẽ lấy đi sự trong trắng của nó nhưng cũng không muốn bản thân mình chịu thiệt.
Đang lúc buồn bực, mắt phượng liền nhìn lướt qua đôi môi đỏ mọng của nó đang mở. Một dòng suy nghĩ chợt đi qua đầu cậu. ""Nếu là đôi môi kia thì chắc chắn có thể thỏa mãn được tiểu Thiên của cậu a~""
Suy nghĩ đi liền với hành động, không một chút chậm trễ liền rút côn ŧᏂịŧ đang ra vào ở bàn tay nhỏ kia mà tiến đến khuôn miệng nhỏ nhắn. Tiểu đệ của cậu ở trước mặt Nhi càng thêm trướng hơn nữa. Cậu cười khổ. Có lẽ chỉ có Nhi mới có thể khiến cậu thành ra như vậy.
""Trước mặt em có socola, ngoan ngoãn mυ'ŧ nó"" Lại một lần nữa nói thầm vào tai nó. Quả nhiên là nó liền mở miệng mà mυ'ŧ tiểu đệ vào. Tiểu đệ của cậu rất to, chỉ có thể đi vào một phần ba nhưng cũng quá đủ để một người suốt ngày phải kiềm chế như cậu thỏa mãn hơn nhiều. Kɧoáı ©ảʍ làm cậu như mất đi lí trí
Tay cậu chặn ở sau gáy Nhi để nó không nhả côn ŧᏂịŧ ra. Cứ thế cậu ra vào trong miệng nó, tay kia vẫn ở dưới ngực của nó mà tiếp tục xoa nắn. Ra vào một lúc lâu, cuối cùng cậu cũng xuất tinh. Vì là lần đầu nên thời gian xuất tinh lâu hơn bình thường, cũng vì thế mà trong miệng của Nhi tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn đầy , chảy theo khóe miệng
Mạnh mẽ rút tiểu đệ ra để cho số tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn lại bắn lên khuôn mặt xinh đẹp của nó. Khi bắn hết cậu còn dùng côn ŧᏂịŧ xoa đều lên mặt nó mới thỏa mãn. ""Nuốt hết"" Cậu lại một lần nữa ra lệnh.
Nhìn người em gái mà cậu yêu nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, cậu liền cảm thấy vui vẻ. Hôm nay, cậu chưa thể làm nó trở thành của mình, trở thành người phụ nữ duy nhất của mình nhưng không có nghĩa là sau này cậu sẽ mặc kệ. Cậu tôn trọng nó. Cậu sẽ đợi, đợi đến khi nó lớn hơn, đến lúc đó không có gì có thể ngăn cản Mặc Phong Thiên cậu đến với nó nữa. Con đường đến với nó có bao nhiêu trở ngại, cậu cũng mặc kệ, gặp thần gϊếŧ thần gặp phật gϊếŧ phật. Không có gì được phép uy hϊếp tình yêu của cậu với nó.
Tối hôm nay, có lẽ là buổi tối mà cậu cảm thấy vui vẻ nhất( Au: yên tâm, sau này còn nhiều buổi tối vui vẻ hơn). Bế Nhi đi vào phòng tắm, tắm rửa cho nó rồi lại bế ra. Yên phận mà ôm nó ngủ. Còn nhiều thời gian để cậu khiến nó trở thành của mình...
End chap
Viết chap này hại não quá à ~ Vì thứ 7 mình có việc bận nên không đăng chap nên được *Cúi đầu xin lỗi* Mong mọi người lượng thứ cho mình. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ.