Lưu Manh Thỏ

Chương 26: Tình địch



Chương 26: Tình địch

"Lâm Uyển Nhược!"

"A --"

Dưới tiếng kêu của ta, Thỏ thỏ nắm tay chợt buông ta kéo ta lại trên sofa đôi mắt híp lại từ trên nhìn xuống ta.

Như cá sấu bị người giữ bụng, ta ở trên sofa lăn lộn gầm thét, lại không ngờ sức Thỏ Thỏ mạnh đến thế, cho dù ta kêu gì bất luận sofa có âm thanh lớn gì nàng vẫn lạnh nhạt như cũ ngồi trên người nhìn ta, thậm chí bên môi còn mỉm cười như có như không.

Dưới sự giằng co ta hoàn toàn nhận thua thở hồng hộc vô lực đẩy thân thể Thỏ Thỏ.

"Cô buông a, Thỏ Thỏ..."

"Cô kêu tên a, cô giãy dụa a."

Thỏ Thỏ không biết khi nào đen mặt lạnh lùng nhìn ta, âm thanh mang theo nức nở, vốn nửa đùa nửa giật mình ta liền ngây người ngơ ngác nhìn Thỏ Thỏ.

"Cô --"

"Lâm Uyển Như tôi hận cô!"

Vừa dứt lời Thỏ Thỏ cúi đầu tìm xương xanh quai dùng sức cắn, ta nhe răng hai tay gắt gao níu lấy ống quần, dùng sức chịu đựng.

"Cô vẫn còn sợ tôi là yêu tình vẫn không tiếp nhận thân phận của tôi, đúng không, đúng không?!"

Đầu tựa vào ngực ta, Thỏ Thỏ khóc âm thanh đứt quãng mang theo đau khổ tràn vào ngực ta. Ta thở dài chậm rãi xoa lưng Thỏ Thỏ lắc đầu.

"Thỏ Thỏ, cô nghĩ oan cho tôi."

"Tôi nghĩ oan cô?"

Thỏ Thỏ ngẩng đầu đỏ mắt nhìn ta.

"Nếu cô không phải sợ thân phận của tôi, sao lại nói ta với đại cẩu cách vách giống nhau? cô dùng nó nói như vậy cũng khiến cho tôi biết chúng ta căn bản không thể!"

Thỏ Thỏ nói ánh mắt lại dữ lên, ta thấy lòng cả kinh vội lắc đầu.

"Không phải, không phải, không phải Thỏ Thỏ cô nghe tôi nói, Tôi với cẩu cẩu thực sự không như vậy, nhưng với cô là hai khái niệm khác nhau, trước khi gặp cô tôi cũng rất thích thỏ, nhưng không có lừa cô. Nào là lưu manh thỏ, bát ca thỏ, ta đều thích, vẫn muốn nuôi một con thỏ -- đau --"

"Cô sao lại cắn tôi?"

Ta ngược lại hít khí lạnh, vô tội nhìn Thỏ Thỏ.

"Tôi cho cô nói nói bậy, cô nghĩ là tôi không biết cô đang nghĩ gì? cô thật sự thích thỏ, trước khi biết tôi cô đã ăn bao nhiêu con thỏ, có thể nói là thích không? tôi hỏi cô, Lâm Uyển Như vậy có kêu là thích không?"

Ta bị Thỏ Thỏ ồn ảo bắt đắc dĩ nhìn nàng cái miệng nhúc nhích không biết nói gì cho tốt, thở dài quên đi, đây vẫn là thực tế a.

Chợt đứng dậy một tay ngăn hông Thỏ Thỏ phòng nàng ngã xuống, một tay phủ lên lưng nàng không nhìn đến biểu tình kinh ngạc của nàng, không để ý nàng giãy dụa, liền hôn, phải hôn, dùng sức hôn, ta hôn chết cô cái con thỏ không biết điều, ta hôn chết cô cái tên làm ta cả đòi không thể ăn thịt thỏ.

Dần dần âm thanh ồn ào của Thỏ Thỏ biến thành tiếng ưm mê người, một tiếng một tiếng, mị hoặc khuôn mặt liền trầm luân, hai tay chống hai bên sofa, ta nhìn Thỏ thỏ thật sâu.

"Thỏ Thỏ --"

"Ân."

Hai mắt Thỏ Thỏ mê ly nhìn ta ôn nhu năng tay phải lên vuốt lại mái tóc trên trán, ngoan ngoãn nhìn ta.

"Thỏ Thỏ tôi muốn cô nhớ kỹ, trước đây mặc kệ tôi đối với cô thế nào, mặc kệ trước đây tôi nhìn cô thế nào, đều là quá khứ rồi, từ hôm nay trở đi, cô là bạn gái của tôi."

Ngôn ngữ thâm tình thành thực nói ra khỏi miệng, khiến ta có chút ngường ngùng chua xót, quá chua ta từ nhỏ đến giờ đều chưa nói qua lời chua như vậy, cái này có khiến Thỏ Thỏ cảm động a. Ai biết được Thỏ Thỏ người ta nháy mắt trong mắt đầy nước mở to nghi hoặc nhìn ta.

"Nhược Nhược, cô đang giỡn cái gì vây? nữ bằng hữu cái gì? có lão bà không đáng giá sao?"

"..."

Ta rên một tiếng từ trên người Thỏ Thỏ bò xuống, tình cảm cái này con thỏ chết tiệt này quá thông minh, đúng là muốn đi đăng ký kết hôn với ta? thậm chí ngay cả nữ bàng hữu cũng không thể thèm khát rồi...

"Muốn làm cũng chỉ làm vợ!"

Thỏ Thỏ nhìn ta thề son sắt, ta lắc đầu.

"Vậy cái gì cô cũng đừng làm."

Ngoài ý muốn Thỏ Thỏ không tức giận ngược lại cười tà.

"Tốt, nếu cái gì cô cũng không muốn tôi làm cũng được, nhưng tôi không phải là không có ý a, không có ý nghĩa tôi chỉ mỗi muốn rèn thân thể, rèn thân thể thì ngón tay phải hoạt động, để ngón tay được hoạt động thì mỗi ngày phải làm cô."

"..."

Ta lấy đệm sofa ngồi dưới đất ai oán nhìn Thỏ Thỏ, bất đắc dĩ thở dài, lưu manh thỏ cái gì, tuyệt đỉnh lưu manh cái gì, ta coi như đã thấy được!

**********************************

Từ hứa hẹn tối qua, Thỏ Thỏ từ trùng ký sinh cà rốt ở nhà ta trở thành bạn gái chủ chốt của ta, cái này không thể, người ta mới sáng sớm đã vỗ mặt ta.

"Nhược Nhược, Nhược Nhược, tỉnh lại đi ~"

"Hở?"

Ta còn buồn ngủ nhìn nàng không hiểu.

"Hâm nay là cà rốt lần thứ mấy, có thể nhiều hơn không, tôi thành tức phự nhà cô rồi."

"... lão bà? cô đã làm chuyện lão bà nên làm rồi sao?"

Ta híp mắt tức giận nhìn nàng, ai biết Thỏ Thỏ người ta cũng không khách khí, cười híp mắt nhìn ta, vươn hai tay ôm ta, nhíu miệng nặng nề hôn lên cánh môi mềm mại của ta một cái.

Ta bị hôn khuôn mặt đỏ bừng, buồn bực nhìn Thỏ Thỏ lắc mình hát tiểu thúc cảm thấy mỹ mãn mặc quần áo, nghĩ sao cũng cảm thấy uất ức. Tình cảm của Thỏ Thỏ chỉ có thể sớm tiễn hôn, ta chẳng qua chỉ giúp cho nàng một bậc thang đi xuống trong lúc ta hối tiếc không thôi, Thỏ Thỏ mang giày quay đầu kiều mỵ nhìn ta.

"Sắc lang, còn muốn? tôi biết rồi!"

"A --"

"Thỏ Thỏ, không thể thở -- thở -- ưm ưm --"

*************************************

Sáng sớm ta quệt môi đỏ mọng bị Thỏ Thỏ hung ác sinh ra liệt hỏa, tay trái khoác khung giỏ bóng rổ, tay phải dẫn Thỏ Thỏ đi xuống lầu mua cà rốt.

Thỏ Thỏ rất hài lòng ở bên ta giật mình nhìn xung quanh, thường quay đầu nhìn môi ta một chút, lại thỏa mãn cười lại xoay người sang chỗ khác nhảy tiếp.

Ta bất đắc dĩ nhìn Thỏ Thỏ tự tay kéo nàng.

"Được rồi đừng nhảy chóng mặt quá, đi mua cà rốt thôi."

"Được."

Thỏ Thỏ đáp ứng rất sảng khoái, lôi kéo ta đi chợ sáng, ai biết đôi ta cửa nhà chiếc xe BMW víu ~ môt tiếng dừng trước mặt chúng ta. Ta cả kinh tự tay đem Thỏ Thỏ kéo sau lưng, cảnh giác nhìn chiếc xe lớn.

Cửa xe từ từ mở ra, chân dài sáng bóng nhàn nhạt nửa lộ ra, giày cao gót đỏ chạm đất, ngay sau đó vớ đen cao khiêu gợi lộ ra, chỉ thấy một nữ nhân vóc người cao gầy từ trên xe đi xuống. Khuôn mặt tinh xảo lớn chừng bàn tay, mắt phượng mê người híp lại, môi mỏng khiêu gợi mím lại, tay nàng cầm mắt kính đen vừa tháo xuống, không chớp mắt nhìn chằm chằm Thỏ Thỏ.

Ta theo tầm mắt của nàng về phía Thỏ thỏ bĩu môi lắc đầu.

"Thỏ Thỏ, đây cũng là hồ ly nào?"

Thỏ Thỏ nhìn nữ nhân kia liếc mắt lắc đầu.

"Nàng là người."

"Ha ha ~"

Nữ nhân nhìn Thỏ Thỏ nhẹ nhàng cười đóng cửa xe đã đi đến.

"Thỏ Thỏ sao? tôi là người mỗ mỗ phái tới giúp cô làm việc, tôi tên Doãn Dao, cô cứ gọi tôi là Dao Dao."

"Tôi..."

Thỏ Thỏ quay đầu nhìn Doãn Dao lại quay đầu nhìn ta một chút, mặt ta không đổi nhìn nàng không nói chuyện không nói chuyện, có lẽ sớm bị nữ nhân kia làm tức nổ phổi, cái gì a? đây là cái gì a? mỗ mỗ này trời sinh là đối nghịch ta mà có đúng không? mới vừa đi một con mèo mập cùng hồ ly, giờ lại thêm một người kiều mị nữa đến? nàng muốn làm gì a, làm cái gì a?

Trong lúc Thỏ Thỏ do dự không biết có nên bắt tay Doãn Dao hay không, người ta liền thu tay về môi gợi lên nhìn Thỏ Thỏ cười xoay trở về.

Ta an tâm thầm thở dài một hơi, biết khó mà lui là tốt rồi, biết khó mà lui là tốt rồi.

"Thỏ Thỏ ~"

Âm thanh nũng nịu vang lên, nữ nhân đã lái xe đến trước mặt nhìn chằm chằm Thỏ Thỏ một lát sau vươn hai cánh tay mở cốp xe, ta và Thỏ Thỏ cùng há to miệng.

Sau cốp xe chất đầy cà rốt tươi ngon màu cam óng ánh!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: gõ chữ gõ chữ...