Chương 21: Học theo.
Hương thơm noãn ngọc trong lòng, hương khí nồng đậm trên người Thỏ Thỏ xộc vào mũi, hô hấp như lan phun lên mặt, sắc mặt ta đỏ ửng mị mắt nhìn nàng, đầu có chút say, rốt cuộc không biết là ai say.
Hai chân không sợ hãi quặp hông ta, hai tay ôm chặt hai tay ta, trong mắt Thỏ Thỏ mê ly nhìn ta, âm thanh kiều mị xuyên thấu màng tai, cản trở này cũng không làm lay tâm.
"Nhược Nhược, đang nghĩ tôi không phải con người? tôi yêu cô, so với con người không ít hơn, cô biết vì tìm cô tôi..."
Âm thanh nghẹn ngào, Thỏ Thỏ không nói nữa, khuôn mặt chỉ chôn ở cổ ta, vành tai cùng tóc mai chạm nhau, tóc mai và vành tai chạm nhau.
Âm thanh Thỏ Thỏ khóc nức nở chợt đánh vào lòng ta, ta híp mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Ta thừa nhận, đối với Thỏ Thỏ, quả thực động tình, có thể động tình thì không có nghĩa hai người cùng một chỗ, không nói đến khác biệt chủng tộc, còn 50 năm sau mặt ta có nếp nhăn, răng rụng từng cái, còn Thỏ Thỏ vẫn xinh đẹp nõn nà, trẻ trung như vậy, dùng hàm răng trắng nhai cà rốt, tình cảnh như vậy khiến ta chịu sao nổi? Không thể cùng người yêu già đi, đó là tiếc nuối của ta tuyệt không thể có ở chính mình.
Ta tự tay khẽ đẩy vai Thỏ Thỏ, muốn đẩy nàng ra khỏi ngực, không ngờ lại bị Thỏ Thỏ phản kháng mãnh liệt, hai chân nàng kẹp chặt eo ta, hai tay ôm cổ ta lắc đầu.
"Không cho cô đi, Nhược Nhược, tôi không cho cô đi."
"Ngoan, tôi không đi, mặt đất ẩm lạnh, chúng ta đứng lên nói được không?"
Đối với Thỏ Thỏ trước mắt say như chết, ta chỉ có thể quyết tâm an ủi. Thỏ Thỏ lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên, nhìn ta chằm chằm.
"Tôi không muốn, cô là kẻ lừa gạt, muốn bỏ rơi tôi, có phải không?"
"..."
Tôi mím môi không nói bất đắc dĩ nhìn Thỏ Thỏ, cô có thể đọc được tâm tôi, vì sao còn chưa buông tay, để tôi tự do, có cũng có thể tự do tiêu sái tu hành sinh sống không phải sao?
Thỏ Thỏ nhìn ta, bĩu môi chậm rãi cúi đầu.
"Nhược Nhược, nếu như có thể, tôi không muốn làm yêu tinh, tu luyện thành thần tiên, tôi chỉ muốn ở cùng cô, làm vợ cô."
"..."
Mặt ta đen lại nhìn Thỏ Thỏ vẫn muốn nói lý làm lão bà, cảm nhận được ta đang nhìn, Thỏ Thỏ không biết vì xấu hổ hay sợ hãi, cúi đầu nhỏ chôn trong ngực ta, chỉ là vành tai nổi lên màu hồng phấn. Ta nghiêng đầu chú ý nhìn con thỏ này đang xấu hổ, đầu xuất hiện ý xấu.
Thỏ Thỏ này cũng không giống bình thường, miệng mồm nhanh nhẹn, có thể đang đυ.ng công phu thật...
Nghĩ vậy ta dùng sức, tự tay nắm cằm Thỏ Thỏ, ép nàng ngẩng đầu nhìn ta.
Mắt Thỏ Thỏ mang theo hơi nước nhìn ta, cánh môi đỏ tươi không lúc nào là không kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh cảm giác của ta, còn có hương thơm trên người, ta hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, làm bộ không thèm để ý cười xấu xa.
"Thỏ Thỏ, cô thực sự muốn làm vợ tôi?"
Không chần chờ, Thỏ Thỏ dùng sức gật đầu.
"Đương nhiên, Nhược Nhược, cô ngốc a, không làm vợ cô, thì sao tôi lại ngủ với cô?"
"..."
Ta nắm chặt quả đấm, cắn răng, ta nhịn!
"Vậy cô biết ngủ là như thế nào không?"
Ta liếʍ môi ra vẻ hèn hạ, Thỏ Thỏ kinh ngạc nhìn ta, không hiểu được.
"Ngủ, không phải là cô ôm tôi, tôi ôm cô sao..."
Nhìn đôi mắt dục hỏa của ta, âm thanh Thỏ Thỏ từng bước chột dạ, khuôn mặt nhỏ nhắn chốc lát bùng nổ không gì sánh được, nàng cắn môi dưới nhìn ta, can đảm trong mắt trước giờ rốt cục cũng có chút sợ hãi hai tay nắm chặt.
Tả thỏa mãn cười, lắc đầu cãi lại.
"Thỏ Thỏ, cô chỉ nói đúng một nửa. Ngủ chính là cô ôm tôi, tôi ôm cô, nhưng sau đó còn nữa, cô nghe cho kỹ --"
Ta chớp mắt trêu đùa nhìn Thỏ Thỏ, nhìn đôi mắt Thỏ Thỏ thuần khiết vô tri, tà niệm trong lòng càng lúc càng nặng, nhân tính ác độc a!
"Cô ôm tôi, tôi ôm cô, cô hôn tôi một cái, tôi hôn cô một cái, liếʍ một cái liếʍ a, sờ soạng, cởϊ qυầи áo, động động ngón tay, vào vào ra ra, ba trăm hiệp đến hừng đông, đó chính là ngủ."
Ta nhìn đôi mắt Thỏ Thỏ sợ hãi cảm thấy mỹ mãn, tự tay vỗ vai nàng.
"Được rồi, biết ngủ khó thế nào rồi chứ? sợ thì đứng dậy đi, mặt đất lạnh."
"Ngô --"
Vừa dứt lời, đôi môi mang theo hơi thở mềm mại của Thỏ Thỏ lập tức che môi của ta, ta hoảng sợ mở to hai mắt nhìn Thỏ Thỏ gần ngay trước mặt mình trong gang tấc. Nhẹ nhàng đυ.ng, hai cánh môi run rẩy lại lìa ra, mặt Thỏ Thỏ đầy ý cười nhìn ta, học bộ dạng vừa rồi của ta liếʍ môi cười khẽ.
"Nhược Nhược, là như vậy đúng không?"
"..."
Nhìn bộ dạng Thỏ Thỏ lơ đãng kiều mị, cùng tư thế gợi cảm liêu nhân, hô hấp của ta rộn ràng không còn năng lực phân biệt.
Vừa mới học xong Thỏ Thỏ cứ thế không chịu buông tha cho ta, hai tay khoát lên vai ta, tâm tình tốt hơn bình thường nhiều.
"Nhược Nhược, thì ra ngủ cũng có nhiều lạc thú như vậy a!"
Không chờ ta đáp lời, cánh môi mềm mại lần nữa dính vào lần này không chỉ đơn giản chạm vào, Thỏ Thỏ cư nhiên vươn cái lưỡi nhỏ thăm dò khẽ liếʍ môi ta, miêu tả đường nét cảm giác đó khiến ta tê dại mắt mất hồn ngơ ngác nhìn nàng đầu óc trống rỗng.
Mặt Thỏ Thỏ so với khi nãy uống rượu còn hồng hơn, mắt lóe tinh quang ta có thể cảm giác rõ ràng được nàng trong ngực đang nóng lên, ngửa đầu nàng hôn môi ta, không còn cẩn thận tỉ mỉ như khi nãy, mà mang theo tâm tình bạo lực cắn xé, liếʍ ngậm, tóc tán loạn, hai mắt từng bước mê ly.
Nếu như không phải hai tay lạnh để trên ngực nhạy cảm, ta nghĩ nhất định mình sẽ chìm vào đó, kinh giác bất an khi bàn tay nhỏ đang có du͙© vọиɠ ta chợt đẩy Thỏ Thỏ ra trợn mắt nhìn nàng, thở dốc.
Thỏ Thỏ cũng không đỡ hơn, đơn thuần cũng đã không còn, mắt đầy dục hỏa gần như thiêu đốt ta, hai mắt nhìn môi ta chằm chằm, hai tay vươn ra muốn ôm ta, ta cả kinh đẩy ra. Thỏ Thỏ ôm hụt, lúc này mới bất mãn trề môi nhìn ta.
"Nhược Nhược cô làm gì vậy?"
Ta nỗ lực thở, môi bị Thỏ Thỏ hôn đến tê dại đau đớn, nhìn con vật nhỏ này đã hoàn toàn phát tình không còn lý trí lại còn là con thỏ chết chưa thỏa mãn du͙© vọиɠ, ta hận đến nghiến răng.
"Tôi đang làm gì? tôi còn muốn hỏi cô đang làm gì?"
Thỏ Thỏ nhìn ta, mắt đầy ủy khuất.
"Cô lớn tiếng như vậy làm gì? đều do cô dạy tôi a, tôi đang làm gì? đang cùng cô ngủ!"
Ồn ao một trận mặt ta đỏ như nung, nhớ lại lời mình nói có chút dở khóc dở cười. Thỏ Thỏ đúng là một học trò giỏi, hoàn toàn làm theo lời ta nói.
Cô ôm tôi, tôi ôm cô, cô hôn tôi, tôi hôn cô, liếʍ rồi liếʍ a, sờ soạng, cởϊ qυầи áo, động động ngón tay, tới tới lui lui, ba trăm hiệp đến hừng đông.
Vậy xem ra, dựa theo trình tự này, bước tiếp theo không phải là?
Ta hoảng hốt dùng sức túm cổ áo mình, thân thể lui lại còn Thỏ Thỏ nhìn ta chằm chằm, tay đưa ra chính xác túm được dây lưng của ta, ta cả kinh, muốn hét lên, Thỏ Thỏ đã nhanh hơn. một tay bịt miệng cười nói.
"Nhược Nhược, tôi nhớ trước đây mỗ mỗ cho ta luyện công, đem tâm pháp giao cho ta rồi để ta đi đến rừng sâu núi thẳm, mặc kệ ta kêu khóc đùa giỡn nàng cũng không quan tâm, chỉ nhàn nhạt nói một câu 'ngươi kêu a, hét ra tiếng cũng không ai nghe, quanh đây đã bị ta làm phép, sẽ không có ai nghe được âm thanh của ngươi, ta làm như vậy toàn bộ cũng muốn tốt cho ngươi, sau này ta nhất định sẽ cảm tạ ta.'"
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Diệp Tử đi học, ở trường có mạng đăng truyện, ngày mai đăng.