"Xoảng...xoảng..." khắp Hành Phong cung một mảnh hỗn loạn. Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn về phía đại hoàng tử đang tức giận đập vỡ mọi thứ.
"Khốn kiếp...khốn kiếp...tại sao lại như thế?" Tử Phong gầm lên giận dữ. Ai nấy trong cung đều nơm nớp lo sợ, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
"Điện hạ, bớt giận" Lý Hằng từ bên ngoài bước vào, vội vàng đi đến chỗ Tử Phong khuyên ngăn.
"Bớt giận, ngươi nói ta như thế nào có thể bớt giận? Phụ hoàng rõ ràng thiên vị Tử Huyền, ngay cả binh quyền cũng cho hắn nắm. Ta hiện tại cái gì cũng không có, ta không tức giận được sao?" Tử Phong giận dữ nắm cổ áo Lý Hằng quát.
Lý Hằng bình tĩnh nhìn Tử Phong nói "điện hạ, giận quá mất khôn, quan tâm ắt loạn. Hiện tại nếu người không bình tĩnh, chỉ sợ chúng ta muốn thắng đã khó lại càng thêm khó. Ván này, đại thế đã mất nhưng chúng ta có thể tìm đường sống trong cái chết."
Tử Phong từ từ buông lỏng tay, nhíu mày nhìn Lý Hằng "ý ngươi là..."
"Điện hạ, tai vách mạch rừng, vào mật thất hẳng nói." Lý Hằng làm động tác im lặng sau đó hướng mật thất đi tới, Tử Phong cũng không nói gì chỉ lặng lặng theo sau.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong mật thất
"Lý Hằng, ngươi có ý gì?" Tử Phong nôn nóng nói.
"Bẩm điện hạ, thần có ý này có thể chuyển bại thành thắng. Chỉ là... không biết điện hạ có nguyện ý hay không?" Lý Hằng bộ dạng khó xử nhìn Tử Phong.
"Cách gì mau nói" Tử Phong không kiên nhẫn quát.
"Bẩm... theo thần được biết thì điện hạ hiện tại chưa có chính thê đi?"
"Ý ngươi là...muốn ta lấy hoàng phi."
"Vâng, chỉ cần điện hạ có nhạc phụ đại nhân là lão thần đức cao quyền trọng trong triều thì ngài sẽ có chỗ dựa vững chắc. Khi đó thắng bại vào tay ai còn chưa biết" Lý Hằng âm hiểm nói.
Tử Phong nhíu mày "theo lời ngươi nói vậy...ta nên chọn ai là thích hợp?"
"Bẩm điện hạ, theo thần được biết trong triều hiện giờ có thiên kim của Lăng tướng quân, Dạ thừa tướng và Tiêu thái sư là chưa có hôn phối."
" Nữ nhi của Lăng Lãng, Dạ Thuấn Vũ cùng Tiêu Thừa Nguyên?"
"Ân, ba vị này đều là công thần của triều đình được bệ hạ trọng dụng. Thần nghe nói nói nữ nhi của họ đều thuộc loại khuynh quốc khuynh thành, vô cùng xứng đôi với điện hạ." Lý Hằng phân tích.
"Ta cũng nghe nói qua, nữ nhi của Lăng Lãng tinh thông binh pháp cùng võ công, nữ nhi của Tiêu Thừa Nguyên là tài nữ bậc nhất kinh thành cầm kỳ thi hoạ đều thuộc hàng thượng đẳng còn nữ nhi của Dạ Thuấn Vũ nghe nói sắc đẹp của nàng mê hoặc chúng sinh, tâm địa lại thiện lương khiến người người điên đảo." Tử Phong hài lòng, vừa nói vừa cầm tách trà lên uống.
Lý Hằng nhếch môi đứng đối diện Tử Phong, điềm tĩnh nói "vậy...điện hạ người thấy ai thích hợp với ngôi vị hoàng phi này?"
Tử Phong cười nhạt xoay xoay tách trà trong tay "Lăng Lãng hôm qua đứng về phía Tử Huyền, kẻ này... không thể dùng. Còn lại nữ nhi của Dạ Thuấn Vũ cùng Tiêu Thừa Nguyên. Một trong hai nữ nhân đó sẽ là hoàng phi của ta."
"Điện hạ, vậy..." Lý Hằng nhìn Tử Phong nôn nóng.
"Ngươi lui ra trước đi việc này ta tự có quyết định." Tử Phong phất tay để Lý Hằng lui ra. Lý Hằng dù không cam lòng cũng chỉ có thể vâng mệnh đi ra ngoài.
"Diệt Sát" Tử Phong bên trong mật thất quát.
"Có thuộc hạ." Diệt Sát tựa như u linh không biết từ khi nào đã quỳ trước mặt Tử Phong.
"Điều tra cho ta nữ nhi của Dạ Thuấn Vũ và Tiêu Thừa Nguyên."
"Dạ, điện hạ" Diệt Sát tuân mệnh rồi biến mất trong mật thất.
Tử Phong nhìn tách trà trong tay cười lạnh một tiếng rồi bóp nát "Hoàng đệ a, hoàng đệ ván cờ của chúng ta chỉ mới bắt đầu mà. Hoàng huynh nhất định sẽ phản công nhanh thôi."