[Tiếu Ngạo Giang Hồ] Nữ Sinh Xuyên Không

Chương 29

Chương 29: Bi Thương
Bạch Ngọc Minh rơi xuống vực sâu tốc độ rất nhanh , nội công tất cả vì cứu Đông Phương Bất Bại chân khí đã không còn .

" Ta thật sự hôm nay phải chết nơi đây , thù phụ mẫu còn chưa báo , công ơn dưỡng dục sư phụ còn chưa trả " Bạch Ngọc Minh nhìn lên trời cao mặt kệ bản thân sắp rơi xuống đá vực .

" Tiêu Dao Ngự Phong đạp không mà đi "

" Tiêu Dao Ngự Phong Đạp không mà đi " Bạch Ngọc Minh mơ màn nghe truyền đến bên tay lời nói , hai vẫn nhắm chặt không mở , cần bằng thân hình chân đạp lên không từ từ rơi xuống tốc đổ rơi bắt đầu giảm , " Ta làm được , ta ngộ ra bước cuối của Tiêu Dao ngự phong " Hắn thi chuyển thân pháp bay xuống đáp ở chân núi , gì mất sức Bạch Ngọc Minh hôn mê .

Hôn sau

" Ta thật không chết " Bạch Ngọc Minh mở mắt phát hiện mình nằm trên mặt đất . " ta phải trở về tìm Dung bà bà " thương thế của mình tự biết không ổn cách đây gần Thiên Hương Trang , Bạch Ngọc Minh dùng Tiêu Dao bảo kiếm chống đỡ bản thân đứng lên bắt đầu đi .

Hắc Mộc Nhai

" các ngươi tìm thấy Minh Nhi không " Đông Phương Bất Bại

" Bẩm giáo chủ hiện chưa có tin tức Bạch Đường chủ "

" Một lũ ăn hại , chết cũng phải thấy xác , các ngươi tăng thêm người tìm kiếm nếu tìm không thấy mang đầu về gặp bổn toạ " Đông Phương Bất Bại nàng lúc này cực kì phẫn nộ

" Thuộc Hạ Sẽ Hoàn Thành Nhiệm Vụ "

" Mau cút cho bổn toạ " Đông Phương Bất Bại

" Giáo chủ , bên kia Dương Tổng Quản hắn bỏ ăn mấy ngày nay , luôn miệng la muốn gϊếŧ ngài , hiện Lam Phượng Hoàng cô nương đang chăm sóc " Tiêu Mai run run người thấy Đông Phương Bất Bại sát khí ngút trời đứng báo tình hình không khỏi đổ mồ hôi .

" Bằng mọi giá không để hắn chết , nếu hắn chết bổn toạ bắt các ngươi chôn cùng " Đông Phương Bất Bại nàng chỉ nghĩ nếu Minh nhi nàng trở về huynh đệ kết nghĩa chết sẽ rất đau lòng .

" Nô Tì đi căn dặn " Tiểu Mai

" Ngươi Cũng Lui ra " Đông Phương Bất Bại

" Nô Tì cáo lui " Tiểu Mai

Khi Tiểu Mai lui ra ngoài , Đông Phương Bất Bại vô lực ngã vào ghế dựa , Nàng ba ngày nay từ ngày Bạch Ngọc Minh rơi xuống vực , hàng đêm nàng đều ngủ không ngon gặp ác mộng .

" Đông Phương Bất Bại chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt "

" Đông Phương Bất Bại ngươi không yêu ta có tư cách gì chết cùng ta "

" Đông Phương Bất Bại là ngươi phụ lòng ta , vì hắn lần này lần khác tổn thương ta "

Đông Phương Bất Bại nàng thực sự hối hận vô cùng , từ khi nàng mất Minh Nhi nàng mới biết tình cảm đối với Lệnh Hồ Xung bất quá chỉ là tri kỉ , lần đầu tiên có người đối với nàng không nệ thân phận , nên nàng đối với hắn sinh ra yêu , dù hắn có chết bất quá chỉ đau lòng muốn trả thù cho hắn . Còn Minh Nhi từ lúc xuất hiện luôn đối đầu với nàng , người âm thầm bảo vệ nàng dù biết nàng Đông Phương Bất Bại giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo đại ma đầu trong miệng người chính phái , nhưng Minh Nhi một lòng một dạ yêu nàng bảo vệ nàng vào sinh ra tử , đúng là nàng mắt mù tâm cũng mù , rõ ràng yêu hắn luôn làm hắn tổn thương đến khi hắn chết nàng mới biết cả thế giới nàng suy sạp , tâm cũng chết theo " Minh Nhi ngươi mau trở về chúng ta cùng nhau thành thân , ta chỉ vì ngươi làm nương tử " lệ trên mí mắt nàng bắt đầu rơi thấm ước trên dung nhan mỹ lệ kia .

                     Thiên Hương Trang

" Công Tử kế tiếp nên làm thế nào " Dung bà bà

" Ngày mai chúng ta đi Hằng Sơn , ta phải nhận chức chưởng môn " Bạch Ngọc Minh nhớ lời Định Dật trước lâm chung .

" Nhưng thương thế của công tử quá nặng trong nữa tháng này tuyệt không thể dùng nội công " Dung Bà Bà

" Bà Bà say người chuẩn bị xe ngựa là được " Bạch Ngọc Minh

" Lão thân đã biết ,,,. Công Tử ngài đã tìm được hung thủ hại chết lão gia và phu nhân " Dung bà bà

" Đúng vậy chờ ta trả được đại thù , bàn giao lại phái Hằng Sơn ta trở về bên sư phụ tu đạo Tiêu Dao " Bạch Ngọc Minh

" Còn Đông Phương cô nương thì sao , lão thân cho người dò xét tình hình , Đông Phương cô nương đang cho nười tìm kiếm ngài khắp nơi " Dung Bà Bà

" Đừng nhắc nàng ấy , bổn công tử không muốn nhớ đến , ta với nàng ấy tái gặp cũng là người xa lạ " Bạch Ngọc Minh lòng đã nguội lạnh

" haizz , người trẻ các ngươi thật phức tạp " Dung bà bà không khỏi thở dài nói .

" Ta lúc trước luôn cố gắn làm nàng yêu ta chỉ cần một ánh mắt ôn nhu nhìn ta đã mãn nguyệt , ta cố gắng cách mấy cũng không bằng người kia trong tim của nàng , chi bằng buông tay không phải hại người hại mình " Bạch Ngọc Minh nhìn về hướng Hắc Mộc Nhai nói

"Công Tử nghỉ ngơi sớm mai chúng ta còn lên đường " Dung bà bà thời dài cáo lui " hai người yêu nhau sau cứ phải tổn thương nhau "

Bạch Ngọc Minh còn một mình đứng trong đình viện , tay hái một lá trúc trên cây đưa lên miệng bắt đầu thổi, âm thanh phát ra vô cùng thuê lương , ai nghe không khỏi xót xa cho công tử bọn họ , một người tuấn mỹ văn võ song toàn lại bị người khác phụ lòng , thân trọng thương trở về .