[Tiếu Ngạo Giang Hồ] Nữ Sinh Xuyên Không

Chương 25

Chương 25: Phát Hiện
" Đông Phương huynh đệ , Hướng Vấn Thiên hắn đang cấu kết với nhậm ngã hành tìm cơ hội lên Hắc Mộc Nhai " Đồng Bách Hùng báo tin

"  Đồng huynh đệ , ngươi cứ theo dõi tuỳ cơ chờ lệnh bổn toạ "

" Đông Phương huynh đệ ta lôi xuống trước sắp xếp " Đồng Bách Hùng

Đông Phương Bất Bại gật đầu , ngắm mắt tịnh dưỡng , hắn tổn thương ta lần này đến lần khác , ta gặp hắn bị thương lại không nỡ bỏ .

————

" Tiểu Mai , ta nghe nói giáo chủ mang về người tên Lệnh Hồ  Xung đang bị thương có phải không ..?" Dương Liên Đình hỏi thăm thực hư .

" Đúng rồi Dương tổng quản , giáo chủ mang về người tên Lệnh Hồ Xung "

" Ta biết rồi ngươi lui xuống đi " Dương Liên Đình đi dọc hoa viên . Gần đến Cẩm Viên nơi Đông Phương Bất Bại nghĩ ngơi .

Lệnh Hồ Xung sau khi tỉnh , đường xuống núi nơi nào , thấy trước mặt một người khá giống mình " Hắn lẽ nào là Dương Liên Đình nam sủng mà Đông Phương Bất Bại dùng thay thế ta ,lại còn lợi dụng làm vô số chuyện thương thiên hại lí ,  ta nhất định phải gϊếŧ hắn ai cũng không được thay thế ta trong lòng Đông Phương cô nương" ý nghĩ ác ý hiện lên trong đầu Lệnh Hồ Xung xuất kiếm tấn công tới Dương Liên Đình .

" Đại ca cẩn thận " Bạch Ngọc Minh nhìn thấy Lệnh Hồ Xuân đâm kiếm chém gϊếŧ hét lớn chạy về phía Dương Liên Đình .

" Ngươi " Dương Liên Đình nghe tới hét của Bạch Ngọc Minh đã né kịp thời nhưng bị kiếm cắt đứt một vết trên tay .

" Ta gϊếŧ ngươi Lệnh Hồ Xung " Bạch Ngọc Minh không thể dùng nội công sẽ ảnh hưởng thương thế nhưng kích động không nghĩ nhiều , thù mới nợ cũ thanh toán một lần . Tay nhặt lên thanh kiếm Dương Liên Đình chém về phía Lệnh Hồ Xung .

Lệnh Hồ Xung đánh với Bạch Ngọc Minh một lúc đánh nhau , Lệnh Hồ Xung yếu thế , Bạch Ngọc Minh đánh một chưởng vào ngực  Lệnh Hồ Xung bay ra ngoài , Bạch Ngọc Minh thi chuyển kiếm đấm tới .

Đông Phương Bất Bại đang suy tư nghe tới đánh nhau bên ngoài đi ra xem , đúng lúc nhìn thấy Bạch Ngọc Minh kiếm đâm về phía Lệnh Hồ Xung , Đông Phương Bất Bại phóng Túc Kim Châm đánh về phía Bạch Ngọc Minh làm kiếm bay ra ngoài , Đánh một chưởng vào ngực Bạch Ngọc Minh lui về sau " Ngươi dám đã thương hắn "

" Ta đã thương hắn , ngươi cứ đến mà trả thù " Nói xong Bạch Ngọc Minh ngã xuống hôn mê .

" Giáo Chủ , Bạch Đường chủ hắn bị trọng thương xin giáo chủ bỏ qua , tha hắn một mạng " Dương Liên Đình chạy tới ôm Bạch Ngọc Minh xin tha

" Đem hắn xuống phất mắt bổn toạ "  Đông Phương Bất Bại nhớ ánh mắt lúc Bạch Ngọc Minh trước lúc hôn mê nhìn nàng , bi thương tột cùng , nên không tiếp chi cứu

" Đa tạ giáo chủ tha mạng , đa tạ giáo chủ , thuộc hạ lập tức mang hắn về không cho giáo chủ thấy hắn bẩn mắt " Dương Liên Đình đỡ Bạch Ngọc Minh đi miệng không ngừng đa tạ .

" Ngươi nhìn hắn giống ngươi nên muốn gϊếŧ hắn , chứng tỏ lòng ngươi có bổn toạ " Đông Phương Bất Bại

" Ta muốn xuống núi " Lệnh Hồ Xung không muốn nói .

" Bổn Toạ đưa ngươi xuống núi " Đông Phương Bất Bại .

———

" Ngươi làm gì quỳ đây " Đông Phương Bất Bại tối đến trở về nhìn thấy Ảnh Đang đợi , đi lên bảo toạ ngồi hỏi

" Giáo Chủ người trở về thuộc hạ tìm được chủ nhân của miếng ngọc bội "

" Hắn Đang ở đâu " Đông Phương Bất Bại kích động đứng dậy hỏi

" Giáo Chủ chúng lúc thuộc hạ đều tra phát hiện , Miếng ngọc bội này là bảo vật gia truyền  của Bạch Gia địch phú khả quốc hơn mười năm trước bị diệt môn , sau nghe nói vị tiểu công tử được một cao nhân cứu giúp , vị tiểu công tử đó giang hồ biết Tiêu Ngọc truyền nhân phái tiêu dao còn một thân phận khác "

"  Thân Phận khác của hắn là gì mau nói " Đông Phương Bất Bại

" Bạch Ngọc Minh , Bạch Đường chủ "

" Ta đã thương hắn , la ta vừa đã thương hắn " Đông Phướng Bất Bại bỏ đi đến phòng Bạch Ngọc Minh bỏ lại Ảnh đang quỳ .

" Giáo chủ xin đừng gϊếŧ Bạch Đường chủ " Dương Liên Đình bưng chén thuốc đến đυ.ng phải Đông Phương Bất Bại làm rớt bể chén thuốc quỳ xuống cầu xin .

" Ngươi đi nấu chén thuốc khác , Bổn toạ không đến gϊếŧ hắn " Đông Phương Bất Bại nhíu mày nhìn chén thuốc bể phân phó . Mở của đi vào bên trong

" Không Xong ta chưa đeo lại mặt nạ cho đệ ấy , không xong là ta hại đệ ấy" Dương Liên Đình thấp thỏm lo lắng , lụm lên miếng chén bể chạy về trù phòng "

Đông Phương Bất Bại đi vào phòng nhìn thấy một nam nhân tuấn mỹ , gương mặt tái nhợt đang hôn mê , đi đến gần ngồi lên giường , tay Bạch Ngọc Minh lót ra khỏi chăn , Đông Phương Bất Bại nắm nhìn vết cổ tay bị cắt chưa lành tâm nhói vô cùng , hối hận gì một chưởng lúc chiều " Ngươi làm cho ta nhiều chuyện hi sinh vì ta  , ta còn phiên ngươi quên ta đúng là tâm ta bị mù , ta sẽ bù đắp không làm ngươi tổn thương thêm lần nữa " Nàng đưa tay vuốt mặt Bạch Ngọc Minh .

" Giáo Chủ thuốc đến thuốc đến " Dương Liên Đình chạy bưng chén thuốc đi vào .

" Đưa Bổn Toạ , ngươi lui xuống " Đông Phương Bất Bại nhận chén thuốc trong tay Dương Liên Đình đở Bạch Ngọc Minh ngồi dậy đút từng muỗng thuốc , đỡ Bạch Ngọc Minh nằm ngay ngắn trở về , nàng nằm kế bên nhắm mắt vào mộng