Phạm Tổng Nhặt Được Của Nợ [Hương Khuê]

Chương 28: Đừng có mong thoát khỏi tôi ( h )

Phạm Hương sau một hồi nhìn nàng bằng ánh mắt bi thương, liền nói ra mấy câu lạnh lẽo :

– Em muốn cùng cậu ta trốn khỏi tôi ? Hừ, nghĩ cũng đừng có nghĩ.

Phạm Hương nằm đè lên nàng, nhiệt tình hôn xuống đôi môi mềm mại, ngọt ngào, chiếc lưỡi dài ngoằng uốn éo trong khuôn miệng kia, cắn ngay cánh môi anh đào đó, cạy hàm răng trắng tinh của nàng ra, luồn vào rồi quấn lấy lưỡi của nàng, mυ'ŧ lấy. Môi thì bận rộn phía trên, phía dưới, tay Phạm Hương nhanh chóng lần mò cởϊ qυầи áo của nàng. Cô lột trần nàng giữa những nụ hôn dài miên man.

– Ưm….chị……đừng mà….chị……– Lan Khuê chợt nhận thấy cơ thể mình đã bị lõa thể trước mặt chị liền rên lên vài tiếng.

– IM MIỆNG. EM ĐI CÙNG CẬU TA THÌ ĐƯỢC, LÊN GIƯỜNG VỚI TÔI THÌ KHÔNG SAO ? Ngoan ngoãn một chút.

Nàng có một chiếc cần cổ tinh tế, kết hợp với bờ vai thanh thoát tạo ra một đường cong gợi cảm gần như hoàn hảo. Ánh mắt cô mơn man khắp cơ thể nàng , cảm nhận được cơ thể mình bị nhìn như vậy, mặt Lan Khuê đỏ ửng, thế mà cô vẫn giữ khuôn mặt muốn ” ăn tươi nuốt sống” nàng .

Bỗng Phạm Hương cúi xuống hàng xương quai xanh, nút chùn chụt tạo ra những ấn kí vô cùng đẹp mắt, một cảm giác khó chịu, ấm nóng, nhức nhối ào tới đánh úp Lan Khuê. Những tế bào mẫn cảm nhất trên cơ thể ngây ngất vì tình. Nàng chỉ còn biết túm chặt vai cô, cơ thể oằn xuống giữa những đợt kɧoáı ©ảʍ run rẩy, một khói du͙© vọиɠ nóng bỏng, trần trụi hiện ra trước mắt. Phạm Hương mỉm cười, con mèo này, thật nhạy cảm mà.

– Ưm……chị………đừng…….đau….ưm…….

Phạm Hương chờ khi nàng mở ra đôi môi, liền thừa dịp tiến vào trong miệng của nàng thăm dò cái miệng ngọt ngào của nàng. Phạm Hương cơ hồ là đang dán tại môi nàng mà miệng vẫn mấp máy :

– Tôi muốn em.

Lan Khuê nhíu mày vì cơn đau thoải mái ở xương quai xanh, quần áo cũng đã cởi bỏ, du͙© vọиɠ cũng đã bị Phạm Hương kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến như vậy, còn từ chối được sao ? Thật ra khi cô nóng giận vẫn quan tâm đến cảm xúc của nàng như thế. Lan Khuê chợt muốn òa khóc, là mình có lỗi với chị.

Thân thể nàng mềm mại trong lòng, đưa môi mình hôn phớt lên môi Phạm Hương, day day làn môi mỏng kia. Phạm Hương bất ngờ vì nàng chủ động, nhưng rồi cũng tách ra khỏi môi nàng, đưa môi mình đến chiếc cổ trắng noãn, cơ thể nàng bởi vì bị cô trêu chọc mà run rẩy từng đợt, đồng thời cũng tác động đến du͙© vọиɠ nóng rực của nàng.

Phạm Hương lại cúi xuống hà hơi vào tai Lan khuê. Ôi, một tia lí trí cuối cùng bị hơi thở nóng rực của cô thổi đi, nàng rên nhẹ một tiếng ” Ưm ” rồi mềm nhũn ra.

Phạm Hương lại dời mắt đến trước ngực nàng, trước mắt nhảy ra đôi gò bồng trắng nõn, phía trên có nụ hoa hồng hồng xinh đẹp.

Ngay lập tức đưa miệng mình xuống như đứa trẻ mà mυ'ŧ, đầu lưỡi càn quét không ngừng, hai đỉnh hồng vô thức đỏ ửng mà chủ nhân của nó cũng run rẩy. Tay còn lại cũng không yên phận, nắn bóp bên còn lại không ra cái dạng gì.

Lan Khuê cảm nhận được trước ngực đau đớn cùng nóng ẩm, hé mở mắt, giống như nữ nhân chờ đợi được yêu. không tự chủ rên nhẹ một tiếng :

– Ưm, chị……..ưmmmmm. gr…….mmmmmm……

Đôi tay nàng cũng vô thức mà ghị đầu Phạm Hương sâu hơn trong ngực mình, khiến cô cơ hồ cảm thấy như sắp chết ngộp trong sự ấm áp. Hơi ấm từ ngực nàng truyền thẳng vào mũi cô như 1 luồng sinh khí cứu người, cô tham lam hít hết vào mũi mình.

– Lan Khuê, gọi tên tôi………….

Miệng vẫn tiếp tục trêu chọc nơi đỏ ửng đó, dùng lưỡi mà quét sạch, quét qua quét lại vài lần trên đỉnh hồng hồng, cô cảm nhận nó đã dựng đứng lên cả, cô mỉm cười. Tiếng thở hổn hển cùng tiếng hét :

– Phạm Hương……..em yêu chị mà, Hương……….aaaaaaaa.

Chưa hết câu đã cảm thấy đầu ngực bị cắn 1 cái đau điếng.  Sau khi cắn 1 phát, Phạm Hương lại tham lam nhấm nháp trên da thịt nàng, miệng càng không ngừng hút hai nụ hoa đỏ tươi ướŧ áŧ, để khuôn mặt chôn sâu vào nơi da thịt bị mình đè ép, tham lam hấp thụ hương thơm trên người nàng, vuốt ve da thịt non mềm trước ngực.

Lan Khuê nhắm lại hai mắt, không dám nhìn sự tra tấn tàn bạo nhưng ngọt ngào của cô nữa. Đáng sợ nhất là trong cơ thể nàng từ lâu đã tích tụ du͙© vọиɠ, từng giọt từng giọt tích luỹ, dần dần không thể bỏ qua. Lan khuê…..thật sự……đang muốn Phạm Hương.

Bàn tay của Phạm Hương tại đầu gối của nàng, không hề báo trước mà tách hai đùi nàng ra, một cảnh xuân tuyệt vời.

– Chị…….đừng nhìn…..

Lan Khuê sợ hãi che nơi bí mật của mình, toàn bộ thân thể đỏ bừng thành một màu phấn hồng.

– Ngoan, để tôi nhìn một chút.

Phạm Hương một bên nhẹ nhàng dỗ nàng, một bên đem thân thể của mình đặt giữa hai chân nàng, khiến Lan Khuê nhất thời không thể vùng vẫy. Cô nhẹ nhàng âu yếm thân thể cứng nhắc, hai tay chạy dọc thân thể mẫn cảm nàng, muốn đem ngượng ngùng của nàng đuổi đi hết. Mặc dù đang tức giận, nhưng cô không hề muốn người mình yêu bị tổn thương. Tuy là lần đầu làm việc này nhưng Phạm Hương cũng biết khu vực mẫn cảm của phụ nữ, tay mò mẫm dọc hai bên hông nàng. Mơn man, mơn man….

Dưới thủ đoạn trêu chọc thuần thục của Phạm Hương, Lan Khuê toàn thân như vô lực, rốt cục làm cho cô có cơ hội đẩy ra hai tay nàng, nhìn thấy rõ ràng nơi tư mật mà nàng cố che giấu. Lan Khuê ngượng ngùng xoay đầu, không thể tin chính mình sẽ bày ra tư thế như vậy, mặc kệ Phạm Hương trắng trợn đem thân thể của nàng thu hết vào tầm mắt.

Giữa hai chân bỗng truyền đến tê dại làm bừng tỉnh ý thức của nàng , giúp tri giác nàng hoạt động trở lại, cảm nhận được dưới giữa hai chân mình, 1 dòng nước âm ấm đã chảy dọc xuống hai đùi, trước nay chưa từng có xuất hiện trong cơ thể. Lan Khuê vừa nhấc đầu lên, lại giật mình thấy Phạm Hương đã đem khuôn mặt chôn giữa hạ thân mình. Một cơn kɧoáı ©ảʍ ập đến. Tiếng mυ'ŧ mát ngày một to hơn làm Lan Khuê ngượng ngùng.

Ách! Phạm Hương sao có thể?! Lan Khuê dùng hai tay che miệng không cho tiếng rêи ɾỉ thoát ra, không thể nghĩ đến hành động ám muội đó lại đem đến cho bản thân kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đến như vậy. Rốt cuộc không nhịn được, âm thanh lọt ra ngoài :

– Ưm….đừng……….dừng…..lại…….Phạm Hương….

Phạm Hương chẳng mảy may nghe thấy lời nói kia, cố dùng đầu mình áp vào nơi tư mật kia mà hưởng thụ mật ngọt. Lưỡi đẩy sâu hơn vào nơi đó. Mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để, nhấp nháp hưởng thụ mật ngọt.

Bất ngờ Phạm Hương ngẩng đầu lên, nói :

– Em so với tưởng tượng của tôi còn nhiệt tình hơn, xem, ướt đến như vậy.

– Ưm….Đừng…..Khó chịu…..chị…..

Nàng lộ ra khuôn mặt ngượng ngùng, gắt gao cắn môi dưới, ngăn cản mình phát ra âm thanh rêи ɾỉ mê người.

Tay cô sờ vào giữa hai chân nàng, thăm dò nụ hoa mẫn cảm mà nhiệt tình của nàng, đầu ngón tay truyền đến cảm xúc làm Phạm Hương cũng phải thở dồn dập. Ngón tay của cô vẫn kɧıêυ ҡɧí©ɧ nơi đó của nàng.

– Chị, làm ơn, khó chịu….ưm……ưm…..

– Em khó chịu chỗ nào ?

– Chỗ đó…..làm ơn……muốn em…….mau lên……..

Cô mỉm cười trườn lên áp môi mình lên môi Lan Khuê :

– Được.

Bàn tay lại trườn xuống nơi tư mật ấy, cảm thấy đã đủ ướŧ áŧ. Lấy tay nâng mông nàng lên, vùng tư mật lại xuất hiện trước mặt cô, kiều diễm ướŧ áŧ. Phạm Hương tà ác cười, 2 ngón tay không chút ngại ngùng tiến vào, khiến thân thể nàng như muốn xé toạc ra, tấm màng mỏng vì thế mà rách ra, một dòng máu đỏ tươi chảy xuống, nàng đau đớn hét lên :

– Aaaaa, đau…..ưm…..aaa…..Hương, đau quá, Hương……em đau…….

Thấy nàng than đau, tay cô tạm thời không động đậy, để yên trong cơ thể nàng, trườn lên hôn vào mắt nàng, dỗ dành rồi chờ đợi, sau vài giây, lại nghe tiếng nàng rêи ɾỉ :

– Được…..ưm….rồi, chị tiếp tục đi….

Phạm Hương thấy thế mới dám cử động, ngón tay linh hoạt tiến vào mạnh mẽ rồi lại lui ra liên tục, liên tục, mỗi lần vào đều là vào nơi sâu nhất, mật ngọt cũng đã ướt cả bàn tay cô, dính cả vào ga giường. Cơ thể của nàng cũng vì những cú nhấp chuẩn xác đó mà kịch liệt run rẩy.

Bàn tay không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ ra vào khiến người nằm dưới vừa sung sướиɠ vừa tê dại, kêu mấy tiếng ám mụi :

– Aa, ưm….mmmmmmmmmmmm…..nhanh lên một chút…..ưm…..aaaa. gr………mmm….

Ngón tay được đà càng ngày càng nhanh hơn, 2 ngón rồi 3 ngón, liên tục ra vào nơi ướŧ áŧ kia.

Sau một hồi, cô rút tay ra, tự tay cởϊ qυầи áo trên ngừoi mình ra, cả 2 đều không một mảnh vải che thân, nằm đè lên người Lan Khuê, áp nơi tư mật của mình vào nơi tư mật của nàng đẩy đưa. Cả hai thứ ướŧ áŧ đó nằm chồng lên nhau vô cùng trơn tru tiếp tục nhịp đẩy đưa.

– Ưm…..ưm…..Hươnggggg……mmmmm

Cô đặt tay chống lên giường, dùng lực mà cọ xát hai nơi ướŧ áŧ đó làm nàng chịu không nổi mà muốn phát điên lên, nắm bấu lấy ga giường thật chặt.

Hai cơ thể hòa làm một, thế giới chẳng còn gì cả, tất cả chỉ còn là hư ảo, chỉ còn lại hai người và tình yêu là chân thực. Cô như muốn hòa tan nàng vào cơ thể mình, từng nụ hôn làm nàng điên đảo. Nhưng đâu đó Lan Khuê vẫn thấy thấp thoáng sự đau thương trên mi mắt của Phạm Hương. Chị đang hận em lắm đúng không ?

Cuối cùng, thân hình nặng nề của Phạm Hương đổ xuống, dồn hết lên cơ thể của nàng, thở hổn hển.

#Moon

Lạy chúa con còn lứa tuổi học sinh…..Amen…….