Chương 10
~ Chương thứ mười ~Lại một hồi đập cửa không ngừng..
“Thăng Kì, anh biết em đang ở nhà! Em đừng trốn anh! Thăng Kì, em mau ra đây! Đừng đối xử với anh như vậy, được không?! Ra đây một chút thôi! Thăng Kì!”
Tôn Tử Hàn, lại là hắn!
Rốt cuộc là hắn muốn gì đây?!
Chẳng lẽ hắn không biết đến cái gì gọi là giới hạn sao?
Hắn nghĩ lúc nào cũng bám chặt lấy mình như vậy thì mình sẽ hồi tâm chuyển ý chắc?
Thật ngây thơ.
Đây không phải trong phim.
Đây là hiện thực.
Việc mình đã quyết, thì không gì có thể làm mình đổi ý được.
Thăng Kì làm như không có chuyện gì, bước vào phòng và đóng cửa lại.
Dây điện thoại đã sớm bị rút ra.
Nàng cũng đã mua một chiếc di động mới.
Số điện thoại thì chỉ có cấp trên của nàng, Tân Nhi và cha mẹ biết mà thôi.
Tuy ba mẹ nàng cũng rất muốn bao che cho Tôn Tử Hàn, nhưng dù sao cũng không lay chuyển được Thăng Kì, họ đồng ý là sẽ không nói cho Tôn Tử Hàn số của nàng, đồng thời cũng thường xuyên khuyên hắn tìm bạn gái mới.
Nhưng có vẻ như Tôn Tử Hàn rất giống nàng, cố chấp đến đáng sợ, sống chết níu kéo Thăng Kì.
Chắc là vì thể diện? Bị bạn gái đá ngay khi đang cầu hôn đúng là rất mất mặt...
Thế nhưng, hắn chẳng lẽ không biết việc cắn chặt không buông như vậy còn mất mặt hơn nhiều sao?
Mà thôi, cứ mặc kệ hắn.
Mình cũng đâu có mất mát gì...
Chỉ hơi ồn một chút mà thôi...
Nàng mang tai nghe.
Cười lạnh.
Cứ thế này mãi chắc mình phải chuyển nhà mất!
Tiếng hát vang lên.
Lấp đi những ồn ào bên ngoài.
Nàng khép lại đôi mắt.
Quên đi người đang đứng ngoài kia.
Thầm nghĩ, bản thân đang đắm chìm trong âm nhạc.
Như khi đọc sách vậy...
Lãng quên...
Quên đi những thứ mà mình muốn quên.
Ngoài cửa, đâu phải là chuyện của mình.
Nàng thϊếp đi...
......
TV bắt đầu phát lại phim “The Temptation To Go Home” ** (editor's note: tớ nghĩ các cậu nên kéo xuống đọc phần chú thích trước khi đọc tiếp ;-; )
Tân Nhi nhìn cô bạn thân Ellie và người chồng của Phẩm Như trên màn hình.
Đây chỉ là phim thôi mà...
Thật sự chỉ là phim thôi sao?
Cô bỗng nhìn thấy bóng dáng mình trên người Phẩm Như.
Thăng Kì sẽ trở thành Ellie chứ?
Còn Lăng Mặc thì sao?
Không thể nào, Thăng Kì đã nói là nàng không thích Lăng Mặc.
Nhưng mà, Thăng Kì có thể lừa cô mà, không phải sao?
Nàng ấy sẽ nói dối...
Nàng ấy luôn nói dối...
Nhưng, cho tới bây giờ, cô đâu thấy Thăng Kì thể hiện loại tình cảm này ra đâu.
Sao có thể thể hiện loại tình cảm đó ra ngay trước mặt mày được?
Thăng Kì không phải loại người đó!
Này...
Vậy mày nói thử, vì sao Thăng Kì cứ đến nhà mày mãi thế?
Thật sự chỉ là vì chăm sóc cho mình sao?
Không ai đi làm chuyện ngu xuẩn như vậy cả.
Còn Lăng Mặc?
Anh ấy có thể làm thế sao?
Cùng bạn thân nhất của mình?
Tân Nhi không dám nghĩ tiếp nữa.
Chắc tại mình suy nghĩ lung tung.
Thăng Kì với Lăng Mặc cũng đâu phải là người như vậy!
Chắc không?
Ở thời đại này, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Cô nhớ tới việc Lăng Mặc hỏi mình mấy hôm trước.
Anh ấy nói bóng gió điều gì đó chăng?
Vì sao anh ấy lại muốn mình bớt qua lại với Thăng Kì?
Có ý đồ xấu sao?
Chẳng lẽ là thế?
Bởi Thăng Kì luôn bám lấy Lăng Mặc sao?
Chẳng lẽ Thăng Kì còn đe dọa Lăng Mặc nữa?
Cô ấy có phải là Ellie thứ hai không?
Lăng Mặc nói thế chắc chắn là vì có nỗi khổ riêng.
Có lẽ anh ấy sợ mình lo lắng, sợ tổn thương mình.
Lăng Mặc sẽ không bao giờ phản bội mình, mình tin anh ấy.
Thăng Kì thì sao?
Thăng Kì luôn làm cho người ta không thể đoán trước.
Cô ấy là loại người đó sao......
Có phải chỉ do mình suy nghĩ lung tung?
Hay là mọi chuyện thật sự là thế......
Đừng nghĩ nữa!!
Đừng nghĩ nữa!!
Thăng Kì và Lăng Mặc không thể là loại người đó!
Đây là hiện thực.
Không phải phim ảnh.
Mình là Trầm Tân Nhi, không phải Lâm Phẩm Như.
......
Có một người đàn ông đang đứng ngoài cửa.
Trông anh ta lớn tuổi hơn cô một chút, cao cao, nói chung làm người ta cảm thấy thật nhẹ nhàng, thoải mái và sáng sủa.
Gương mặt anh ta tựa như một tri thức thích đọc, nhưng không khô khan chất phác như mọt sách.
Mặc dù xét về chủ quan, cô vẫn thấy anh không đẹp trai bằng chồng mình, nhưng khách quan mà nói, bộ dạng anh ta cũng không tệ lắm.
“Anh là...?”
Hình như mình gặp anh ta ở đâu rồi thì phải......
Không nhớ rõ.
“Chào cô, xin hỏi, cô có phải là Trầm Tân Nhi không?”
“Vâng, là tôi.”
Tân Nhi bỗng giật mình nhớ ra, bật thốt: “Anh là, là bạn trai của Thăng Kì phải không? Tên... tên... Tôn... Tôn Tử Hàn, đúng chứ?”
“Vâng, vâng. Cô biết tôi à?”
“Đương nhiên. Mời anh vào. Anh cứ ngồi xuống đi đã, có muốn uống gì không? Đừng khách khí nhé.”
“Cám ơn, nước lọc là được rồi.”
Tân Nhi rót một li nước và đưa cho Tôn Tử Hàn.
“Ngại quá, chưa báo trước mà đã đến làm phiền cô.”
“Không sao. À mà, sao anh biết chỗ này?”
“À, tôi hỏi ba mẹ của Thăng Kì.”
“Hôm nay anh đến có việc gì không?”
“Ừm, Trầm Tân Nhi này...”
“Cứ gọi tôi là Tân Nhi, như Thăng Kì ấy, anh gọi tên đầy đủ tôi không quen đâu...”
“Được rồi. Tân Nhi này, tôi nghĩ chắc cô cũng biết gần đây tôi với Thăng Kì, ừm, có chút xích mích...”
Tân Nhi gật gật đầu, hiểu ý nhìn Tôn Tử Hàn: “Tôi biết rồi, Tôn Tử Hàn, anh muốn tôi nói chuyện với Thăng Kì, khuyên cô ấy hồi tâm chuyển ý, đúng không?”
Tôn Tử Hàn dường như vì bị nhìn thấu mà xấu hổ cười cười, mặt hơi đỏ lên.
“Đúng vậy... cô là bạn tốt của Thăng Kì, hơn nữa tôi nghe người ta nói gần đây Thăng Kì hay qua nhà cô, cho nên... mới đến đây.”
“Thật ra tôi cũng cảm thấy anh là một người tốt, Thăng Kì sẽ rất hạnh phúc nếu lấy anh.”
“Thật sao? Cô thực sự nghĩ như vậy chứ?”
“Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giúp anh mà, cứ tin vào tôi. Thăng Kì là bạn thân nhất của tôi, đương nhiên tôi sẽ giúp cô ấy tìm được hạnh phúc.”
“Cám ơn, thật sự cám ơn cô.”
“Nhưng mà nói thật thì, anh có thể cho tôi biết không, giữa hai người đã xảy ra chuyện gì sao, sao lại đến nông nỗi này?”
“Không có, thật sự không có. Tôi gặp Thăng Kì trong một buổi xem mắt hơn một năm trước, cảm thấy đối phương không tệ nên mới quyết định làm quen. Tình cảm của cả hai vẫn thật tốt, rất ít khi cãi nhau hay xảy ra tranh chấp. Chỉ là......”
“Sao vậy?”
“Chỉ là hai tháng trước, đột nhiên có một ngày, Thăng Kì thay đổi, không phải thay đổi về tính cách, mà là thái độ của cô ấy với tôi bỗng rất khác. Thậm chí không có chút dấu hiệu nào báo trước cả. Tôi không biết vì sao, tôi đâu có làm gì đâu, nhưng thái độ của Thăng Kì với tôi lại trở nên lạnh lùng, mất kiên nhẫn, tựa hồ cô ấy rất không muốn tôi ở bên cạnh. Lúc đầu tôi cũng không chú ý lắm, nghĩ chắc là do nguyên nhân sinh lí nào đó làm cô ấy khó chịu, con người có lúc tâm trạng không tốt là rất bình thường. Nhưng mà những ngày sau cô ấy vẫn thế, không thay đổi. Sau đó, một ngày, tôi cầu hôn Thăng Kì, vậy mà cô ấy đòi chia tay, lúc ấy lời nói cùng hành động của Thăng Kì làm tôi rất tức giận, nên cũng nói ra nhiều lời làm tổn thương cô ấy, chuyện đó đúng là tôi sai, nên tôi vẫn rất hối hận. Nhưng mà hình như Thăng Kì không thèm để bụng chuyện này. Tôi giải thích, cô ấy không để ý. Tôi muốn cùng cô ấy nối lại, cô ấy lại bảo tôi biến đi. Hiện giờ tôi thật sự rất rất đau buồn. Tôi thậm chí không biết mình sai ở chỗ nào để bị đối xử như vậy. Bây giờ khi phải sống mà không có Thăng Kì, tôi rất thống khổ, rất mệt mỏi. Tân Nhi, cô là bạn của Thăng Kì. Tôi tin giờ chỉ có cô mới có cách, cô nhất định phải giúp tôi, được không?!”
“Được, được, được mà. Tôi nhất định sẽ giúp anh! Tôi hứa đấy!”
Nhìn khuôn mặt đau đớn của Tôn Tử Hàn, Tân Nhi cũng cảm thấy vô cùng xót xa, không đành lòng.
Rốt cuộc ngày hôm ấy Thăng Kì đã gặp phải chuyện gì?
“Tôn Tử Hàn, anh khoan hẵng đau buồn, tôi nghĩ chắc Thăng Kì chỉ là chưa thể chấp nhận việc anh đột nhiên cầu hôn mới trở nên như vậy. Đôi khi cô ấy kì lạ như thế đấy, anh biết không, thật ra cô ấy sợ kết hôn, trước kia cứ nói là sẽ không bao giờ kết hôn, không ngờ đến nay vẫn như vậy. Tôi nghĩ anh đừng vội vàng hay thúc ép Thăng Kì quá, kiên nhẫn chờ một thời gian, đến khi cô ấy bình tĩnh lại, tôi nghĩ lúc đó cô ấy sẽ suy nghĩ rõ ràng.”
“Cứ như vậy là được thật sao?”
“Cô ấy cũng đâu thể làm gì quá lắm đâu, phải không?”
“Cũng phải.”
Tân Nhi nhìn nụ cười nhẹ nhõm của anh ta, trong lòng không biết nên vui hay nên buồn.
Cô nhớ rằng lần trước Thăng Kì đã nói với mình rằng cô không hề yêu anh ta.
Sao mọi chuyện lại thành thế này?
Thật là một mớ hỗn độn!
Đến tột cùng Thăng Kì cất giấu bao nhiêu bí mật, ngay cả chính cô cũng không biết.
Dù sao cũng không thể nói chuyện này với Tôn Tử Hàn, không thể lại đả kích anh ta.
“Hôm nay cám ơn cô, tôi không quấy rầy nữa. Lần sau nếu có việc, tôi tìm cô nữa có được hay không?”
“Đương nhiên là được rồi.”
“À mà, Tân Nhi này, cô giữ kín việc hôm nay tôi tới tìm cô được không? Tôi sợ Thăng Kì biết được, lại...”
“Vâng. Anh yên tâm.”
Tôn Tử Hàn xoay người đi tới cửa.
Bỗng nhiên anh ta khựng lại.
“Sao thế?”
“Tân Nhi, tôi còn một chuyện... không biết có nên nói hay không...”
------------------------------------------
~ Chú thích ~
** The Temptation To Go Home - 回家的诱惑 (tạm dịch: Cám dỗ về nhà) : hay còn gọi là Home temptation - là một bộ phim truyền hình dài tập do Trung Quốc sản xuất, được chuyển thể từ bộ phim Hàn kinh điển rất ăn khách Sự quyến rũ của người vợ (Temptation of wife -아내의 유혹/ Anaeui yuhog).
Kịch bản : phim là quá trình trưởng thành của một người vợ trẻ, từ một thiếu phụ ôn lương, hiền thục, nhu nhược trở thành một người phụ nữ hiện đại độc lập và kiên cường. Phim gồm hai phần:
Phần một: “Cám dỗ về nhà” (33 tập) kể về thảm kịch của một thiếu phu nhân nhà giàu - Lâm Phẩm Như. Phần hai: “Du͙© vọиɠ về nhà” (35 tập) là kế hoạch báo thù và tình yêu đích thực của Lâm Phẩm Như.
Nội dung (phần một): Cuộc sống của bà nội trợ Lâm Phẩm Như vốn rất đơn giản và bình yên, vì chồng và gia đình chồng mà quán xuyến tất cả mọi việc trong nhà, không ngờ rằng: chồng cô lại yêu chính người bạn thân nhất của cô (Ellie), cuộc sống hạnh phúc hoàn toàn thay đổi. Không cam lòng thất bại, cô chết đi sống lại cũng quyết tâm níu kéo lại gia đình mình. Trong quá trình cứu vớt hôn nhân ấy, cô chậm rãi lột xác, từ một vị hiền thê lương mẫu coi chồng bằng trời thành một người phụ nữ hiện đại kiên cường biết suy nghĩ cho bản thân.
--------------------------------------------
~ Lảm nhảm ~
cái chỗ tên phim ấy...tớ chỉ biết dịch thế thôi...nên không đưa nó vào bản edit, giữ nguyên tên tiếng anh bởi sợ lộ cái sự ngố của bản thân...bởi vì chưa có đài truyền hình nào của VN phát sóng phim này cả, nên tớ hiểu gì tớ quất đại cái đó đấy ai có cách dịch nào hay thì pm tớ sửa =)
nếu muốn các cậu có thể google rồi xem Engsub
Tôn Tử Hàn định nói gì với Tân Nhi ấy nhỉ