Chương 38: Yêu sai không sao cưới đúng người là được
Dương Nghi đến ngồi bên cạnh Như Nguyệt, ba đứa trẻ được xếp ngồi gần nhau, nhìn nhau, Bảo Trân là đứa trẻ nhỏ tuổi nhất nhưng khác hẳn với Giao Ân và Vu Mẫn, tiểu nha đầu này rất bá đạo mới gặp đã dùng tay đánh Vu Mẫn, cái giọng mà chỉ có trẻ con hiểu được, ý muốn thể hiện ta đây là nữ vươngVu Mẫn bị đánh lại không thấy mẫu thân ngó ngàng gì đến, khóc toán lên, vừa khóc vừa đánh Bảo Trân tấn công vô cùng dữ dội.
Tiểu nha đầu Bảo Trân không phải dạng vừa nào để yên cho Vu Mẫn đánh, lăn lăn vài vòng né trách nhưng không hiểu sao chỉ một lúc lại như pho tượng, nhìn đến cú đánh liên tục rơi vào mặt mình, nha đầu cũng đau khóc lên
Lúc này Giao Ân mới chặn lại Vu Mẫn, đưa mắt hăm dọa Bảo Trân, ý là cho dù nhà ngươi là nữ vương thì cũng được phép ức hϊếp tiểu muội của ta
Giao Ân được Kim Phúc giao cho nhiệm vụ âm thầm bảo vệ muội muội Vu Mẫn, cũng đồng thời giáo huấn hai đứa từ nhỏ cách điều khiển sức mạnh bản thân, Vũ Mẫn rất giỏi tiếp thu và khống chế cái này thật giống cô, còn Vu Mẫn mất kiểm soát khi ai đó chọc giận đứa nhóc này, lần này xuống tay không phải là nhẹ hai cái má phúng phính của Bảo Trân đỏ au lên trông rõ năm ngón tay của Vu Mẫn
Hồ ly cùng Kim Phúc đứng xem trận đấu, ngay từ lúc Bảo Trân lên tiếng thì cả hai đã chú ý rồi, ban đầu Hồ ly thắng thế tự đắc lắm, ai ngờ cuối cùng lại nhận một vố đau hơn, cô quyết về phải giáo huấn lại Bảo Trân mới được, "Không ngờ Giao Ân còn nhỏ lại giống ngươi đến như vậy?"
"Bảo Trân bá vương cũng có khác nhau đâu, xem chừng sau trận đánh đầu tiên này còn sẽ phát sinh nhiều trận đánh khác nữa"
"Cô có nghĩ đến việc đột nhiên chúng ta lại quay về nơi đó không?"
"Đã từng, thế nhưng đã có sớm chuẩn bị, chỉ là không thể biết liệu nàng cho chấp nhận sự mất mác này không?"
"Cũng không rõ nữa, nơi đó coi chúng ta không khác gì rác rưởi cần phải ngăn chặn, đôi lúc còn xem như thứ đáng phải hủy bỏ, chỉ có nơi này thật sự mới đem đến cảm giác gọi là nhà"
"Đúng là vậy, nếu có đi chúng ra cũng sẽ quay lại để trở về nhà"
"Nếu như có máy ảnh ở đây thật sự muốn chụp một tấm"
"Các họa sư nơi này vẽ không khác cảnh thật người thật lắm đâu, chúng ta có thể già đi không, có thể chết không?"
"Chuyện đó là không thể"
"Tại sao chứ?"
"Bởi chúng ta đã là bất tử rồi, lúc tìm nhận nguồn sức mạnh của chúng ta, các nàng cũng đã bất tử, mấy đứa nhỏ thì cũng không thể nói gì nhiều, Bảo Bảo bản thân tôi không muốn quay lại nơi đó một lần nào nữa, tôi đã từng hận từng cố gϊếŧ toàn tổ chức nhưng có lẽ lần này tôi lại cảm thấy phải cảm ơn nơi đó đã cho tôi cái sức mạnh này để tôi bảo vệ nơi này"
"Đều là phò mã cả thôi"
"Cô còn nhớ cái câu mà cô thích nhất của Tu La Sát không?"
"Có chứ sao không, Dù cho trên cuộc sống này tôi có yêu ai đi chăng nữa dù là yêu kẻ ác kẻ địch tôi cũng không hối hận, điều hối hận duy nhất chính là tôi đã cưới sai người, yêu sai không sao cưới đúng người là được"
"Đúng vậy xem ra chúng ta đã cưới đúng người rồi?"
"Phò mã", cả hai nàng đang nhìn hai người nói chuyện với nhau, đôi mắt nhìn các nàng thật sự khiến hai nàng xao xuyên, để ba đứa trẻ vui chơi ngủ một giấc thật ngon, nàng mới tìm đến
Cả hai cũng phối hợp rất đồng đều ôm lấy nàng, nói một câu vào tai nàng, "Yêu sai không sao cưới đúng người là được, ta yêu nàng, công chúa"
END.