CHƯƠNG 76 – RƯỢU SAU LOẠN TÍNH [HỨA – AN]
An Nhã Uẩn không rõ mình rốt cuộc điểm nào kém so với Trầm Vĩnh Lan, An Nhã Uẩn lần đầu tiên cảm nhận được tư vị không cam lòng, bại bởi người khác An Nhã Uẩn có lẽ còn có thể cam tâm tình nguyện một ít, nhưng là Trầm Vĩnh Lan, An Nhã Uẩn thua không cam lòng.
Hứa Duy Cảnh mặc dù ở An Nhã Uẩn nơi này huých nhất cái mũi bụi, nhưng là việt tỏa việt dũng nàng vẫn là đứng chờ ở cửa nhà An Nhã Uẩn, nàng vẫn là một bên trừu yên, một bên đang đợi An Nhã Uẩn trở về, cảm thấy mình đều có thể sửa chụp thầm mến nhiều năm chưa toại khổ tình kịch.
An Nhã Uẩn từ nhìn đến Trầm Vĩnh Lan cùng Trầm Lạc Phù bộ dáng thân mật, tâm tình của nàng tựa như tẩm trong hồ nước đá, lạnh như băng mà ẩm ướt, khó chịu làm cho An Nhã Uẩn bỏ qua Hứa Duy Cảnh đang ngày ngày chờ trước cửa nhà mình, mở cửa liền đi vào, mà Hứa Duy Cảnh rõ ràng cảm giác được An Nhã Uẩn cảm xúc không thích hợp, nhưng là thừa An Nhã Uẩn mở cửa nháy mắt, cũng nhanh chân chạy vào.
“An, em làm sao vậy?” Hứa Duy Cảnh có chút lo lắng hỏi.
An Nhã Uẩn nhìn về phía Hứa Duy Cảnh, trong mắt bắn ra một cỗ sẳng giọng.
“Cô không phải đã sớm biết sao?” An Nhã Uẩn nhớ tới ngày đó yến hội Hứa Duy Cảnh thông đồng với Trầm Vĩnh Lan, làm cho Lạc Phù cùng Trầm Vĩnh Lan trở về, nàng sẽ không khách khí giận chó đánh mèo.
“Cái gì?” Hứa Duy Cảnh khó hiểu hỏi ngược lại.
“Trầm Vĩnh Lan đối với Lạc Phù có loại tình cảm nghịch luân.” Nếu là nàng sớm biết một chút, nàng tuyệt đối sẽ nghĩ hết mọi biện pháp không làm cho Lạc Phù ở cạnh Trầm Vĩnh Lan.
“Các nàng lσạи ɭυâи!?” Hứa Duy Cảnh đề cao âm lượng, làm bộ như thập phần kinh ngạc, giả ngu ai không hội, hay nói giỡn, nếu là nói cho An mình đã sớm biết, An khẳng định sẽ không bỏ qua cho mình.
An Nhã Uẩn hồ nghi nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Hứa Duy Cảnh, nàng không nhận ra trên mặt Hứa Duy Cảnh rốt cuộc có nói dối nay không, dù sao con người này cho tới bây giờ nói dối đều là mặt không đổi sắc.
“Ta thề ta thật không biết, các nàng lσạи ɭυâи như thế nào khả năng trấn hệ biến thành mọi người đều biết đâu!” Hứa Duy Cảnh thề thốt nói, nàng lừa gạt không ít nữ nhân, tài nói dối có thể hạ bút thành văn.
An Nhã Uẩn nghĩ nghĩ cũng là, lấy Lạc Phù tính tình nội liễm, tuyệt đối sẽ không đem cảm tình như vậy để cho người khác biết, An Nhã Uẩn đối Hứa Duy Cảnh không có cách nào khác giận chó đánh mèo sau, liền mặc kệ Hứa Duy Cảnh, chính là ngồi ở quầy bar trong nhà mình, vào kho rượu đem ra hai chai rượu đỏ, uống rượu buồn càng thêm buồn, đoá hoa phù dung mình che chở nhiều năm như vậy, đã bị một kẻ cường đạo không biết ngắm hoa hái đi mất, trong lòng vô cùng khó chịu.
Hứa Duy Cảnh nhìn An Nhã Uẩn, không nổi lên du͙© vọиɠ, cũng không tự sợ mất mặt, chính là cũng cùng An Nhã Uẩn uống rượu.
“Tôi làm sao một chút so ra kém Trầm Vĩnh Lan?” An Nhã Uẩn cảm giác mình đã say nhiều nhưng vẫn còn nhịn không được hỏi Hứa Duy Cảnh.
“Em mọi thứ đều tốt hơn so với Trầm Vĩnh Lan.” Hứa Duy Cảnh nói những lời này cũng không trái lương tâm, An trong lòng nàng là hoàn mỹ .
“Thật không, tôi khả nhớ rõ cô cũng là đối nàng mọi cách che chở!” An Nhã Uẩn lạnh lùng nói, trong giọng nói không tự giác lộ ra một cỗ toan khí.
Đương nhiên Hứa Duy Cảnh sẽ không tự cho là đúng cho rằng cỗ toan khí này là vì mình dựng lên, bất quá nàng giờ phút này vẫn là có loại cảm giác hết đường chối cãi, kỳ thật nàng đối từng cái bạn gái đều thực săn sóc, đương nhiên nàng sẽ không ngốc đến như vậy vì chính mình cãi lại.
“Không thể nào.” Hứa Duy Cảnh chạy nhanh vì mình cãi lại, nếu là An nói, kia mọi cách tính gì, ít nhất muôn vàn, tất cả che chở .
“Nàng vì sao không chọn tôi?” An Nhã Uẩn cảm thấy cho dù không chọn mình, Lạc Phù cũng có thể có rất nhiều lựa chọn, vì sao cố tình là Trầm Vĩnh Lan, An Nhã Uẩn thừa nhận chính mình đối Trầm Vĩnh Lan là có thành kiến, nhất chích chỉ biết chiêu phong dẫn điệp mọi lúc mọi nơi, một chút cũng đều không biết chiếu cố cùng săn sóc người khác, rõ ràng liền không xứng với Lạc Phù.
“Có lẽ là em thật quá tốt, làm cho nàng cảm thấy rất áp lực, biểu muội của nàng thoạt nhìn chính là người thích săn sóc người khác, hiển nhiên là cái yêu quan tâm cô nương, kia cả ngày làm cho người ta cảm thấy thực quan tâm Trầm Vĩnh Lan có lẽ hoàn toàn hợp khẩu vị của nàng.” Hứa Duy Cảnh thuận miệng hạt bài nói, nhưng thật ra có vài phần đạo lý.
“Nhưng là các nàng là cô chất, đây là lσạи ɭυâи!” An Nhã Uẩn cảm thấy khẳng định là Trầm Vĩnh Lan câu dẫn Lạc Phù, bằng không lấy tính tình Lạc Phù như thế nào lại lσạи ɭυâи!
“Em là biểu tỷ nàng, theo đạo lý mà nói kỳ thật cũng kém không nhiều lắm……” Hứa Duy Cảnh pha trò nói.
“Như thế nào có thể giống nhau!” An Nhã Uẩn cảm thấy cô chất lσạи ɭυâи có thể nghiêm trọng hơn biểu tỷ muội.
“Các nàng lại không sinh con được, kỳ thật cũng không có gì kém.” Hứa Duy Cảnh nhưng là thà rằng các nàng cô chất lσạи ɭυâи, cũng không yếu biểu tỷ muội trong lúc đó tương thân tương ái.
An Nhã Uẩn nhìn Hứa Duy Cảnh hé miệng, rõ ràng không hờn giận, nàng cảm thấy Hứa Duy Cảnh nên vô điều kiện kiên nhẫn ở bên mình, mà không phải khắp nơi vì Trầm Vĩnh Lan nói chuyện.
“Đi tìm Trầm Vĩnh Lan của cô đi, ngốc cạnh tôi làm gì!” An Nhã Uẩn cảm giác say lên, liền đuổi Hứa Duy Cảnh, nhìn Hứa Duy Cảnh, tâm tình của nàng chỉ biết càng tao.
“Thiên địa chứng giám, mười Trầm Vĩnh Lan đều không bằng một An Nhã Uẩn, tôi hiện tại cùng Trầm Vĩnh Lan một sợi quan hệ đều không có.” Hứa Duy Cảnh biết An lại bắt đầu giận chó đánh mèo, xem ra cùng Trầm Vĩnh Lan thêm bước quan hệ cũng không phải chuyện gì tốt, sớm biết rằng trở về sẽ không tìm Trầm Vĩnh Lan.
Tuy rằng An Nhã Uẩn cho tới bây giờ đều cảm thấy Hứa Duy Cảnh miệng lý đi ra cũng không có thể thật sao, nhưng là những lời này ít nhiều vẫn là làm cho nàng tâm tính thiện lương chịu một ít, nhưng là tác dụng vẫn rất nhỏ bé, bị xem nhẹ. An Nhã Uẩn vẫn là tiếp tục buồn bã uống rượu, luôn nghĩ đến Lạc Phù với Trầm Vĩnh Lan có hành vi thân mật cùng ngọt ngào, nàng trong lòng liền đổ hoảng hốt.
Hứa Duy Cảnh biết An Nhã Uẩn tửu lượng tốt, nhưng là cũng không phải như vậy quát lên điên cuồng, nàng đều có thể lường trước đến ngày mai An sẽ đau đầu nhiều, nhất tưởng đến nữ nhân mình yêu nhiều năm vì nữ nhân khác ảm đạm tan nát cõi lòng, nàng trong lòng cũng không gì vui vẻ.
“Đừng uống, nếu thật sự rất muốn có, liền cướp về.” Hứa Duy Cảnh là trái lương tâm đang nói những lời này, nhưng là nàng vẫn là không thể nhìn An như vậy thương tổn chính mình.
An Nhã Uẩn nhìn Hứa Duy Cảnh, trong mắt lại giơ lên hy vọng quang mang, đúng vậy, nàng như thế nào khả năng bại bởi Trầm Vĩnh Lan.
Hứa Duy Cảnh gặp An trong mắt lại giơ lên hy vọng, trong lòng căng thẳng, nàng nhiều chuyện cái gì, nàng sẽ không nên nói lời này, nàng rõ ràng là ngóng trông An đối Trầm Lạc Phù hết hy vọng.
“Nhưng là Trầm Lạc Phù thoạt nhìn không phải thực dễ dàng thay đổi tâm ý.” Hứa Duy Cảnh là vừa cấp An Nhã Uẩn một chút hy vọng, lại lập tức đổ một chậu nước lạnh.
“Đúng vậy, Lạc Phù không giống như sẽ bị người ta mê hoặc, nàng có phải hay không thật sự thích Trầm Vĩnh Lan?” An Nhã Uẩn trong mắt kia mạt tinh quang quả nhiên rất nhanh đã bị Hứa Duy Cảnh dập tắt, An Nhã Uẩn xem ra có điểm tuyệt vọng.
An Nhã Uẩn như vậy đau khổ làm cho Hứa Duy Cảnh lại có chút không đành lòng, Hứa Duy Cảnh hoài như vậy tả hữu lắc lư tâm tình, cuối cùng chẳng những không mời rượu, ngược lại bồi An Nhã Uẩn uống đứng lên.
Bất quá rốt cuộc vẫn là An Nhã Uẩn uống có vẻ nhiều, Hứa Duy Cảnh vi túy thời điểm, An Nhã Uẩn đã muốn say.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Rượu sau loạn tính cái gì muốn hay không viết đâu, các nàng là phối hợp diễn, nếu không cho dù ?