[Đấu La Đại Lục] Hắc Hóa Nữ Chủ

Chương 64

Hồn Đạo Thể Trắc Nghi vừa phân tích vừa đưa ra số liệu và vị lão sư kia không ngừng đọc lên.

"Cường độ thân thể: cấp 70! Tính dẻo dai: cấp 64, Hồn Lực: cấp 51…"

Vị lão sư ghi chép vừa đọc đến đây không khỏi ngẩng đầu nhìn Hòa Thái Đầu. Một Hồn Vương cấp 51 vậy mà lại có cường độ thân thể của Hồn Thánh?

Tuy đối với Hồn Sư chuyện này không quan trọng lắm nhưng với Hồn Đạo Sư lại khác. Cường độ thân thể càng mạnh thì càng đặc biệt hữu dụng, ít nhất có thể đồng thời sử dụng nhiều Hồn Đạo Khí nặng hơn, thời gian sử dụng Hồn Đạo Khí công kích hay sức chịu đựng cũng mạnh hơn người khác.

Đồng tử của Lâm Giai Nghi rõ ràng hơi co rút lại, người này là quái thai sao? Học viện Sử Lai Khắc tìm ở đâu ra một người như thế này vậy? Theo kết quả, người này đích thực là đạt chuẩn của Hồn Đạo Sư.

"Tuổi: 17, chiều cao: 2m lẻ 2, cân nặng: 110 kg, Hồn Cốt: Hồn Cốt thân thể. Chàng trai, ngươi quả thực đúng là một Hồn Thú hình người."

Vị lão sư phụ trách ghi kết quả không khỏi tán thưởng. Hắn phụ trách kiểm tra thân thể không phải mới ngày một ngày hai. Nhưng người có thể ở độ tuổi này mà đạt được kết quả ấy thì đây vẫn là lần đầu tiên.

Thực lực chỉ là bậc Hồn Vương nhưng về các phương diện khác lại ngoài bậc Hồn Đế! Đây là cỡ nào vạm vỡ chứ!

Đừng nói là vị lão sư này phải giật mình với kết quả kia mà ngay cả những đệ tử khác của học viện Sử Lai Khắc cũng nhìn Hòa Thái Đầu với ánh mắt kinh ngạc.

Lâm Giai Nghi nhìn vị lão sư ghi chép khẽ gật đầu, vị lão sư kia tức thì liền đánh dấu một cái.

Hòa Thái Đầu từ chỗ Hồn Đạo Thể Trắc Nghi bước ra, nhận lại Hồn Đạo Khí Trữ Vật của mình. Tương Âm không quan tâm lắm gật đầu với hắn, sau đó bước về phía Hồn Đạo Thể Trắc Nghi.

Vị lão sư kia hơi kinh ngạc nhìn Tương Âm, nếu nhìn về hình thể thì nàng chân chính được xem là mảnh mai. Quan trọng là khuôn mặt nàng quá non nớt không có vẻ gì như một Hồn Đạo Sư.

Tương Âm thả lỏng cơ thể dùng Tinh Thần Thám Trắc quan sát cách chế tạo trận pháp tại hạt nhân của Hồn Đạo Thể Trắc Nghi. Với trí nhớ của nàng thì ghi nhớ cũng không quá một canh giờ nên vừa trở về phải ghi lại ngay.

Ánh sáng của Hồn Đạo Thể Trắc Nghi xuất hiện di chuyển từ trên xuống. Một dãy số liệu theo đó mà được vị lão sư kia đọc lên.

"Cường độ thân thể: cấp 62. Tính dẻo dai: cấp 68. Hồn Lực: cấp 46. Chiều cao: 1m55. Nặng: 40 kg. Tuổi: 11. Hồn Cốt: cánh tay trái, chân phải. Đánh giá chung:…"

Tích… tích… tích… tích

Hồn Đạo Thể Trắc Nghi đột nhiên phát ra âm thanh quái dị, gã phụ trách ghi chép ngẩn người nói:

"Số liệu rối loạn. Hồn Đạo Thể Trắc Nghi bị lỗi. Quái vật, cô bé này là một con quái vật."

Nói xong hắn lại nhìn Tương Âm bằng ánh mắt có phần khϊếp sợ xen lẫn kinh ngạc. Tương Âm chỉ đưa tay lên ngáp một cái sau đó lãnh đạm nói:

"Quái vật rất dễ tìm thấy ở Sử Lai Khắc."

Một câu đơn giản nhưng khiến mọi người khϊếp sợ. Chỉ một câu Tương Âm đã nói ra 2 điều trấn áp tất cả và bảo vệ mình.

Thứ nhất là nàng không phải quái vật duy nhất của Sử Lai Khắc. Thứ hai là Sử Lai Khắc có rất nhiều quái vật nên học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư không thể nào so sánh kịp.

"Được rồi, chúng ta còn đến hai bài kiểm tra nữa. Thời gian không còn sớm, chúng ta tiếp tục nhanh lên.

Ta giới thiệu với mọi người về bài kiểm tra thứ hai, đó chính là kiểm tra sức mạnh. Dĩ nhiên cũng không thể sử dụng Hồn Đạo Khí để tăng cường sức mạnh.

Các ngươi có thể dùng Hồn Lực để tăng phúc cho mình. Sức mạnh đối với Hồn Đạo Sư khá là quan trọng, sức càng mạnh thì khi sử dụng Hồn Đạo Khí cỡ lớn càng thuận lợi."

Kiện Hồn Đạo Lực Lượng Trắc Thí Nghi này còn muốn lớn hơn cả kiện Hồn Đạo Thể Trắc Nghi ban nãy. Nó chiếm chừng 1/10 diện tích cả căn phòng, và quan trọng hơn, ở chính giữa nơi cần đánh vào được bao phủ một lớp da thuộc.

Cụ thể nó được chế tạo từ chất liệu gì thì các học viên Sử Lai Khắc không rõ ràng lắm. Khu vực đánh vào này lớn chừng 1m vuông, nguyên tắc rất đơn giản, dùng hết sức mình đánh vào đấy là được. Đây cũng là phương thức đánh giá tiêu chuẩn của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.

Rầm! Rầm!

Từng tiếng động mạnh liên tục vang lên. Trong bài thí nghiệm này, biểu hiện của các đệ tử nội viện Sử Lai Khắc không quá xuất sắc.

Dù sao bọn họ cũng là đệ tử hệ Hồn Đạo, bình thường chỉ quan tâm tăng cường Hồn Lực, dù có tìm Hồn Hoàn cũng là Hồn Hoàn có Hồn Kỹ tăng phúc cho Hồn Lực. Trong tám người, không có một người nào có kết quả trên cấp 60.

Đến lượt Hòa Thái Đầu. Hòa Thái Đầu bước đến trước Hồn Đạo Lực Lượng Trắc Thí Nghi, hít sâu một hơi, nắm chặt nắm tay. Ngay khi tất cả mọi người mở to mắt chờ đợi một đòn thật mạnh của hắn thì hắn lại đột nhiên hét lớn:

"Lão tử có điếu xì gà lớn!"

Tương Âm che miệng nén cười. Thần chú của Hòa Thái Đầu không thể không công nhận là rất tức cười. Trên tay hắn cầm điếu xì gà có phần…

Hòa Thái Đầu nhét điếu xì gà vào miệng mình rồi không biết lấy đâu ra bật lửa châm vào một đầu, hít sâu một hơi. Lực Lượng Tăng Phúc Đại Tuyết Gia! Đây là Hồn Kỹ thứ hai của Hòa Thái Đầu.

"Trò, trong học viện không được phép hút thuốc."

Một vị lão sư đứng sau hắn cố nén run rẩy nhắc nhở, nhưng hai mắt Hòa Thái Đầu đột nhiên mở to. Chân trái hắn bước về trước, đấm mạnh vào Hồn Đạo Lực Lượng Trắc Thí Nghi.

Rầm!

Một tiếng động thật lớn vang lên, cả không gian như muốn run rẩy vì rung động. Số liệu biến đổi với tốc độ khủng khϊếp. Cả kiện Hồn Đạo Thể Trắc Nghi thế mà bị đẩy lùi lại chừng ba tấc.

"Sức mạnh: cấp 70."

Lão sư ghi chép run rẩy đọc lên kết quả. Phải biết rằng, mức điểm cao nhất của kiện Hồn Đạo Lực Lượng Trắc Thí Nghi này là cấp 70.

Hòa Thái Đầu quơ quơ nắm tay, thoải mái bước xuống, lấy điếu xì gà ra khỏi miệng, phun ra một ngụm khói. Sau đó hắn lại nhìn sang vị lão sư ban nãy đã nhắc nhở hắn:

"Thật xin lỗi. Không phải ta làm trái quy định của học viện mà ta là Hồn Sư hệ Thực Vật, xì gà là Võ Hồn của ta. Sư phụ có muốn nếm thử điếu xì gà lớn này không? Hay thích loại to."

Hắn vừa nói vừa lắc lắc eo mình. Vị lão sư kia xua tay liên tục, hắn đã hoàn toàn bị kết quả kiểm tra của Hòa Thái Đầu làm chấn động. Trong gian phòng này, trừ chủ nhiệm Lâm Giai Nghị ra, các lão sư còn lại, không có một ai có thể đạt được cấp 70.

Hòa Thái Đầu lại một lần nữa chứng minh mình là Hồn Thú trong hình dạng con người. Hồn Vương cấp 51 lại có thể bộc phát ra sức mạnh kinh khủng như thế này. Cho dù đã được tăng phúc nhưng chưa chắc một Chiến Hồn Vương hệ Cường Công có thể làm được.

Đến lượt Tương Âm thì nàng cũng chỉ làm hành động dường như là không lúc nào thiếu, ngáp một cái. Sau đó nàng vung tay lên, lực lượng lập tức tụ lại rồi đánh vào Hồn Đạo Lực Lượng Trắc Nghi.

"Sức mạnh, cấp 55!" Vị lão sư phụ trách ghi chép đọc lên một con số khiến tất cả mọi người đều giật mình.

Nếu chỉ xét đơn thuần con số 55 này thôi thì có thể xếp vào hạng trung bình. Nhưng Tương Âm chỉ mới 11 tuổi, vậy thì không còn bình thường nữa.

Huống hồ Tương Âm là nữ và lúc nãy còn lộ ra bộ dáng uể oải. Không ai nghĩ chỉ số sức mạnh của nàng lại cao đến thế trừ chính nàng.

Tương Âm lại khá hài lòng với kết quả này, dù sao nàng thật sự là Hồn Sư hệ Võ Hồn nên làm thế này còn không được thì thật xấu hổ. Sau khi kết thúc bài kiểm tra sức mạnh là đến phần cuối cùng, kiểm tra lực phản xạ, độ nhạy cảm.

Bài kiểm tra này là thứ Tương Âm cảm thấy hứng thú nhất. Đã lâu rồi nàng không còn luyện thể lực thường xuyên nên còn sợ bị tụt lại đây.

Máy móc dùng trong bài kiểm tra này tương đối ít hơn một chút. Trên một cái sân hình vuông có chừng 16 cái ô vuông lớn chừng lòng bàn tay.

Những ô vuông này sẽ phát sáng lên không theo quy tắc nào. Mỗi khi nó phát sáng liền đánh thẳng vào nó, ánh sáng sẽ biến mất.

Mức độ sẽ từ chậm đến nhanh, ít đến nhiều. Chỉ cần để sót một ô vuông thì xem như kiểm tra kết thúc.

Khi đến lượt Hòa Thái Đầu, hắn lại một lần nữa bộc lộ ra thực lực mạnh mẽ của mình. Hắn kiên trì được chừng năm phút, mãi đến 8/16 ô đồng thời lóe sáng hắn mới phản ứng không kịp mà kết thúc bài kiểm tra.

Tương Âm đặc biệt không hài lòng với kết quả lần này của mình, dù là giống như Hòa Thái Đầu 8/16 nhưng nàng vẫn cảm thấy chưa đủ. Nàng vốn có thể làm được tối đa 12/16 nhưng có lẽ lâu rồi không tập luyện khiến cơ thể không còn linh hoạt như trước nữa.

"Được rồi, buổi kiểm tra đã xong. Các lão sư sẽ dẫn các ngươi về ký túc xá của mình. Học viện sắp xếp cho các ngươi mỗi người một gian phòng, có nhà vệ sinh.

Hi vọng trong hai năm rưỡi tới, các ngươi sẽ yêu thích nơi này. Đồng phục của các ngươi ngày mai sẽ được đưa đến."

Ký túc xá nằm phía sau khu vực giảng dạy. So với học viện Sử Lai Khắc thì khu ký túc xá này có phần lớn hơn, trên bản đồ ghi chú về nó cũng khá cụ thể.

10 người bọn họ được sắp xếp vào ở khu ký túc xá của năm sáu, tầng chót, đây có thể xem là một khu vực yên tĩnh. Đúng như chủ nhiệm Lâm Giai Nghị đã nói, mỗi người bọn họ được ở riêng một phòng.

Mỗi gian phòng rộng chừng 20 thước vuông, có nhà tắm và vệ sinh. Mặc dù không thể nói là xa hoa nhưng có thể xem là tương đối sạch sẽ, điều kiện tốt hơn ở học viện Sử Lai Khắc nhiều.

Tương Âm vừa đến phòng lập tức đóng cửa đi xung quanh xem xét tránh có thiết bị giám sát. Khi chắc chắn đã an toàn nàng mới lấy giấy bút ghi lại những gì mình ghi nhớ được qua 3 bài kiểm tra.

Kết cấu của Hồn Đạo Khí tương đối phức tạp, hơn nữa còn không thể có bất cứ sai sót nào. Ba kiện Hồn Đạo Khí hôm nay, kiện có cấp bậc cao nhất là Hồn Đạo Thể Trắc Nghị.

Kế đó là Hồn Đạo Lực Lượng Thể Trắc Nghị, và cuối cùng là kiện Hồn Đạo Khí kiểm tra lực phản ứng, cấp bậc lần lượt là 6, 5, 4. Cấp bậc cao thì phức tạp, thấp thì đơn giản hơn một chút.

Tương Âm tỉ mỉ ghi lại nên mất gần một canh giờ mới hoàn thành. Với cách nhìn của người hiện đại và kiến thức hơn một năm cố gắng học nàng coi như hiểu 3 bản thiết kế này.

Khi ghi chép lại xong thì nàng bắt đầu tập luyện lại những bài tập thể lực cơ bản sau đó lập tức đi tắm rồi lên giường minh tưởng.

***

Tương Âm liếc nhìn ánh sáng đang uỷ khuất chen vào phòng rồi khẽ thở dài. Suốt một đêm nàng cũng minh tưởng không nhiều, đa phần là ngủ nhưng tinh thần lực và Hồn Lực lại cô đọng khá tốt nên nàng cũng không lo lắng gì nhiều về tình trạng của mình.

Mỗi lầu ký túc xá đều có nhà ăn của riêng mình, cấp càng cao, chất lượng thức ăn càng tốt. Đoàn người Sử Lai Khắc ở ký túc xá của năm sáu, rõ ràng đây là chỗ có thức ăn tốt nhất ngoài Minh Đức Đường.

Bất quá, về phương diện ăn uống, học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư hiển nhiên không thể bằng học viện Sử Lai Khắc. Nhất là Tương Âm và Hòa Thái Đầu đã được tẩm bổ không ít của ngon vật lạ trong suốt hai năm gần đầy. Thế nên những món ăn kia chỉ ăn cho no bụng mà thôi.

Hiệu suất của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư khá cao. Khi bọn họ ăn sáng xong trở về ký túc xá thì đồng phục đã được đưa đến, hơn nữa còn bảo bọn họ chuẩn bị xong, nhanh chóng đến tòa Giáo Học Lâu năm sáu, lầu một.

Tòa Giáo Học Lâu năm sáu tuyệt đối không hề nhỏ hơn tòa Giáo Học Lâu năm nhất mà hôm qua bọn họ đã đến. Nhưng bọn họ biết, học viên năm sáu chỉ có chừng mấy chục người thôi.

Ít nhất đều đã là Hồn Đạo Sư trên cấp 5. Mấy chục người làm thế nào sử dụng hết được hai tòa Giáo Học Lâu lớn thế này?

Chủ nhiệm Lâm Giai Nghị đã chờ sẵn tại đây, phía sau lão là 10 lão sư tuổi tác không đồng đều.

"Chào các đệ tử học viện Sử Lai Khắc. Từ hôm nay, mọi người sẽ chính thức học tập tại học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư chúng tôi.

Hi vọng trong hai năm rưỡi này, mọi người sẽ xem đây là nhà của mình. Vì muốn mọi người được học tập nhiều kiến thức về Hồn Đạo Khí cao cấp hơn, quá trình học tập của mọi người được sắp xếp như sau.

Từ giờ, mọi người sẽ bắt đầu học tập cùng 10 vị lão sư phía sau ta. Trong đó, họ đều là lão sư cấp cao, ít nhất cũng là Hồn Đạo Sư cấp 7. Bọn họ đều đang nhận giảng dạy vài vị đệ tử năm sáu.

Khu vực thí nghiệm năm sáu cũng sẽ cho phép các ngươi vào. Trong quá trình thí nghiệm, tất cả các nguyên vật liệu đều do học viện cung cấp.

Đương nhiên, nếu các ngươi muốn mang kiện Hồn Đạo Khí đã chế tạo xong của mình đi vậy thì phải chi lại tiền phí của nguyên vật liệu. Nếu chỉ là thí nghiệm, vậy thì hoàn toàn miễn phí.

Tháng đầu tiên, mọi người sẽ học tập tại đây, để củng cố lại nền tảng của các ngươi, sau đó tham gia kỳ sát hạch vào Minh Đức Đường.

Chúng ta sẽ căn cứ vào kết quả này để xác định xem sau này, các ngươi bao lâu có thể vào Minh Đức Đường nghe giảng một lần. Nếu đạt kết quả tốt, dĩ nhiên sẽ được vào học tập luôn tại Minh Đức Đường.

Còn kết quả tệ nhất thì mỗi 10 ngày được vào một lần. Trong thời gian ấy, bất cứ lúc nào mọi người cũng có thể đề nghị được sát hạch lại, kết quả cũng được xét tương tự như thế.

Trên cơ bản, học viện không hi vọng mọi người tùy tiện rời khỏi đây. Vì học viện không thể cam đoan có thể giữ an toàn tuyệt đối cho mọi người.

Lần trao đổi đệ tử này, nếu an toàn của các ngươi xảy ra vấn đề gì, bên phía học viện chúng tôi sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.

Cho nên, nếu mọi người muốn rời khỏi học viện để tham quan hay thăm Minh Đô, vậy thì phải báo với ta trước một tiếng. Hơn nữa còn phải ký một bảng hiệp ước tự chịu trách nhiệm về mặt an toàn của mình. Sau này, nếu còn vấn đề gì, mọi ngươi có thể hỏi lão sư của mình hoặc đến tìm ta."

Lâm Giai Nghị từng lời từng lời nói rõ ràng các hạng mục công việc và quá trình học tập tương lai của nhóm người học viện Sử Lai Khắc.

"Để chứng tỏ học viện chúng tôi luôn luôn công bằng, các lão sư sẽ theo phương pháp rút thăm để chọn học viên mà mình sẽ hướng dẫn. Bắt đầu rút thăm."

Lâm Giai Nghị vừa nói xong, một nhân viên đứng cạnh đã bưng một cái khay đến, bên trên có gấp mấy tờ giấy. 10 vị lão sư nối đuôi sau mỗi người lấy một mảnh.

Người đầu tiên rút thăm là vị lão sư trẻ tuổi nhất, trông chỉ hơn 30 tuổi, thậm chí còn muốn trẻ hơn Phàm Vũ nữa.

"Tương Âm." Hắn nhìn thoáng qua mảnh giấy, rồi đọc.

Tương Âm có phần khó chịu, tuy nhiên nàng cũng rất bình tĩnh mà đáp lại:

"Có."

Hai đầu lông mày của vị lão sư trẻ tuổi này thoáng nhíu lại. Hắn nhìn xuống huy hiệu Hồn Đạo Sư cấp 4 trên ngực Tương Âm, lạnh lùng nói:

"Đi theo ta."

Sau đó xoay người đi, cũng không chờ những vị lão sư phía sau. Tương Âm im lặng không chậm bước theo, vị lão sư trẻ tuổi kia dẫn nàng đi vào tòa Giáo Học Lâu thứ hai của năm sáu.

Vị lão sư này dẫn Tương Âm bước thẳng lên cầu thang, Giáo Học Lâu cao chừng sáu tầng. Hắn dẫn nàng đi đến tầng năm mới rẽ vào đường hành lang, đi thêm mấy chục thước rồi dừng lại trước một căn phòng.

Trên cửa có biển: Phòng thí nghiệp số 3.

Vị lão sư trẻ tuổi lấy ra một cái thẻ bài, đặt trước cánh cửa, cách mở không khác lắm so với vào phòng kiểm tra hôm qua. Một tia sáng hiện lên, hai bên cửa tách ra.

"Vào đi." Vị lão sư kia nói rất đơn giản, dẫn Tương Âm tiến vào phòng thí nghiệm.

Căn phòng thí nghiệm này có diện tích rất lớn. Bên trong bày đầy đủ các loại Hồn Đạo Khí và rất nhiều vật liệu kim loại.

Bàn thí nghiệm cực kỳ lớn, có khi lớn hơn 30 thước vuông. Mặt bàn kim loại sáng bóng sạch sẽ, mang cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái. Lúc này, trong phòng thí nghiệm chẳng có ai, vị lão sư trẻ tuổi bình thản nói:

"Ta là Hiên Tử Văn, từ hôm nay ta sẽ là lão sư của ngươi. Ta mặc kệ trước kia ngươi kiểm tra được Hồn Đạo Sư cấp mấy ở học viện Sử Lai Khắc.

Nếu muốn ở lại đây thì phải qua được kiểm tra của ta, còn không, thì đến Đồ Thư Quán mà học, đừng lãng phí thời gian của ta."

Tương Âm cũng không thèm quan tâm thái độ nói chuyện của Hiên Tử Văn. Dù sao lúc trước khi nàng đang nghiên cứu thứ gì mà bị phiền thì thái độ cũng có khác gì đâu.

"Hảo." Tương Âm gật đầu đáp.