Lần này phát trực tiếp không lâu, Ôn Tố dự định phát trong nửa giờ, nội dung cụ thể là chọn một ít vấn đề của fan trả lời, vì để đảm bảo lần trực tiếp này không gặp sự cố, sẽ có nhân viên lẫn vào trong đó yên lặng dẫn dắt fan.
Địa điểm trực tiếp được định là thư phòng trong nhà, Ôn Tố chuẩn bị đơn giản một chút, làm nghệ sĩ cũng không thể để mặt mộc lên sóng, vì muốn trở nên gần gũi với fan hơn, cô cố tình trang điểm thật nhẹ nhàng, làm dịu đi nét lạnh lùng nhuệ khí nơi khóe mắt, khuôn mặt đều ôn hòa hơn rất nhiều.
Sở Tĩnh Xu vốn là vô cùng chờ mong đối với việc phát trực tiếp, chỉ là lúc này có một hội nghị cần đi công tác, chiều hôm qua đã lên máy bay đi thành phố Lâm Giang, đành phải bất đắc dĩ buông tha dự định thể hiện tình cảm ân ái trong lần trực tiếp này.
Tám giờ tối, sau khi đã chỉnh thử tất cả thiết bị, Ôn Tố đem Sữa đang meo meo đi lòng vòng quanh chân cô ôm vào trong lòng, ngồi trên sofa trong thư phòng, chính thức phát trực tiếp.
Ngay lúc Ôn Tố đang kiểm tra thử thì một lượng fan khổng lồ dũng mãnh tiến vào, trong năm phút đồng hồ ngắn ngủi, số lượt người xem đã đột phá một triệu lượt, Ôn Tố nhìn thấy con số này kinh ngạc một chút, lúc này mới ý thức được hiện tại mình đã có bao nhiêu người hâm mộ.
"Là Tố Tố!! Tố Tố thật xinh đẹp! Em yêu chị!!!"
"Tố Tố hôm nay cũng thật xinh đẹp, cái tuyệt thế bảo tàng gì mà có thể vừa công vừa thụ vậy!"
"Em yêu Tố Tố! Tố Tố nhìn em đi!"
"Tố Tố trong cuộc sống bình thường thật là ôn nhu, hoàn toàn khác với lúc đi thảm đỏ, cao lãnh hay dịu dàng gì cũng rất đẹp!"
"Da Tố Tố siêu đẹp, hâm mộ"
Mỗi một bình luận đều trôi qua rất nhanh, Ôn Tố còn chưa kịp nhìn rõ nội dung đã bị những bình luận khác đẩy trôi đi, sau khi hưng phấn ban đầu qua đi, bình luận mời từ từ chậm lại.
"Mọi người buổi tối vui vẻ." Ôn Tố lễ phép chào hỏi người xem, nghe được giọng nói của cô, người xem lại bắt đầu hưng phấn.
"Giọng nói Tố Tố thật dễ nghe, tôi muốn ghi âm giọng nói này, nghe giọng Ôn Tố đi vào giấc ngủ!"
"Giọng nói thật đặc biệt, giọng này rất hiếm gặp ở sao nữ, muốn nghe Tố Tố ca hát"
"Ca hát +1, nếu có thể ngâm thơ thì càng tốt hơn nữa, có phải tôi quá tham lam không"
Nhìn thấy những bình luận này, khóe môi Ôn Tố hơi cong lên, ánh đèn phía trên chiếu xiên xuống sườn mặt gần như hoàn hảo của cô, ánh sáng và bóng tối hòa quyện vào nhau nhuộm lên một vẻ dịu dàng hiếm thấy, nụ cười nhẹ nhàng giống như muốn làm tan chảy băng tuyết.
Người xem nhìn thấy hưng phấn mà gào khóc, ra sức chụp lại màn hình, cuồng nhiệt hy vọng Ôn Tố có thể cười lại một lần nữa.
Nhìn thấy những lời thổ lộ ngày càng khoa trương, Ôn Tố không được tự nhiên thu lại nụ cười, giơ mèo con trong tay che khuất một nửa khuôn mặt, cầm lấy chân trắng của Sữa hướng về màn hình vẫy vẫy, "Mọi người không có câu hỏi gì sao?"
"Thì ra Tố Tố có nuôi mèo, nhất thời không biết nên hâm mộ Tố Tố hay là hâm mộ con mèo"
"Em cũng có một con mèo đen chân trắng!! Rốt cuộc cũng có được điểm tương đồng với Tố Tố rồi! Tự hào!"
"Aaa, mèo đáng yêu quá, nhưng em muốn nhìn thấy mặt Tố Tố!"
"Đây là mèo Tố Tố nuôi sao, nó tên gì vậy"
Sau khi cô nói chuyện, câu hỏi của fan liên tiếp không ngừng nổi lên, phần lớn là những câu hỏi liên quan đến Sở Tĩnh Xu, một phần nhỏ là hỏi về công việc sắp tới của cô, mọi người muốn biết lúc nào mới có thể xem được tác phẩm mới của cô.
Những câu hỏi về Sở Tĩnh Xu, Ôn Tố đều lướt qua, chọn những câu hỏi liên quan đến công việc để trả lời.
"Tầm tiên truyện" và những phim truyền hình trước kia cô quay không giống nhau, cần rất nhiều hậu kỳ, thời gian sản xuất cũng lâu. Dựa theo kế hoạch "Tầm tiên truyện" sẽ được phát sóng vào tháng mười một, mà "Hồ sơ tội phạm" cũng đang vào giai đoạn chuẩn bị, tháng tám sẽ bắt đầu khởi quay.
Nghe nói Phồn Duyệt đang chuẩn bị tác phẩm mới, nhóm fan kích động không thôi, hiện tại diễn xuất của Ôn Tố đột nhiên tiến bộ vượt bậc, ngôi sao vừa xinh đẹp vừa diễn xuất tốt như vậy bọn họ mỗi ngày đều mong có thể nhìn thấy, chỉ cần nhìn khuôn mặt kia thôi cũng đã vô cùng mãn nhãn rồi.
Khi Ôn Tố trả lời câu hỏi, người xem trực tiếp lại càng ngày càng nhiều, số lượt xem đã đạt tới hàng chục triệu trong nửa giờ, lập tức phá vỡ kỷ lục.
Người xem ngày một nhiều, bình luận cũng vô cùng đa dạng, còn có người hỏi cô sao lại tiến bộ nhanh như vậy linh tinh gì đó, Ôn Tố cũng không trả lời, bởi vì vấn đề này không mấy quan trọng, khán giả chân chính sẽ không tò mò cô bỏ ra sức lực nhiều hay ít, bọn họ chỉ cần nhìn thấy tác phẩm tốt là đủ rồi, quá trình cố gắng cũng không quan trọng.
Mặc dù diễn xuất của Ôn Tố đột nhiên tiến bộ như vậy, người xem cũng chỉ là thay đổi nhận thức về cô, cho rằng thời gian gần đây cô phải đổ rất nhiều mồ hôi, cũng không cố chấp theo đuổi nguyên nhân đằng sau đó.
Trong đó cũng có những bình luận có chút ác ý, mời vừa nổi lên đã bị quản trị viên đá ra khỏi kênh trực tiếp, cộng thêm fan nhiệt tình dào dạt, Ôn Tố cũng chưa kịp nhìn thấy những bình luận không tốt này.
Sau khi trực tiếp được bốn mươi phút, Ôn Tố cảm thấy đã đủ nên tạm biệt người xem chuẩn bị đóng kênh phát trực tiếp, nhưng fan căn bản là luyến tiếc không chịu thả cô đi ---
"Đừng mà, cho chúng em nhìn nhiều thêm một chút, Tố Tố bình thường cũng không đăng ảnh tự chụp lên Weibo, khó có được một lần phát trực tiếp, chị không nói lời nào cũng được, để chúng em nhìn là được rồi"
"Tố Tố cần làm gì thì cứ đi làm đi, không cần quan tâm chúng em, để chúng em nhìn"
"Sao thời gian trôi mau vậy, Tố Tố còn chưa trả lời câu hỏi của tôi mà!"
"Huhuhuhuhu, Tố Tố thật tàn nhẫn, em muốn nhìn chị nhiều thêm một chút"
Một trời tiếng than vãn, Ôn Tố nhìn thấy cũng có chút bất đắc dĩ, đành nói: "Tôi trả lời ba câu hỏi nữa, trả lời xong sẽ kết thúc trực tiếp."
Được trả lời thêm ba câu hỏi nữa, fan mừng rỡ, vội vàng nhân cơ hội hỏi những chuyện mình muốn biết nhất, không hề nghi ngờ, chín phần là hỏi chuyện xưa của cô và Sở Tĩnh Xu, một đám như là muốn được nghe kể chuyện tình yêu trước khi ngủ, dây dưa không dứt.
Câu hỏi do nhân viên trà trộn vào đưa ra giữa một rừng câu hỏi về tình yêu có vẻ vô cùng bất lực, cho dù có người cố ý dẫn dắt cũng không còn cách nào, bởi vì chỉ còn ba câu hỏi cuối cùng, tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua cơ hội này, thế cho nên toàn màn hình đều là mấy chữ "Sở tổng", "Sở Tĩnh Xu".
Sữa nằm trong lòng ngẩng đầu nhìn Ôn Tố kêu meo meo hai tiếng, liền nhẹ nhàng nhảy từ trong lòng cô xuống, nhẹ nhàng chạy về hướng cửa thư phòng.
Ôn Tố nhìn lướt qua rồi thu hồi tầm mắt, cân nhắc chọn ba câu hỏi dễ trả lời hơn.
"Chị và Sở tổng gặp mặt lần đầu vào lúc nào, ấn tượng điều gì ở chị ấy"
"Hai người có cãi nhau không, vì sao lại cãi nhau, ai là người khuất phục trước"
"Sở Tĩnh Xu có phải hay lén lút làm nũng với cô hay không"
"Tôi và Sở Sở quen nhau từ nhỏ, cha mẹ hai bên rất thân thiết, lần đầu tiên gặp mặt liền cảm thấy cô ấy rất tốt." Ôn Tố kết hợp cả ấn tượng của mình và nguyên chủ, dù sao ấn tượng của nguyên chủ với Sở Tĩnh Xu thật sự không thể nói là tốt.
Đang muốn nói hai người chưa từng cãi nhau, Ôn Tố nghe được cửa phía sau bị đẩy ra, tiếng bước chân thanh thúy không ngừng hướng về phía cô, nghe ra còn có chút vội vã.
Vốn tưởng rằng cái đuôi nhỏ có việc tìm mình, Ôn Tố liền sửa miệng nói "Thật xin lỗi, xin đợi một chút", đứng dậy định giải quyết chuyện của cái đuôi nhỏ trước, ba chữ "Thật xin lỗi" vừa mới nói ra, một bàn tay ôm lấy vai cô, cùng với đó là hương thơm và hơi ấm quen thuộc.
Sở Tĩnh Xu vốn định hôn môi cô, khóe mắt thoáng nhìn còn đang phát trực tiếp, bất động thanh sắc dời góc độ, hôn lên má Ôn Tố, cười hỏi: "Có nhớ chị hay không?"
Ôn Tố sửng sốt, mày khẽ cau lại, nghĩ đến đang phát trực tiếp liền đè xuống những lời này, lại giãn mày ra, nói: "Không phải nói ngày mai mới trở về sao?"
Sở Tĩnh Xu vừa xuất hiện, khu vực trực tiếp lập tức nổ tung, fan thật không nghĩ đến có thể nhìn thấy hai người ở cùng một khung hình!
Nói ra chắc sẽ không ai tin, hai người này trừ bỏ ảnh chụp kết hôn được tung ra ngoài, hầu như chưa từng đứng chung khung hình, duy nhất một lần cùng nhau là lúc Ôn Tố bị đồn nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng mà mặc dù vậy, lần đó Sở Tĩnh Xu cũng không lộ ra chính diện, chỉ có dáng người không ai nhận ra được.
Dù vậy, fan vẫn là thật tâm tin tưởng các cô là một đôi ngọt ngào hạnh phúc, điều này cũng là không dễ dàng.
Nhưng mà người xem tinh tế một chút nhận thấy được ánh mắt Ôn Tố lúc nhìn thấy Sở Tĩnh Xu hơi cau mày lại, dù Ôn Tố điều chỉnh rất nhanh, nhưng vẫn bị những người xem này phát hiện. Lòng bọn họ nhất thời liền lạnh đi một chút ---
Cờ "Yên tĩnh"/"Nụ hôn đầu tiên" gì đều không phất được, biểu hiện của các cô lúc trước có thể thật sự là diễn trò.
Không ít tài khoản bát quái chờ đợi đã lâu nhân cơ hội chụp lại màn hình chuẩn bị đăng bài, tin tức này nếu đăng lên, nhất định sẽ có độ nóng cao!
"Bất ngờ không?" Sở Tĩnh Xu tròn mắt nhìn cô, động tác nhỏ này khiến cho cô càng đáng yêu hơn.
Ôn Tố siết chặt bàn tay Sở Tĩnh Xu, đáy mắt tràn ngập vẻ không tán thành, không đợi cô nói hết những lời này, Sở Tĩnh Xu phát hiện di động còn đang phát trực tiếp, kinh ngạc nói: "Chị không phải muốn quấy rầy công việc của em, vậy chị ra ngoài trước, lát nữa sẽ tìm em.", nói xong định rút tay ra rời khỏi.
Bàn tay trắng nõn hơi dùng sức nắm chặt tay cô, bình tĩnh nói lời tạm biệt với người xem, cũng không trả lời những câu hỏi còn lại, Sở Tĩnh Xu chớp mắt, tươi cười tạm biệt người xem, chủ động vươn tay giúp cô cầm di động, rời khỏi giao diện phát trực tiếp.
Thấy cô tắt phần mềm phát trực tiếp, bàn tay trắng nõn của Ôn Tố dùng lực, trực tiếp kéo Sở Tĩnh Xu vào lòng mình.
Bất ngờ không kịp phòng bị ngã vào lòng Ôn Tố, Sở Tĩnh Xu suýt chút nữa làm rơi điện thoại, còn chưa kịp nói gì, liền nhìn thấy Ôn Tố mặt không đổi sắc nói: "Lần trước em nói với chị thế nào?"
Fan đang vò đầu bứt tóc nhìn thấy màn hình tối đen, đang định thoát ra ngoài, bỗng nghe được giọng nói của Ôn Tố, lúc này mới ý thức được vừa rồi Sở Tĩnh Xu vẫn chưa tắt trực tiếp!
Chỉ là còn chưa kịp vui vẻ, nghe được giọng nói Ôn Tố có chút lãnh đạm nói "Lần trước em nói với chị thế nào", trong lòng fan có chút lộp bộp.
Chẳng lẽ bế kiểu công chúa ở trước khách sạn, tỏ tình trong tiết mục giải trí đều là diễn trò sao? Rõ ràng trước kia cũng không cọ nhiệt độ với Sở tổng, vì sao phải như vậy?
Trong đầu fan một mảnh hỗn loạn, thiếu chút nữa muốn nổi loạn, chợt nghe Sở Tĩnh Xu ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Sao lại hung dữ như vậy, chẳng lẽ em không muốn gặp chị sớm một chút hay sao?"
Fan: Hả??? Tình huống gì thế này?
Ôn Tố đối với những mờ ám của Sở Tĩnh Xu hoàn toàn không biết gì cả, giơ tay nắm lấy cằm của cô, ngón trỏ khẽ cọ xát trên cách môi đỏ hồng đầy đặn của cô, ngữ khí có chút bất đắc dĩ nói: "So với được gặp chị sớm hơn một chút, em càng hy vọng chị có thể chú ý sức khỏe của mình, gắn bó lâu dài với em.
Fan: !!!
Nghe được lời này Sở Tĩnh Xu đều nhịn không được muốn hôn cô, fan yên lặng nghe lén trực tiếp nổ thành pháo hoa!
Thì ra Tố Tố cau mày không phải vì tức giận Sở tổng không nói lời nào đã đi vào khung hình, mà là vì Sở tổng vất vả bôn ba không chú ý sức khỏe!
Lời này ngọt muốn chết!!!
Nhóm fan kích động hận không thể xuống lầu chạy mấy vòng để bình tĩnh một chút.
Mấy tài khoản bát quái cũng chỉnh sửa lại bản thảo, trong lòng thầm than may mắn không rời khỏi kênh trực tiếp lập tức, nếu không tuyên bố "Sở Tĩnh Xu bước vào khung hình Ôn Tố đen mặt, vợ vợ ngọt ngào chỉ là tạo độ nóng" chắc chắn sẽ bị người ta cười vào mặt.
Bọn họ tràn đầy hăng hái tiếp tục nghe lén, chợt nghe đến giọng nói trong trẻo dễ nghe của Sở Tĩnh Xu nói: "Được rồi, chị rất khỏe mạnh, chắc chắn có thể ở bên em lâu dài."
Ôn Tố không khuất phục dáng vẻ này của cô, nâng tay giống như trừng phạt vỗ xuống mông cô.
Sở Tĩnh Xu suýt nữa kêu ra tiếp, nghĩ đến vẫn còn đang trực tiếp, vội nuốt tiếng hô xuống, trên khuôn mặt xinh đẹp là hai gò má đã ửng hồng, trừng mắt liếc cô một cái, nói: "Có chuyện gì từ từ nói, không được lộn xộn!"
Mới nghe được một tiếng "ba" vang lên, fan còn chưa hiểu được đây là âm thanh gì, nhưng nghe đến ngữ khí của Sở Tĩnh Xu căn bản không có tức giận và giật mình, giống như là tình nhân đang làm nũng ngọt ngào.
"Chẳng lẽ là đánh đòn?"
"Này cũng quá bạo rồi, trạm Nụ hôn đầu tiên tôi phải chuyển sang Yên tĩnh thôi! Đây là hai đại bảo bối a!"
"Aaaaaaaa, thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nụ cười dần dần thiếu đạo đức"
Ôn Tố chỉ khẽ hừ một tiếng, ngữ khí bình tĩnh nói: "Lần trước em nói rồi, chị nếu còn gấp gáp không ngừng trở về như vậy, em sẽ cho chị một lần giáo dục kí©ɧ ŧɧí©ɧ, để cho chị ghi nhớ thật lâu."
Sở Tĩnh Xu trong lòng rùng mình, ý thức được những lời sau này không thể để cho fan nghe được nữa, nhưng nhóm fan đã nghe được hết, một đám đều nổ thành pháo hoa.
"Trời ạ trời ạ trời ạ! Tôi nghe được cái gì vậy, mặc kệ mặc kệ, chính là giáo dục kí©ɧ ŧɧí©ɧ! (đột nhiên biến H )"
"Đột nhiên cua gấp, dây an toàn còn chưa mang, tôi phải chết ngay trên xe mất!"
"Gào khóc ngao"
"Thần tượng gợi cảm, trêu đùa trên mạng!"
Sở Tĩnh Xu vươn bàn tay trắng nõn định tắt phần mềm trong điện thoại, dự định dùng phương pháp trực tiếp nhất chặn trực tiếp, cô muốn cùng Ôn Tố công khai ân ái, không có nghĩa là có thể hiên ngang ở trước mặt fan như vậy, điều này đối với hình tượng công chúng của hai người các cô sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt.
Dù bận vẫn ung dung chờ Sở Tĩnh Xu phản ứng, Ôn Tố nhìn thấy bàn tay giấu di động sau lưng của Sở Tĩnh Xu có chuyển động, mày nhíu lại, "Làm gì vậy?"
Sơ Tĩnh Xu tim đập mạnh, sắc mặt thoáng qua một chút hoảng hốt, đang nghĩ nên nói thế nào để thoát được, di động đột nhiên vang lên.
Cô vội vàng từ trong l*иg ngực Ôn Tố chui ra, nhẹ nhàng thở phào, "Chị nghe điện thoại.", nói xong thuận tay đem điện thoại Ôn Tố mang theo trên người.
Mời vừa đi được hai bước, Sở Tĩnh Xu lấy di động của mình ra, nhìn người gọi đến, cước bộ hơi dừng, theo bản năng liếc nhìn Ôn Tố một cái, không nghĩ đến lại đối diện đôi mắt có chút đăm chiêu của Ôn Tố.
Sở Tĩnh Xu: "!"
Nếu còn nhìn không ra được Sở Tĩnh Xu đang có chuyện giấu diếm mình, Ôn Tố đúng thật là bị sắc đẹp làm cho mê muội.
Đôi mắt đen sáng ngời của Ôn Tố hàm chứa vài phần hứng thú, cố ý đè thấp giọng nói, hơi cao giọng, "Sao không nghe điện thoại?"
Thanh âm khàn khàn như chiếc bàn chải nhỏ quét qua, Sở Tĩnh Xu nghe thấy từ lỗ tai đến ngực đều ngứa ngáy.
Trong chớp mắt, Sở Tĩnh Xu đã nghĩ được đối sách, trực tiếp vẫn còn đang tiếp tục, cô liền làm bộ như không biết, ít nhất đối với người ngoài thì lúc này là sự cố lúc phát trực tiếp, sự thật trong đó chỉ cần hai người các cô biết là được rồi.
"Là điện thoại của Cảnh tỷ." Sở Tĩnh Xu cười trả lời.
Ôn Tố hơi nhíu mày, Cảnh tỷ tìm Sở Tĩnh Xu có việc gì?
Sở Tĩnh Xu đã cầm di động của Ôn Tố chuồn ra khỏi thư phòng, nhận điện thoại của Cảnh tỷ.
Quả nhiên, Cảnh tỷ là vì chuyện phát trực tiếp mới gọi điện thoại sang, lúc phát hiện Ôn Tố chưa đóng ứng dụng phát trực tiếp, vội vàng muốn gọi cho Ôn Tố, nhưng đối phương còn đang mở trực tiếp trên điện thoại, liền chuyển sang gọi cho Sở Tĩnh Xu.
Sở Tĩnh Xu trước mặt đông đảo khán giả phô bày diễn xuất phi thường, "giật mình" phát hiện thì ra mình chưa tắt trực tiếp, vội vàng gấp gáp tắt điện thoại.
Diễn xong tim Sở Tĩnh Xu vẫn còn đang đập mãnh liệt không ngừng, cô có chút lo lắng diễn xuất vừa rồi của mình quá giả tạo, lỡ như khiến cho khán giả cảm thấy đây là cố ý, như vậy sẽ có ảnh hưởng đối với Ôn Tố.
Sở Tĩnh Xu yên lặng thở phào một hơi chuẩn bị quay lại thư phòng, vừa quay người liền nhìn thấy Ôn Tố đang tựa vào cửa thư phòng, trên khóe môi là một nụ cười như đang nghiền ngẫm.
Sơ Tĩnh Xu suýt nữa bị dọa đến thét lên, giây tiếp theo liền cảm thấy biểu hiện của mình rất chột dạ, liền thở chậm lại, cười khẽ tròn mắt nhìn Ôn Tố, nói: "Lần đầu tiên chị tiếp xúc với phát trực tiếp thế này, thì ra không phải bấm quay lại thì sẽ tự động đóng hay sao?"
Cô vừa nói, vừa đem di động của Ôn Tố nhét vào trong tay Ôn Tố, thuận tay ôm eo Ôn Tố, đang muốn nói tiếp liền nhìn thấy Ôn Tố nâng tay đặt trên ngực cô.
Cảm nhận được tiếng tim đập dồn dập dưới lòng bàn tay, Ôn Tố rũ mắt, ngữ khí có chút lạnh, "Sao tim đập nhanh vậy?"
Sở Tĩnh Xu: "!"
"Chị sợ vừa rồi sẽ gây phiền phức cho em." Sử Tĩnh Xu tròn mắt, gương mặt xinh đẹp trắng như ngọc chợt ửng hồng, trong đôi mắt màu hổ phách là sóng nước lưu chuyển đầy quyến rũ.
Bất động thanh sắc thu đi tia u tối trong đáy mắt, Ôn Tố vỗ mông cô, không chút lưu tình vạch trần, "Nói dối."
Vừa rồi cô còn đang thấy kỳ lạ sao tay Sở Tĩnh Xu lại giấu sau lưng làm gì, nghe điện thoại của Cảnh tỷ lại đột nhiên tránh mặt cô, vừa ra khỏi thư phòng chợt nghe đến Sở Tĩnh Xu kêu lên "ngạc nhiên" còn chưa đóng trực tiếp, tay lại không nhanh không chậm tắt điện thoại.
Diễn xuất vụng về sứt sẹo như vậy nếu không bị Ôn Tố phát hiện, chắc hẳn cô phải từ bỏ sự nghiệp diễn viên này rồi.
Sở Tĩnh Xu ngượng ngùng dời mắt, biểu tình lại lộ ra cảm xúc đúng lý hợp tình, ngoài miệng hừ nhẹ nói: "Chị nói dối đấy, không được sao?"
Đáy mắt Ôn Tố thoáng qua ý cười, có chút đăm chiêu gật đầu, "Ừ, có thể."
Sở Tĩnh Xu nghe nói như thế nội tâm thở phào, khóe mắt mới vừa hiện lên vài phần ý cười, giây tiếp theo đã bị Ôn Tố đánh rồi bế lên, sợ tới mức cô sợ hãi kêu ra tiếng:
"A, em làm gì vậy!"
Ôn Tố lập tức đi vào phòng ngủ, trong giọng nói không nghe ra mừng giận, "Phạt chị."
Nghe được ngữ khí này sắc mặt Sở Tĩnh Xu căng thẳng, nhất thời ngoan ngoãn không dám lộn xộn, cô bây giờ đã mang hai tội, nếu còn chống đối Ôn Tố, chỉ sợ Ôn Tố thực sự sẽ tức giận.
Sở Tĩnh Xu vốn còn đang suy nghĩ muốn làm cho Ôn Tố hết giận, thậm chí còn có thể dung túng một chút, chỉ là rất nhanh sau đó cô phải sớm trả giá cho sự xem thường của mình.
Ngay lúc Sở Tĩnh Xu còn đang tiếp nhận trừng phạt, nhóm fan trên mạng đang vô cùng say sưa vui vẻ, chuyện Sở Tĩnh Xu không đóng livestream đã rất nhanh lên hot search, những fan không xem trực tiếp khi biết hai người không chỉ xuất hiện cùng nhau thậm chí còn trước mặt mọi người **, hối hận không kịp, may mà còn có fan lưu lại video chia sẻ cho bọn họ.
"Giương cao cờ "Yên tĩnh", Tố Tố cho dù trang điểm đáng yêu cũng không thể che giấu được khí chất công!"
"Sở tổng yếu đuối vậy, đâu có giống bá đạo tổng tài đâu?!"
"Lầu trên à, bá đạo tổng tài là do cô mơ tưởng thôi, Tó Tố như vậy mà mấy người còn theo "Nụ hôn đầu tiên", mau đầu quân vào ôm ấp "Yên tĩnh" đi/doge"
"Chỉ có mình tôi là đầu óc toàn là giáo dục kí©ɧ ŧɧí©ɧ thôi sao? Lúc Tố Tố nói câu đó vô cùng gợi cảm nha, trước sóng trực tiếp gạ gẫm người yêu, chỉ có mình Tố Tố!"
"Hắc hắc hắc hắc hắc hắc, có xe không, tôi muốn lên"
Cuồng nhiệt liên tục đến ngày hôm sau lại tiếp tục lên men, Cảnh tỷ đều bị mấy bình luận H dọa đến tim muốn ngừng đập, cũng may Weibo đã xử lý khẩn cấp, những bình luận này chẳng bao lâu cũng biến mất, tuy rằng dẫn tới fan kêu khóc không ngừng, nhưng bọn họ cũng nhận thấy không thể trắng trợn như vậy, liền dời trận địa, lét lút đi nơi khác.
______________________________________________________
Mãi cho đến chiều hôm sau Sở Tĩnh Xu vừa tỉnh dậy theo bản năng muốn nắm tay Ôn Tố nhưng lại chỉ sờ vào khoảng không, cô bất an mở mắt ra, hoảng hốt kêu lên: "Tố Tố?"
Đang đọc kịch bản dưới ánh đèn, Ôn Tố nghe được thanh âm khàn khàn của cô, buông kịch bản xuống ngồi vào bên giường, Sở Tĩnh Xu vội vàng dính lên người ôm Ôn Tố, ủy khuất cọ cọ trên hõm vai Ôn Tố.
Ôm chiếc eo mảnh mai mềm dẻo của cô, Ôn Tố cầm ly nước đặt bên đôi môi khô khốc của cô, nhẹ giọng nói: "Uống chút nước."
Ngoan ngoãn uống hơn nửa ly nước, Sở Tĩnh Xu lại một lần nữa lăn vào lòng Ôn Tố, cần lấy tay Ôn Tố khoát lên eo mình, đầu đặt trên vai cô làm nũng cọ tới cọ lui, ôm sát cổ Ôn Tố, đáng thương nói: "Ôm chị."
Ôn Tố yên lặng cười cười, giơ cánh tay đang rảnh rỗi, ôm cô thật chặt vào lòng, cúi đầu hôn lên trán cô.
Sở Tĩnh Xu đang căng thẳng bất an dần dần trấn tĩnh lại, cô lắng nghe tiếng tim đập của Ôn Tố, bàn tay vốn đang nắm chặt cũng chậm rãi thả lỏng, ủy khuất trong lòng cũng bộc phát ra, "Tối hôm qua em cũng không ôm chị."
Đêm qua mặc kệ cô giãy dụa muốn Ôn Tố ôm mình thế nào, Ôn Tố cũng không nhúc nhích, chỉ nhìn cô đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ giãy dụa khóc cầu xin.
"Chị là đang chịu phạt, chẳng lẽ còn cho chị hưởng thụ?" Ôn Tố buồn cười nhéo nhéo chóp mũi cô.
Sở Tĩnh Xu bất mãn cắn
ngón tay cô, dùng sức cắn lên.
Cảm nhận được đau đớn ở đầu ngón tay, Ôn Tố cũng không nhíu mày, chỉ nói: "Đi ra ngoài phải chăm sóc mình."
Nghe nói như thế Sở Tĩnh Xu lại mềm thành một khối, yên lặng nới lỏng miệng, hôn lên dấu răng do chính mình cắn, ngữ khí yếu đuối lên án: "Chị cảm thấy tối hôm qua khiến cho chị giảm thọ mười năm."
Ôn Tố đáy mắt lo lắng mờ mịt, khẽ cười nói: "Em cũng không sống lâu, cùng chị giảm thọ."
Sở Tĩnh Xu lúc này mới khôi phục một chút thần thái ngày thường, khóe mắt đuôi mày đều là ý cười, "Cho nên sau này không được như vậy nữa!"
"Chuyện này là do chị, không phải em." Ôn Tố cũng không đồng ý, nhéo nhéo chiếc eo thon không một tí thịt nào của cô, "Có đói bụng không, dì Trương nấu cháo."
"Em bưng lên đi, chị không muốn động." Sở Tĩnh Xu mềm nhũn tựa vào đầu vai cô, nhìn đến lỗ tai xinh xắn ẩn hiện bên trong mái tóc đen, liền thổi vào.
Bàn tay đang ôm eo cô nhẹ gõ vài cái, Sở Tĩnh Xu cả người căng thẳng, vội vã trốn trở lại trong chăn, chỉ lộ ra đôi mắt nhìn về phía Ôn Tố.
Ôn Tố cười xoa đầu cô, xoay người ra khỏi phòng ngủ.
Thấy cửa phòng ngủ đóng lại, Sở Tĩnh Xu lúc này mới chui khỏi chăn, xoa bóp thắt lưng mỏi nhừ. Mới vừa đem gối ôm kê ở sau lưng, cô mới phát hiện khăn trải giường của mình không giống tối hôm qua, nhìn xung quanh mới phát hiện đây không phải phòng mình.
Tối hôm qua Ôn Tố bế cô trở về phòng mình, thế mà cô lại không biết đã đổi phòng lúc nào.
Sở Tĩnh Xu nhịn không được che mặt, mặt mũi của cô đều phải vứt đi hết rồi.