Cư Nhiên Ở Cách Vách

Chương 22

Mùng một.

Trời làm tuyết lớn, tuyết dương dương tự đắc rơi xuống rất nhiều, trên đường không có người đi. Nhưng dù như vậy, cũng không có cách nào đánh tan tâm tình vui sướng của mọi người. Lỗ tai có thể nghe đều là tiếng chúc tết 'Cung hỉ phát tài!' con nít thì xòe tay muốn tiền lì xì.

Mạc Ngôn sáng sớm đã bị má mình tha dậy, đi đến ngôi chùa gần đó thắp hương.

"Nhanh chút, nếu không ngay cả hương cũng không có chỗ cắm" mang giày đi tuyết, cần thận đi lại trên con đường phù đầy tuyết, chỉ sợ không cẩn thận một cái là trượt chân, mùng một mà gặp tai nạn là cả năm vô duyên.

Trong chùa miếu quả nhiên đều là người.

"Lần này má không hẹn dì Cư đi chung cho vui hả?" Mạc Ngôn có điểm ngoài ý muốn, bình thường má mình không phải chuyện gì cũng thích kéo dì Cư đi cùng sao?

"Nhà dì ấy đã đi từ sớm, ai lại giống cô, kêu thế nào cũng kêu không được" má Mạc vừa đi vừa quở trách. "Cố gắng đến chùa thì may ra có thể gặp được"

"Dạ"

Đốt hương, hướng tới trước miếu thờ tứ phương bái tế, cắm hương, sau đó mới bắt đầu bái lạy các vị thần phật.

"Ai nha, chị Mạc, hai người đến rồi đây" vừa mới bái xong, Mạc Ngôn chỉ thấy Cư Nhiên cùng má nàng đứng bên cạnh các nàng cười nói.

"Đúng vậy! Hai người bái xong rồi?"

"Ừ! Vừa mới bái xong"

Mạc Ngôn nhìn Cư Nhiên. Đại khái vì hôm nay là mùng một, Cư Nhiên cố ý mặc trang phục có màu sắc, nhìn qua phá lệ xinh đẹp, xinh đẹp làm cho Mạc Ngôn nhìn mà mặt đỏ lên. "A a, Chào" chào hỏi như vậy.

"Chào" Cư Nhiên nhẹ nhàng mỉm cười.

Mạc Ngôn cảm thấy có chút xấu hổ, hôm qua vì uống một chút rượu cho nên nói một ít lời vô nghĩa bình thường không nói, hôm nay nhìn thấy Cư Nhiên làm cho nàng cực kỳ ngượng ngùng, hơn nữa…… hôm nay Cư Nhiên…… ách…… "Ừm…… hôm nay em mặc đồ có màu sắc?"

"Ừm? Đúng vậy! Đồ có màu, bình thường không có mặc"

(Cư Nhiên từ TV trắng đen tiến hóa thành TV màu)

"À"

"Rất kỳ quái?"

"…… Không, không có. Rất được"

……

Ngày mùng hai.

Cư Nhiên nhận được một cú điện thoại cực kỳ buồn bực.

"Tiểu Nhiên ~~~ tớ sinh bệnh ……" đầu kia điện thoại, thanh âm Đông Qua khàn khàn.

"Ờ"

"Hiện tại ở bệnh viện"

"Ờ"

"Ô ô…… dù gì cũng nên tới thăm tớ nha! Tớ đang ở trong bệnh viện thành phố cậu đó ~~~"

"Cậu tới bện viện thành phớ tớ nằm chi vậy?"

"Ô ô…… tớ vì đến thành phố thăm người thân nên mới sinh bệnh ~~~(>_