"Không biết ái phi muốn tiến cử người nào?" Hạ Đế hỏi.
"Mai Tu dung." Viên Tinh Dã nói. Hạ Đế hơi sững sờ, đúng là hơi kinh ngạc trước lời đề nghị của Viên Tinh Dã. Mai Tu dung là phi tần duy nhất trong cửu tần không thuộc về phe nào, không phải người của Hoàng hậu cũng không phải người của Lý quý phi. Tồn tại độc lập ở hậu cung.
Hạ Đế trước giờ chưa từng nghĩ đến người này, nghe vậy sau đó cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy Mai Tu dung cũng là một người thích hợp.
Người này đối với Hạ Tử Mặc và Viên Tinh Dã mà nói, cũng là một ứng cử viên phù hợp nhất. Nàng không thuộc bất kỳ phe nào, tư lịch cũng lâu hơn hai nàng rất nhiều, Mai Tu dung này có chút thanh cao, tuyệt đối sẽ không đứng về phía Lý quý phi đả kích Hoàng hậu, thế nhưng cũng không thấy nàng và Hoàng hậu có nhiều tiếp xúc.
Hoàng hậu và Lý quý phi phỏng chừng đều sẽ ngầm đồng ý Mai Tu dung thượng vị, mà sau đó Hoàng hậu cũng chỉ có thể càng thêm dựa vào Hạ Tử Mặc.
Lúc này Hạ Tử Mặc trở về, nàng không có để cung nữ bưng cháo, mà tự mình bưng.
Ăn sáng xong, Hạ Đế liền rời khỏi, Hạ Tử Mặc gọi người bưng trà tới, hỏi, "Mọi chuyện sao rồi?" Thật ra khi nàng nhìn thấy vẻ mặt Viên Tinh Dã, liền biết thành công, nhưng muốn chính tai nghe Viên Tinh Dã nói mới an tâm. Viên Tinh Dã cười gật gù, "Thành công, Hạ Đế đã đáp ứng để ta mang binh, quân vô hí ngôn, chắc mấy ngày sau sẽ có tin tức."
Hạ Tử Mặc bưng chén trà tay run một chút, sau đó cười nói, "Thật không, vậy thì tốt."
Hai ngày sau, Hạ Đế ban xuống hai thánh chỉ, một là phong Mai Tu dung làm Đức Phi, Viên Tinh Dã làm Tu dung. Một thánh chỉ khác để Trương Bình đọc giữa triều đình, phong Viên Tinh Dã làm Hộ quốc Nguyên soái, Lạc Nhạn làm Phó tướng, sang năm lãnh binh tiến về U Châu.
Ngày ấy thánh chỉ ban bố, Viên Tinh Dã đang cùng Hạ Tử Mặc tán gẫu, có thể là biết còn cách ngày tháng chia lìa không xa, mấy hôm nay cả hai đều không ra khỏi Hàm Hương Điện một bước, mỗi ngày không phải đánh đàn thì chơi cờ.
Lời bàn tán trong hậu cung lại nổi lên tứ phía, Viên Tinh Dã không chỉ trở thành một trong cửu tần, mà còn được binh quyền, như vậy nàng không chỉ là một phi tử chỉ dựa vào Hoàng thượng mà sống, có kẻ đố kị, có kẻ bất bình, cũng có kẻ ngồi xem kịch hay.
Đương nhiên, vào lúc này ngươi bận rộn nhất hậu cung chính là Mai Tư dung, bây giờ là Đức phi. Hạ Đế ban phong hào là Mai, tuy bây giờ còn chưa tiến hành điển lễ sách phong, thế nhưng mọi người đã gọi nàng là Mai phi, nơi Vân Lai cung nàng ở ngày ngày người đông như mắc cửi.
So với nơi đó, trước cửa Hàm Hương điện có thể giăng lưới bắt chim được rồi, Hạ Tử Mặc và Viên Tinh Dã cùng tiến cung, ngay cả vị trí tài nhân cũng cùng nhau lên cấp, bây giờ Viên Tinh Dã từng bước thăng chức, mà nàng lại không được phong thưởng gì cả.
Có người suy đoán Viên Tinh Dã ở lại Hàm Hương Điện vì phải xem chừng Hạ Tử Mặc, để ngừa nàng có lòng hại người. Cũng có người nói hai người bây giờ đều không ra khỏi cửa, nhất định là ra tay đánh nhau, hiện tại chắc có thương tích trên người nên không thể gặp ai.
Đối với những tin đồn này, cả hai đều thoải mái, ngày ngày vui sướиɠ. Vì ý chỉ của Hạ Đế để năm sau Viên Tinh Dã đi U Châu, cho nên mấy ngày nay Hạ Tử Mặc rất vui vì có thể cùng Viên Tinh Dã đón năm mới.
Qua mấy hôm, Viên Tinh Dã trở lại Trường Xuân cung, hôm sau, nàng liền mời Hạ Tử Mặc đến Trường Xuân cung ở. Lý do là vì cảm tạ Hạ Tử Mặc đã chăm sóc lúc mình bị thương. Cả hai gặp lại bên bờ hồ, ngay cả Mai phi đứng cách đố không xa vẫn có thể nhìn thấy tuy cả hai mặt mày mỉm cười nhưng trong lời nói vẫn không thiếu phần đả kích ngầm hay công khai.
Trong lúc tất cả mọi người đều cho rằng Hạ Tử Mặc sẽ từ chối, thì buổi chiều hôm ấy Hạ Tử Mặc liền mang theo Tiểu Ngọc đi tới Trường Xuân cung.
Thật ra trong lúc này thì đó là việc làm không sáng suốt, nhưng Hạ Tử Mặc không nỡ để Viên Tinh Dã đi, vì vậy mới diễn một màn kịch mà thôi. Không phải sợ mọi người không biết hai người bất hòa, mà sợ có người tinh ý nhìn ra hai người không bất hòa.
Ngày thứ ba Hạ Tử Mặc ở lại Trường Xuân cung, cũng là ngày Mai phi và Viên Tinh Dã cử hành điển lễ sắc phong. Viên Tinh Dã chỉ lên cửu tần, vì lẽ đó cũng không coi là long trọng, thế nhưng nghi lễ sắc phong Đức Phi long trọng hơn nhiều. Viên Tinh Dã nhanh chóng có được ấn và chiếu thư sắc phong, đứng cách Mai phi không xa nhìn Mai phi đang quỳ.
"Trẫm duy trì tận lực tề gia, phát triển lục cung, trách nhiệm khai chi, cần người hiền đức, tôn kính hậu cung. Lấy theo chiếu thư, Mai thị, tính tình dịu dàng, hiền thục nhã nhặn, cẩn trọng lễ nghi. Nay nhờ ân đức Hoàng thái hậu, lấy sách ấn, tiến phong làm Đức phi. Khâm thử." (Editor: dịch chỗ này muốn xỉu!!!)
"Tạ vạn tuế." Mai phi quỳ xuống hành lễ. Lúc này Viên Tinh Dã đứng gần Mai phi nhất, có thể nhìn thấy Mai phi cũng không có vẻ mừng rỡ như người bình thường, vẻ mặt hờ hững, ánh mắt thanh thản như nhìn thấu thế sự, cũng không hào hứng vì được phong làm Đức phi. (Editor: Vợ của Lạc phó soái, phải khác chứ!!!)
Lúc Mai phi đứng dậy, đột nhiên đầu thấy choáng váng, lay động mấy lần, được Viên Tinh Dã đỡ lấy. "Cẩn thận."
Mai phi nhìn Viên Tinh Dã, người này xem như là một trong những nhân vật chính, y phục vẫn không khác ngày thường bao nhiêu, so ra thì mấy phi tử đến xem lễ còn ăn bận hoa lệ hơn nàng rất nhiều.
Cười nhạt, "Đa tạ."
Thời gian dần trôi, nháy đã sắp sang năm mới, tuy rằng chiến sự tiền tuyến đang bất lợi, nhưng trên mặt mọi người vẫn có chút vui mừng, ngay cả triều đình cũng ung dung thoải mái hơn chút.
Lý Di nhìn quân báo ở tiền tuyến, mấy ngày trước chiến sự đã ổn định, Khuyển Nhung và Thổ Phồn không có động tác gì to lớn, chắc có lẽ do trời lạnh giá.
Hắn nghĩ thầm chắc trước khi sang xuân sẽ không có chuyện gì phát sinh.
"Đại nhân, tiền tuyến quân báo tám trăm dặm khẩn cấp."
Mi mắt Lý Di giật giật, người đứng trước mặt hắn là Yên Phi, lần trước Lý Di đã đề bạt người trẻ tuổi này, có đảm lược lại thức thời.
"Đem ra." Lý Di mở ra quân báo, chỉ chốc lát sau đã hoàn toàn biến sắc.
"Đại nhân ---" Yên Phi liền vội vàng tiến lên. Lý Di hít sâu mấy lần, mới cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. "Ta đi gặp Hoàng thượng, ngươi gọi tất cả mọi người đến đây, chờ ta trở lại."
Lúc Lý Di xin diện thánh, Hạ Đế đang trong tẩm cung của mình, trong cung ai cũng đều biết lúc Hạ Đế ở tẩm cung không cho phép kẻ nào quấy rối, Lý Di bất đắc dĩ, dù hắn có trung thành nhưng cũng lo lắng đầu của mình, liền cùng Trương Bình chờ đợi ngoài cửa.
Mãi cho đến mặt trời lặn, Hạ Đế lúc này mới ra.
"Hoàng thượng." Lý Di tiến lên một bước, trình quân báo cho Hạ Đế, bởi vì quá mức lo lắng khiến hắn thậm chí quên hành lễ. Hạ Đế mở ra quân báo, chẳng mấy chốc quân báo rơi trên mặt đất.
"Đi mời Viên Tu dung." Hạ Đế nói, TrươngBình khom người lui ra.
---
Editor: Tui thích Tinh Dã, thích Lạc Nhạn, thích Mai phi, mà tui hông thích Tử Mặc cho lắm. Cho đến chương này, Tử Mặc vẫn chưa xứng với Dã nhi của tui!!!