Có thể vào những lúc như thế thì tình bạn giữa nữ nhân với nhau rất dễ đến. Vào hôm sau, Hạ Tử Mặc liền đến Trường Xuân cung của Viên Tinh Dã làm khách, Viên Tinh Dã cũng đến thăm đáp lễ Hàm Hương điện vào ngày thứ tư, sự có qua có lại này tuy bình thường, nhưng lại gây sự chú ý khắp nơi. Phải biết rằng là phi tần tiến cung ai cũng lo tìm chỗ dựa cho mình, tỷ như Hoàng hậu, tỷ như Lý quý phi. Nhưng hai nàng lại không hướng về hai người phụ nữ quyền lực nhất hậu cung mà lấy lòng, ngược lại còn thường xuyên không bước chân ra khỏi cửa. Cũng chưa từng thấy hai nàng thân thiết với ai, kết quả là đột nhiên hai nàng bắt đầu thân thiết với nhau, khiến mọi người đoán già đoán non.
Điều được nghĩ tới nhiều nhất, đó là hai nàng ỷ vào mình là phi tần đang được sủng ái nhất hậu cung mà muốn tranh quyền cùng Hoàng hậu và Lý quý phi. Ai mà không biết hiện tại trong một tháng thì có nửa tháng Hoàng thượng ở Trường Xuân cung, nửa tháng còn lại thì ở chỗ Hạ Tử Mặc. Mặc đề tài bàn tán xoay quanh, hai nàng ngày ngày bình yên thư thả chơi cờ, đọc sách có chỗ nào không hiểu thì bàn luận, quá ư là tự tại.
Quan hệ tốt lên chỉ đơn giản như vậy, hai nàng đều không ai nhắc lại đêm say rượu đó, thế nhưng sáng sớm Hạ Tử Mặc sẽ đến đây, cùng ăn sáng với Viên Tinh Dã, quan trọng nhất chính là... nàng thích xem Viên Tinh Dã múa kiếm. Trời tối, khi khí trời mát mẻ, Viên Tinh Dã sẽ cùng Hạ Tử Mặc đi qua dịch trì, tuy không nhìn thấy hoa sen, thế nhưng cũng có chỗ buồn cười. Bất luận ai nói gì, hai nàng đều thừa biết, ở trong cung, đây chính là chỗ tràn đầy sát cơ. Đột nhiên lại có một người để tâm sự như thế, hai nàng không nói ra, thế nhưng ai cũng vui mừng.
Thời gian như thế trôi qua, cha mẹ Hạ Tử Mặc có tiến cung thăm nàng một lần, nàng đem món ăn vặt cha mẹ mang vào cho nàng chia một phần cho Viên Tinh Dã.
Viên Tinh Dã nhìn mấy món ăn kia, nhưng không động đũa.
Hạ Tử Mặc thở dài trong lòng, nàng biết Viên Tinh Dã rốt cuộc cũng không bỏ được bên ngoài. Hùng Ưng mặc kệ bị giam cầm bao nhiêu lâu, đều không thể quên mùi vị được bay lượn.
"Nếu tỷ không thích, vậy ta sẽ ăn. Đây chính là món ta thích nhất của Phúc Thụy phường trong kinh thành, ở trong cung không ăn được." Hạ Tử Mặc nói.
Viên Tinh Dã hoàn hồn, cũng không dùng đũa, trực tiếp bóc một miếng thịt già nếm thử, sau đó nhíu mày.
"Sao vậy?" Hạ Tử Mặc gắp một miếng ăn thử, cũng không thấy có gì không ổn. Nàng không thích thịt gà, chuyện này là nàng cố ý nhờ cha mẹ đem vào cho Viên Tinh Dã, thấy Viên Tinh Dã cau mày, không thể làm gì khác hơn là nếm thử một miếng. Tuy rằng chưa từng ăn, thế nhưng nàng cũng biết mùi vị không có gì không ổn. Nhưng không nhận ra được gì, liền nếm một hồi, này chắc phải cắn một miếng lớn hơn chút nữa. Vào lúc này đột nhiên Viên Tinh Dã bật cười, ăn miếng gà trong tay.
Hạ Tử Mặc biết mình bị lừa, cũng không giận, chấm miếng thịt gà mới cắn một nửa vào gia vị để trên bàn, đưa cho Viên Tinh Dã. Thái độ cứ như ngươi mà không ăn thì ta sẽ giận, Viên Tinh Dã biết Hạ Tử Mặc không thích thịt gà, lần này xem như vì nàng mà ngoại lệ, nên cũng không do dự, liền cắn miếng thịt gà có dính không biết là gia vị gì đỏ đỏ trên đũa Hạ Tử Mặc.
Trong nửa năm nay của hai nàng cũng không phải thuận buồm xuôi gió, luôn có phi tần âm mưu cạm bẫy mấy lần, có điều hai nàng cũng đáp lễ lại mấy lần, sau khi có vẻ như thấy hai nàng không dễ đối phó, thêm vào việc hai nàng tuy được sủng ái nhưng không có dã tâm gì, vị trí cũng lên tới Tài tử, vị trí tài tử vốn đã có người, cũng chính là kẻ âm mưu đối phó Hạ Tử Mặc và Viên Tinh Dã, nhưng không ngờ lại tự hại mình.
Ngày tháng cứ thế thanh thản trôi qua, nhưng không bao lâu thì Hạ Tử Mặc đột nhiên nghe tin phương Bắc có bộ tộc Khuyển Nhung bắt đầu quấy rối các thành thị phía bắc, tuy rằng trước đây bộ tộc du mục này cũng thường hay đánh cướp một ít thành nhỏ, thế nhưng lần này có vẻ như không giống.
Nhưng từ việc mấy ngày nay Hạ Đế không đến hậu cung thì có thể biết được, Hạ Đế không đến hậu cung, thanh thản nhất chính là hai nàng. Vốn một tháng ba mươi ngày, Hạ Đế ít nhất cũng ở chỗ Viên Tinh Dã đến nửa tháng, chỗ Hạ Tử Mặc cũng là có nước có trăng, hai nàng trong cung đương nhiên là hằng đêm chuẩn bị, không dám thất lễ, lần này được thanh nhàn, cũng cảm thấy hài lòng.
Có điều mọi người không ngờ tới chính là, Hạ Đế có hơn nửa tháng không đến hậu cung, mỗi ngày đều ở Hàm Nguyên điện cùng các thần tử nghị sự, lúc ngủ, cũng nghỉ ở thư phòng. Hậu cung dĩ nhiên bắt đầu ầm ĩ, ai nấy đều biết, Hạ Đế dù đối với phi tử ôn hòa, chưa bao giờ nổi giận, thế nhưng ở hậu cung tranh đấu đến mức có phi tử chết, Hạ Đế cũng ít truy cứu nguyên nhân cái chết.
Đây là nói có sách mách có chứng, bắt đầu khi chỉ có vài người, tranh đấu chỉ giới hạn mấy người, đấu đi đấu lại đều là mấy phi tử địa vị thấp bị liên lụy, có người bị độc chết, có người bị bóp cổ chết, có người càng không biết tại sao chết. Khiến cho mọi người ai nấy chuẩn bị xong lời giải thích, mỗi người tự tìm đường lui hết, nhưng cũng có chút lo sợ hoảng hốt bị Hạ Đế truy ra, vậy mà Hạ Đế chỉ nghe Hoàng hậu nói một lần thì không hỏi tới nữa.
Sau đó đấu tranh càng ngày càng quá đáng, thậm chí phi tử Hạ Đế thích nhất cũng chết luôn, mà mọi người còn phát hiện, phi tử đó có long thai. Lúc đó ai cũng cho rằng Hạ Đế sẽ nổi trận lôi đình, thế nhưng Hạ Đế cũng chỉ truy hỏi qua loa. Nếu phi tử nào đó tử vong Hạ Đế không truy cứu thì còn hiểu được, dù sao hậu cung giai lệ ba ngàn, nhưng chuyện này liên lụy đến huyết mạch, điều này không khỏi khiến người ta không tài nào hiểu nổi, phải biết đó là hiện tại Hạ Đế cũng mới chỉ có hai hoàng tử và một công chúa.
Thế nhưng việc này mọi người cũng biết, dù Hạ Đế ôn hòa với phi tử, nhưng lại không quan tâm đến hậu cung tranh đấu, cứ vậy mà hậu cung đấu tranh càng lúc càng kịch liệt, nhưng người đến sau đều phát hiện, hôm nay có thể ngươi là tứ phi, thế nhưng ngày mai có thể sẽ bỏ mình, cho dù ở địa vị gì, cũng không thể bảo đảm, địa vị càng cao thì càng nguy hiểm, sau khi biết được đạo lý này, hậu cung mới từ từ yên bình. Thêm việc Hoàng hậu đã ở lâu thâm cung, tự nhiên sẽ có sức uy hϊếp, lúc này mới dẹp loạn hậu cung.
Bây giờ Hạ Đế không ở hậu cung, hậu cung đột nhiên loạn cả lên, tựa hồ là nhiều năm ngột ngạt lập tức bộc phát ra, ngày nào cũng đều có thể nhìn thấy phi tần ngoài tranh trong đấu.
Hạ Tử Mặc đương nhiên khá hơn chút, dù sao Hạ gia cũng có thế lực, nếu như có vấn đề xảy ra, dù Hạ Đế không muốn quản cũng phải kiêng kỵ lão thần, như vậy kẻ đứng mũi chịu sào chính là Viên Tinh Dã.
Tuy rằng diệt trừ kẻ được sủng ái thì không nhất định bản thân mình sẽ được sủng ái, thế nhưng ít nhất sẽ có thêm một phần hy vọng.Tiếc là thêm một phần quyền lực, leo lên đến hy vọng, ai ai cũng trở nên dữ tợn,trong hậu cung, mặt mày tươi cười như hoa, sau lưng không biết bao nhiêu phần mờ ám.