Editor: Dâu
Nheo con ngươi xanh lục nhìn xuống người đang không ngừng cọ xát trong tay mình, Mộc Trạch Uyên tháo kính ném sang một bên, côn ŧᏂịŧ to lớn không ngừng cọ xát vào lỗ hoa và cúc huyệt, càng có nhiều mật hoa chảy ra từ tiểu huyệt dính lên côn ŧᏂịŧ, đôi tay mảnh khảnh bắt đầu rơi vào tiếng gọi của du͙© vọиɠ tự xoa nắn tuyết nhũ của chính mình, thỉnh thoảng đem cúc huyệt trống rỗng cọ xát vào côn ŧᏂịŧ của anh.
"Ngoan...lập tức sẽ cho em ..."
Cúi đầu xuống mυ'ŧ lấy cần trắng ngần và bờ vai, nhẹ nhàng đẩy về phía trước ngã vào giữa giường lớn mềm mại, cúc huyệt sưng đỏ không ngừng phun ra nước, như mời gọi nam nhân, hậu huyệt lớn nhỏ chậm rãi chen vào, côn ŧᏂịŧ chậm rãi xâm nhập, ngăn cản nam nhân tiến vào dễ dàng, lòng bàn tay to ấn vào bờ mông non nớt, không ngừng vuốt ve làn da khơi dậy du͙© vọиɠ của cô, cảm giác được cúc huyệt chặt chẽ hơi thả lỏng, eo cứng ngắc, xông vào nơi sâu nhất.
"a ... Đau quá ... Đau quá ... Đi ra ngoài... a..."
Bàn tay nhỏ bé nắm chặt tấm lụa dưới giường, cúc huyệt sưng đỏ mạnh mẽ mở ra.
Mộc Trạch Uyên nhắm mắt nhíu mày, cưỡng chế huyệt khẩu ẩm ướt lại trơn bóng ôm chặt phân thân, sau khi đợi cô điều chỉnh theo kích thước của anh thì bắt đầu chậm rãi đút vào, cảm giác ấm áp mềm mại bên trong khiến anh thoải mái nheo mắt lại, anh xoa dịu hơi thở đang rối loạn, đồng thời mở hai chân gầy gò của Mạc Nghiên sang hai bên, cúi xuống, hai tay chống hai bên,bắt đầu ấn côn ŧᏂịŧ vào.
"Ăn nhiều một chút ..."
Đầu tiên anh rút ra một chút, cúc huyệt mở ra cũng co lại theo côn ŧᏂịŧ rút ra. Mộc Trạch Uyên đút côn ŧᏂịŧ vào thật sâu, cúc huyệt giống như cái miệng nhỏ nhắn tham lam lập tức ngậm lấy đỉnh, chỗ co thắt trơn trượt không hề bị cản trở, vách trong ấm áp chặt chẽ quấn chặt lấy côn ŧᏂịŧ mà hút.
"Ưʍ...trướng quá ..."
Những nhịp điệu chậm mang cho Mạc Nghiên mười phần kɧoáı ©ảʍ, sự cọ xát da thịt làm toàn thân tê liệt và ngứa lan sang toàn bộ cơ thể, bàn tay nhỏ của cô nắm lấy ga trải giường, các ngón chân mềm mại cong lên một cách thoải mái.
"Ngoan... tự mình ngồi lên đi..."
Anh nâng eo nhỏ của cô lên, mở ra hai đùi trắng nõn, chống đỡ hai đầu gối, không cho cô khép lại, côn ŧᏂịŧ từ sâu trong rút ra nhẹ nhàng trêu chọc cúc huyệt, sau đó chậm rãi cọ xát, nhưng vẫn không cho cô dễ dàng đạt được kɧoáı ©ảʍ.
"ô... cho tôi ... ha..."
Cúc huyệt trống rỗng háo hức muốn được lấp đầy, Mạc Nghiên khó chịu nâng mông lên nuốt lấy côn ŧᏂịŧ to lớn, lập tức hoàn toàn kết hợp làm cả hai đều thở dài thỏa mãn, vặn eo, nắm lấy hai cánh tay của anh làm điểm tựa, từ từ lên xuống dùng cúc huyệt đỏ hồng nuốt lấy côn ŧᏂịŧ, vẻ đẹp dâʍ đãиɠ bày ra trước mặt tất cả người đàn ông.
"Thật ướt… bảo bối sao chảy nhiều nước như vậy?"
Cúc huyệt không ngừng cắn nuốt côn ŧᏂịŧ, một luồng nhiệt khí không ngừng phun ra từ chỗ sâu trong, mỗi lần nuốt vào đều sẽ mang ra một lượng lớn nước làm ướt một mảng đùi.
"Hừ ... thật thoải mái ... thật đầy ... a ... hỏng mất ... ha a a ..."
Mạc Nghiên khẽ rêи ɾỉ, dùng giọng mũi kêu gào, cố hết sức vươn chân tối đa, cơ thể mềm nhũn ngồi xuống nuốt lấy côn ŧᏂịŧ càng lúc càng sâu, như muốn bấm gãy côn ŧᏂịŧ của anh, kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể tiếp tục đánh tới, móng tay cắm chặt vào cánh tay rắn chắc của anh, cúc huyệt hồng nhuận co rút một hồi, một lượng lớn chất lỏng phun lêи đỉиɦ qυყ đầυ, từng đợt kɧoáı ©ảʍ trong cúc huyệt khiến côn ŧᏂịŧ đang dựng đứng càng ngày càng sưng tấy.
"Mẹ kiếp ..."
Mộc Trạch Uyên bóp chặt eo nhỏ, không quan tâm đến cao trào và cơ thể nhạy cảm của Mạc Nghiên, mở rộng hai chân thon ra cho tất cả những người đàn ông trong phòng thấy thân hình xinh đẹp của cô.
"Haha ... Dừng lại ..."
Căn phòng tràn ngập tiếng thở dốc của hai người, âm thanh thân thể va chạm khi đâm vào, tốc độ của côn ŧᏂịŧ đâm vào cúc huyệt càng lúc càng nhanh, thân thể lắc lư liên tục, bàn tay nhỏ bé của cô chỉ có thể nắm chặt khăn trải giường, côn ŧᏂịŧ mỗi lần đút vào chỗ sâu nhất, vách tường bên trong không ngừng hút lấy côn ŧᏂịŧ.
"Chính mình vui vẻ, không quan tâm tôi sao?"
Mộc Trạch Uyên cắn vành tai liếʍ láp, hoa dịch không ngừng chảy ra làm ướt ga giường, hai ngón tay đút vào trong tiểu huyệt xoắn xuýt xoa xoa chỗ sâu trong lỗ, ngón tay cái ấn vào mép huyệt, hưởng thụ hai huyệt liếʍ mυ'ŧ đè ép.
"Đều cho em, em phải tiếp tục!"
Dùng ngón tay thon dài ấn vào điểm lồi, kɧoáı ©ảʍ đang ập đến, để tiểu huyệt kẹp chặt ngón tay phun ra chất lỏng, côn ŧᏂịŧ chống lại tiểu huyệt đang phun ra dâʍ ɖị©ɧ màu trắng đυ.c, đem bôi lên cúc huyệt.
" a a a…"
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt của hai huyệt trước sau làm cho thân thể Mạc Nghiên không ngừng co giật, Mộc Trạch Uyên không ngừng đẩy tới đẩy lui. Thân thể không chịu nổi du͙© vọиɠ vô tận của năm người, lúc ngất đi đã thấy mấy người đàn ông chậm rãi đi về phía mình, nước mắt bất lực lăn dài trên má xuống ga giường, không còn thấy dấu vết.