Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 49

20 phút sau, ông Thổ thu dọn chén nhỏ, muỗng, đũa vào hết lại trong hộp đồ ăn, mấy anh chàng ăn đến cảm thấy mỹ mãn lại nâng bàn trở về chỗ cũ.

Ông Thổ mang theo cái hộp đồ ăn trống trơn cười ha hả hỏi: “Thế nào, trà bánh công ty bọn tôi cũng không tệ hỉ.”

“Thật không tồi!” Đạo diễn bưng chén trà mà còn chưa đã thèm sờ sờ bụng mình: “Chỉ là ăn chưa đã ghiền.”

Tưởng Thắng Kiệt đi tới lưu luyến không rời mà nắm tay ông Thổ: “Ông, chừng nào công ty các ông ghé thăm nữa ạ? Đừng có lâu quá nha, không thì con cảm thấy mình sẽ chẳng buồn ăn uống.”

Lý Giai Di đi tới liếc mắt nhìn Tưởng Thắng Kiệt một cái: “Chẳng buồn ăn uống không phải vừa vặn giảm béo à.” Nói rồi Lý Giai Di đẩy Tưởng Thắng Kiệt ra, khóc không ra nước mắt mà nhìn ông Thổ: “Ông, về sau lúc ông tới đó, có thể bảo nghệ sĩ nhà ông nhắc cho con một tiếng không, bữa đó con sẽ không ăn cơm, bằng không thì cái thể trọng này của con cũng không khống chế nổi.”

Ông Thổ cũng cười gật gật đầu: “Rồi, lần tới làm riêng cho con mấy món điểm tâm không béo, lại ăn ngon giống như mấy món này.”

“Thật ạ!” Lý Giai Di kinh hỉ đến hai mắt tỏa sáng: “Vậy ông nói chắc cho con rồi đó, qua mấy ngày nữa ông mang điểm tâm không béo cho con, số lượng nhiều chút không sao, con ăn nổi.”

Trong lúc nhất thời, Tưởng Thắng Kiệt không biết nên khen cô cơ trí hay là nên châm chọc cô không có nguyên tắc nữa, mới đầu còn ghét bỏ điểm tâm của người ta là căn tin làm không có cấp bậc, lúc này mới có chút xíu thôi đã liền y như biến thành liếʍ chó, có còn nguyên tắc hay không!

Bên này, ông Thổ đã dọn dẹp xong, bên kia Chức Nữ cũng chuẩn bị tốt quần áo cho ba cảnh diễn hôm nay cho Ngụy Giai Ý với Lý Tiểu Tiểu. Trừ bỏ bộ mặc trên người các cô ấy này, mỗi người còn có hai bộ phong cách bất đồng, vì thế Chức Nữ còn cố ý hỏi xin nhà thiết kế phục trang một cái giá treo quần áo để không để treo quần áo của các cô lên.

Người của đoàn phim vô cùng nhiệt tình mà tiễn bước Chức Nữ với ông Thổ, các bộ môn bắt đầu dọn dẹp làm chuẩn bị, An Kỳ đã lấy bông dặm phấn trang điểm lại bỗng nhiên phát hiện hai cô đổi quần áo, tò mò mà xáp lại đây: “Các cô mua quần áo lúc nào rồi, thoạt nhìn đẹp thật.”

“Nhà thiết kế phục trang của công ty bọn tôi đưa tới cho bọn tôi.” Vẻ mặt Lý Tiểu Tiểu đều là kiêu ngạo: “Chính là cô gái siêu cấp xinh đẹp vừa nãy kia, cô ấy tên Trương Thiên Nữ, một thân từ đầu đến chân này của hai bọn tôi đều là cô ấy tự tay tạo ra.”

Giá trị nhan sắc của Ngụy Giai Ý với Lý Tiểu Tiểu vốn đã online, quần áo các cô mặc lại phụ trợ ưu điểm của hai cô ra thật tốt, làm cho người ta nhìn mà cảm thấy trước mắt sáng ngời, cảm giác thêm không ít sắc màu so với trước đó.

An Kỳ là một bộ dáng hiểu rõ: “Trách không được công ty các cô gặp nguy cơ tài vụ, tiền đều tiêu hết trên người đầu bếp với nhà thiết kế phải không.”

Lý Tiểu Tiểu dở khóc dở cười mà nói: “Thật ra thì vẫn tốt, bây giờ công ty bọn tôi vẫn có thể tiếp tục duy trì, về sau cũng sẽ càng ngày càng tốt.”

“Chẳng qua ánh mắt nhà thiết kế cô mời này tốt thật.” An Kỳ nhìn quần áo của Lý Tiểu Tiểu, trong mắt đều là thần sắc hâm mộ: “Chỉ với trình độ này của cô ấy, cũng có thể tự mình làm hàng đặt cao cấp rồi.”

Thần sắc Lý Tiểu Tiểu hơi hơi động, cô nhưng thật lại nghĩ ra một chiêu số mới cho Chức Nữ rồi.

***

Sau khi Chức Nữ trở lại công ty thì lật lại kịch bản một lần, sáng sớm hôm sau liền xuất hiện trong phòng Lý Tiểu Tiểu với Ngụy Giai Ý, trực tiếp làm hai cô vừa rời giường liền phát hoảng.

Lý Tiểu Tiểu nhìn nhìn thời gian trên di động, cách khoảng thời gian reo chuông báo thức có 5 phút, cô ngáp một cái, không nhịn được hỏi: “Chức Nữ, sao sớm vậy cô đã tới rồi.”

“Tôi đến đưa quần áo cho các cô nha.”

Chức Nữ nói xong thì vung tay lên, trong phòng thêm hai cái giá áo gỗ đặc rơi xuống đất, tay lại vung lên cái nữa, trên giá áo liền treo đầy quần áo, trên từng bộ quần áo đều dán nhãn.

“Giá áo bên trái này là của Ngụy Giai Ý, bên phải là của cô chủ nhỏ.” Chức Nữ cầm một bộ quần áo lên cho hai cô xem kỹ nhãn bên trong: “Những trang phục này đều là thiết kế dựa trên nhân vật cùng mỗi tình tiết bất đồng trong mỗi cảnh diễn của các cô, sáng mỗi ngày cô các cô xem sắp xếp một chút, diễn cảnh nào liền mang quần áo của cảnh đó qua. Quần áo tôi làm không cần lo bị nhăn, nhét trong va ly hoặc trong túi xách đều được, lấy ra phủi vẫn cứ là quần áo đẹp nhất toàn trường.”

Lý Tiểu Tiểu kinh thán nhìn Chức Nữ, tràn đầy trong ánh mắt đều là sùng bái: “Cô cũng quá tiên nữ đi, tôi thật sự rất rất rất thích cô.”

Ngụy Giai Ý vừa ước lượng quần áo trên người vừa cười nói: “Cô chủ nhỏ đây là di tình biệt luyến sao*? Rõ ràng là trước đó còn yêu Huyền tỷ nói.”

*: là kiểu có tình mới quên tình cũ đó.

Lý Tiểu Tiểu nhớ tới thiên thần Huyền Phinh, xin lỗi mà cười với Chức Nữ: “Huyền tỷ là đệ nhất yêu của tôi, địa vị không thể dao động.”

Chức Nữ cũng ôn ôn nhu nhu cười theo: “Cửu Thiên Huyền Nữ nương nương cũng là thần tượng của tôi, tôi tất nhiên là không dám sánh vai với chị ấy.”

Lý Tiểu Tiểu khϊếp sợ đến trực tiếp hít khí lạnh đến tận trong xương sườn, ngực ẩn ẩn đau đau: “Cửu Thiên Huyền Nữ?”

Chức Nữ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Cô không biết thân phận chị ấy sao?”

Ngụy Giai Ý ở bên cạnh cười ngửa tới ngửa lui: “Trước khi cô chủ nhỏ đến công ty đó không biết thân phận của bọn tôi, Huyền tỷ thấy thế thì dứt khoát đặt ra một ván cược, xem ai dẫn đầu ngã ngựa. Dù sao thì qua mấy tháng này thân phận của bọn tôi đều bị cô chủ nhỏ đoán được, chỉ có Huyền tỷ là không đoán được.”

Chức Nữ nghịch ngợm le lưỡi: “Tôi phải đi xin lỗi với Huyền Nữ nương nương, vừa tới liền làm chị ấy ngã ngựa.”

“Mặc dù Huyền tỷ ngã ngựa cũng là thắng, chị ấy vốn đã tính nói cô chủ nhỏ.” Ngụy Giai Ý cười tủm tỉm mà nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Cô thật không đoán ra thân phận Huyền tỷ sao?”

Lý Tiểu Tiểu vẫn là trạng thái đầy mặt khϊếp sợ như cũ: “Thật ra thì trước đó cũng có nghĩ tới Cửu Thiên Huyền Nữ, dù sao thì họ Huyền này rất đặc biệt, trong thần tiên cũng rất ít có người dùng. Nhưng tôi chỉ là không dám đoán như vậy, Cửu Thiên Huyền Nữ ở trong thần tiên cũng xem như là thần tiên địa vị cao, không chỉ có là chiến thần truyền thụ binh pháp cho Hoàng Đế với am hiểu sâu quân sự thao lược, mà còn được xưng là thần thuật số, các loại huyền lý, kỳ thuật, thiên thư các đời đều có quan hệ với cô, nghe nói gì mà kỳ môn độn giáp, bát quái đồ, thuật số học tất cả đều là cô truyền xuống. Một nhân vật ở trong thần tiên cũng trâu bò như thế, tôi nào đoán được cô ấy sẽ đến công ty giải trí Tiên Phàm nha.”

Lý Tiểu Tiểu nói xong vẫn cứ cảm thấy không thể tưởng tượng: “Hương khói của Huyền tỷ hẳn là không ít đi.”

Chức Nữ nói: “Tuy hiện tại còn có chút tín ngưỡng, nhưng vẫn là kém hơn trước kia rất nhiều. Thiên giới chủ yếu là cũng muốn xem chút xem sự yêu thích của nhân gian rốt cuộc có tác dụng cỡ nào đối với thiên thần viễn cổ, hơn nữa Huyền tỷ là vị thần đại khí vận, cho nên chị ấy rút trúng danh ngạch nghệ sĩ.”

“Huyền tỷ của tôi chính là trâu.” Sau khi Lý Tiểu Tiểu không nhịn được mà nịnh nọt Huyền Phinh một cái, rồi lại anh anh anh mà chạy vào trong nhóm ôm đùi: “Huyền Nữ nương nương, chị mau tính thử xem khi nào em có thể phát tài với?”

Giây tiếp theo, Huyền Phinh đáp lại một khuôn mặt tươi cười: “Không phải em đã sớm phát tài sao, ruby tặng em không đủ sao? Không đủ thì em đến trong phòng chị lựa đi, thích cái nào lấy cái đó.”

Lý Tiểu Tiểu yên lặng mà gửi một biểu cảm cúng bái, Huyền tỷ vừa đẹp lại có thực lực còn tài đại khí thô, không hổ là nữ thần cô thích nhất!

***

Lý Giai Di từ lúc xuất đạo đã bạo đỏ, sau đó vẫn luôn xuôi gió xuôi nước, đóng mấy bộ phim đều là bạo lớn, tham gia gameshow thì biểu hiện cũng không tệ, thuộc loại nữ ngôi sao có nhân khí siêu cao.

Ngụy Giai Ý với Lý Tiểu Tiểu đóng vai khuê mật của nữ chính ở trong phim, ba cô ở trong phim là bạn tốt nhất. Nhưng ở trong đoàn phim, bởi vì đổi vai, Ngụy Giai Ý với Lý Tiểu Tiểu chỉ tham gia họp kịch bản một ngày, trước khi quay đó căn bản là không quen thuộc với Lý Giai Di.

Lấy vị trí của Lý Giai Di, cô ấy tất nhiên sẽ không chủ động quan tâm hai người mới là Ngụy Giai Ý với Lý Tiểu Tiểu đây; mà Ngụy Giai Ý từng quý vì Hoàng quý phi, sau khi chết còn được truy phong làm hoàng hậu, trong khung cũng có ngạo khí của chính mình, tất nhiên cũng sẽ không chủ động đi mượn sức một phàm nhân. Về phần Lý Tiểu tiểu, trong lòng cô căn bản sẽ không có cái vụ cong cong vòng vòng như thế, bảo diễn liền diễn, lúc không có cảnh của mình thì an vị ở bên nhìn người khác diễn, hoặc là tán gẫu với Ngụy Giai Ý, ngay cả An Kỳ với Lâm Giai Nhuế đều là chủ động tìm cô thì cô mới quen thuộc lên, trong lòng cô căn bản không có ý tưởng chủ động phát triển bạn bè.

Lý Giai Di tạm nghỉ, vừa uống nước táo đỏ trong bình giữ nhiệt vừa nhìn Lý Tiểu Tiểu thản nhiên tự đắc chơi di động kế bên, trong lòng mười phần câm nín: Cô tốt xấu là vai phụ của tôi, không thể chủ động đến chào hỏi một tiếng với tôi sao?

Có lẽ là ánh mắt Lý Giai Di quá nóng rực, Lý Tiểu Tiểu vô thức ngẩng đầu lên, vừa vặn bốn mắt nhìn nhau với Lý Giai Di. Thấy đôi mắt Lý Giai Di gắt gao mà nhìn mình chằm chặp, vẻ mặt Lý Tiểu Tiểu nghi hoặc mà nhìn cô ấy, tiếp đó lộ ra biểu cảm bừng tỉnh đại ngộ, xoay người lại lấy một cái hộp cơm to bự trong túi ra, đi qua đưa cho Lý Giai Di.

Lý Giai Di nghi hoặc mà nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Đây là cái gì?”

“Sủi cảo nha.” Lý Tiểu Tiểu ngay thẳng nói: “Cô nhìn tôi như thế không phải là vì đói bụng sao?”

Lý Giai Di câm nín nhìn Lý Tiểu Tiểu: “Tôi giống đồ tham ăn như vậy sao?”

Lý Tiểu Tiểu nhớ lại ánh mắt của Lý Giai Di vừa nãy một chút, nghĩ thế nào cũng cảm thấy như là một con sói đói bụng kêu vang, chẳng qua người ta đã nói mình nhìn lộn rồi, vậy quên đi.

Lý Tiểu Tiểu thu hộp cơm đưa ra lộn trở về, xoay người liền muốn chạy.

Lý Giai Di nhanh chóng đứng bật dậy khỏi ghế dựa túm lấy cánh tay Lý Tiểu Tiểu, vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn cô: “Sao cô lại lấy đi.”

Lý Tiểu Tiểu còn bất đắc dĩ hơn cô ấy: “Không phải cô không đói bụng sao? Vậy rốt cuộc cô có ăn không đây hả?”

“Ăn!” Lý Giai Di đoạt lấy hộp cơm, vừa mở nắp vừa hỏi: “Nhân gì vậy?”

“Không biết.” Lý Tiểu Tiểu đặc biệt thật thành mà trực tiếp nói: “Sáng sớm công ty đưa tới hơi nhiều chút, sủi cảo này tôi chưa kịp ăn, tôi cũng không biết là nhân gì.”

Lý Giai Di hâm mộ ghen tị hận mà nhìn cô một cái, gắp một cái sủi cảo lên cắn một miếng.

Sủi cảo còn mang theo hơi nóng, cắn xuống một miếng cả nước canh lẫn nhân thịt đều lăn vào miệng, Lý Giai Di lập tức may mắn vì vừa nãy chính mình nhìn Lý Tiểu Tiểu nhiều mấy lần, không thì chắc chắn không ăn được sủi cảo này vào miệng.

Ăn một cái sủi cảo xong, cái sủi cảo gắp lên tiếp theo thế mà là một loại nhân khác, nhưng hương vị quả thật là ngon giống nhau.

Lý Giai Di ăn ăn rồi liền nổi hứng thú, ăn trong miệng, mắt lại nhìn chằm chặp hộp cơm, trong lòng còn đoán đũa tiếp theo gắp tới là nhân gì. Bất tri bất giác, cả một hộp sủi cảo tràn đầy đã bị cô ăn mất một nửa, chờ lúc trợ lý mang một cái bánh mì đầy đặn về, vừa lúc nhìn thấy Lý Giai Di đánh một cái ợ no nê thật to.

Trợ lý nhỏ ngây ngốc mà nhìn cái hộp cơm trống đi một nửa trong tay Lý Giai Di, lại dòm dòm bánh mì trong tay mình, có chút vô thố hỏi: “Chị Giai Di, chị còn ăn bánh mì chứ?”

“Có sủi cảo ai ăn bánh mì chứ!” Lý Giai Di một tay xoa bụng, tay kia thì vẫn cầm đũa như cũ, tựa hồ còn muốn ăn cái nữa.

Trợ lý nhỏ nhìn bộ dáng cô ấy, không nhịn được hỏi: “Chị ăn mấy cái sủi cảo rồi?”

Lý Tiểu Tiểu ở bên cạnh ngay thẳng ra dấu tay “Yeah”: “22 cái.”

Lập tức, trợ lý nhỏ cảm thấy mình muốn điên rồi, vội vàng đoạt lấy hộp cơm trong tay Lý Giai Di đi: “Chị ăn nhiều lắm rồi, không thể ăn nữa.”

Vừa lúc Tưởng Thắng Kiệt vừa diễn xong một cảnh đi tới, lúc nghe thấy chữ “Ăn” này thì dừng bước quẹo lại đây: “Ăn gì đó? Thơm vậy?”

Trợ lý nhỏ của Lý Giai Di cũng sắp khóc rồi: “Tôi đi ra ngoài mua bánh mì cho chị Giai Di, không ngờ đi về liền phát hiện chị ấy ăn 22 cái sủi cảo.”

Lý Tiểu Tiểu xem náo nhiệt ở kế bên hảo tâm giải thích thay cô: “Cũng không trách cô ấy được, chủ yếu là sủi cảo tôi mang rất thơm, tôi cũng có thể ăn được hơn hai mươi cái.”

“Cho nên nửa hộp còn lại này là không ăn đúng không?” Tưởng Thắng Kiệt ỷ vào chiều cao mà dễ dàng đoạt lấy hộp cơm trong tay trợ lý nhỏ, cũng không ngại đũa là Lý Giai Di đã xài rồi, gắp lên ăn luôn.

Lý Tiểu Tiểu câm nín mà nhìn Tưởng Thắng Kiệt một ngụm một cái sủi cảo: “Anh cũng thèm ăn thật đó.”

Tưởng Thắng Kiệt đầu cũng chả ngẩng mà nói: “Chủ yếu là sủi cảo này ngon.”

Hơn ba mươi cái sủi cảo còn dư lại bị Tưởng Thắng Kiệt ăn sạch bách hết, anh ấy ợ no nê rồi lộ ra nụ cười tươi giống Lý Giai Di như đúc.

Nhìn nam nữ chính đồng thời ợ, Lý Tiểu Tiểu chột dạ mà nhìn đạo diễn cách đó không xa, đặc biệt tri kỷ hỏi: “Hai vị còn nhớ tiếp theo sẽ quay cảnh hôn diễn của hai vị chứ?”

Lý Giai Di: “Ợ!”

Tưởng Thắng Kiệt: “Ợ!!”

Lý Tiểu Tiểu: “………………”

****

Dưới sự trải đường của mỹ thực của ông Táo, Lý Tiểu Tiểu không muốn hòa hợp với đoàn phim cũng không dễ, ông Thổ với ông Táo thường hay mang theo hộp đồ ăn đến chăn nuôi. Hai người nam nữ chính mỗi ngày vừa tới phim trường liền hỏi Lý Tiểu Tiểu mang theo gì ăn trước tiên, chưa được nửa tháng, hai vị siêu sao tuyến một đã lăn lộn đến cực kỳ quen thuộc với hai người mới nhỏ là Ngụy Giai Ý với Lý Tiểu Tiểu đây, thậm chí còn đạt được nhất trí chưa từng có ở phương diện ăn uống.

Chỉ là Lý Giai Di không phải thể chất ăn hoài không béo như Lý Tiểu Tiểu với Ngụy Giai Ý, sau một tuần đi theo ăn chực với Lý Tiểu Tiểu, cô ấy kinh ngạc ngây người phát hiện thể trọng mình tăng 3 cân, trợ lý nhỏ cũng nhân cơ hội đem vụ cô ấy không khống chế ẩm thực nói cho người đại diện.

Vì thế, người đại diện còn cố ý đến phim trường một lần, đặc biệt dặn dò Lý Giai Di phải khống chế sức ăn, đừng có ăn quá nhiều thứ đồ ăn vặt loạn xì ngầu.

Vì thế nên Lý Giai Di vô cùng ấm ức, cái cô ăn không phải đồ ăn vặt, đều là cơm thật, gì mà bánh bao sủi cảo rồi bánh thịt, tăng thêm 3 cân thịt đều là cô ăn từng miếng từng miếng một mà ra.

Tuy bị trợ lý nhìn chằm chằm nên không thể không kiêng nể gì mà cọ cơm của Lý Tiểu Tiểu nữa, nhưng tình hữu nghị của ba người xem như kết xuống rồi. Ở trong phim các cô chính là khuê mật, ở trong cuộc sống lại thành bạn tốt, quay phim lên cái là đem cái loại cảm giác thân mật thoải mái giữa bạn bè này diễn đến đúng chỗ mười phần, hiệu quả tốt ngoài dự đoán.

Mắt thấy thời gian mỗi ngày một đi qua, phần diễn của Lý Tiểu Tiểu cũng càng ngày càng ít, rốt cuộc phần diễn của cô dẫn đầu đóng máy.

Tuy luyến tiếc những người bạn quen biết ở đoàn phim này, nhưng mà Lý Tiểu Tiểu càng nhung nhớ những cụ ông với mấy nghệ sĩ trong nhà, sau khi hứa hẹn về sau sẽ mời mọi người ăn cơm thì liền để Ngụy Giai Ý ở lại phim trường, chính mình thì vô cùng vui sướиɠ về nhà.

Ông Thổ nhìn thấy Lý Tiểu Tiểu thì đặc biệt cao hứng, vừa nhận lấy cái va ly cực bự của cô vừa nói: “Con về vừa lúc, nghệ sĩ bên trên phái xuống lập tức đến đây.”

Từ sau khi Chức Nữ đến công ty thì Lý Tiểu Tiểu đã sắp sửa quên mất vụ này, không nghĩ tới bên trên thế mà không cần đánh ba năm đã tuyển ra nghệ sĩ mới. Còn chưa chờ cô hỏi là ai, liền nghe thấy giọng nói ôn nhuận của một người đàn ông truyền đến từ phía sau: “Chỗ này là công ty giải trí Tiên Phàm sao?”

Lý Tiểu Tiểu quay đầu lại nhìn một cái, lập tức cảm thấy thế giới chỉ còn lại dung nhan của nam tử áo trắng trước mắt này, mấy cái khác đều không tồn tại nữa.

Sao lại có thể có người đẹp như vậy?!!

Câu thành ngữ ôn nhuận như ngọc này chính là đo thân mà làm cho ảnh đi!!!

Nhìn biểu cảm ngây ngốc của Lý Tiểu Tiểu, nam tử áo trắng ôn nhu cười: “Xin chào, tôi là Bạch Trạch, nghệ sĩ mới của công ty giải trí Tiên Phàm.”

“Bạch Trạch……” Ánh mắt Lý Tiểu Tiểu vẫn cứ thẳng tăm tắp như cũ, đầu óc như đã dừng vận chuyển, trừ bỏ cười ra đã không cách nào làm ra biểu cảm khác.

Ông Địa bất đắc dĩ mà nhận lấy công việc tiếp đãi của Lý Tiểu Tiểu, tiến lên làm cái lễ rồi hỏi: “Lần này Thiên giới phái tới hai nghệ sĩ, còn có một người là ai vậy?”

“Đương nhiên là tôi!” Một người đàn ông mười phần mỹ diễm đi tới từ đằng sau, trực tiếp dạt Bạch Trạch ra, một bộ thần sắc kiêu ngạo trời lão đại ta lão nhị: “Mấy người biết tôi chứ?”

Lý Tiểu Tiểu thành thật lắc lắc đầu, tuy cái vị trước mắt này ăn mặc y như hoa khổng tước vậy, nhưng mà cô thiệt sự là không đoán ra được là vị thần nhân nào.

Người đàn ông mỹ diễm thấy Lý Tiểu Tiểu không đoán ra thân phận của mình, lập tức có chút tức giận: “Tôi là Khổng Tuyên nha, cô ngay cả tôi cũng không biết?”

Lý Tiểu Tiểu hiểu ra, trách không được lại ăn mặc y như hoa khổng tước, thì là là Khổng Tước Đại Minh Vương* đến đây.

*: nhân vật này có xuất hiện trong bảng phong thần, chi tiết anh gg sẽ cung cấp, mà hình như trong tây du ký phần hai cũng có, mà hình tượng lại là con gái, là công chúa khổng tước đó.

Lần này Thiên giới rất dứt khoát nha, phái tới đều là đại thần viễn cổ, lại còn Đạo giáo Phật giáo đều có.

Có điều nghệ sĩ của công thật là rất nhiều, Lý Tiểu Tiểu cảm thấy cái mình thiếu là nhân viên công tác, thấy phía sau hai người không có ai, Lý Tiểu Tiểu không nhịn được, hỏi: “Lần này không phái nhân viên công tác tới sao?”

“Bọn họ còn chưa có đánh ra kết quả đâu.” Khổng Tuyên với bộ dáng vui sướиɠ khi người gặp họa: “Dương Tiễn với Tôn Ngộ Không đều muốn xuống làm bảo vệ, hai người họ ở trên trời đánh cho trời đất mịt mù, phỏng chừng khi nào đánh ra kết quả thì khi đó mới tới. Chẳng qua tôi cảm thấy, lấy tình huống của hai người họ thì kiểu gì cũng phải đánh mười năm tám năm mới được.”

Lý Tiểu Tiểu bưng kín đầu, công ty giải trí Tiên Phàm bọn họ không lo lắng nhất chính là vấn đề bảo an hỉ, trừ bỏ thần tiên với yêu tinh ra thì chính là quỷ, thật đúng là không phàm nhân nào làm gì. Hai vị đại gia kia không phải muốn làm bảo vệ á, rõ ràng chính là muốn xuống dưới chơi.

Lý Tiểu Tiểu cảm giác có chút đau đầu, muốn lẳng lặng!