Trang lại nghĩ ra một trò vui mới.
Nàng rót đầy 2 ly rượu và nói:
- "Thày bị phạt em thấy vẫn chưa đủ, nhưng em muốn chơi trò chơi vậy, thày có đồng ý không?"
- "Trò gì vậy em nói luôn đi"
- " Em sẽ đưa ngón tay cho thày mυ'ŧ như khi nãy, nếu thày đoán trúng đó là ngón nào thì em cho thày mυ'ŧ tiếp, nếu sai thì thày phải uống 1 ly"
- "Được thôi người đẹp ơi, cứ gì tầm này. Em nói gì anh cũng nghe hết. Anh sắp không chịu được nữa rồi."
Cứ như vậy, Tuấn bị Trang cho uống 4-5 ly liền, có khi mυ'ŧ ngón nọ cũng bảo ngón kia, khiến Tuấn uống nốc sạch cả chai lúc nào không hay.
Mắt Tuấn vẫn nhắm nghiền và mυ'ŧ say sưa ngón tay trỏ bên trái của Trang.
Bỗng có cuộc điện thoại gọi đến:
"Alo chị nghe đây." Hoá ra là số em của NV làm cùng công ty.
" Chị đã nói em bao lần rồi, khách đấy là khách VIP của công ty mình, em không nghe chị. Em cần chiều khách hơn nữa để giành được hợp đồng đó. Nếu một hợp đồng với Ngân hàng tư nhân mà em còn không làm được thì làm sao nói đến ngân hàng lớn hoặc các doanh nghiệp quân đội. Em hãy chịu khó đi chiều các sếp như chị Linh, chị Hằng. Ông khách đó chị gặp rồi, em hoàn toàn có thể làm được. Tập trung và cố hết sức nghe chưa" - Trang nói như ra lệnh trong điện thoại. Giõng rạc như một lãnh đạo có uy thế từ lúc nào. Mới ngày nào vừa ra trường còn chưa có việc làm, nay đã lên làm quản lý rồi sao. Trông chẳng giống gì cả. Rõ ràng em nói em là Nhân viên văn phòng cơ mà. Vừa mυ'ŧ ngón tay Trang vẫn vừa nghe điện thoại. Bị cắn một cái hơi đau Trang giật mình tát nhẹ Tuấn một cái rồi lại cho cả 3 ngón tay vào miệng anh.
Người nàng rạo rực nãy giờ rồi. Toàn thân nóng bừng. Cơn buồn vẫn chưa qua đi, cơn chuyếnh choáng lại tới. Tự dưng hai khe giữa chân cảm thấy nóng bừng và hơi rỉ nước nhiều hơn, nãy giờ đã ướt sũng rồi. Lão Tuấn làm mình hứng quá.
Trang dứt cuộc điện thoại thì rút tay ra lệnh cho Tuấn đứng lên.
"Thôi, mình về đi thày"
- "Ơ sao lại về?! Mới có 8h30 tối mà e" - Tuấn mở choàng mắt.
- "Em thấy người khó chịu"
- "Chắc do em uống hơi say đấy, hay là...mình đi đâu cho tỉnh rượu một lát nhé e"
- "Thế thì thôi, e muốn ngồi đây”
- “A gọi thêm bia vậy nhé”
- “Vâng, cũng được ạh, tuỳ tthày, em đi vào phòng WC một lát”
Trang thò tay lên bàn rút lấy 5-6 tờ giấy ăn liền một lúc. Nhà hàng dùng loại giấy rút lên từng tờ vì vậy nàng phải kéo giấy tới 5-6 lần..
“Lau bướm thôi mà, trong WC cũng có giấy mà”- Tuấn nghĩ thầm trong bụng.
Phòng ăn riêng nhưng phòng VS ở cái resòft này rõ là xa.
Trang đóng sầm cánh cửa phòng WC nữ, hơi men chếnh choáng khiến nàng hơi mệt và buồn bực khó chịu, đúng hơn là bứt rứt trong người.
Nàng phi vào WC và lấy 2 tờ giấy lau cái bồn cầu, tụt chiếc váy đỏ có ren xuống, và cả chiếc qυầи ɭóŧ ren màu đen luôn đoạn ngồi thụp xuống.
Nước từ trong tam giác bí ẩn đã chảy ra ướt sũng đáy qυầи ɭóŧ từ khi nào.
“Ôi, mình đang nghĩ gì đây, đầu óc thật là đen tối, chẳng lẽ mình lại không về đêm nay” - Trang nghĩ ngợi trong sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ và bứt rứt quay cuồng, du͙© vọиɠ và sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Tuấn, sự ngoan ngoãn và nâng niu của Tuấn đã khiến nàng như bị bỏ bùa mê. Vốn dĩ nàng đã có máu SM trong người, muốn điều khiển và sai bảo đàn ông, nàng không muốn phải phục tùng ai cả, ngược lại, bắt đàn ông phải răm rắp nghe theo và liếʍ chính chiếc lưỡi của họ vào nơi hạ thể của nàng một cách ngoan ngoãn mới là điều làm nàng thích thú.
Chính người yêu cũ trước nữa của nàng mới hiểu hết sức mạnh dâʍ ɖu͙© đó của nàng, còn người yêu hiện tại, anh ta thật luôn làm Trang thấy nhàm chán và thất vọng.
Chính vì vậy, bảo sao khi tên Tuấn, tên thày sàm sỡ đã bất chấp lòng tự trọng để mυ'ŧ ngón tay cho nàng và chui xuống bàn để hôn vào chân nàng, điều đó làm nàng thực sự bất ngờ và bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Tuy bị giật mình, nhưng càng nghĩ lại những hành động của hắn lại càng thấy đây là một kẻ có thể biến làm chiếc khăn giấy thay cho mấy tờ giấy ăn khô đét này được rồi.
Nghĩ tới đây mà nàng rùng cả mình, bủn rủn cả tay chân đầu óc, bím nàng 2 mép ướt sũng mạnh hơn, và nãy giờ nước tuôn xối xả thành từng giọt lách tách dưới bồn cầu. Muốn đi tè mà không sao rặn ra được, nước nhầy bên trong tuôn ra nhiều quá.
- “Tuấn kia, lát ngươi sẽ uống hết chỗ nướ© ŧıểυ này cho ta, khó chịu quá” - Trang nghĩ bụng vậy rồi lau sạch bướm bằng mấy tờ giấy rồi xả nước đi ra.
Nghĩ sao nàng lại quay trở lại bồn cầu và tè hết chỗ nước xuống bồn, nước tuôn xối xả từ 2 mép bướm, từ đâu chảy thẳng xuống.
“Hết giấy”
“Chả lẽ khỏi phải lau để chốc lão kia lau luôn bướm mh bằng lưỡi nhỉ” - Trang nghĩ bụng tinh nghịch. Nhưng thôi, nàng đánh liều cởi truồng lê theo cả chiếc váy và qυầи ɭóŧ sang phòng bên cạnh, cũng là WC nữ,
“Có giấy rồi, may quá ko có ai nhìn thấy, ah quên, tiếc quá ko có ai nhìn thấy”
Nàng lau bướm thật sạch, ít ra thì mấy khi bắt được kẻ nô ɭệ ngoan, ta cần giữ “khách” chứ bộ. Cứ để hắn liếʍ chỗ thơm tho đi đã.
Bỗng có điện thoại, mẹ Trang gọi.
“alo con nghe mẹ, con đang ở nhà con Hà, tối nay con về muộn mẹ khoá cửa ngủ trước đi mẹ nhé”.
Nàng dập máy và hơi tưng tửng, từ ngày đi làm, bố mẹ đã không quản gắt như xưa, giờ lâu lâu đi qua đêm còn được các cụ khuyến khích ý chứ.
Nàng kéo váy với qυầи ɭóŧ lên và đi vào, nước bím vẫn rỉ ra, và chiếc quần vẫn ngày càng ướt.
Nghĩ thế nào, nàng lấy vòi xịt ra phun 1 dòng ướt thêm một bên váy rồi đứng dậy đi ra. Lần này là mỉm cười thật, có trò vui rồi đây.
Mãi mười phút mới thấy Trang đi ra Tuấn mừng rỡ như bắt được vàng, cứ sợ nàng đổi ý đi về mất.
Căn phòng riêng tư mỗi 2 thày trò lại mở cửa. Ông Tuấn vẫn ngồi chờ mặt nghệt nghệt ngơ ngơ.
“Xin lỗi thày làm thày chờ lâu”
“Ko sao, em mang có 2-3 tờ giấy thôi mà lau kỹ thế” - Tuấn kích vài câu. Anh vẫn chưa nắm được Trang và chưa lấy gì làm chắc liệu có “nhích” được luôn tối nay hay không. Còn Trang thì đã trói con mồi trong lòng bàn tay mình.
“ Em không may lỡ tay làm ướt váy anh ạ, chắc uống hơi say rồi đấy ạ” - Nàng bắt đầu gọi ANH, khiến Tuấn mở cờ trong bụng nên lấn tới.
- “ Có cần anh hong cho khô không?!”
- “ Thày cứ đùa, hong váy kiểu gì. Em nói thật đấy, ướt cả vạt đàng sau đây này, đứa nào quên ko tắt vòi hoa sen làm em ướt hết rồi”
- “ Ướt thật á em? Ướt nhiều không đâu a xem nào”
- “Thày xem thế nào được”
- “Em xem đấy, ở đây đâu có ai, nãy giờ anh liếʍ chân em cũng để a liếʍ một lúc còn gì”
- “Nhưng em vừa cởi ra vắt cho nó khô được một ít rồi”
- “Đâu đưa thày xem nào” - Nói không chớp mắt Tuấn lại cúi xuống vị trí mà nãy hắn quỳ cả nửa giờ, giờ lại là để xem váy với quần người đẹp có ướt không.
- “ Đúng là ướt thật rồi Trang ạh, em làm thế nào mà ướt hết cả nửa người luôn rồi ấy” - Chiếc váy đỏ vốn che ngang đầu gối được vén lên và Tuấn đã thấy được “màu đen”, àh màu đen. Nó là màu đen, chiếc qυầи ɭóŧ mà nãy giờ hắn tha hồ tưởng tượng.
- “ Bia rót rồi thày không lên uống đi àh”
- “ Anh sợ em bị ướt khó chịu, hay em hong váy cho khô đi” - Tuấn lại kích, với hơi men trong người và dục tình mách bảo.
- “ Thày hâm àh, chả lẽ cởi truồng ở đây để phơi váy àh, em còn ướt cả chân đây này”
- “ Thì anh lại liếʍ chân cho em để khô là được chứ gì?!”
- “ Ối giời, thế làm sao mà em đủ tiền lương giả thày ạh”
- “ Thì thày liếʍ khô 1 chân thì em uống 1 cốc bia. Khô 2 chân thì em uống 2 cốc, khô nốt chỗ nào ướt nữa thì em uống 3 cốc” - Tuấn căng giọng làm liều.
- “ Thôi thày đi, thày ăn gì mà thích liếʍ lắm thế. Lưỡi thày làm khô chân em hay làm ướt chân em thêm hả. Nếu liếʍ 1 chân thì thày uống 1 cốc, liếʍ thêm thì uống 2 cốc. Mà ướt thêm chỗ nào nữa đồ da^ʍ dê.” Trang cũng không phải vừa và phá lên vừa cười vừa chỉ mặt thày cợt nhả.
“ Anh chui xuống uống ngay nhé” Trang lại ra lệnh.