Nàng đang cãi nhau với người yêu. Anh ta không nhiệt tình với nàng, trong mọi chuyện, nhất là trong chuyên đó lại càng không hợp, cãi nhau đã gần 1 tháng, và hôm nay anh ta lại gọi, và nàng đã không thèm nghe máy. Người Trang đang bứt rứt và bực bội, hôm nay vẫn là một ngày buồn. Nàng cũng muốn uống một chút, và sống buông thả một chút, dù sao thì cũng có mất gì đâu. Nàng đã định sẽ huỷ việc kết hôn mấy lần rồi, chỉ có cái là chưa có hứng thú để đi tìm một mối tình mới, và cũng chưa dứt khoát hẳn với người cũ mà thôi.
Trang nghiêm mặt khiến Tuấn có vẻ sợ và ngại.
- Tại sao anh ta lại thích liếʍ tay và liếʍ chân mình nhỉ, đàn ông ngộ thật. Quả thật là nhìn vẻ mặt ngố thộn của Tuấn lúc này thật là đáng yêu." (Trang nghĩ trong lòng như vậy). Nhưng nàng lại lớn tiếng:
- "Thày xin lỗi không được. Em muốn thày phải hối lỗi thực sự cơ." - Nàng dần lấy lại tự tin và tinh nghịch hơn một chút.
- "Em muốn anh phải làm sao?"
- "Thày phải bị phạt"
- "Phạt thế nào cơ?"
- " Thày phải uống 3 cốc rượu đầy." - Nàng đắc chí.
- "Ơ. Chuyện này. Thú thật là anh cũng không uống được"
- "Không uống cũng PHẢI uống" - nàng hắng giọng, Trang biết kiểu gì Tuấn cũng sẽ tuân theo thôi.
- "Thế vậy a uống 3 cốc thì e uống 1 cốc được không?, em đồng ý nhé?"
- "Được" - Nàng buột miệng - Ôi chết, uống 1 cốc đầy chắc mình say chết mất, một ly vừa rồi đã hơi chuyếnh choáng rồi, mà thôi kệ nó đi. Mấy khi chia tay người yêu.
Tuấn rót đầy 2 ly, và uống hết 1 ly. Anh lại rót ly thứ 2 và uống cạn. Ly thứ 3 bắt đầu.
Nào, em cầm cốc lên nhé.
Nàng tự dưng cầm ly và nốc cạn, muốn tới đâu thì tới, cho quên bớt cái sự đời. Nàng bắt đầu thấy bản thân hơi bất cần và có vẻ cảm xúc tăng hơi khó cưỡng, Trang không uống được rượu, và sự thật chỉ uống 1 ly là say xỉn và đỏ mặt. Nàng nốc ly thứ 2 trôi qua bụng xong thấy người nóng hẳn, dù là một ly rượu vang, nhưng nó đầy cả ly, và đã là ly thứ 2.
Nàng bắt đầu thấy nóng và rạo rực.
- " Em có uống được không thế?"
- " Em uống được, thày cứ rót đi"
Tuấn thấy mặt Trang đỏ lên trông rõ, nhìn nàng đỏ mặt trông càng xinh và gợi cảm hơn. Bộ váy trông càng hấp dẫn, nàng trông thở gấp hơn và khuôn ngực phập phồng.
Bỗng nàng cầm bàn tay của mình lên ngắm nghía. Nàng chợt nảy ra một ý tưởng. Một ý tưởng thú vị và hơi điên rồ.
Nàng hỏi khẽ: "Tại sao thày lại hôn lên ngón tay của em?"
Tuấn hơi bối rối và cũng hơi chuyến vì 3 ly rượu nốc cùng một lúc, là dân giảng dạy nên anh cũng không giỏi gì khoản bia rượu, người cũng hơi khó chịu.
- "Tại vì, vì... Em đẹp quá, a đã có cảm tình với em từ lâu, từ hồi mới gặp lần đầu cơ.."
- "Thế thì liên quan gì đến việc mυ'ŧ ngón tay chứ?"
- "Có chứ, với một người con gái đẹp như em, chỉ cần được chạm vào làn da của em anh đã thấy rạo rực rồi, huống chi là hôn lên đó"
- " Nó có vị gì vậy?" - Trang hỏi trống không!
- "Vị gì àh, vị của em. Của sự nõn nà."
- "Có gì mà anh thích vậy?"
- "Thứ anh thích là chiều và làm em được vui, bất kể là việc gì, a nghĩ nó là một sự thể hiện cảm tình, và massage nhẹ" - Tuấn thấy như được cởi mở hơn vì những câu hỏi hơi bất ngờ của Trang, không ngờ cô nàng lại đang mơn trớn ngược lại anh thì phải.
Tuấn hỏi ngược lại
- "Thế em không thích àh?"
- "Không, em bị giật mình"
- "A xin lỗi, chắc do anh không nói trước, có phải vậy không?"
Trang không nói gì. Nàng thấy ngộ ghê, bắt thóp được một ông thày đẹp trai này rồi. Nàng đang hơi khó chịu trong người, chắc do 2 ly rượu.
Tuấn mời nàng nâng ly, nàng không những không chối từ mà còn uống sạch. Một ngày đặc biệt thì cũng phá lệ đi, đừng làm như thường ngày nữa, mặc xác cuộc đời tới đâu thì tới. Dù sao, Trang cũng có cảm giác được an tâm khi đi với Tuấn, dù sao thì hai người cũng đã quen nhau khá lâu rồi, nàng không có cảm giác nguy hiểm, trái lại còn thấy an toàn, vì nàng đã biết Tuấn thích nàng từ lâu. Với phụ nữ thì chẳng khó gì để nhận ra một chàng trai đã si tình với mình, nhất là khi điều đó đã là nhiều năm nay, cả ở quá khứ và thực tại.
- "Anh có thể hôn lên bàn tay của em, một lần nữa được không?"
- " Trong bao lâu?"
- "1 phút nhé"
- " Em cho thày 10 phút thì thày sẽ làm gì với bàn tay của em?" Trang chợt nói giọng điệu lả lơi hơn. Tuấn thì chưa hiểu điều gì đang xảy ra.
Có vẻ như Trang đang là người làm chủ vấn đề, ngược lại tình thế thì phải.
- "Với 1 điều kiện" - Trang sẵng giọng, một giọng điệu của người ra lệnh.
- " Thày phải uống hết 1 ly đầy, và nhắm mắt khi hôn nó" - Nàng nói như ra lệnh thật sự
- "Ôi, anh được làm như vậy sao?"
Tuấn cầm ly lên, cạch một cái với Trang và uống cạn. Anh cảm thấy sự hấp dẫn bởi Trang càng ngày càng tăng, nàng không chỉ đẹp, mà còn hấp dẫn nữa. Hấp dẫn ở sự mạnh bạo nữa, thâm tâm thôi thúc anh phải làm theo mọi mệnh lệnh và yêu cầu của nàng, điều đó làm anh cảm thấy hứng thú.
Tuấn uống cạn, đặt ly xuống và khẽ kéo bàn dịch ra để anh cúi xuống, anh khẽ va cái vai vào bàn nghe cạnh một cái hơi nghiêng bàn. Theo phản xạ Trang hơi đứng dậy đỡ và lui cái ghế ngồi của nàng trở lại. Trang vẫn cầm ly trên tay phải, còn tay trái khẽ chạm vào bàn vì sợ mất thăng bằng.
Đôi chân trần lại hiện ra, trắng muốt và thẳng tắp. Nó kéo dài tới tận chiếc váy đỏ đi tận sâu vào bên trong và tối thui. Nơi đó có sự bí ẩn của những bí ẩn, sự hấp dẫn của những hấp dẫn, và sự cuốn hút tò mò. Nơi tạo hoá tạo ra một vưu vật khiến bao kẻ phải bị đắm chìm trong ảo vọng và ham muốn ngất ngây.
Tim Tuấn đập phừng phừng và độ nóng cũng phừng phừng, anh ngước mắt nhìn lên Trang, cái ngại ngùng thì cũng đã làm rồi, mấy cốc rượu thêm nữa cũng làm tăng sỹ khí làm liều, còn điều gì mà ngại nữa, anh liếc mắt qua để soi vào giữa hai chân nàng.
Không rõ nó là màu gì. Chiếc qυầи ɭóŧ của Trang, nhìn không rõ. Trang hơi khép hai đùi lại và lườm trước ánh mắt nhìn lộ liễu của Tuấn. Còn Tuấn như cảm thấy mở cờ trong bụng, có khác gì bật đèn xanh cho mình không?!
"Thày nhắm mắt lại đi, nhìn linh tinh gì thế?"
Tuấn nhắm mắt lại.
"Thày há miệng ra đi" - Trang ra lệnh giõng rạc.
Tuấn mở miệng ra từ từ mắt nhắm nghiền, chân anh đang quỳ phải mấy vỏ lạc vừa rớt xuống sàn đau điếng, mà giờ Tuấn biết gì là đau nữa, anh ta đang được "quỳ" dưới chân người thiếu nữ trong mơ của mình.
"Lè lưỡi ra chứ thày"
Tuấn lè lưỡi theo mệnh lệnh, chẳng biết trời chăng là gì.
Trang ngó quanh cầm đại cái mở nút chai nhét vào mồm Tuấn và ra lệnh tiếp tục trò vui, nàng dần thấy mình cũng sắp điên điên rồi.
" Cấm thày mở mắt, liếʍ đi nào, hãy liếʍ cho em xem lưỡi thày dài tới đâu"
" Tuấn liếʍ phải cái mở nút chai, đúng vào phần kim loại thấy lạnh toát và giật mình, đó không phải là tay nàng, ngón tay của người thiếu nữ, mà đó là cái quái gì vậy, như một cục sắt.
Trang rút tay lại và nói.
"Thày phải đoán ra đó là cái gì thì mới được liếʍ tay em"
Tuấn ngoan ngoãn như cún, và cảm giác khó tả trong người. Mình lại có ngày phải chịu cảnh nhục thế này sao. Mình đang làm cái gì đây? Muốn liếʍ tay một cô học trò, và cô ta bắt liếʍ cái gì thì mình cũng phải liếʍ sao.
"Anh không biết, cho anh liếʍ lại được không?" - Chữ "liếʍ" ngày càng được dùng như một từ ngữ gợϊ ɖụ© đầy nhạy cảm.
"KHÔNG" - "Nếu không đoán ra thì thày hãy uống tiếp đi, thày bị phạt". Trang cừoi khẽ và đưa ly rượu trên tay cho Tuấn. Nàng bỗng giật lại, và nói: "Àh từ từ đã"
Nàng tự dưng cầm ly nước lại và có cảm hứng hơn với trò đùa này. Trang ngậm một ít nước bọt và nhè vào ly rượu vang.
"Thày uống hết nhé"
Tuấn uống 100% và với vẻ hừng hực bốc lửa kí©ɧ ɖụ© này thì có đưa 10 cốc đầy chăng nữa thì Tuấn cũng uống hết cả thôi.
"Thày há miệng lè lưỡi ra"
Trang thấy Tuấn răm rắp nghe theo liền cho 2 ngòn tay út và ngón tay áp út vào miệng Tuấn, Anh mυ'ŧ chùn chụt và liếʍ xung quanh. Từ lâu, bản chất Tuấn đã muốn chiều chuộng con gái để họ thoả mãn, và việc đó làm anh thoả mãn bản thân và thấy sung sướиɠ, tất nhiên lúc này thằng nhóc chắc chắn đang chào cờ. Vì đó là sự bật đèn xanh của Trang, hứa hẹn tối hôm nay là một cuộc vui bất ngờ không báo trước đây.