Editor: Bắp
"Da^ʍ nữ." Tiêu Vu Uyên cầm đầu bút cắm vào tiểu huyệt, túm lấy đầu Trì Tố Tố hung hăng hôn môi...
"Ngô... Ngô..." Bầu ngực bị hắn nhào nắn thành đủ loại hình dạng, miệng cũng bị hắn hung hăng cắn, tiểu huyệt thì bị đầu bút lông cắm vào...
Trì Tố Tố híp mắt, khóe miệng đã bị hôn đến chết lặng... Không khí trong ngực từng chút từng chút bị rút đi...
"Hô... Hô..." Tiêu Vu Uyên thở hổn hển buông nàng ra, "Da^ʍ nữ thiếu thao..." Bế Trì Tố Tố đang thở dốc nằm lên trên giường...
"Quỳ xuống..." Vỗ vào mông nàng, rút bút lông sói ra ném sang một bên. Ôm mông nàng, ngón trỏ dính mật dịch bôi lên miệng cúc hoa...
Nàng cảm giác được có ngón tay đang làm càn tại lỗ hậu môn, nhịn không được vặn vẹo mông, "Chủ nhân... Không... Muốn... Không... Có thể..."
"Bang..." Bàn tay đánh xuống mông nàng, "Có thể, phải tin tưởng chủ nhân... Quỳ xuống... Trong chốc lát sẽ đỡ đau...." Cầm côn ŧᏂịŧ dùng sức đi vào trong cúc huyệt phía dưới...
Nếp uốn trong tiểu c̠úc̠ Ꮒσα bị côn ŧᏂịŧ ép căng ra, nếp uốn gắt gao vây lấy côn ŧᏂịŧ, "Ô... Đau... Chủ nhân... Đau..." Nàng vặn vẹo thân mình...
Tiêu Vu Uyên trấn an sờ mông nàng, "Ngoan... Bảo bối..." Côn ŧᏂịŧ bị gắt gao giữ lấy, vô cùng khó đi. Không chỉ có Trì Tố Tố đau, thực ra chính hắn cũng bị kẹp cho đau...
Ngón tay ở nơi giao hợp của hai người phát ra ánh sáng nhàn nhạt, Tiêu Vu Uyên nhìn bộ dáng của nàng, sau khi thấy nàng đã có thể thích ứng, hắn liền lấy tay túm eo nàng, hung hăng va chạm phía dưới...
"Ô..." Nàng còn chưa kịp nói gì thì đã bị đâm mạnh vào, chỉ có thể túm chặt lấy chăn, bất lực thừa nhận sự va chạm mạnh mẽ của hắn...
Dần dần Tiêu Vu Uyên chậm rãi giảm lực đạo, ánh sáng hợp lại trước mặt Tố Tố tạo thành một mặt gương, trong gương chính là hình ảnh nơi riêng tư của hai người đang giao hợp, Trì Tố Tố bất giác đỏ mặt...
"Da^ʍ nữ... Này không phải được rồi, còn đau sao? Nhìn xem chủ nhân thao cúc huyệt của ngươi đi!" Ôm mông nàng, nhẹ nhàng thọc vào rút ra. Nếp uốn bao vây lấy côn ŧᏂịŧ, tràng dịch chảy ra khiến cho hắn ra vào cũng dễ dàng hơn...
Trì Tố Tố xoay đầu nhìn Tiêu Vu Uyên, "Chủ nhân, có thể cởi bỏ dây thừng cho nô được không? Tay nô tê rồi."
Tiêu Vu Uyên túm lấy nữ hài bắt nàng ngồi quỳ trên giường, lưng dựa vào hắn. Tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ cắm vào càng sâu hơn, nữ hài kinh hô...
Hôn lên khuôn mặt nhỏ của nàng, Tiêu Vu Uyên nhanh chóng cởi dây thừng, "Bảo bối, nhìn xem bộ dáng mình hiện tại đi. Da^ʍ hay không da^ʍ?"
Trì Tố Tố bị hắn ôm, đỏ mặt gật gật đầu. Trong gương nửa người trên của nàng tất cả đều là vệt đỏ do dây thừng thít chặt mà ra, trên ngực thậm chí còn viết to hai chữ: "Da^ʍ nữ"
Phía đùi bên dưới cũng có vệt đỏ, hiện tại hai chân đang bị tách rộng ra quỳ trên giường đối diện với gương. Bên trong đùi viết cũng viết: "Bình nướ© ŧıểυ" Thậm chí còn vẽ thêm một mũi tên hướng lên tiểu huyệt.
Côn ŧᏂịŧ cắm vào trong tiểu c̠úc̠ Ꮒσα không ngừng ra vào. Sáp nến sau lưng rơi xuống chỗ hai người giao hợp, đỏ rực giống như dòng máu đang chảy...
Tiêu Vu Uyên bất mãn vì sự im lặng của Trì Tố Tố, hung hăng thúc mạnh, "Nói chuyện, không cần gật đầu, nếu không chủ nhân thao chết ngươi."
Trì Tố Tố bị đâm cho kinh hãi, "Ô... Ô... Chủ nhân... Nhẹ chút..." Đưa tay về phía sau túm lấy eo hắn. Lỗ hậu cũng bởi vì vậy mà co lại ép chặt côn ŧᏂịŧ, làm hắn thiếu chút nữa bắn ra.
"Bang..." Nam nhân bất mãn đánh vào ngực nàng khiến cho hai bên ngực đong đưa. Lúc này trên mặt nàng đã ngập tràn nước mắt, "Chủ nhân... Đừng..."
Hắn đem nàng đẩy ngã ở trên giường, bắt lấy eo xoay người nàng xuống. Côn ŧᏂịŧ cũng vì vậy mà xoay qua một vòng, nàng chịu không nổi hô đau, "Chủ nhân... Đau... Đau quá..."
"Không sao cả... Ngoan... Một lát liền hết đau." Tiêu Vu Uyên cúi người hôn lên môi nàng, túm chân Trì Tố Tố vắt lên vai hắn, tay bóp chặt eo nhỏ hung hăng dùng sức đâm vào...
"A...... A... A a... A... Chủ... Ngài... Nhẹ... Chút..." Trì Tố Tố cắn môi rêи ɾỉ. Côn ŧᏂịŧ luận động càng lúc càng nhanh, tràng dịch chảy ra cũng càng ngày càng nhiều, tiểu huyệt cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới chảy ra mật dịch...
"Chủ nhân... Tiểu... Tiểu... Huyệt... Ngứa... Ngứa..." Tiêu Vu Uyên bóp eo nàng hung hăng va chạm, "Lẳиɠ ɭơ, mới thao c̠úc̠ Ꮒσα mà tiểu huyệt đã liền phát da^ʍ, tự mình giải quyết đi." Hắn kéo tay Trì Tố Tố tự đặt lên tiểu huyệt mình, nàng đỏ mặt, thẹn thùng híp mắt, ngón tay cọ xát môi âʍ ɦộ để giải khát.
"Lấy tay còn lại tự xoa lấy ngực."
"Vâng... Chủ nhân." Tay còn lại tự động đưa lên ngực mà nắn.
"Nhéo đầṳ ѵú." Hắn túm eo nàng ra lệnh.
"Ô... Ô... Thật thoải mái..." Nàng tự bóp đầṳ ѵú mình.
"Dùng sức, bằng không lát nữa chủ nhân sẽ tự mình nhéo." Tiêu Vu Uyên nhìn nàng nhẹ nhàng véo, cảm thấy không hài lòng.
"Ngô... Vâng... Chủ nhân..." Trì Tố Tố tăng thêm lực đạo, nàng không muốn Tiêu Vu Uyên nhéo đâu! Nếu nàng nhéo thì cùng lắm nơi đó của nàng cũng chỉ to hơn hạt đậu một tẹo, nhưng Tiêu Vu Uyên mà nhéo chắc nơi đó trở thành quả anh đào to đùng mất...
Vừa đỏ vừa sưng, sao mà mặc được nội y kia chứ.
"A... A... A a... A... Thật sướиɠ..." Trì Tố Tố bị đâm cho sảng khoái, bóp đầṳ ѵú tay dần dần dừng ở chăn thượng, tiểu huyệt cắm ba ngón tay, mật dịch dính đầy toàn bộ bàn tay... Gắt gao cắn ngón tay, tiểu c̠úc̠ Ꮒσα cũng gắt gao cắn côn ŧᏂịŧ.
Tiêu Vu Uyên nhìn nữ hài liếc mắt một cái, biết nàng sắp cao trào, lấy ra ngón tay đang cắm trong tiểu huyệt của nàng, tăng thêm lực đạo...
"A ~~~~" Mật ngọt phun đầy lên bụng Tiêu Vu Uyên. Hắn cũng không thể nhịn được nữa, một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn sâu vào cúc hoa của nàng, kɧoáı ©ảʍ ập tới quá nhiều khiến Trì Tố Tố liền hôn mê bất tỉnh.
Tiêu Vu Uyên rút côn ŧᏂịŧ ra, nếp uốn bên trong lập tức khép lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ hoàn toàn bị bao vây ở bên trong, một giọt cũng không thấy chảy ra.
Lật lên một bên chăn chui vào, hắn ôm chặt nàng rồi nhắm mắt lại...
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~