Chương 25: Công bố kết quả
Phòng 405 cách một cánh cửa.
Độ nóng của chủ đề thảo luận trên diễn đàn trường học ngày càng bùng nổ, không dừng lại mà còn có thêm bài đăng mới, bài đăng mới này lại không xuất phát từ phòng kí túc xá 405, mà là từ sinh viên khác.
Tiêu đề: Đại diện sinh viên tốt nghiệp ưu tú khóa này xác nhận là Hoắc Ngữ Kha, mọi người có ý kiến gì không?
Người đăng bài: Như tiêu đề
Bình luận 1: Khà khà
Bình luận 2: Khà khà
Bình luận 3: Khà khà
Bình luận 4: Khà khà, trước tiên giữ nguyên đội hình sau đó phát biểu tiếp, tôi đã hỏi giáo viên của chúng tôi, giáo viên ấp a ấp úng, lại không chịu trả lời thẳng vấn đề, tôi thật không hiểu, Hoắc Ngữ Kha, người này cần đức không có đức, cần tài không có tài, không phải đại diện thì sao giáo viên phải giữ bí mật như thế?
Bình luận 5: Thành tích học tập những năm qua của Hoắc Ngữ Kha bị đào ra, đính kèm bức ảnh, bằng chứng rõ ràng [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]...
Bình luận 6: Phải trừng phạt công khai! Thành tích của Hoắc Ngữ Kha chỉ vừa khéo lọt vào top 10 của lớp, làm sao có thể xứng đáng với danh hiệu này? Hành vi mị dân.
Bình luận 7: Dù đặt Hoắc Ngữ Kha ở đây, nhưng tôi chỉ nhìn thấy Đường Nhược Dao, thành tích mù mắt, đây chính là học bá trong truyền thuyết đó...
Bình luận 8: Xin lỗi, ánh mắt đầu tiên của tôi cũng chỉ nhìn thấy Đường Nhược Dao, có khi nào hạng nhất không thuộc về cô ấy không? Hơn nữa phòng kí túc xá của cậu ấy cũng quá trâu bò đi, bốn người đều nằm trong top 5 [Ngẩn tò te.jpg]
Bình luận 9: Tôi nhớ cậu ấy quay phim từ hồi năm hai rồi mà, nào có thời gian học hành? Hơn nữa phim của cậu ấy còn giành giải Ảnh hậu! Siêu cấp vô địch thật?
Bình luận 10: Thế giới học bá không giống người thường chúng ta [Tang thương châm thuốc.jpg]
Bình luận 11: Văn Thù Nhàn cũng quay phim suốt, thành tích cũng luôn lọt top 3, tôi cảm thấy còn tốt hơn nhiều so với Hoắc Ngữ Kha giành giải Người mới xuất sắc nhất và thành tích chỉ vừa đạt hạng mười kia.
Bình luận 12: Năm nay "Đại Đường" của Phó Du Quân được phát sóng, tôi thật sự rất thích nhân vật Hy Phi cậu ấy diễn, sao lại có diễn viên vừa có thể diễn được đáng yêu lại vừa khí chất thế chứ, Phó Du Quân là cô gái bảo bối gì đây oa oa oa. Còn Hoắc Ngữ Kha diễn ra được tác phẩm đại diện gì không? Ai có ấn tượng không? [Dửng dưng.jpg]
Bình luận 13: Không
Bình luận 14: Không ai cảm thấy giải thưởng Người mới xuất sắc nhất Kim Quế của Hoắc Ngữ Kha không chân thực sao? Có chỗ bấu víu đúng không?
Bình luận 15: Các cậu không biết Người mới xuất sắc nhất có thể mua sao?
Bình luận 16: Wow, giống như vừa nghe được chuyện gì ghê gớm vậy, xếp hàng bán hạt dưa coca
Bình luận 17: Anh trai 15 xin dừng bước! Kể tỉ mỉ cho chúng tôi đi, không phải trong ngành, không quá hiểu biết nội tình
Bình luận 18: Chẳng trách tôi cứ cảm thấy diễn xuất của Hoắc Ngữ Kha rất lúng túng, hoàn toàn không thẩm được, không biết tại sao cô ta lại được bình chọn để đứng cùng sân khấu với các tiền bối
Bình luận 19: Tôi là bình luận 15, phổ cập một chút. Mọi người đều biết mấy năm nay cho dù là Tam Kim hay những giải thưởng khác, giá trị thực tế ngày càng giảm thấp, luôn bị nghi ngờ chất lượng. Nguyên do trong đó cũng quá dài, dây dưa quá nhiều thứ, tôi cũng không nói nữa, chỉ nói kết luận thôi. Ngoài Ảnh hậu, Ảnh đế của Tam Kim, những giải Nữ phụ, Nam phụ, đều bị tư bản can thiệp, nghệ sĩ kí hợp đồng với công ty đầu ngành nào đó (hi vọng bình luận sau đừng đi giải mã, suy đoán trong lòng là được rồi, bài viết này chỉ nói về Hoắc Ngữ Kha) có tỉ lệ giành giải cao hơn rất nhiều so với công ty khác, nếu cậu không ở công ty này, rất có khả năng ngay cả cơ hội được đề cử cũng không có. Người mới xuất sắc nhất càng không cần nói, hoàn toàn phụ thuộc vào tư bản, cơ bản là ai ra giá cao sẽ giành được, nhưng vì giá trị thực tế của giải thưởng này rất thấp, thật ra không có nhiều người muốn mua, nhưng cũng không cản trở kim chủ ra giá ngàn vàng để dỗ vui chim Hoàng Yến
Bình luận 20: Cẩn thận suy nghĩ, vòng giải trí hỗn loạn tới thế sao?
Bình luận 21: Ban đầu còn tốt, nhưng mấy năm gần đây càng ngày càng tệ, hi vọng các cơ quan ban ngành sớm chú trọng, thanh lọc tư bản, để nghệ thuật vẫn là nghệ thuật, nghiêm túc tổ chức lễ trao giải, đừng để những người nghiêm túc bước chân trên con đường nghệ thuật như chúng ta thất vọng
Bình luận 22: Đọc xong mà buồn quá, tôi cũng học chuyên ngành Biểu diễn, giáo viên của tôi lúc lên lớp cũng giảng tới vấn đề này
Bình luận 23: Giải Kim Môi ở bên bờ đối diện, nếu so sánh ra chịu rất ít sự can thiệp của công ty tư bản, năm đó Đường Nhược Dao giành được Người mới xuất sắc nhất Kim Môi, Hoắc Ngữ Kha giành được Người mới xuất sắc nhất Kim Quế [Đầu chó]
Bình luận 24: Cười chết mất, xem ra thành tích duy nhất Hoắc Ngữ Kha giành tới tay cũng là dùng nước lớn để đẩy thuyền
Bình luận 25: Tôi thấy đừng gọi là Người mới xuất sắc nhất nữa, gọi là Kẻ tệ hại nhất đi
Bình luận 26: Kẻ tệ hại, được đấy
...
Bình luận 99: Đừng lan truyền tin đồn nhảm, diễn xuất của Hoắc Ngữ Kha đã được công nhận, hội đồng bình chọn cũng không ngốc
Bình luận 100: Thủy quân của Hoắc Ngữ Kha mua đã tới rồi này [Trò hề]
...
Đề tài thảo luận càng ngày càng rực cháy ngút trời, phê bình kĩ năng diễn xuất của Hoắc Ngữ Kha không có chút giá trị. Thật ra sự việc phát triển tới bước này, những tiếng nghi vấn nổi lên đã nằm trong dự tính của Đường Nhược Dao. Dư luận quần chúng chính là như thế, vĩnh viễn đừng nên thử thách mặt tối của nhân tính, Hoắc Ngữ Kha đã gây đủ hận thù, không tránh được bị hắt nước bẩn, những việc cô ta đã làm, hay chưa làm, đều bị chụp mũ đã từng làm. Càng về sau, những người ra mặt vì chính nghĩa ngày càng ít, những người trong lòng mang theo ác ý nhưng giương cờ chính nghĩa ngày càng nhiều, nuôi tằm, lên men, cuối cùng lệch khỏi quỹ đạo ban đầu.
Không phải sự việc cấp bách, Đường Nhược Dao sẽ không dùng đến chiêu này.
Đường Nhược Dao ép xuống những mâu thuẫn và sự độc ác trong lòng, mười ngón tay đan nhau chống cằm, môi mỏng khẽ mím, quay đầu hỏi Phó Du Quân: "Sinh viên khoa khác đều đi tìm giáo viên để nghe ngóng sao?"
Phó Du Quân cúi đầu nhìn bảng biểu excel trên màn hình máy tính: "Chỉ có khoa Ca vũ không đi, khóa này bọn họ không giành được đến tay." Khóe môi cô nàng cong lên, cười nói, "Có lẽ toàn bộ giáo viên trong trường đều biết người được lựa chọn làm đại diện sinh viên tốt nghiệp khóa này là Hoắc Ngữ Kha rồi."
Thôi Giai Nhân thức đêm khiến vành mắt trở nên thâm đen, ngáp một cái nói: "Rốt cuộc khi nào mới công bố người được chọn đây? Tôi sắp không trụ được rồi."
"Có lẽ là hai ngày tới." Đường Nhược Dao xin lỗi nói, "Vất vả cho các cậu rồi, đợi sau khi kết thúc tôi mời mọi người đi ăn một bữa thịnh soạn."
"Một bữa thịnh soạn thì thôi." Văn Thù Nhàn đang bò ra bàn, vùi mặt vào cánh tay ngủ bù, nghe xong vành tai khẽ động, hụt hơi nói, "Có thể thưởng thức một màn thua cuộc của Hoắc Ngữ Kha, tôi còn vui hơn được ăn mười bữa thịnh soạn."
Phó Du Quân khuyên cô nàng: "Mệt thì lên giường ngủ đi."
Văn Thù Nhàn lắc đầu, ngáp liên tục: "Không ngủ, ngủ rồi một ngày của tôi cũng trôi mất."
Đường Nhược Dao nhìn màn hình, đột nhiên lên tiếng: "Ngủ đi, bây giờ cũng đã không cần tới chúng ta nữa rồi."
Văn Thù Nhàn kích động, quay mặt qua: "Vậy là xong việc rồi?"
Đường Nhược Dao cười nhạt một cái, nói: "Các cậu qua đây xem đi."
Ba người hỏa tốc quây lại.
Đột nhiên bài đăng xuất hiện một tin nhắn đáp lại: [Đều là bạn học cùng trường, đừng hợp sức công kích quá đáng như thế. Tôi đi hỏi giáo viên, giáo viên nói hiệu trưởng đã biết chuyện này, bảo tôi đợi tin tức, có lẽ không phải Hoắc Ngữ Kha đâu, trừ phi hiệu trưởng cũng bao che cho cậu ta]
Thôi Giai Nhân ngẩn ra, đầu lưỡi dựng đứng ba tấc, nói năng không mạch lạc: "Hiệu, hiệu, hiệu, hiệu trưởng?"
Văn Thù Nhàn không dám tin, dáng vẻ như lạc vào trong cảnh giới: "Chúng ta thật sự làm chuyện này náo loạn tới trước mặt hiệu trưởng rồi sao?" Đột nhiên cảm thấy đã làm ra một việc lớn là chuyện gì chứ?
Phó Du Quân thở phào một hơi, cười nói: "Tất cả tiến hành theo kế hoạch. Được rồi, mọi người đi ngủ đi, ngủ một bữa no say là có tin tốt."
Cho dù Đường Nhược Dao nắm chắc phần thắng, cũng chậm chạp không dám buông lỏng.
Phó Du Quân đè vai cô, nửa ra lệnh nửa cưỡng chế nói: "Cậu cũng đi nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay sắp mọc rễ trên ghế rồi, đừng để đến lúc đó lại sinh bệnh, không ai dìu cậu lên sân khấu đâu."
Đường Nhược Dao cố chấp không động đậy, lắc đầu: "Không sao, tôi đợi thêm hai ngày nữa." Chỉ đến ngày công bố danh sách chính thức, cô mới có thể yên tâm đi ngủ.
Phó Du Quân cũng không khuyên nữa, tự mình bò lên giường ngủ bù. Giường cô nàng đối diện với Đường Nhược Dao, từ trên giường có thể nhìn thấy bóng lưng thẳng tắp của Đường Nhược Dao. Trên mạng cơ bản đã trở nên yên tĩnh, cũng không nhấc lên được chuyện gì nữa, nhưng cô vẫn không nhịn được mà nhìn chăm chăm vào đó.
Chuyện gì đã biến cô đột nhiên trở thành một người khác?
Phó Du Quân lặng lẽ suy tư, rồi chìm vào giấc mộng.
...
"Nói đi."
Hiệu trưởng Tôn khoanh tay trước ngực, mặt không cảm xúc ngồi trên ghế trong văn phòng mình, ánh mắt nghiêm túc, khí thế dọa người.
Đứng bên trái bàn làm việc của ông là giáo viên chủ nhiệm thâm niên khoa Nhạc kịch, bên phải là người quản lí phòng Đào tạo, giáo viên khoa Nhạc kịch rũ mắt không nổi gợn sóng, toàn thân người quản lí phòng Đào tạo run lên, không nhịn được lau mồ hôi: "Hiệu trưởng, em..."
Hiệu trưởng Tôn không nghĩ chuyện nãy có thể xảy ra dưới mí mắt mình.
Công việc của hiệu trưởng Tôn hằng ngày bận rộn, ông quản lí cả một ngôi trường, ngoài bên trong còn có bên ngoài trường học, việc nhỏ như lựa chọn sinh viên đại diện như thế đương nhiên không cần đích thân ông hỏi han. Khoảng thời gian này ông bận giúp lãnh đạo phát triển công việc văn hóa, cách hai ba ngày lại họp hành, bận tới sứt đầu mẻ trán, ngay cả bài diễn văn cho lễ tốt nghiệp cũng phải dành thời gian trống để viết. Nào nghĩ tới vừa vào trường, cô giáo Triệu khoa Nhạc kịch đã đến trước mặt ông cáo trạng, khiến ông ngây người không biết chuyện gì.
Cái gì mà sinh viên đại diện? Cái gì mà mờ ám? Những chuyện này là sao?
Trải nghiệm cuộc sống của giáo viên phong phú hơn sinh viên rất nhiều, mấy ngày này những thành phần ưu tú từ các khoa đều đến hỏi chuyện mờ ám cùng quyết định nội bộ, các giáo viên lại truyền tai nhau, mà bọn họ quả thật cũng đã nhận được tin tức xác thật, Hoắc Ngữ Kha là quyết định nội bộ.
Một hòn đá khiến ngàn con sóng dâng trào.
Có giáo viên lựa chọn bo bo giữ mình, nhiều một chuyện chẳng thà ít một chuyện, những có giáo viên chính nghĩa nghiêm nghị, không lọt mắt những chuyện mờ ám trước mắt. Từ khi hiệu trưởng Tôn nhậm chức, luôn nổi tiếng vì công bằng nghiêm minh, tự do dân chủ, ngay cả những giáo viên dưới quyền cũng nghiêm túc chính trực hơn nhiều.
Cô giáo Triệu là người nghiêm túc không vừa mắt những chuyện gian dối, huống hồ Tôn Tiêu Tiêu khoa Nhạc kịch lại là học trò cưng của bà, vừa nghe quyết định nội bộ chọn Hoắc Ngữ Kha, tức tới xì khói đầu. Bà cảm thấy Tôn Tiêu Tiêu cũng không kém hơn Đường Nhược Dao, nhưng chọn Đường Nhược Dao, chí ít cũng khiến bà và Tôn Tiêu Tiêu nể phục. Hoắc Ngữ Kha là ai chứ? Nghĩ là bà không biết đối phương sau lưng che giấu chuyện dơ bẩn gì sao? Học sinh lúc nên học hành thì không chịu nghiêm túc, lại bước chân vào con đường không đứng đắn, cô ta làm chuyện hỗn loạn gì bên ngoài, thích ngủ với ai lên giường với ai, cũng không phải khoa bọn họ hay bà có thể quản lí được, chỉ nhắm một mắt mở một mắt cho qua, nhưng muốn so sánh với Tôn Tiêu Tiêu, cô ta xứng sao?
Hiệu trưởng Tôn nghe rõ ràng, sau khi xác nhận thành tích học tập và thành tích phim ảnh của Hoắc Ngữ Kha và Đường Nhược Dao, đột nhiên biến sắc. Trước tiên ông an ủi cảm xúc kích động như uống nhầm thuốc của cô giáo Triệu, gọi điện thoại cho người quản lí phòng Đào tạo phụ trách chuyện này đến văn phòng.
Người quản lí hận cô giáo Triệu tới nghiến răng, sắp công bố danh sách rồi, chẳng ngờ chuyện này lại lộ ra trước mặt hiệu trưởng, đây không phải rắp tâm muốn trị hắn sao? Ai biết hiệu trưởng công tư phân minh, nếu biết bản thân hắn làm việc vì lợi ích cá nhân, chắc chắn sẽ bắt hắn tự gánh chịu hậu quả.
Đầu óc quản lí chuyển biến nhanh, đối diện với ánh mắt chất vấn của hiệu trưởng, giả vờ trấn tĩnh, chính nghĩa hùng hồ nói: "Hiệu trưởng, đây chỉ là tin đồn bịa đặt. Vẫn là Đường Nhược Dao, thành tích và giải thưởng của em ấy sáng chói ai ai cũng nhìn thấy, sao đột nhiên lại xuất hiện một Hoắc Ngữ Kha chứ."
Hắn không ngốc, quản lí của cả Học viện Hí Kịch Thủ Đô, người khác cho hắn một chút lợi ích cũng không tính là gì. Tình thế nước sôi lửa bỏng, phải dẹp yên phẫn nộ của hiệu trưởng trước đã.
Hiệu trưởng Tôn như cười như không: "Thật sao? Chỉ là tin đồn?"
Trong lòng quản lí thoáng sửng sốt, lòng bàn tay toát mồ hôi hột, nhưng không dám lau đi, lúng túng cười nói: "Vâng ạ, tin đồn, tin đồn." Hắn thấp thoáng bày tỏ tâm tư, ý đồ nhằm đẩy họa cho người, "Chuyện này không có chứng cứ xác thực, hiệu trưởng, thầy không thể dễ dàng tin lời xằng bậy."
Cô giáo Triệu chế giễu nói: "Ý thầy là tôi bịa chuyện?"
Quản lí liếc mắt sang hiệu trưởng, hiệu trưởng làm biểu cảm suy nghĩ, đứng thẳng lưng lên, giả dối cười nói: "Tôi không nói cô Triệu, cô Triệu hà tất phải nhảy dựng lên."
Cô giáo Triệu: "Thầy..."
Hiệu tưởng Tôn gõ nắp bút lên bàn:"Được rồi, đừng cãi nhau. Chuyện này tôi tự biết suy xét." Ông gọi tên quản lí.
Quản lí: "Có."
Hiệu trưởng Tôn miết ấn đường, nói: "Nếu đã là tin đồn, vậy thầy công bố danh sách luôn đi, để mọi người biết là tin đồn nhảm, chuyện này ồn áo quá rồi." Quản lí đang định tươi cười mở lời, trên mặt hiệu trưởng Tôn lộ ra cảnh cáo, trầm ngâm nói, "Sắp đến lễ tốt nghiệp rồi, tôi không muốn nhìn thấy thêm sự cố gì nữa, nhớ rõ, tác phong trường chúng ta, kính đức luyện chí, nghiêm túc công bằng."
Ông nhấn mạnh từng chữ một.
Người quản lí im lặng, khẽ há miệng, đang định nói gì đó bao biện cho bản thân, cuối cùng chỉ gật gật đầu, chầm chậm ra khỏi văn phòng.
Hắn đứng trước cửa sờ lấy lưng, chiếc áo phông đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Hiệu trưởng Tôn vui vẻ hoà nhã nói với cô giáo Triệu: "Cô cũng về đi, nghỉ ngơi cho tốt."
Cô giáo Triệu nhìn ông một cái, cũng rời đi.
Hiệu trưởng Tôn ngồi một mình trong phòng làm việc, thở dài một tiếng. Không phải ông không biết cô giáo Triệu không hài lòng với cách xử lí nhẹ tay của ông, chỉ là lúc này ông bận tới mức không có thời gian giải quyết, việc này chỉ có thể giải quyết như vậy.
Hiệu trưởng Tôn nhấp chuột, màn hình máy tính trước mặt sáng lên, là diễn đàn trường học, trang chủ vẫn là đề tài thảo luận về Hoắc Ngữ Kha.
Ban nãy ông kiểm tra, biết được diễn đàn trường mấy ngày hôm nay rất náo loạn, mà sự việc sớm đã lên men từ trên diễn đàn, từ trên mạng đến ngoài đời, cùng nhau xúc tiến, cuối cùng... cuối cùng để giáo viên tới trước mặt ông cáo trạng, gϊếŧ người không thấy máu, lại khiến bản thân mình hoàn toàn sạch sẽ.
Một loạt những thao tác này, nắm rất chắc thời điểm, khiến cho da đầu ông tê dại, ông không tin đây là do tự phát. Con ngươi hiệu trưởng Tôn chuyển động, ông rất muốn biết đứng đằng sau chỉ đạo một màn này là con quỷ thông minh nào.
...
Phòng kí túc xá 405.
Màn hình điện thoại của bốn người đồng loạt sáng lên, tin tức đến từ nhóm chat của lớp họ.
[@Thông báo từ trường học gửi tới tất cả sinh viên, hôm nay danh sách đại diện sinh viên ưu tú được công bố trước thời hạn, đại diện sinh viên ưu tú tốt nghiệp khóa này là Đường Nhược Dao!]
Bốn người lập tức nhảy cẫng lên reo hò.
Văn Thù Nhàn đã được ngủ no say, tinh thần tăng cao gấp trăm lần, hưng phấn giơ tay đề nghị: "Để chúc mừng trận thắng lợi không dễ dàng này, chúng ta ra ngoài đánh chén một bữa thôi!"
Thôi Giai Nhân tán thành, hỏi: "Ăn gì đây? Tôi không muốn ăn lẩu đâu."
Mọi người mồm năm miệng mười thảo luận, chốc chốc nói vịt quay nhát nhát nói xiên nướng, đột nhiên Phó Du Quân cảm thấy có cái gì không đúng, hình như chỉ có âm thanh của ba người bọn họ.
Cô nàng nghiêng đầu nhìn, lập tức chặn lời của hai người bạn cùng phòng, đặt ngón trỏ lên môi, làm động tác "suỵt".
Đường Nhược Dao bò lên bàn, một bàn tay vẫn còn giữ chặt lấy chiếc di động đang sáng màn hình, từ mặt lên bờ vai, khóe miệng thấp thoáng ý cười, hô hấp đều đặn, không biết đã ngủ từ lúc nào.
+++++++++
Chương 26: Lễ tốt nghiệp