Nguyệt Lão

Chương 25

“Phải liều sao?”

Tôi sờ sợi dây tơ hồng, pháp bảo duy nhất của mình.

Pháp bảo rất yếu ớt, muốn buộc được hai mươi tên Thần Chết tuyệt đối quá mỏng manh, gặp phải lưỡi hái chém hồn, chỉ chuốc thêm sự nhạo báng.

Tôi quỳ trước miếu Thành Hoàng, đột nhiên nghĩ ra một cách.

“Được! Nếu như dây tơ hồng buộc không nổi Thần Chết, vậy thì tớ buộc cho Tiểu Mi!”

Lúc ấy lòng tin tôi tràn trề.

Đúng rồi! Nếu như dùng dây tơ hồng buộc cho Tiểu Mi cùng một người đàn ông khác, dùng thêm niệm lực nữa, sức mạnh của nhân duyên sẽ kết hợp hai người lại, mạnh đến nỗi Thần Chết cũng không cướp đi được!

Nhưng tôi nên vui mừng sao?

Tôi không có thời gian để suy nghĩ, càng không có thời gian để đau lòng.

Nếu cô ấy không thể ở cùng tôi, mà lại chết đi một cách kỳ quặc như vậy, tôi quyết không cho phép.

Cô ấy nên được hưởng thụ cuộc đời tươi đẹp, nên có được tình yêu trọn vẹn, nên để cho bố mẹ cô ấy được được yên lòng.

Cứ như vậy đi.



Cứ như vậy đi.

“Không được đâu.”

Tiểu Thư Màu Hồng nghe xong kế hoạch của tôi liền lắc đầu.

“Tớ biết muốn đánh lạc hướng Thần Chết sẽ vô cùng khó khăn, nhưng vẫn đáng để thử.”

Tôi chỉ có thể nói như vậy.

“Cho dù cậu buộc dây tơ hồng thành công, một nhát đao, nó vẫn sẽ đứt đi.”

Tiểu Thư Màu Hồng nói tiếp:

“Cho dù dây tơ hồng không đứt, Thần Chết theo lệnh vẫn có thể lấy mạng của Tiểu Mi, vậy nên niệm lực trên dây tơ hồng buộc Tiểu Mi cùng người đàn ông kia sẽ phải kết hợp theo cách thức của đám cưới ma, cậu biết không.”

Tôi không thể suy nghĩ, liền nói:

“Vậy tôi đến cầu Mạnh Bà, chuẩn bị để cướp Tiểu Mi!”

Tiểu Thư Màu Hồng hét lớn:

“Darlie! Cậu đừng có suy nghĩ vớ vẫn nữa! Trời trách phạt không hủy đi hồn phách của cậu đã là may mắn lắm rồi!”

Tôi gào lên:

“Trời trách phạt đáng ra nên nhằm vào tớ!”

Tiểu Thư Màu Hồng ôm tôi, khóc nói:

“Tớ không muốn cậu đi! Tớ chờ đợi cả một đời cũng không chờ được một người như cậu! Tớ không muốn cậu đi!”

Tôi nhìn Tiểu Thư Màu Hồng trong lòng, thở dài:

“Chỉ e là làm cậu thất vọng rồi, tớ phải đi đến Thành Hoàng cướp một cái lưỡi hái, liều mạng với bọn họ thôi.”

“Không cần.”

Dao Thái Rau cùng Vết Lốp Xe từ trên trời bay xuống.

“Các cậu đến giúp tớ sao?”

Tôi không thể tin nổi.

Đối thủ là nhóm Tử Thần đấy!

“Không dám, không dám.”

Dao Thái Rau xấu hổ nói:

“Chúng tớ chỉ có thể động viên tình thần thôi.”

“Hoặc là đưa ra ý kiến đáng tin.”

Vết Lốp Xe nói tiếp:

“Tiểu Mi trở thành truyền thuyết của Nguyệt Lão, chúng tôi cũng có tham dự vào đó.”

Dao Thái Rau nói:

“Vừa nãy chúng tớ nghe hai cậu nói chuyện, đại khái hiểu được tình hình, Vết Lốp Xe nhớ ra một truyền thuyết, có thể giúp được.”

Tiểu Thư Màu Hồng vội hỏi:

“Truyền thuyết gì?”

Vết Lốp Xe ngồi trên tảng đá lớn nói:

“Cậu biết về dây tơ hồng Thất Duyên không?”

Tiểu Thư Màu Hồng và tôi đều lắc đầu.

Vết Lốp Xe tiếp tục nói:

“Hiểu biết của các cậu còn quá nông cạn, chẳng trách chưa nghe về dây tơ hồng Thất Duyên. Truyền thuyết này là cấm mật trong giới Nguyệt Lão, có một số làm Nguyệt Lão nhiều năm cũng chưa chắc đã biết đến.”

Tiểu Thư Màu Hồng và tôi đồng thanh nói:

“Nói tiếp đi.”

Vết Lốp Xe bắt tréo chân rồi nói:

“Bí mật này bị cấm tiệt, là bởi vì dây tơ hồng Thất Duyên không phải do Đại Nguyệt Lão tạo ra, mà là Chức Nữ dùng máu cùng với nước mắt của mình dệt nên, uy lực về sức mạnh của nó chấn động cả giới Nguyệt Lão hàng nghìn năm, duyên phận bền vững không thể nào so sánh được, đến tuyệt tình đao cũng cắt không đứt, nếu cộng thêm niệm lực thì càng không thể tưởng! Chức Nữ mang sợi dây tơ hồng Thất Duyên này buộc lên chính mình cùng với Ngưu Lang, ngay đến Thiên binh, Thiên tướng cũng không thể chia lìa hai người đó, sau cùng hai người vẫn đầu thai làm đôi vợ chồng yêu thương nhau, nhân duyên kéo dài liên tục trong bảy đời bảy kiếp, vì thế người đời gọi là vợ chồng bảy kiếp.”

Tôi động tâm:

“Vậy sợi dây tơ hồng Thất Duyên đó ở đâu?”

Vết Lốp Xe nhún vai nói:

“Sợi dây tơ hồng Thất Duyên đó không phải do Nguyệt Lão buộc lên, cũng không phải do Nguyệt lão tạo ra, sức mạnh duyên phận lại kéo dài bảy kiếp, điều này vốn dĩ trái với nhận định về nguyên tắc tình yêu của Nguyệt Lão, vì thế Đại Nguyệt Lão phong kín bí mật này lại, hiện giờ ngoại trừ Đại Nguyệt Lão ra, không ai biết tung tích của dây tơ hồng Thất Duyên.”

Tiểu Thư Màu Hồng thắc mắc hỏi:

“Không phải Chức Nữ đã dùng sợi tơ hồng Thất Duyên buộc đi rồi sao? Làm sao còn có thể bị Địa Nguyệt Lão phong ấn chứ?”

Vết Lốp Xe nói:

“Dây tơ hồng Thất Duyên tổng cộng có ba sợi, một sợi đã dùng, một sợi Chức Nữ giao cho con trai cất giữ, một sợi khác giao cho con gái cất giữ, sau đó con trai Chức Nữ cùng với sợi dây đều mất tích, sợi dây còn lại của người con gái bị Đại Nguyệt Lão tịch thu vì sợ làm đảo loạn nhân duyên nhân gian.”

Tôi hiểu ra bèn nói:

“Được! Vậy tôi đi tìm Đại Nguyệt Lão lấy trộm sợi tơ hồng Thất Duyên ấy.”

Tiểu Thư Màu Hồng lắc đầu:

“Thời gian không kịp rồi, ngày mai là ngày thứ bảy, tớ đi lấy trộm dây tơ hồng Thất Duyên, cậu đi tìm người con trai tốt thích hợp với Tiểu Mi đi!”

Tôi không biết.

Do chính tôi đi tìm người yêu thích hợp cho Tiểu Mi sao… Có lẽ, tôi là lựa chọn kém nhất cho nhiệm vụ này.

“Từ nay về sau là do ai chăm sóc cô ấy, là ai sẽ cùng cô ấy trải qua bảy kiếp, cậu cần phải gánh vác trách nhiệm này, bởi vì cô ấy là người cậu yêu nhất.”

Tiểu Thư Màu Hồng cười khẽ:

“Còn về nhiệm vụ nhỏ nhặt lấy trộm dây tơ hồng Thất Duyên này, cứ giao cho tớ đi.”

Tôi thở dài:

“Tớ không biết quá nhiều điều, nhưng cũng không ngốc, tội lấy trộm dây tơ hồng Thất Duyên nhất định rất nặng, vì thế vẫn là để tớ đi đi. Còn về chân mệnh thiên tử của Tiểu Mi, thì giao cho cậu vậy, tớ không phải là sự lựa chọn tốt, càng không có cái sự bao dung ấy.”

Tiểu Thư Màu Hồng gật đầu, nắm tay tôi:

“Vậy thì cùng đi, chúng ta nhanh một chút, còn về đối tượng cho Tiểu Mi, thì giao cho Dao Thái Rau và Vết Lốp Xe cùng nhau làm!”

Dao Thái Rau kéo Vết Lốp Xe nói:

“OK! Vậy giao cho chúng tớ! Các cậu cần bao lâu?”

Lòng tôi không rõ:

“Có trời mới biết, chắc khoảng năm tiếng.”

Dao Thái Rau nói:

“Được! Năm tiếng sau gặp lại nhau ở đây! Tớ sẽ điều động thêm ít nhất năm mươi Nguyệt Lão nữa cùng nhau tìm những người đàn ông tốt!”

“Cám ơn cậu!”

Tôi cùng Tiểu Thư Màu Hồng lấy miếng pha lê, vạch mở đường âm dương.