Ta Thực Sự Không Phải Là Con Trai Của Khí Vận

Chương 55: Thẩm ca ca, Liên nhi đến tìm huynh!

Các người bịa đặt người ta như vậy, sau này người ta làm sao có thể lập gia đình?

May mà bản điện hạ thông minh, trước mặt mọi người chính thức bác bỏ tin đồn.

Nghĩ tới đây hắn buông Tiểu Linh Tiên ra: "Không cần cám ơn, đây là việc ta phải làm."

Tiểu Linh Tiên: "???"

Cho nên huynh danh chính ngôn thuận nói nhiều như vậy là muốn nói thay cho lão nương!

Huynh quả thực không có bất kỳ ý nghĩ không an phận nào với bản cô nương?

Ha!

Đúng là phải đặc biệt cám ơn huynh nha!

...

Cùng lúc đó ở Thái Bạch động thiên xa xôi.

Trong hoa viên có hoa thơm chim hót, một cô gái mặc váy màu trắng đang đứng tưới cây.

Cô gái này có diện mạo thanh thuần, gương mặt tròn tròn nhỏ nhắn làm người ta nhịn không được mà yêu thích.

Đặc biệt nhất là trên đỉnh đầu cô gái có một chùm tóc ngố ngây thơ.

Khi cô gái ngân nga hát ca thì chùm tóc ngây ngô kia lắc lư lắc lư.

"Ha ha ha, ha ha ha, hồ lô nhỏ ngươi mau nảy mầm nhanh nào."

"Nảy mầm và lớn lên sớm một chút, ta dẫn ngươi đi tìm ba ba."

"Hắt xì! Hắt xì! Hắt… xì!"

Cô gái bỗng nhiên liên tục nhảy mũi vài cái.

Chùm tóc ngố ngây thơ trên đầu cũng đột nhiên vươn thẳng lên cao.

"Thế nào đang yên đang làm lại đột nhiên nhảy mũi thế?"

"Lẽ nào Thẩm ca ca đang nghĩ đến ta? Ha ha nhất định là huynh ấy đang nghĩ đến ta!"

"Không đúng nha! Ta không bên cạnh Thẩm ca ca, lỡ đâu trên đường huynh ấy gặp phải nguy hiểm thì làm sao bây giờ?"

"Không được, không thể ở trong động thiên tiếp tục ngây ngốc nữa, ta muốn trốn ra khỏi nhà!"

"Lén lút chạy ra ngoài, sau đó dẫn Thẩm lang về động thiên cầu hôn."

"Chỉ cần tốc độ nhanh chóng thì phụ thân sẽ không phát hiện được!"

Nghĩ tới đây, cô gái không nhịn được khen thưởng cho sự thông minh của mình.

"Chẳng qua nếu như ta đi thì hồ lô làm sao bây giờ?"

Thất bảo tiên hồ lô vừa mọc lên từ trong đất làm khó cô gái.

Dù sao đây cũng là kết tinh tình yêu mà nàng ta và Thẩm ca ca đã giao ước!

Bây giờ nó mới mọc, nếu mặc kệ nó rồi lỡ như huynh ấy trở lại trách nàng ta không quan tâm hạt mầm thì sao?

"Nếu ta đem hồ lô đi cùng thì không phải được rồi sao!"

Nghĩ vậy, cô gái liếc mắt nhìn chậu kiếm lan chín lá mà phụ thân mình trồng.

Nàng ta nắm kiếm lan chín lá nhổ ra, sau đó ném xuống đất gần đó.

Tiếp theo, nàng ta cẩn thận dè dặt đào báu vật loại hồ tiên thứ bảy lên nhẹ nhàng cho vào bồn hoa.

Sau khi làm xong tất cả, cô gái chạy ra khỏi vườn hoa.

Thẩm ca ca, Liên nhi đến tìm huynh!!!

...

Bên kia.

Thẩm Thiên xin thề với tông môn của mình nên mọi người cuối cùng cũng tin hắn.

Dù sao trong giới tu tiên, việc lấy tông môn ra thề là chuyện vô cùng nghiêm túc.

Tiếng thảo luận bốn phía cũng giảm đi rất nhiều.

Nhưng bên tai Thẩm Thiên vang lên âm thanh hưng phấn khó kiềm chế được của Cửu nhi.

"Chủ nhân chủ nhân, ta cảm thấy oán khí cực kỳ nồng nặc."

"Oán khí đặc biệt duy nhất ở trên người Linh nhi cô nương."

"Thơm quá đi! Cửu nhi có thể hút một chút hay không?"

"Không thể!"

Thẩm Thiên vuốt xâu chuỗi: "Muốn dứt oán khí cần phải kiên trì, nghìn lần đừng bỏ dở giữa chừng."

Nghĩ đến đây, Thẩm Thiên lo lắng nhìn qua Tiểu Linh Tiên.

Trên người Tiểu Linh Tiên xuất hiện oán khí cũng không phải là lần đầu tiên.

Chẳng lẽ cái tên Hắc Huyết chân nhân kia thật sự để lại chiêu gì à?

Vấn đề là bản điện hạ cũng không tra ra đã xảy ra vấn đề gì nha!

Hừ, tên đạo sĩ tà giáo chết tiệt này!

...

"Hai khối linh khoáng thạch khác, chúng ta không cần."

Tiểu Linh Tiên chọn ba khối linh khoáng thạch, nhưng theo cơ duyên Tiểu Linh Tiên trong hình mà Thẩm Thiên nhìn thấy thì chỉ có miếng linh khoáng thạch hình dạng giống trái dưa leo định trước là cơ duyên của Tiểu Linh Tiên.

Thẩm Thiên cũng không nhìn thấy hai miếng linh khoáng thạch còn lại bên trong hình ảnh.

Vì thế nên hắn cũng không thể dự đoán được bên trong hai miếng linh khoáng thạch kia rốt cuộc có đồ vật hay không.

Lúc này năm người có duyên trong Thánh Linh Phường đã mở mỏ xong.

Thẩm Thiên nhìn qua 15 người có duyên còn lại, phát hiện có 4 tên có cơ duyên ở Thiên Linh Hiên.

Đúng là phải nói rằng không hổ là một trong những linh khoáng phường làm ăn tốt nhất ở Vạn Linh Viên.

Thẩm Thiên dẫn theo người có duyên ùn ùn đi về phía Thiên Linh Hiên.

Chẳng qua Thẩm Thiên không nghĩ đến mình còn chưa tới cửa Thiên Linh Hiên thì đã thấy Tống chưởng quầy đang mặc áo cưới màu đỏ đậm đứng trước cửa.

Ở hai bên cửa hàng dựng thẳng bảng biểu ngữ màu đỏ chót: Người có duyên không lấy một đồng, người không có duyên tiền triệu cũng không bán.

Mà phía dưới bảng hiệu Thiên Linh Hiên cũng treo một biểu ngữ lớn màu đỏ.

"Chào mừng tiên sư Thẩm Ngạo Thiên đến cửa tiệm tìm linh đoạn khoáng!"

Tống chưởng quầy luôn đứng cung kính ở cửa chính vừa nhìn thấy Thẩm Thiên thì ánh mắt phát sáng.

Ông ta chạy chậm đến trước mặt Thẩm Thiên, khom lưng lộ vẻ tôn kính.

"Tiên sư cuối cùng cũng đến, lão hủ nhớ ngài chết đi được!"

Dọa cho Thẩm Thiên sợ ngây người.

Tống chưởng quầy này cũng quá thần kỳ rồi đi.

Ông ta có thể đoán được bần đạo sẽ tới tiệm của ông ta tìm linh đoạn khoáng ư?

Còn đánh trống khua chiêng hoan nghênh bằng hai câu đối lớn nữa!

Thẩm Thiên không khỏi nhìn Tống chưởng quầy mấy lần.

Lúc Thẩm Thiên đi đến các linh khoáng phường trước, khuôn mặt của các chưởng quầy cũng không được tốt lắm.

Tuy sau mỗi lần Thẩm Thiên thay người tìm được linh khoáng thạch cũng đều mở trong linh thạch phường.

Chưởng quầy cũng có thể từ đó nhận 10% lợi nhuận tiền hoa hồng.

Nhưng tính cách con người về cơ bản vẫn tương đối phức tạp.

Cho dù biết rõ những thứ linh khoáng này cuối cùng cũng phải bán.

Không bán cho người có duyên của Thẩm Thiên cũng phải bán cho người khác.

Nhưng nếu thấy một khối linh khoáng thạch gây bùng nổ lớn thì trong lòng chưởng quầy vẫn không thấy thoãi mái.

Bởi vì họ sẽ nghĩ, vì sao linh khoáng ở trước mặt lâu như vậy, bản thân không cắn răng mở một khối linh khoáng thạch ra!

Nếu tự mình mở chẳng phải là giàu to rồi sao?

Đây là mặt tối của con người!

EQ của Thẩm Thiên rất cao.

Nên hắn hiểu khá rõ về phương diện này.

...

Điều làm hắn thấy kỳ lạ là Tống chưởng quầy không giống như vậy!

Lần trước rõ ràng hắn đánh con trai của Tống chưởng quầy một trận gãy cả răng.

Theo đạo lý, Tống chưởng quầy phải cực kỳ phẫn nộ, nghĩ biện pháp sỉ nhục hắn mới đúng chứ!

Chẳng lẽ vì thuật dịch dung của bản điện hạ quá tốt nên Tống chưởng quầy thấy bản điện hạ liền tăng thiện cảm?

Thẩm Thiên suy nghĩ kỳ lạ trong lòng, đi đến Thiên Linh Hiên.

Mà Tống chưởng quầy cung kính đi theo sau lưng, không dám vô lễ chút nào.

Suy nghĩ của ông ta rất đơn giản, tiên sư đại nhân là người mà Liên nhi tiên tử yêu thích!

Con trai ngốc nhà mình chọc giận tiên sư, bị tiên sư đại nhân hung hăng đánh một trận.

Đó là đáng đời con trai ngốc nhà mình, tiên sư dạy bảo vậy là nhẹ rồi đấy!

Gặp phải nhân vật lớn có tính tình không tốt, cho dù làm thịt tiểu tử này cũng bình thường!

Tống chưởng quầy từng lấy ra nhẫn Càn Khôn, hy vọng lấy lòng tiên sư.

Chẳng qua xem ra hiện tại sự tức giận của tiên sư vẫn chưa hoàn toàn tan biến.

Vậy làm sao đây?

Đương nhiên phải tiếp tục đi theo tiên sư, dụ dỗ tiên sư, nịnh nọt tiên sư nha!

...