Ông ta tiến tới trước mặt Thẩm Thiên và Tiểu Linh Tiên cười nói: "Chúc mừng tiên sư đã mở ra được thứ tốt."
"Cái trâm đỏ này đúng là không tệ, bổn tiệm sẽ thu mua với giá 50.000 viên linh thạch."
"Không biết tiên sư và vị tiểu huynh đệ này thấy thế nào?"
Ánh mắt Tiểu Linh Tiên tỏ vẻ không muốn, dù sao con gái ai cũng thích đồ trang sức.
Nhất là loại hình dáng nhìn qua đã thích còn là đồ trang sức pháp khí cực phẩm.
Trong giới tu tiên, loại pháp khí trang sức tinh xảo thế này cần luyện chế rất khó khăn nên đặc biệt hiếm có.
Tiểu Linh Tiên bất đắc dĩ nói: "Ta nghĩ mình nên giữ lại, nhưng mà trên người ta không có nhiều linh thạch như vậy."
Nghe Tiểu Linh Tiên nói, Lưu chưởng quầy vẻ mặt tươi cười càng đậm.
Bán đi, bán đi!
Không phải là thiếu linh thạch sao?
Bán thì có tiền đó!
...
Trong lúc Lưu chưởng quầy đợi mòn con mắt thì một túi tiền được đặt trước mặt ông ta.
Thẩm Thiên cười nói: "Ở đây có 5 viên Linh Tinh, giá trị gần 5000 viên linh thạch, trâm đỏ này chúng ta không bán."
Lưu chưởng quầy: "???"
Vì sao không bán?
Lưu chưởng quầy cảm giác muốn khóc, không phải ngươi muốn bán giá 35.000 nghìn sao?
Lão hủ ra giá 50.000 viên linh thạch sao ngươi lại không bán!
Nếu ngươi không bán cũng phải trả 10% tiền công mở khoáng cho ta thì mới xem như tính toán xong chứ!
5000 viên linh thạch? Trâm đỏ này trị giá ít nhất 200.000 viên linh thạch.
Vậy 10% cũng ít nhất là 20.000 viên linh thạch nha!
...
Trong lòng Lưu chưởng quầy đau đớn.
Nhưng ông ta không thể nói cho người khác biết.
Bởi vì có một quy định không được phạm phải trong giới khai khoáng đó là: Chưởng quầy chỉ có thể ra giá một lần trong cửa tiệm.
Nếu như khách hàng thấy giá cả hợp lý thì có thể bán món hàng đó lại cho chưởng quầy.
Nếu cảm thấy giá cả không được liền dựa theo giá cả chưởng quầy ra chi trả 10% công khai khoáng, sau đó có thể mang hàng đi.
Tuyệt đối không cho phép chưởng quầy khi đang thu mua định giá cực thấp, nếu khách không muốn bán ra, chuẩn bị giao nộp 10% chi phí mở mỏ thì lại tăng giá lên đáng kể.
Hành vi đó là loại lừa gạt khách hàng nghiêm trọng.
Một khi bị phát hiện sẽ phải chịu chèn ép của tất cả người cùng nghề xung quanh.
Danh tiếng của cửa hàng cũng sẽ phải chịu đả kích trí mạng.
Bởi vậy, cho dù Lưu chưởng quầy biết cái trâm đỏ có giá khoảng 200.000 viên linh thạch.
Ông ta cũng không thể tranh cãi được.
Chỉ có thể chấp nhận việc Thẩm Thiên trả 5000 viên linh thạch lấy trâm đỏ đó đi.
Giờ phút này Lưu chưởng quầy đau lòng đến phát khóc.
...
Bên kia Tiểu Linh Tiên cũng rất cảm động.
"Thẩm ca ca, huynh làm vậy là?"
Nhìn Thẩm Thiên đưa Linh Tinh cho Lưu chưởng quầy, lấy trâm Hoàng Vũ ra rồi đưa tới trước mặt mình, khuôn mặt của Tiểu Linh Tiên đỏ bừng cả lên.
Thẩm ca ca làm gì đây, lẽ nào huynh ấy muốn tặng trâm Hoàng Vũ cho ta sao?
Quả nhiên trong lòng Thẩm ca ca vẫn có cảm giác đối với Linh nhi.
Không biết huynh ấy có thể cài lên giúp mình được không?
Sự vui vẻ mới dâng lên trong lòng Tiểu Linh Tiên thì đột nhiên nàng lại nghe Thẩm Thiên cười nói: "Ha ha, nha đầu ngốc, hình như muội thích cái trâm đỏ này lắm đúng không."
"Để ta trả giúp muội trước, chờ muội kiếm được 5000 linh thạch thì hãy đưa lại ta. Dù sao ta cũng không thiếu linh thạch, muội không cần khách khí với ta."
"Thế nào? Bất ngờ không? Ngạc nhiên không?"
Tiểu Linh Tiên: "????"
Thấy Thẩm Thiên lấy trâm Hoàng Vũ đưa lại cho Tiểu Linh Tiên, sắc mặt của quần chúng ăn dưa đông đúc xung quanh trở nên kỳ lạ không gì sánh được.
Dù sao hiện tại Tiểu Linh Tiên đang dịch dung thành dáng vẻ đàn ông.
Tiên sư lại có thể… có thể tặng trâm cho đàn ông?
Mà người đàn ông đó còn nhìn tiên sư bằng ánh mắt đầy tình ý!
Ha, chẳng lẽ…
Một ý nghĩ hết sức kích động không hẹn mà cùng dâng lên trong đầu của mọi người.
Trong Thánh Linh Phường vang lên tiếng tan nát cõi lòng, ình ình ình nối tiếp nhau.
"Không được, tiên sư ca ca không thể làm vậy nha!"
"Tiên sư ca ca, ta đây yêu huynh thế mà tại sao huynh lại đi thích hắn ta!"
"Chuyện tình giữa hai người sẽ không được bất kỳ ai chúc phúc, các người không phải tình yêu thực sự của nhau đâu!"
"Cút ngay đi tên biếи ŧɦái thối tha, cách xa tiên sư ca ca của ta một chút, không cho phép ngươi bẻ cong huynh ấy!"
...
Đông đảo người hâm mộ nữ phía sau kêu thét thảm thiết đến khàn cả giọng.
Khóe miệng Thẩm Thiên hơi giật giật.
Ai yêu đàn ông vậy?
Bản điện hạ là thẳng đến không thể bẻ cong đó!
Còn ánh mắt Tần Cao này nữa, trông thế nào cũng thấy không đúng vậy!
Theo bản điện hạ rất nhiều ngày, ngươi còn không hiểu rõ xu hướng giới tính của ta có bình thường hay không sao?
Thẩm Thiên cảm giác tim mình mệt mỏi quá đi!
"Yên lặng hết cho ta!"
Thẩm Thiên hét lớn một tiếng, bá đạo ôm Tiểu Linh Tiên vào lòng.
Tiếp theo, hắn cởi dây buộc tóc của Tiểu Linh Tiên ra.
Mái tóc đen mượt liền từ từ rơi xuống.
Giờ khắc này thuật dịch dung của Tiểu Linh Tiên bị phá bỏ.
Mọi người trong Thánh Linh Phường đều nhận ra thân phận thật của nàng.
"Thế nào lại là Tiểu Linh Tiên nữ giả nam vậy!"
"Quá thần kỳ, nếu nàng không cởi tóc ra ta cũng không nhận ra được."
"Tiểu Linh Tiên lại có thể nữ giả nam đi theo bên người tiên sư, quan hệ bọn họ thật sự như thế nào?"
"Này này này, các ngươi chưa nghe qua chuyện mấy ngày trước của Tiểu Linh Tiên với tiên sư sao?"
"Ta nghe cậu em vợ của cô nhà hàng xóm nói hai người bọn họ có chuyện nha."
...
Trong lúc nhất thời, bầu không khí đồn đại rôm rả bao phủ toàn bộ Thánh Linh Phường.
Tiểu Linh Tiên cảm nhận được ánh mắt mọi người từ bốn phía bắn thẳng đến, có hâm mộ, có đố kị và có cả nghi vấn nữa.
Tiểu Linh Tiên hiện tại không thấy áp lực, nàng chỉ thấy hạnh phúc ngập tràn.
Thẩm ca ca thản nhiên ôm người ta vào lòng còn để người ta lộ mặt trước tất cả mọi người.
Chẳng lẽ Thẩm ca ca không muốn tiếp tục che che giấu giấu mà muốn lộ tình cảm của chúng ta ra ánh sáng?
Vừa nghĩ như vậy, Tiểu Linh Tiên thật đúng là hơi bất ngờ, làm người ta không kịp đề phòng nha!
Sau khi Thẩm Thiên cởi dây cột tóc ra thì bình tĩnh nhìn mọi người.
Hắn nghiêm túc nói: "Đầu tiên, xu hướng giới tính của bần đạo hoàn toàn bình thường."
"Thứ hai, vị này bên người bần đạo không phải là đàn ông, mà là Tiểu Linh Tiên mà tất cả mọi người đều biết."
Tới rồi tới rồi!
Kế tiếp trước mặt mọi người bá đạo thổ lộ với ta đi!
Tiểu Linh Tiên cảm giác nhịp tim mình trước nay chưa bao giờ nhanh và gấp như ngay lúc này.
...
Cuối cùng, Thẩm Thiên lại lên tiếng.
"Thứ ba, quan hệ của bần đạo và Linh nhi cô nương thuần khiết, đối với Linh nhi cô nương tuyệt đối không có bất kỳ suy nghĩ không an phận nào."
"Điểm này bận đạo nguyện ý thề với sư môn!"
"Xin mọi người đừng đồn bậy hay bịa đặt nữa."
Có khí phách nói xong ba câu này, Thẩm Thiên cảm giác cả người thoải mái dể chịu hẳn.
Thật là, tại sao trong giới tu tiên lại có nhiều quần chúng lắm chuyện như vậy?
Linh Nhi cô nương người ta là khuê nữ nhà lành đó!