Sự Ra Đời Của Quỷ Kiếm

Chương 21: Ma thú vị tha

"Chúng ta phải làm gì, đội trưởng?"

Mason trở lại thực tại và quan sát xung quanh.

Những con nhện có vẻ hài lòng với thành quả chúng đã gặt hái được và rút lui từ từ, mang trên lưng khoảng bốn mươi xác chết.

Đôi mắt của Mason trở nên kiên định khi ông ra lệnh.

"Chúng ta ngăn chặn càng nhiều càng tốt. Ta không biết tại sao chúng lại tích trữ thức ăn, nhưng chúng ta không thể để nhiều con chạy trốn thế này. Luke, cậu sẽ theo dõi những con trốn thoát và tìm xem ổ của chúng ở đâu. Chúc may mắn."

Đội trưởng không chờ đợi thêm nữa và đi theo những con ma thú, những người khác theo sau ông ấy.

Cả nhóm tập trung vào những con nhện bận rộn với việc vận chuyển vì chúng không thể phản công, với trí thông minh kém, chúng đã không bố trí đội hình phòng thủ nào xung quanh.

Noah sử dụng tốc độ của mình để chặn chúng và giáng một đòn vào đầu chúng, đó là phương pháp tốt nhất của anh ấy để giải thoát "Hơi thở" đánh vào bộ xương cứng rắn của chúng và kết liễu chúng bằng một đòn. Trong khi đó, anh ấy sử dụng năng lượng tinh thần của mình để quan sát các phương pháp chiến đấu của những người lính canh khác.

Mason sử dụng chiếc rìu lớn của mình để giáng những cú đánh tàn khốc, không quan tâm đến việc đánh trúng những xác chết trên lưng những con nhện.

Ông ấy vung vũ khí của mình với sự khéo léo và tuyệt vời khi tạo ra khu vực hủy diệt cá nhân xung quanh mình ở giữa đám quái thú đang rút lui.

Noah không thể không nghĩ rằng nếu bị một cây rìu đó va vào, anh sẽ chết ngay tại chỗ.

Eddy và Rob gặp nhiều khó khăn hơn.

Võ thuật của họ là kiếm Balvan, hạng 1, nên tác dụng của nó bị hạn chế đối với ma thú hạng hai chuyên phòng thủ.

Sau khi nhận ra rằng mình chỉ đang lãng phí năng lượng, họ dùng kiếm để làm chậm càng nhiều nhện càng tốt, chờ một số đồng đội kết liễu chúng.

Thỉnh thoảng, một âm thanh sắc nhọn phát ra, và một con nhện sẽ chết trên mặt đất với một mũi tên sắt đâm sâu vào đầu. Luke đang giúp đỡ họ từ một khoảng cách xa nào đó, trong khi anh ta đang theo dấu những con nhện về tổ.

Balor vẫn ổn. Các đòn đánh của ông ta không chính xác cao nhưng có động lực rất lớn, với trọng lượng cơ thể của ông ta cộng thêm một chiếc búa lớn, mỗi cú đánh xuống sẽ gϊếŧ hoặc làm bị thương nặng một con nhện.

Cuộc tàn sát tiếp tục trong hai mươi phút, chỉ một phần nhỏ của nhóm ma thú chạy thoát được.

Hơn ba mươi xác nhện nằm rải rác trên mặt đất nhuộm đầy máu xanh.

Xác chết của dân làng bị nghiền nát hoặc bị cắt xẻ nặng nề sau trận chiến.

"Haha! Cơ thể của những con nhện thực sự rất hữu dụng cho việc chế tạo vũ khí ma thuật, khi đội quân vòng trong đến thu dọn, chúng ta sẽ được thưởng rất nhiều."

Balor vui mừng thốt lên, Eddy và Rob cũng làm theo, mỉm cười rạng rỡ.

Chỉ có Mason và Noah đang cau mày trầm tư.

"Những con ma thú này không phản ứng lại với sự hiện diện của chúng ta, chúng chỉ lo lắng về việc rút lui với những người dân làng đã chết, có gì đó không ổn."

Anh nhìn về hướng Mason và thấy rằng ông ấy có lẽ cũng đang nghĩ về điều tương tự.

Ông ấy ngước mắt lên khỏi mặt đất và lắc đầu nhìn Noah, với kinh nghiệm của mình đều không tìm ra câu trả lời cho hành vi kỳ lạ của loài nhện.

"Chúng ta sẽ biết nhiều hơn một khi Luke trở lại, chúng ta hãy nghỉ ngơi tại làng, bây giờ, có lẽ những câu chuyện của dân làng có thể làm sáng tỏ điều chúng ta thắc mắc."

Noah gật đầu trong khi ba người đàn ông khác có vẻ bối rối trước lời nói của đội trưởng nhưng dù sao vẫn chọn làm theo lệnh của ông ấy.

Họ cần thức ăn và nghỉ ngơi sau trận chiến này, nhiệm vụ còn lâu mới kết thúc.

Trở lại làng, Mason hỏi những mọi người xung quanh, nhưng cuối cùng, ông không thấy có gì hữu ích.

Ông ta tiết lộ những gì mình đã học được cho bốn người khác trong khi họ đang ăn súp làm từ thức ăn thừa trong làng.

"Các cuộc tấn công bắt đầu khoảng một tuần trước. Ban đầu, nhện đã gϊếŧ gia súc trong làng và mang về tổ của chúng. Khi gϊếŧ hết gia súc, chúng nhắm vào con người với cùng một công thức: gϊếŧ và mang về. Tình hình ngày càng căng thẳng cho đến cuộc xâm lược ngày hôm nay. Theo mô tả của những người lớn tuổi trong làng, đây là số lớn nhất trong các cuộc tấn công của chúng, vì vậy chúng ta có thể cho rằng chúng đang cố gắng gia tăng số lượng nhóm của mình."

Noah cau mày.

"Điều này không có ý nghĩa gì, chúng hoạt động không có sự chần chừ gì, chúng còn không bảo vệ mình."

"Tuy nhiên, chúng ta đã gϊếŧ khá nhiều trong số chúng, ta nghĩ rằng số lượng của chúng trong tổ không quá sáu mươi."

Rob tranh cãi, cố gắng vực dậy tinh thần của cả nhóm.

Cánh cửa ngôi nhà họ ở mở ra khi Luke trở về. Anh bình tĩnh ngồi ở phía đối diện của Mason và uống một ngụm súp của Eddy.

"Lối vào của tổ nằm cách đó vài giờ đi về phía Đông. Đó là một hang động dưới lòng đất được hình thành tự nhiên. Ta đã theo lũ nhện vào bên trong một chút, nhưng phải rút ra vì sợ bị bao vây."

Mason gật đầu và hỏi.

Cậu nghĩ sao về chuyện hôm nay.

Luke nhấp một ngụm khác từ bát của Eddy.

"Thật kỳ lạ, ta có thể nói rằng chúng đang tích trữ thức ăn, nhưng có rất nhiều xác nhện bên trong hang động. Giống như chúng đang trải qua một cuộc sinh sản cưỡng bức chỉ để ăn thịt con mình."

Rob kinh tởm, nghĩ về điều này và lớn tiếng chửi.

"Ma thú, cho dù là huyền khí, cuối cùng vẫn là ma thú."

Giờ Noah càng bối rối hơn, hành vi của chúng chẳng có ý nghĩa gì.

Nếu chúng cần thức ăn để sinh sản, tại sao chúng lại ăn thịt con của mình?

Chuyện gì đang diễn ra với những con ma thú đó.

Mason xem xét lại thông tin mình có và lên kế hoạch.

"Chúng ta đi lấy một ít củi vào tối nay và làm một cái lều trước lối vào của chúng. Sáng mai, chúng ta sẽ vào bên trong tổ để xem xét và dọn sạch hang động. Nếu chúng ta cắt giảm lượng thức ăn của chúng và gϊếŧ từng ít một, chúng ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách an toàn. Hãy sẵn sàng, chúng ta sẽ khởi hành sau một giờ nữa."

Không ai phản đối, họ đã chuẩn bị sẵn sàng, đến nửa đêm, họ đã đốt lửa cách lối vào của tổ nhện năm mươi mét.

Họ thay nhau canh gác đêm.

Khi đến lượt Noah, anh không thể kìm nén cảm giác nguy hiểm mờ nhạt mà hang động mang lại cho anh.

Cho dù anh ấy có xem đi xem lại thông tin của mình thu nhận được như thế nào đi nữa, anh vẫn thấy mình đang thiếu một cái gì đó.

"Ma thú vị tha, tích lũy lương thực liên tục, ăn thịt đồng loại. Điều gì đang xảy ra?"

Không có gì có thể liên kết những thông tin đó lại.

Anh trấn tĩnh lại và sắp xếp lai tâm trí, anh đã sẵn sàng cho trận chiến ngày mai.