Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang

Chương 13: Bạch nguyệt quang của Tổng giám đốc 13

Quan hệ tình nhân?

Cảnh sát: “Hai người sống chung bất hợp pháp.”

Chuyện này không lớn lắm, nhưng cũng để lại tiền án.

Hơn nửa đêm, trong gió lạnh, Lộ Thiệu Quân lạnh lùng nói với Vệ An Huyên: “Vừa nãy tôi nói chúng ta là tình nhân, cô đừng để ý. Chỉ là cách đối phó tạm thời.”

Nói là tình nhân vẫn hơn là mua da^ʍ.

Vệ An Huyên gật đầu: “Tôi hiểu.” Cô ôm tay mình, trong gió đêm có hơi lạnh, “Nhưng Lộ tổng, tôi muốn giải thích rõ ràng với anh, tôi không tính kế anh.”

Vệ An Huyên kể lại chuyện trước đó còn có hai người phụ nữ khác cho Lộ Thiệu Quân nghe. Lộ Thiệu Quân vừa nghe nói lúc đó có hai người phụ nữ, nếu Vệ An Huyên không đến, anh ta sẽ ở với hai người phụ nữ đó?

Anh ta rùng mình: “Cô về đi, mai không cần đến làm nữa.”

Vệ An Huyên ngạc nhiên nhìn anh ta, thê lương nói: “Lộ tổng, anh muốn sa thải tôi sao? Chuyện này là ngoài ý muốn, chúng ta có thể giả vờ như không có gì xảy ra.”

Lộ Thiệu Quân không có tình cảm gì với cô thư ký này. Giờ đã xảy ra chuyện này, anh ta xấu hổ và chán ghét: “Mai cô không thể đi làm được, xin nghỉ đi.”

Vệ An Huyên mắt đẫm lệ mông lung: “Chỉ cần Lộ tổng không sa thải tôi là được.”

Lộ Thiệu Quân không nhìn cô ta mà lên xe, thậm chí không đưa cô ta về nhà.

Vệ An Huyên đành tự về nhà. Cô ta ôm chặt cổ áo, trên cổ toàn vết đỏ, vết răng đã thâm tím.

Vệ An Huyên chỉ cần nghĩ đến cảnh đó, mặt liền đỏ bừng, nóng rực.

Dù cô ta và Lộ Thiệu Quân không có tương lai, không có kết quả, nhưng có giấc mơ mộng mị đó, giấc mơ đó đủ để cô ta nhớ cả đời, là kỉ niệm đẹp nhất.

Cô ta không hối hận, dù Lộ Thiệu Quân coi cô ta là Lý Y Y.

Lộ Thiệu Quân nhận được một đoạn video ngắn, trong đó là cảnh ân ái.

Sắc mặt Lộ Thiệu Quân càng khó coi. Anh ta bị người ta gài bẫy. Chắc chắn là cổ đông Trương.

Nhìn mình trong video, Lộ Thiệu Quân xấu hổ đến nỗi muốn tìm chỗ chui xuống. Cảm giác hổ thẹn, phẫn nộ tràn ngập trong lòng.

Video này rơi vào tay người khác, đối với Lộ Thiệu Quân là không thể chấp nhận được. Dù thế nào cũng phải lấy lại.

Đã khuya, Lộ Thiệu Quân không thể đến bệnh viện. Hơn nữa đã xảy ra chuyện này, anh ta không biết phải đối mặt với Y Y như thế nào.

Anh ta thừa nhận mình trốn tránh, cần thời gian để bình tĩnh lại.

Mưu kế này quá đê tiện, quá ghê tởm.

Lộ Thiệu Quân nằm xuống giường, không thay quần áo đã ngủ, mơ ác mộng cả đêm. Sáng dậy đầu anh ta đau như búa bổ, tim đập thình thịch, toàn thân là mồ hôi lạnh, dính trên người.

Lộ Thiệu Quân thu dọn, chuẩn bị đến bệnh viện. Hôm nay anh ta không đi làm.

Phù Gia đang ăn sáng, thấy sắc mặt tái nhợt của Lộ Thiệu Quân, xem ra đêm qua khá mạnh mẽ nha.

Phù Gia hỏi: “Anh ngủ không ngon sao? Sắc mặt không tốt.” Quầng thâm mắt rất nặng, xem ra đêm qua rất kịch liệt.

Lộ Thiệu Quân đi vòng qua giường, không nói một lời vươn tay ôm Phù Gia, vùi mặt vào cổ cô, như muốn lấy sức mạnh từ cô.

Phù Gia: …

Đây là thú vui trái ôm phải ấp sao? Đêm qua ôm một người phụ nữ, hôm nay lại ôm người khác.

Phù Gia chớp mắt: “Trên người anh có mùi nước hoa của phụ nữ khác.”