“Cẩn Sanh…” Tiếu Chi Thâm thấp thấp thở hổn hển một tiếng, cúi xuống hôn lên cánh môi kiều nộn ướŧ áŧ của Tiêu Cẩn Sanh.
Tiêu Cẩn Sanh ngô một tiếng, đôi tay bất giác ôm lấy cô Tiếu Chi Thâm đứng dậy, trên người hơi hơi phiếm màu tìиɧ ɖu͙©.
Tay của Tiếu Chi Thâm rời khỏi tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh, khi ra ngoài còn mang theo một sợi chỉ óng ánh. Cảm giác bên trong đã đủ ướŧ áŧ, Tiếu Chi Thâm động thân một cái liền đâm côn ŧᏂịŧ cứng rắn vào.
Phụt một tiếng, tiếp theo đo Tiêu Cẩn Sanh cùng Tiếu Chi Thâm đều phát ra một tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn.
Hơi tạm dừng một chút, Tiếu Chi Thâm liền bắt đầu rồi đâm sâu rút nông thọc vào rút ra, tiểu huyệt chật hẹp ấm áp bao vây lấy phân thân hắn, làm hắn chỉ muốn ngốc trong tiểu huyệt của Tiêu Cẩn Sanh như vậy.
Tốc độ của Tiếu Chi Thâm càng lúc càng nhanh, động tác cũng càng ngày càng sâu, chọc Tiêu Cẩn Sanh kiều suyễn liên tục, tóc tán loạn ở trên sô pha, ánh mắt lộ ra mê mang cùng sắc tình, toàn thân trên dưới đều ở tản ra mùi hương nữ tính dụ hoặc.
“Ân… Ân a…. A.… Anh… A Thâm… Ân ~ ta..… Không được… A.… A a… Mau…. Nhanh lên.… A.… A a a.… Ân.… Không cần… Ân.… Ân a thật…Thật sảng… Ân a ~ dùng sức… Em… Ngô ân… Ân.… Ân a… A Thâm a.….Thật lớn… Ân a a… ~” Tiêu Cẩn Sanh trong miệng rêи ɾỉ mơ hồ không rõ, tìиɧ ɖu͙© nổi lên tiểu huyệt tuy rằng có côn ŧᏂịŧ của Tiếu Chi Thâm không ngừng thỏa mãn, nhưng vẫn muốn càng nhiều… Muốn bản thân mình được lấp đầy, hoàn toàn trầm luân trong thế giới nɧu͙© ɖu͙©.
Tiếu Chi Thâm bị lời nói của Tiêu Cẩn Sanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm dùng sức thọc vào rút ra, côn ŧᏂịŧ đâm thẳng tới hoa tâm, dùng sức nghiền nát. Một lần rồi lại một lần đâm vào, hận không thể cùng cô hòa hợp một thể.
“Dùng sức… Ân a.… Thật thoải mái.… Ân..… Nhanh.…. Nhanh một chút… Được không.… Đâm em..… Ngô… A Thâm… Thật lớn.… Thật là lợi hại… Ân..… Không thể, nơi nào… Không thể a a a…” Tiêu Cẩn Sanh rêи ɾỉ, vừa mới bắt đầu còn đứt quãng sau đó chỉ còn lại tiếng rêи ɾỉ. Bởi vì Tiếu Chi Thâm đột nhiên nghiền nát điểm mẫn cảm trong tiểu huyệt cô, đâm sâu vào trong, một bàn tay còn ở bên ngoài lôi kéo hoa hạch nhỏ.
Đồng thời kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt truyền đến làm Tiêu Cẩn Sanh trực tiếp tới cao trào, run rẩy cơ thể cao giọng rêи ɾỉ, trong tiểu huyệt chảy ra từng luồng mật nước.
Tiếu Chi Thâm hơi dừng một chút, nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn bắn tinh của mình. Duỗi tay đánh lên mông Tiêu Cẩn Sanh, thấp suyễn nói: “Thoải mái không?”
“Thư… Thoải mái…” Tiêu Cẩn Sanh kỳ thật đã không còn ý thức, chỉ là tùy tâm trả lời.
Tiếu Chi Thâm cười nhẹ một tiếng, một bàn tay xoa đầṳ ѵú Tiêu Cẩn Sanh, tùy ý xoa bóp, động tác dưới thân cũng đột nhiên tăng lên, đại khai đại hợp chống lên tiểu huyệt non mềm của cô.
“A a a không… Không được… A Thâm… Ân a a…” Tiêu Cẩn Sanh mới vừa trải qua cao trào cơ thể căn bản chịu không nổi động tác như vậy của Tiếu Chi Thâm, dưới nhiều lần đâm chọc hoa huyệt của Tiếu Chi Thâm liền nghênh đón cao trào lần thứ hai......
Editor: sacnu