"Từ từ.” Sau khi cùng Tiếu Chi Thâm vui đùa ầm ĩ một thời gian Tiêu Cẩn Sanh đột nhiên nhớ tới một việc.
“Làm sao vậy?” Tiếu Chi Thâm hỏi.
“Mạnh Uyển với Tiểu Linh anh cũng sẽ không âm thầm trừng trị hai người đó chứ?" Tiêu Cẩn Sanh hỏi.
Tiếu Chi Thâm nghe vậy hơi nhướng mày: “Đúng vậy, chỉ tạm đình chỉ một kỳ quá tiện nghi cho hai cô ta rồi."
“Anh làm gì với hai người họ vậy?" Tiêu Cẩn Sanh hỏi, trong thần sắc có một chút tò mò.
“Muốn biết?” Tiếu Chi Thâm hơi mỉm cười, hỏi ngược lại.
Sau khi nhìn thấy Tiêu Cẩn Sanh gật đầu khẽ cười nói: “Em hôn anh một cái anh liền nói cho em."
Tiêu Cẩn Sanh nghe vậy hừ một tiếng: “Sao bây giờ anh lại vô sỉ như vậy?" Nhìn bộ dáng của Tiếu Chi Thâm Tiêu Cẩn Sanh vẫn là nghe lời nhón lên chuẩn bị hôn lên má hắn một cái.
Nhưng mà ngay trước một giây Tiêu Cẩn Sanh chuẩn bị hôn lên, Tiếu Chi Thâm đột nhiên quay mặt lại, Tiêu Cẩn Sanh liền thuận đà hôn lên môi hắn.
Thừa dịp Tiêu Cẩn Sanh ngây người, Tiếu Chi Thâm cạy răng cô ra, bắt lấy đầu lưỡi thơm ngọt, bắt đầu dây dưa.
Tiêu Cẩn Sanh chỉ sửng sốt một chút liền nhắm mắt hưởng thụ Tiếu Chi Thâm hôn sâu, môi lưỡi dây dưa, Tiếu Chi Thâm liền ôm Tiêu Cẩn Sanh ngã xuống sô pha.
Lúc Tiêu Cẩn Sanh sắp thở không, Tiếu Chi Thâm mới buông cô ra.
Tiêu Cẩn Sanh sắc mặt đỏ bừng, nhìn Tiếu Chi Thâm hờn dỗi: “Chán ghét, anh nhanh nói cho em biết đi."
“Anh chỉ là… Làm trường học không nhận lại hai người họ, hơn nữa ở cái thành phố này sẽ không có trường học nào muộn nhận họ.” Tiếu Chi Thâm cười nói, “Hơn nữa bây giờ hai người đó còn chưa biết chuyện này, chờ đến khi biết thì chúng ta cũng chuẩn bị thi đại học, đợi hai người tìm được trường học khác cũng tương đối khó khăn."
Tiêu Cẩn Sanh nghe vậy cảm xúc ở trong nháy mắt có chút phức tạp, nhưng không nghĩ nhiều, ở khi hai người đó dùng acid đậm đặc hất vào người cô cũng nên nghĩ đến việc phải trả giá.
Tiếu Chi Thâm nhìn Tiêu Cẩn Sanh cảm xúc biến ảo, duỗi tay sờ lên khuôn mặt của Tiêu Cẩn Sanh: “Cẩn Sanh, anh không thể nhìn người khác bắt nạt em mà không làm gì hết, trừng phạt ở trường học anh vẫn cảm thấy quá nhẹ, cho nên thân là bạn trai của em, anh cũng muốn giúp em trừng phạt họ, đây là chuyện anh thấy mình nên làm, em hiểu không?"
"Vâng, em biết,” Tiêu Cẩn Sanh cười nói, “Cảm ơn anh, em yêu anh.”
“Anh cũng yêu em.” Con ngươi ôn nhu của Tiếu Chi Thâm phảng phất có thể hóa ra nước, nhìn Tiêu Cẩn Sanh sủng nịch vô cùng.
Tiêu Cẩn Sanh cảm nhận được bộ phận nào đó cứng rắn thẳng tắp đâm vào người mình, gương mặt ửng đỏ, hơi dừng một chút sau đó chủ động tiến lên hôn lên môi Tiếu Chi Thâm.
Hai người lần thứ hai dây dưa ở bên nhau, dưới nụ hôn sâu quần áo rất nhanh liền bị cởi ra hết, áo ngực của Tiêu Cẩn Sanh bị cởi bỏ ném trên mặt đất, một tay Tiếu Chi Thâm xoa bóρ ѵú cô, một cái tay khác thăm dò về phía tiểu huyệt.
“Ngô… Ân ~” Tiêu Cẩn Sanh rêи ɾỉ rầu rĩ, chọc đến phân thân của Tiếu Chi Thâm lại lớn một vòng.
Ngón tay vân vê hia hạch trong tiểu huyệt một cái, sau khi đùa bỡn lại thong thả đi vào một ngón tay.
“Ân hừ ~” Cơ thể Tiêu Cẩn Sanh có phản ứng, hai chân bất giác leo lên eo Tiếu Chi Thâm.
Editor: sacnu