Thiêu Thân Cháy Sáng [BJYX]

Chương 23: Chuẩn bị cao trào (H)

Bản năng của sư tử - vua của muôn thú không cho phép con mồi liên tục vờn quanh trước mặt mình mà không phải trả giá. Có chăng chính là sư tử cố tình vần vũ con mồi mà thôi. Nó sẽ mưu mô giả vờ không để mắt, không lưu tâm mà chờ thời cơ tới. Đến khi con mồi có một giây phút sơ hở, sư tử sẽ vây hãm và tấn công. Làm kẻ yếu thế kiệt sức và thuần phục dưới chân để rồi chịu kết cục bị ngấu nghiến ăn sạch đến vạn kiếp bất phục.

Có trách chỉ trách con mồi không tự lượng sức mình và đã quá ngây thơ!

Vương Nhất Bác không hổ là sư tử, chưa thực sự trưởng thành nhưng vẫn hết sức dũng mãnh, tưởng là vô hại đó nhưng cuối cùng sẽ nắm giữ toàn bộ sức mạnh giành chiến thắng.

Hơn nữa đối tượng để luyện tập săn bắt lại chỉ là một chú thỏ sát bên, vô tư nghịch ngợm có đôi mắt to tròn trong suốt. Như vậy thế cục định sẵn quả thật thảm không nỡ nhìn.

Là bị đè xuống rồi!

Áo choàng mềm mại cũng một đường bị lột sạch!

Vương Nhất Bác không ngờ đầu tiên lại gặm cắn vùng cổ yếu mềm không được che đậy của Mỹ nhân. Như thể đó là sát chiêu hạ gục con mồi lý tưởng nhất có thể áp dụng.

- Tiêu Chiến có thể chịu đau không?

Mỹ nhân lúc này đang tận hưởng cảm giác hư vinh do rốt cuộc đã quyến rũ thành công Venus của anh. Cũng không biết là do hưng phấn hay do cả một trận tê nhói ngộp thở nơi cần cổ thon dài, Tiêu Chiến lời nói đến miệng nhưng không thể nào thoát ra được, chỉ đành cố gắng gật đầu không ngừng. Lên xuống kéo theo đó là cái miệng như gọng kìm đang thoả thuê găm chặt kia. Vương Nhất Bác giọng trầm đυ.c rít qua kẽ răng, hiếm khi cậu trở mặt hung bạo quá mức như này, phải chăng là dục tính tiềm ẩn đã được kích hoạt.

- Nói xem!

- Có thể! Tiêu Chiến có thể chịu đau!

- Có thể chịu nhục không!

- Là nhục đến mức nào?

- Mức nào cũng phải chịu!

- Ngang ngược! Cái gì anh cũng phải chiều em sao?

Bản lĩnh vũ đạo cao cường, Vương Nhất Bác còn đang vùi đầu vào cổ Tiêu Chiến, sau câu nói đó đã nhẹ nhàng bật lên, hạ thân chính xác ghìm được cần cổ yếu ớt kia rồi.

Tiêu Chiến có một giây mơ màng ngắm nhìn cột trụ đang phóng đại trước mắt, cũng đã kịp trông thấy sắc tím đỏ cùng những đường gân nổi kiêu hùng. Giây tiếp theo đã không còn tâm trí ngắm nhìn nữa vì đã nghẹn một miệng côn ŧᏂịŧ no đủ khiến mắt tròn mở lớn.

- Không chiều cũng phải chiều. Biết không?

- Ưmm a, choét choét...

Không để Vương Nhất Bác phải nói hai lời, Tiêu Chiến đã tự động mυ'ŧ mát không ngừng nghỉ. Quả thật là hăng say vô cùng. Miệng liên tục tuôn đầy nước tưới đẫm dục hoả đang nóng bỏng phát cuồng. Mỹ nhân không khống chế được nhịp điệu mà phung ra nuốt vào dồn dập đến mức nước miếng cũng chảy theo dòng quanh nốt ruồi cùng cần cổ đã trở thành hình thái của sự dâʍ ɖu͙© kia.

Tất cả những tâm tình hay hành động của Mỹ nhân không còn kiên nhẫn được nữa tất cả cũng là vì Venus ở trên. Cả người Vương Nhất Bác như động dục mà đốc thẳng vào miệng người dưới thân. Liên tiếp liên tiếp hung tàn, kịch liệt. Hai bắp đùi săn chắc kiềm toả cả người Tiêu Chiến lại, không cho phép anh di chuyển cùng động cựa.

Đến khi đang bú ʍúŧ cuồng dã nhiệt thành thì Vương Nhất Bác lại kéo giãn khoảng cách làm thỏ thỏ thèm thuồng phải rướn cả người lên để ngậm được hết côn ŧᏂịŧ. Đã đến như vậy rồi, cậu vẫn không dừng lại mà còn nới rộng khoảng cách ra xa hơn nhiều nữa.

Muốn ngậm kẹo mυ'ŧ sao? Phải học tập vui chơi cho tốt! Đó là trẻ con! Còn Tiêu Chiến muốn hưởng thụ dục hoả thần thánh ư? Còn phải xem eo dẻo đến mức nào!

Vì khoảng cách ngày càng xa, Tiêu Chiến phải cố gắng với người nghển cổ lên mới miễn cưỡng ngậm chặt cự vật dũng mãnh, gương mặt cũng đã đỏ bừng. Chỉ đợi có thế, Vương Nhất Bác dùng cánh tay như xách được cả ngàn cân kéo đầu Tiêu Chiến lại gần, hạ thân lúc này đứng yên, chỉ có đôi tay hữu lực chỉ huy cùng kiểm soát toàn bộ. Lực đạo không thể kìm hãm, móng tay Vương Nhất Bác cắm sâu vào da thịt mềm mịn của Tiêu Chiến, những nơi đi qua lộ toàn dấu vết sâu hoắm rớm máu đỏ, vậy mà Mỹ nhân lại chẳng có phản ứng gì!

- Đau không!

Đáp lại là hành động lắc đầu nhẹ tựa lông hồng của Tiêu Chiến, dường như những vết đó chẳng có gì đáng nói. Khảo nghiệm này cũng quá bình thường nhẹ nhàng đi, đang chìm trong sắc dục, chuyện nhỏ như vậy Mỹ nhân không thèm để ý, chỉ muốn mυ'ŧ mát cho sướиɠ miệng thôi.

- Tạm thời coi như Chiến Chiến tốt! Thế này thì sao? Có nhục không?

Vương Nhất Bác không biết từ bao giờ miệng tích đầy nước miếng liền nhổ một cái.

- Mắt đẹp như vậy, bị chất thải dính lên, thế nào thích không?

Tiêu Chiến nửa mở nửa nhắm mí mắt, tầm nhìn nhoè nhoẹt nhìn tới vị thần của đời anh. Chẳng hoài nghi gì nữa, ánh mắt mê đắm mông lung còn đâu điểm tựa. Thỉnh thoảng đôi con ngươi sáng rực còn chớp chớp nhu thuận, gọi hồn thần tiên quyến lữ. Hạnh phúc cùng sung sướиɠ tất cả đều hiện lên rõ ràng không thể che giấu trên đáy mắt đã mờ nhoè đầy nước miếng kia. Miệng nhỏ cũng hưởng ứng mà mυ'ŧ chùn chụt tạo ra tiếng kêu to tới xấu hổ. Đây chẳng phải biểu hiện rằng Tiêu Chiến đang rất thích hay sao?

- Đấy! Thế là nhục đấy! Tiêu Chiến của em nhục nhã, vô liêm sỉ! Ngoan!

Khiêu gợi cực điểm, Tiêu Chiến bị ép buộc tiến lui liên tục, cả bộ não như quay cuồng xóc nảy. Côn ŧᏂịŧ cày xới tận nơi sâu nhất cuống họng khiến Mỹ nhân có lúc phải dừng lại nghẹn tới như muốn ói ra.

- Vô dụng!

Chẳng bao giờ là đủ dù có trải qua những nấc thang khá cao rồi, nấc tiếp tới không bước lên được, Tiêu Chiến đáng thương vẫn phải chịu mắng mà thôi, dù cho đó là phản xạ có điều kiện, không thể kiểm soát. Một câu nói băng lãnh ra khỏi miệng, Vương Nhất Bác lại nhận được hồi đáp cố chấp của Mỹ nhân bằng cách càng bú ʍúŧ sâu, sâu hơn nữa. Vương Nhất Bác thấy thế càng điên cuồng, lúc này không những giảm đi tốc lực còn nhanh hơn gấp bội đưa đẩy ra vào, cự vật cũng không thể ngưng thần được nữa, tự mình xuất kích bưu hãn mà chọc tới lui.

Ấy thế mà do quá cuồng dã, mọi thứ lại đi chệch đường ray, côn ŧᏂịŧ của Vương Nhất Bác vô tình tuột khỏi mà miệng Tiêu Chiến cũng không kịp níu lại. Nảy tưng một cái, ở ngoài rồi, liền chạm vào đầu mũi Mỹ nhân. Được thể Vương Nhất Bác dí sát đầu khấc đầy nước dính nhớt do cả nước miếng của Tiêu Chiến hoà cùng dịch sướиɠ của mình rỉ ra tới bên mũi ai kia, miết mải cọ xát.

- Sau này làm quen với mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙, uống mỗi ngày có thể đẹp da, nghe chưa!

- Vâng vâng, Chiến Chiến thích lắm!

Vương Nhất Bác tự cầm lấy cự vật của chính mình, dàn trải đập khắp lên từng đường nét da thịt trên gương mặt diễm lệ của Mỹ nhân. Từ trên xuống dưới, từ trái sang phải. Nào là lông mày ngài đen nhánh sắc nét, nào là đường cong khoé mắt ngạo kiều, rồi cả sóng mũi cao thẳng nhu hoà, bờ môi sưng mềm đỏ mọng cùng hai má hây hây hồng, một tấc da thịt cũng không chừa. Tất cả không có kết cục tốt đẹp đều bị đập tới lui, cọ sát đầy dịch mật.

- Hưởng thụ đi. Sướиɠ không?

- Vâng vâng, dươиɠ ѵậŧ của Bác ca là đẹp nhất, to nhất. Ở cạnh gương mặt Chiến Chiến xấu xí rất phí hoài. Chỉ anh được hưởng lợi thôi, Nhất Bác phải chịu thiệt rồi.

- "A thế à, thế hả?" Thoả mãn đến điên dại trong lòng, Vương Nhất Bác vừa chất vấn vừa dứt khoát di chuyển trọng tâm cơ thể.

- "Thế ở trong cái này thì sao?" Câu nói ra khỏi miệng, hành động đã suồng sã không báo trước mà đâm thụt vào trong tiểu huyệt còn đang lấp ló kia rồi.

- A a a a a, ưʍ. Nhất Bác!

- Sao rồi! Nói đi chứ!

- Càng hổ thẹn vì của Nhất Bác to quá Chiến Chiến không đáp ứng nổi.

Vương Nhất Bác dựa vào chút nước sướиɠ của bản thân lúc được miệng nhỏ chiều chuộng tiết ra và nước miếng của ai kia một đường đâm chọc không ngớt. Quả thật có chút trực tiếp, mạnh bạo và hung tàn. Phải biết là nếu không đủ trơn trượt, người dưới sẽ đau biết chừng nào, dù sao cấu tạo của hậu huyệt cũng khác chỗ đó của phụ nữ, không phải muốn tiết da^ʍ thuỷ là tiết ra được.

Cứ thế Vương Nhất Bác cố tình luật động ra vào cường độ lớn không bao, không gel vừa như một cách khảo nghiệm mới vừa thoả mãn cảm xúc ngông cuồng của bản thân.

Ấy vậy Tiêu Chiến chẳng hề để tâm, cả người đều toát ra sự đê mê nồng đậm, không biết do quá sung sướиɠ hay hạnh phúc kèm đớn đau đã kích hoạt trạng thái hưng phấn mặc kệ thế gian không kiềm toả nổi. Ngay cả Vương Nhất Bác cũng ngỡ ngàng vì sự dai sức trâu bò này. Như thể đối với Tiêu Chiến lúc này thoả mãn được Venus là điều quan trọng nhất không gì sánh bằng, nó át đi tất cả mọi thứ, chính nó trở thành thứ dục tình mê luyến mong được cống hiến hi sinh hết thảy. Càng đớn đau càng tình thú.

- Gel bôi trơn ở ngay bên trái.

- Không cần đâu Nhất Bác à, không hề đau, như này rất tốt.

- Nghe lời! Đừng cố chứng minh mình chịu đau giỏi, không ai cảm động đâu.

- Ahhh vâng, đều nghe lời Nhất Bác.

Thực ra tuýp bôi trơn kia không ở gần cho lắm, ở tận bên táp trái đầu giường, hai người họ lại đang ở chính giữa chiếc giường rộng rãi King size cơ mà. Quả thật để với tới lấy thì có chút miễn cưỡng. Thả chậm lại nhịp độ ra vào, Vương Nhất Bác chờ xem Tiêu Chiến sẽ lấy thứ kia thế nào, Mỹ nhân miệng dẻo như kẹo, không biết cơ thể kia cũng có dẻo dai như thế hay không!

- Em ngồi đây, bảo bảo không được làm tuột ra, nhớ đấy. Cái đó ra ngoài rồi sẽ không vào lại nữa đâu.

Tiêu Chiến cười đến mắt cũng dính cả lại mà điên cuồng gật đầu.

- Xem anh lấy nè, là anh yếu kém phải dùng tới bôi trơn, anh sẽ lấy được.

Tiêu Chiến cố gắng vươn người tới nơi đang đặt thứ kia. Gần tới rồi nhưng đúng là có thiếu một chút nữa mới được. Tiểu huyệt cũng bị di dời, hơi có chút lỏng lẻo, côn ŧᏂịŧ kia cũng không cắm sâu được như lúc trước nữa.

- Xin lỗi Nhất Bác, anh thật là kém, Nhất Bác tiếp tục đi.

Vương Nhất Bác lấy cả hai tay kèm chặt, bám vào hai bên đùi Tiêu Chiến xốc vào gần lại, thật sự là mặc kệ người dưới thân làm gì thì làm, cậu cứ đỉnh lộng cho sướиɠ thân thế đấy.

Tiêu Chiến bị phân tâm vì những cú va chạm vẫn tiếp diễn liên hồi kia, nhưng mục đích khác thì vẫn nhớ tới. Tay vươn dài hết cỡ, eo cũng uốn cong mềm mại hết cỡ. Nghiêng sang bên trái mà mò mẫm, quả thật tư thế cùng biểu cảm lúc này của Mỹ nhân thật giống các vũ công múa ba lê, có chút quằn quại, có chút thần thánh thoát xác. Quan trọng là ánh mắt lúng liếng chết người kia, câu nhân mê hồn.

- Aaa Nhất Bác em xem, anh lấy được rồi.

- Giỏi lắm. Đêm còn dài, thiếu nó không ổn lắm đâu.

Tiêu Chiến lúc đó đã nhanh gọn lấy một đống bôi trơn đầy tay, trực tiếp sờ vào nơi giao hoà đang luật động hoang dại kia. Sờ tới nơi tiếp giáp hậu huyệt chính mình, miết được cả cự vật to lớn nóng bừng mạnh mẽ. Lúc nó kéo ra, anh sẽ bám lấy quét bôi trơn lên đầy, lúc nó thụt vào anh lại mân mê tiểu huyệt đang ngậm chặt thứ kia.

Cứ thế cứ thế, thật sự là vẫn thao lộng mà không cần rút ra cũng bôi trơn được tất cả một trận dính nhớp. Hơn thế nữa, còn biết được cách hậu huyệt non mềm kia hút vào côn ŧᏂịŧ dũng mãnh bằng cách nào, Vương Nhất Bác cường đại tới bao nhiêu. Đôi bàn tay giờ đã cảm nhận được xung động trực tiếp cùng nguyên thuỷ kia rồi. Thật là sướиɠ đê mê!

- Bị thao sướиɠ quá Nhất Bác à!

"Phập phập phập!"

- Thao chết anh!

Từ lúc 10 giờ khuya vào tới đây, mùi ám muội cùng tìиɧ ɖu͙© lúc nào cũng ngập tràn khiến cả hai đều thật sự chưa từng mở rõ mắt mà xem được tới thứ gì khác. Căn phòng to như vậy, nằm mỗi trên giường, với ra phòng tắm liệu có phải quá phí phạm hay không? Không biết thế nào là đủ, Mỹ nhân cứ như thế gợi ý mở lời.

- Nhất Bác! Anh muốn ngắm cảnh đêm! Vừa bị người thao vừa ngắm cảnh chẳng phải rất lãng mạn hay sao?

_____________________

Xem vid nè

[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]