Thiêu Thân Cháy Sáng [BJYX]

Chương 15: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ bất tuân (H+)

Chương 15: Du͙© vọиɠ bất tuân (H+Bɖʂʍ)

Truyện này từ đầu tôi gắn tag Bɖʂʍ. Nhưng có thể các cô không để ý hoặc không biết tới khái niệm Bɖʂʍ. Chương này có phần nội dung liên quan, mặc dù ở mức độ nhẹ, chưa có hành động quá khích nào nhưng tôi cũng nói về khái niệm này để các cô biết trước.

(Cảnh báo rất hùng hồn nhưng đọc xong khéo các cô bảo nhẹ hều à, mà vẫn phải cảnh báo)

Cân nhắc khi đọc nha.

"Bɖʂʍ là một dạng đóng vai hoặc lựa chọn lối sống giữa hai cá nhân trở lên nhằm tạo sự căng thẳng, kɧoáı ©ảʍ và giải thoát trong tìиɧ ɖu͙© bằng những trải nghiệm đau đớn và quyền lực. Cụm từ Bɖʂʍ xuất phát từ thuật ngữ bondage (nô ɭệ, bó buộc) và discipline (kỷ luật, trừng phạt) (BD), dominance (thống trị) và submission (quy phục) (DS), sadism (bạo da^ʍ) và masochism (khổ da^ʍ) (SM),...

Những hoạt động và mối quan hệ trong một bối cảnh Bɖʂʍ có đặc trưng là những người tham gia thường có vai trò bù trừ cho nhau, có thể hoặc không ngang hàng. Vai trò chủ động (thực hiện hành vi hoặc điều khiển người khác) thường được gọi là top (trên) hoặc dominant (thống trị). Vai trò bị động (chịu những hành động hoặc bị điều khiển) thường được gọi là bottom (dưới) hoặc submissive (quy phục). / Nguồn Wikipedia.

Đây là bắt nguồn sâu xa của câu các cô hay nói khi bị Yibo phũ đó: "Chắc tui có máu M."😉

Thực ra truyện này tôi viết theo hướng thứ hai là chủ yếu: DS - thống trị và quy phục. Không quá hướng đến sự nô ɭệ, trừng phạt BD hay bạo da^ʍ khổ da^ʍ SM làm đau đớn Chiến Chiến đâu. Vì từ đầu đến cuối thỏ thỏ đều đáng thương lắm đó. Hơn nữa, lần đầu viết truyện, không nên viết quá nặng đúng không? Lý do chủ yếu cũng là để những truyện sau còn nhiều thứ mà khai thác để viết nữa chứ. ☺️

Tóm lại chúng ta cứ bình bình đạm đạm trải qua các cung bậc cảm xúc nhẹ nhàng của Bɖʂʍ trong Thiêu Thân Cháy Sáng này nhé. Còn cô nào gu nặng hơn, xin đợi truyện sau! 🥰

(Chị biết ở đây có các bé chưa 18, lưu ý đây chỉ là truyện thôi, đừng kích động, đừng bắt chước. Giờ đang là tuổi học nha. 🥺

Còn các bạn, các chị, các mẹ nếu hợp gu thì cứ yên tâm mà dẫy lên với tôi nhé. 😝)

🔞🔞🔞🔞🔞🔞🚱

Cơn hứng tình cuộn trào rồi tắt. Chỉ là vẫn âm ỉ không thôi. Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến giờ đây mặc kệ tinh khí vương đầy, ôm nhau dính sát mà tận hưởng dư vị hạnh phúc.

Lần kí©ɧ ŧìиɧ lần đầu này cả hai đều không khống chế được cảm xúc, lúc này tâm trí vẫn đang lâng lâng biếng nhác không muốn di chuyển hay cất lời. Vẫn là Tiêu Chiến rúc trong lòng Vương Nhất Bác hít lấy hương nam tính quyến rũ mà chỉ người anh yêu mới có. Venus của anh cũng đang siết chặt lấy anh, ngậm lấy lọn tóc mềm mượt trong miệng. Dư âm hợp thể mới ngọt ngào làm sao.

Bình ổn tâm trạng thật là cần một khoảng thời gian rất dài.

- Cảm ơn Nhất Bác làm anh!

- Yên nào, đừng chọc em!

Thêm một cái mυ'ŧ mạnh môi, Tiêu Chiến phải trả giá cho cái miệng toàn nói thời kí©ɧ ŧɧí©ɧ bạn nhỏ kia.

Cả hai thực sự là tiếp tục thuần khiết ôm nhau chợp mắt. Mới sáng ra lại đã ngủ, phải chăng làm mệt rồi hay là do cả đêm qua không được ở gần nhau nên thao thức nhớ nhung không ngủ được.

Cuối cùng vẫn là Tiêu Chiến tỉnh giấc trước, lấy khăn ướt nhẹ nhàng lau bạch trọc giúp sư tử đang say ngủ.

Nghĩ chắc hẳn Vương Nhất Bác tỉnh sẽ đói lắm. Tiêu Chiến vào trong bếp không một tiếng động lấy ra vắt mì ramen. Thêm chút bò ba chỉ cùng bắp cải, nhanh gọn chuẩn bị xong hai đĩa mì ramen chỉ đợi bạn nhỏ dậy anh hâm nóng lại là có thể ăn.

Xong xuôi, Tiêu Chiến không nhịn được mà tới gần ngắm Venus. Vương Nhất Bác lúc ngủ an ổn cùng non nớt, vậy mà khi thức dậy không ngờ lại làm anh không yên, mãnh liệt đến thế.

Người này khí thế cường đại vương giả, đối với Tiêu Chiến khẳng định là cực kỳ phù hợp, có thể dẫn dắt anh, còn anh chỉ có thể ở bên chăm sóc người đó mà thôi.

Thời gian ngắn ngủi nhưng không thể làm mờ đi tình cảm mà Tiêu Chiến đã trao đi. Dù có xa cách, tình cảm này anh sẽ vẫn cố chấp bảo vệ tới cùng.

Đang mông lung suy nghĩ thì Vương Nhất Bác rốt cuộc cũng đã mở mắt. Còn không ngừng kêu lên:

- Oa thơm quá, anh Chiến cho em ăn gì đây.

- Ăn mì, em có ăn không.

Gật.

Đôi chim cu giờ phút này thực sự là quên hết không gian thời gian, Tiêu Chiến ngồi cạnh Vương Nhất Bác lấy đũa đưa tận tay bạn nhỏ, nhìn bạn nhỏ ăn từng ngoạm mì ngon lành.

- Em ăn chậm thôi, đâu ai giành của em.

- Đói nên ăn nhanh đấy, mì anh Chiến làm hông có ngon.

- Lại nữa! Còn muốn ăn không hả?

- Đương nhiên lần sau em vẫn muốn ăn nữa.

- Cún con bát nháo.

Vương Nhất Bác ăn nốt đĩa mì nhưng lời này của Tiêu Chiến vẫn là lặng thầm ghim trong lòng. Cún con hay không hồi sau sẽ rõ.

- Em ăn nhanh rồi đi tắm còn ra ngoài đúng không?

- Anh bảo em tắm là đang vẽ đường cho hươu chạy! Em quyết định là không đi đâu đấy. Có sao khônggg?

Nói thế nhưng Vương Nhất Bác vẫn vào nhà tắm định gột rửa người, vừa giải quyết nhu cầu, chưa kịp kéo khoá vào không ngờ đã thấy Tiêu Chiến đứng lấp ló ở cửa không chút ngại ngùng nhìn vào.

- Anh còn rình rập!!!

- Chẳng phải cái gì anh cũng đều nhìn hết rồi sao!

- Nếu đã thích vậy rồi, liêm sỉ không còn thì lại đây.

Vương Nhất Bác ngạo nghễ hất cằm, bằng một ngón tay ngoắc Tiêu Chiến lại, trông cực kì thiếu đánh.

- Nếu anh đã muốn thì cúi xuống.

Miệng nói tay liền chỉ xuống bộ phận mới giải quyết nhu cầu sinh lý theo nghĩa đen kia.

- Liếʍ đi.

Tiêu Chiến thực sự không nói hai lời mà làm theo Vương Nhất Bác, cứ như đây là chuyện ăn cơm uống nước hết sức bình thường vậy.

- Anh biết em đi vệ sinh còn chưa lau giấy hay không?

Gật.

- Còn dính nướ© ŧıểυ, vậy anh cũng dám liếʍ???

- Nhiệm vụ của anh là giúp Nhất Bác sạch sẽ không phải sao? Còn nhiều thứ hơn thế nữa.

Nói rồi thè lưỡi liếʍ từng giọt nướ© ŧıểυ còn sót lại trên đầu khấc nhẵn hồng của Vương Nhất Bác. Sau đấy còn mê mải mυ'ŧ chụt hết cả dọc tính khí còn đang mềm oặt, ghẹo cho nó lớn dần.

Vương Nhất Bác kiềm chế nổi sao, tức thì liền xốc Tiêu Chiến dậy lôi vào giường lần nữa.

- Có phải bình thường anh toàn xem phim đen tự thoả mãn không? Cái gì cũng rành như vậy. Em thực sự cần học hỏi Tiêu lão sư nhiều.

- Không phải mà, anh đây là sinh viên năm tốt, cùng lắm cũng chỉ xem thể loại cơ bản thôi.

- Cơ bản là loại nào? Còn có nâng cao sao anh Chiến!

- Ahhh, không phải thế, Vương Nhất Bác!!!

- Bảo chưa xem, vậy đây là Tiêu Chiến đang thừa nhận các thể loại nâng cao là anh có thiên phú chứ gì.

- ....

- Lên! Thử tự cắm vào em xem.

- ...

- Sao? Còn biết ngại?

Vương Nhất Bác vừa nói vừa đặt Tiêu Chiến dưới thân, muốn nhanh chóng cho vào tìm cảm giác hưởng thụ tuyệt trần.

- Cả ngày em chỉ muốn cái này... Ưʍ.

Vẫn là ngón tay thăm dò trước, Tiêu Chiến làʍ t̠ìиɦ lần trước vẫn còn chút tổn thương, giờ phút này là vừa xót vừa phiêu, mà cũng chỉ biết há miệng ra hưởng ứng, lại lấy thêm chút can đảm lên tiếng:

- Hôn anh.

Vương Nhất Bác mồm ngấu nghiến hôn, tay cũng là ra vào hết lực, mạnh mẽ như vò nát từ trên xuống dưới Tiêu Chiến. Trong tìиɧ ɖu͙©, sư tử phát hiện ra xu hướng bản thân là vậy. Không phải kiểu ôn nhu mà là áp chế hϊếp đáp đối phương. Vừa hay Tiêu Chiến cũng thoả lòng đáp lại không hề khiên cưỡng.

Người ta bảo dù yêu tới mấy nhưng chuyện đó không hoà hợp cũng không yên ổn. Cho đến bây giờ, có lẽ hai người là mảnh ghép của nhau, chỉ cần ở bên sẽ cùng khám phá những nấc thang ngày càng cao hơn nữa.

- Thao anh đi Nhất Bác.

Tiêu Chiến khi làʍ t̠ìиɦ vẫn luôn bỏ qua sĩ diện bản thân mà van xin Vương Nhất Bác khi dễ mình, còn coi đó là chuyện đương nhiên.

- Anh muốn bị Nhất Bác thao.

Vương Nhất Bác bị những lời nói mềm nhũn như rót mật vào tai này kí©ɧ ŧɧí©ɧ điên cuồng, lấy ra hung khí như muốn đồ sát kẻ yếu thế.

Vật kia cũng đã cứng không chịu nổi, vậy mà Vương Nhất Bác chỉ đặt bên cạnh lỗ nhỏ, nhất định không chịu khuất phục mà cho vào để thoả mãn bản thân.

- Van xin đi.

- Xin em.

- Thay đổi xưng hô, nhanh.

- Van xin Bác ca!

Vương Nhất Bác nghe tới đây, bên tai âm thanh như xung động càng lớn, thôi thúc cậu nhét vào. Khó khăn lắm mới nhét vào được, chỉ là mới nửa đường, thế nào vẫn chịu đựng được mà đổi hướng rút ra.

- Bôi trơn, tự mình nhét vào, anh muốn thế thì không ai làm hộ đâu.

Trên giường, từ bây giờ Vương Nhất Bác sẽ là người xác lập vị thế, định sẽ là người cầm nắm thế trận, lời nói không phải nói chơi, cậu muốn Tiêu Chiến nhất định phải nghe lời.

- Banh ra nhanh, là Bảo Bảo muốn, chứ em chưa muốn đâu.

- Ưmmm...

Thế cục này, không phải muốn là có thể lật lại. Tiêu Chiến ngay từ đầu định sẵn đã thua, mà anh vốn cũng không định thắng.

Tiêu Chiến khẩn trương như nghe được lệnh của tổng chỉ huy mà làm theo. Thật sự là tự mình nong rộng ra để Vương Nhất Bác tiến vào, thuần phục không sao tả xiết.

- Ahhhh, đau quá Nhất Bác àh.

Vương Nhất Bác nghe vậy không những không dừng động tác ngược lại còn ra sức điên cuồng cắm rút.

- Là anh muốn, anh thích bị đau!! Đúng không!!! Còn van xin em nữa mà.

- Không a ~~~~

- Nhận đi.

- Không mà.

- Nhận.

- Vâng! Bác ca, anh muốn.

- Ngoan. Anh mới là cún!

Vương Nhất Bác khẽ nói bên tai Tiêu Chiến, xoa dịu tâm tình đang thống khoái dưới thân. Còn đẩy lưỡi vào trong tai thỏ, hạ thân đang được bao chặt, bấn loạn rên nhẹ.

Âm thanh khuếch đại trầm hùng, cảm giác khí nóng bên tai, vừa phê vừa ngứa, Tiêu Chiến khó nén xúc động mà thật sự bắn ra!

Bước ngoặt này cả Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến đều không ngờ tới. Vừa thao có một lát, đáng nhẽ buổi sáng mới xuất xong, lần quan hệ này thời gian sẽ được lâu hơn nhiều nhưng Tiêu Chiến lại không kiềm chế được mà bắn nhanh như vậy.

Vương Nhất Bác càng được thể lên mặt:

- Không ngờ Tiêu lão sư là như vậy! Tiêu lão sư thích làm cún vậy sao!

Vương Nhất Bác không hề cho Tiêu Chiến một chút thời gian nghỉ ngơi hay thanh minh nào. Đè xuống càng hôn xiết hơn. Tay lại không ngừng sóc lên sóc xuống tính khí vẫn còn dính nhớp của Tiêu Chiến. Rõ ràng là muốn vắt kiệt khí lực của ai kia.

Tốc độ càng nhanh, tiểu Tiêu không vì mới bắn ra mà ỉu xìu, xem ra lại muốn một lần nữa ngóc đầu dậy. Là Vương Nhất Bác ép anh!

- Kêu meow đi.

- Làm sao vậy Nhất Bác?

- Em muốn nghe! Kêu đi.

- Meowww meowwww meowwww....

- Ngoan em thương!Vương Nhất Bác lại một lần nữa đút vào hạ thân Tiêu Chiến. Nơi tư mật nọ có vẻ đã quen hơn mà nở ra chào đón. Nghiêng mình theo tiếu tấu của eo lưng Vương Nhất Bác. Luật động ra vào ngày càng hoang dã, Tiêu Chiến dưới thân không ngừng ngẩng mặt nghển cổ lên, rất có nhịp điệu mà đòi hỏi liếʍ láp lấy khuôn cằm cùng yết hầu của Vương Nhất Bác. Một lần lại một lần kêu "Meowww". Thật là nhu thuận ôn hoà biết bao.

Vương Nhất Bác lúc này lại càng được voi đòi tiên, không biết đủ mà ra lệnh.

- Sủa đi.

- Vương Nhất Bác!!!!!!

- Anh xem, liếʍ anh cũng liếʍ rồi! Còn cái gì không dám! Sủa đi!

- Em mới là cún con!

- Thế ai là người hôm trước tự nguyện liếʍ chỗ đó của em, không phải cẩu thì là gì!

- Không phải đâu Nhất Bác!

- Chống cự à?

Theo lời hạch hỏi ngang ngược, Vương Nhất Bác đỉnh vào một cái cực mạnh:

- Anh còn muốn chống nữa không!

Ngoài dự tính, Vương Nhất Bác lúc này lại ra vào nhẹ nhàng hơn, như điệu valse nhịp nhàng quyến rũ:

- Sủa em nghe~~~~~~~

- Hư hư.

- Anh ngoan thử nói xem con gì mà lại liếʍ nướ© ŧıểυ?

- "Nhất Bác à" Tiêu Chiến lúc này đã ngại ngùng lên tới đỉnh điểm.

- Anh còn không sủa sau này mọi lúc sẽ tiểu lên khắp người anh, xem chịu được không! Sủa!

- Gâu...

- Ngoan! Nữa!

- Gâu, gâu, gâu...

- Tiêu Chiến của em là ngoan nhất....Vương Nhất Bác nghe tiếng kêu yếu ớt, thẹn thùng của Tiêu Chiến quả nhiên là không nhịn nổi mà tăng tốc, va chạm mãnh liệt. Côn ŧᏂịŧ càng ngày càng trướng, động tác cũng càng lúc càng nhanh. Dục hoả không nén nổi liên tục cậy mạnh mà ra vào. Tiểu huyệt trơn mềm ngoan ngoãn chiều chuộng nuốt lấy hết thảy cự vật hung tàn đâm chọc kia.

Cả nghìn cả vạn lần nhịp nhấp hϊếp đáp tạo nên tiết tấu cao trào không gì cản nổi, Tiêu Chiến sướиɠ run người chỉ biết rêи ɾỉ ừ hữ như cún nhỏ được đút đồ ăn ngon. Vương Nhất Bác uy mãnh chiếm trọn kiêu ngạo cùng xung động của đối phương. Tốc độ cường hãn mà làm Mỹ nhân dưới thân bần thần bắn ra trước, khuôn mặt dâʍ đãиɠ khi lêи đỉиɦ khiêu gợi mất hồn câu nhân.

Nhìn gương mặt đẹp xinh yểu điệu vô vàn này, cuối cùng Vương Nhất Bác cũng không kiềm chế nổi, ra vào hạ thân rất nhanh nhưng trước khi cao trào còn kịp rút ra, đem tinh khí dư thừa toàn bộ bắn lên mặt Tiêu Chiến. Người dưới thân lại chẳng ngần ngại lấy tay quét tϊиɧ ɖϊ©h͙ vương đầy trên mặt mà đưa lưỡi liếʍ hết. Bên môi một vùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh cũng nhanh chóng được thưởng thức, lộ ra nốt ruồi kiều diễm lúc này đã trở nên dâʍ ɭσạи nhất đời. Vương Nhất Bác giày vò ái nhân nhưng chính mình lại bị sắc đẹp đó làm chìm trong sóng dữ, thoát không nổi nhưng kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thể che lấp cũng tràn đầy.



Tất cả sung sướиɠ qua đi, nhưng hẳn sẽ còn đọng lại mãi trong những mảnh ký ức. Mà hơn nữa, lần đầu này, cũng là lần mở ra vô vàn những lần tiếp theo, chính Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến cũng không lường trước được bản thân lại tự mở khoá ra những góc khuất đen tối, ám dục mai sau.

Khoảnh khắc này Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến chẳng ai còn nghĩ đến việc sẽ đi trượt ván thoả mãn sở thích cá nhân hay việc mai sau Tiêu Chiến sẽ phải trải qua mối quan hệ này chông gai thế nào. Tất cả chỉ còn lại là vòng ôm dịu ngọt cùng giấc mộng êm đềm khi cả hai bên nhau mà thôi.

___________________

Đánh úp các cô một chương có chút Bɖʂʍ nhè nhẹ. 😝 Cuối cùng thử hỏi xem có cô nào vì cảnh báo mà quay đầu không? Haha, đọc được đến đây thì rõ là không quay đầu rồi. Nụ cười dần đi vào suy đồi.

🤓🥶🤤

Đến giờ hoá thú. Các cô phải xem video này.

https://youtu.be/rAV0R961t-E