Thiêu Thân Cháy Sáng [BJYX]

Chương 14: Lần đầu trào dâng (H)

Du͙© vọиɠ nổi lên. Đôi bên đều nguyện ý đắm chìm, thật chẳng có gì phải đợi chờ nữa.

Giây tiếp theo, Vương Nhất Bác thật sự là không đợi nổi liền kéo Tiêu Chiến lên giường, ở khách sạn thật sự rất tiện, không gian chỉ có nhiêu đó thôi, một bước là cũng tới nơi cần tới rồi.

Nắm lấy tay nhỏ vân vê, Vương Nhất Bác kéo mạnh Tiêu Chiến đặt vào hạ thân mình "Buổi sáng, em cương từ khi nhìn thấy anh rồi, anh làm thế nào thì làm." Rồi tự tay kéo quần mình ra, tính khí như được giải phóng mà đung đưa mấy cái, thật sự đã cương cứng tự lúc nào. "Làm đi".

Tiêu Chiến không hề che giấu ánh mắt thèm khát liền cúi xuống, tay cũng nắm chuẩn xác vật kia mà nắn bóp vân vê.

- Anh phát hiện sờ cái đó của em rất thuận tay, chỉ là tay anh bé quá, cầm hơi khó ha!

- Anh im miệng.

Vương Nhất Bác thật sự làm Tiêu Chiến im miệng, lưỡi xộc vào cuốn lấy toàn bộ mềm mại bên trong môi đỏ, làm anh không phát ra được mấy lời nói kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia nữa.

- Lần này anh không thoát được đâu anh Chiến.

Mùa hè vốn không cần mặc nhiều quần áo, Tiêu Chiến lúc này trên người quần đã bị lột bỏ, áo may ô không tay cũng tức khắc bị người kia kéo một cái liền rời khỏi người. Cả cơ thể cứ như thế trần trụi trước mắt Vương Nhất Bác không gì chống đỡ nổi.

- Tiêu Chiến bụng anh mềm thế, lông bụng mọc tới thế này có phải là rất phóng túng hay không.

Vương Nhất Bác độ tuổi chưa trưởng thành nhưng lại rất thành thục một đường liếʍ xuống cần cổ khả ái cùng xương quai xanh sắc sảo của ai kia. Xúc cảm tê tê như điện giật tràn ngập xúc giác của cả hai, giây phút này ai mà không chìm đắm trong đê mê. Tiêu Chiến bình thường mặc áo thế nào không rõ nhưng không ngờ cởi ra còn có bờ ngực rất nảy nở, trên đó hai nụ hoa cũng đang nở đến đỏ hồng, dựng đứng chờ người nhấm nháp.

Vương Nhất Bác thật là không mục đích miệng lưỡi quét lấy toàn bộ thân trên Tiêu Chiến như là ăn một món ăn mỹ vị hoàn mỹ. Dừng lại tại hai hạt đậu kia, không ngờ lại một đường cắn xuống, nhay nhay như trêu ghẹo.

- Aaa, àaaaaa, Nhất Bác em làm gì thế! Anh đã làm gì sai sao!

- Em thích cắn đấy. Anh phải chịu.

- Ưhhh, cún con ~~~~~~~

Cún con lúc này thực sự thấy nhờn mà liếʍ khắp khoang ngực người dưới thân, liếʍ xuống cả một đường lông bụng của Tiêu Chiến. Đối với Vương Nhất Bác thấy được hàng lông này thật là kích động không thôi. Tiêu Chiến có một chiếc eo thon gọn, bằng phẳng đúng chuẩn mỹ thụ. Nhưng không vì thế mà yếu đuối, nhu nhược, người ta vẫn chẳng luôn bảo càng nhiều lông càng dâʍ đãиɠ không phải sao. Vương Nhất Bác thích tới điên rồi. Cậu như vậy không báo trước liền đổi hướng ngậm ngay lấy vật kia của Tiêu Chiến.

- Aaa, đừng Nhất Bác.

- Tận hưởng đi, sau này đừng mong được ở trong.

- Chỉ là anh không muốn Nhất Bác phải làm thế cho anh.

- Im!!!

Vương Nhất Bác cuồng dã liếʍ mυ'ŧ vật kia của Tiêu Chiến, không hề nhẹ nhàng mà là thể hiện khát vọng nắm giữ, điều khiển không thể chối cãi. Vương Nhất Bác thật biết cách làm thoả mãn Tiêu Chiến, làm anh sướиɠ tê nói không nên lời.

Ngón tay dài cũng không ngoan ngoãn chen vào xoa nắn quả đào dưới thân, chỉ trực muốn khám phá nơi giới hạn cuối cùng kia. Như ước nguyện chạm vào mà không nhận phải sự phản kháng nào dù nhỏ nhất của Tiêu Chiến. Cái gì đến rồi cũng phải đến, Vương Nhất Bác xem chừng là muốn chọc vào rồi, ngón tay đang từng bước thăm dò nơi tư mật ấy.

- Nhất Bác, để lấy cái đó trong ngăn kéo.

- Anh nói xem lấy cái gì!

- Nhất Bác à, em không biết sao? Bôi trơn anh đã chuẩn bị rồi, đợi chút.

Vòng tay cứng rắn của Vương Nhất Bác kiềm toả không cho Tiêu Chiến động đậy, tự mình với lấy vật gì đó nhưng không phải chỗ ngăn kéo như Tiêu Chiến chỉ mà ngay trong túi quần của cậu đang vứt chỏng chơ bên cạnh, là tuýp gel bôi trơn:

- Không ngờ anh Chiến phóng túng như vậy. Còn chuẩn bị đồ để người ta thao mình.

Vương Nhất Bác ghé vào tai thì thầm nhưng bưu hãn chọc ghẹo.

- Em! Em cũng thế còn gì! Em có chút lương thiện nào không!

Tiêu Chiến lời nói ra cũng chỉ là khiên cưỡng chống chế mà thôi vì lúc này Vương Nhất Bác đã rất suôn sẻ lấy bôi trơn ướt đẫm tay bất ngờ đánh úp hậu huyệt non mởn kia rồi.

- Ahhh, Nhất Báccccc.

- Sao! Muốn nói nữa không, chọc chết anh.

Vương Nhất Bác không ngừng xung động ra vào ngón tay nhẹ nhàng từ tốn khám phá, đến khi xuôi nhịp liền chọc vào với tốc độ nhanh hơn nữa. Âm thanh phát ra từ cổ họng cũng là tiếng rên đυ.c ngầu. Hạ thân bên cạnh cũng theo nhịp chuyển động tiến lùi như đang chầu chực kêu gào cùng muốn xâm nhập với ngón tay kia.

Nhưng không chỉ là một ngón tay, nhìn với kích cỡ dươиɠ ѵậŧ của Vương Nhất Bác nếu không khuyếch đại tốt, xem ra khó có thể suôn sẻ mà vào cho được. Nên lúc này, tuy ngón tay của Vương Nhất Bác không hề nhỏ nhưng cũng đã cố chen vào ba ngón. Làm Tiêu Chiến dưới thân kêu gào vừa đau đớn vừa thoả mãn không thôi.

Nghe tiếng kêu gợϊ ɖụ© của Mỹ nhân, người Vương Nhất Bác quả thật nóng bừng, kìm nén không được bèn kê gần tính khí đến cạnh hậu huyệt đang được ăn no kia.

- Không bao nhé.

- Ưmmm.

Vương Nhất Bác chỉ chờ thế mà rút ngón tay ra, định đưa cự vật của chính mình vào. Lần đầu làʍ t̠ìиɦ, có nồng nhiệt, có bỡ ngỡ, nhiều hơn hết là sóng tình dạt dào tâm can.

Nhưng giờ phút này, mọi chuyện có chút không khống chế được. Vương Nhất Bác đang thử cho vào nhưng lại không dễ như cho ngón tay. Hậu huyệt Tiêu Chiến quả là chưa từng đυ.ng qua, không có gì để so sánh nhưng có vẻ như thật sự là se khít. Mà tính khí của Vương Nhất Bác lại không tầm thường. Quá lớn!

Vậy nên tình cảnh đang diễn ra thật bất đắc dĩ. Vương Nhất Bác loay hoay hai chục phút cũng không thể cho vào nổi. Mon men ở ngoài cũng ních được vài cm mà thôi.

- Vương Nhất Bác em làm được không đó!

Tiêu Chiến lúc này không an tĩnh mà trêu đùa một câu, cả mặt đều là vẻ muốn cười lại thôi. Không ngờ còn có cơ sự này. Thật sự sẽ không hỏng cuộc vui vì lý do ngớ ngẩn này chứ.

- Anh ngoan đi.

- Hay em có muốn anh lật thuyền, của anh nhỏ hơn để anh làm em thử xem sao.

- Tiêu Chiến!!!!!!! Đừng đùa! Nghĩ cũng đừng nghĩ.

Vương Nhất Bác cuống đến mặt cũng đỏ bừng bừng, chỉ vì muốn chọc vào cho lọt mà mồ hôi đầm đìa. Cậu ta đổ hết lần này đến lần khác tốn hơn nửa lọ bôi trơn mà xem chừng vẫn khó khăn lắm. Lúc này đành lấy bαo ©αo sυ trơn nhớt đeo vào sẽ bám chặt hạ thể xem có dễ dàng hơn không. Trước khi thử lại một lần, còn không kiêng dè nhổ nước miếng vào chỗ đó của Tiêu Chiến, bản chất háo thắng nổi lên:

- Anh cứ chờ đó. Em không tin là không được.

- Aaaa áaaaaa áaaaa

Lần này rốt cuộc cũng lọt, Tiêu Chiến không còn cười được nữa, vật lớn như thế cuối cùng cũng chen được vào hậu huyệt chật ních. Khỏi phải nói cảm giác giật mình thế nào.

- Đáng đời! Anh còn cười được không?

Nói một câu, Vương Nhất Bác là đang hì hục cày cấy trong mảnh ruộng màu mỡ kia, mãn nguyện vì chinh phục được người dưới thân, cuối cùng cũng khiến Tiêu Chiến phải khuất phục.

- Xin em Nhất Bác, ưm, nhẹ nhàng chút...

Vương Nhất Bác đè chặt người dưới thân, luật động ra vào mạnh mẽ, trong cuộc đời cậu chưa từng sung sướиɠ cuồng dại đến thế. Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng xâm nhập tiểu huyệt no tròn kia như bị hút vào mà không ra được, không thể chối từ mà đào xới sâu bên trong. Da thịt va chạm phát ra tiếng kêu "Bạch bạch" ám muội, chẳng phải vì cơ hông Vương Nhất Bác quá mãnh liệt va chạm vào bờ mông nảy nở mới có tiếng kêu đó sao.

Vương Nhất Bác nhìn từ trên xuống dưới người đang phải chịu khuất phục kia. Cậu yêu thích tới nhường nào. Khuôn mặt vốn thanh thuần, bình thường luôn nở nụ cười như hoa đào, hiện tại lại dâʍ đãиɠ không chịu nổi. Ánh mắt mơ màng mê mẩn, lúc nhắm lúc lại cố mở ra nhưng không rõ ràng, quả thật là đang đắm chìm trong du͙© vọиɠ không thoát ra được rồi. Đôi môi bị giày vò giờ đây cũng trở nên mọng ướt, thỉnh thoảng thỏ tinh lại lấy cái lưỡi đỏ hồng liếʍ lấy nốt ruồi yêu nghiệt gợϊ ȶìиᏂ như mời gọi.

Kích động này thành công làm Vương Nhất Bác bấn loạn, ngày trước cậu đã từng nhìn chằm chằm vào nốt ruồi quyến rũ kia rồi mơ tưởng sẽ được liếʍ lấy nó. Hiện giờ có thể làm rồi, Vương Nhất Bác liếʍ mạnh vào vị trí nốt ruồi, vô tình cũng liếʍ cái lưỡi nhỏ nhắn đang thè ra kia. Luật động trừu sáp dưới hạ thân càng tốc độ đến không chịu nổi. Toàn bộ đều là say mê, phóng đãng.

Vương Nhất Bác cũng là lần đầu thám hiểm lục địa mới, hưng phấn không thôi. Hậu huyệt lại lần đầu có vật lạ xâm nhập, co bóp hết sức dữ dội. Theo những cú thúc của Vương Nhất Bác liền co chặt đẩy ra. Nhào nặn chèn ép tính khí nóng bỏng kia đến bồn chồn. Áp lực đẩy lên dươиɠ ѵậŧ quả thật không hề nhỏ. Hơn nữa không biết động vào chỗ nào, Vương Nhất Bác cảm thấy như có vật gì gồ lên, vướng rít vào từng đường gân của mình đang nằm sâu trong nội bích ẩm ướt mê người.

Mọi chuyện xảy ra thuận lợi lại nhanh ngoài tầm kiểm soát, cả hai đều không có kinh nghiệm. Không ngờ làʍ t̠ìиɦ lại có loại cảm giác cao trào vượt trội không gì có thể ngăn cản đến thế.

Theo cùng xúc cảm bị chạm đến rùng mình muốn bắn kia của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến lúc này bị chạm tới điểm mấu chốt cũng đột nhiên trợn mắt, gọi tên "Nhất Bác", tiếng kêu như lạc đi vì du͙© vọиɠ, cả cơ thể đờ đẫn thoát xác. "Aaaa, ưmmmm". Tay không chịu nổi mà tự lần mò tính khí của chính mình mà điên cuồng tuốt lộng.

Hậu huyệt lúc này cũng không ngừng co bóp ra vào, ép Vương Nhất Bác đến ngạt thở.

Một lần nữa cả hai cùng tới cao trào mà bắn ra, mọi thứ như mờ dần, không quản đất trời thiên địa mà lung lạc. Vương Nhất Bác không kìm nổi chỉ kịp cuống cuồng rút bao ra, sau đó lại thúc tới mà bắn đầy trong người Tiêu Chiến, rót tràn từng giọt mật ngọt vào cái miệng đang thèm khát nuốt vào kia.

~~~~~~~~~

Bonus cho các cô video ban đầu là cute boy và sau khi đã hết trong trắng. ☺️

https://youtu.be/ctsChZf5khw