Duyên Phận [VKook]

Chương 14

Chap này tặng cô TruyenHD vì đã cmt+vote đầu tiên ở chap trước. Các cô cũng vào cmt+vote để lấy tem chap sau nha

❤❤❤❤❤❤

~~~~~~~~~~

------------------

Trong khi hai người ăn thì Jimin cũng đi xuống nhà.

"Chào Kim tổng."- Jimin cười thân thiện chào anh.

"Chào."- Ngược lại, anh không thân thiện tí nào. Khuôn mặt băng giá mà nhìn Jimin.

"À, chào cậu Jung."- Jimin lại quay sang chào Hoseok.

Nhận thấy Jimin vẫn nhớ mình, JH vui lắm. Nhưng lại nhanh chóng trở nên buồn bã.-"Sao cậu ấy không gọi là Hoseok hyung nữa???"- Cách Jimin gọi anh bây giờ thực sự rất xa lạ. Liệu có phải Jimin càng ngày càng lạnh lùng với anh.-"Chào Jimin."- JH e ngại chào lại. Bây giờ cậu thật là đẹp trai, lại còn cao nữa (-_-!).

"Umma, con về đây. Xin phép Kim tổng, xin phép cậu Jung."- Jimin lễ phép chào mọi người trước khi ra về.

"Mà Jimin à, con sẽ ở đâu????"- Bà Park lo lắng hỏi. Jimin mới từ nước ngoài về, lấy đâu ra nhà mà về chứ.

"Trước mắt con sẽ thuê khách sạn. Sau này có gì tính sau."- Jimin nói.

"Kim gia còn nhiều phòng, hay là cậu Taehyung à, cậu cho nó ở lại đây nhé. Mẹ con bác lâu năm mới gặp lại, bác rất nhớ nó."- Bà Park ngỏ lời hỏi.

"Cũng được. Bác thu xếp phòng cho cậu ấy đi, con đi nghỉ đây."- Anh trả lời rồi quay bước lên phòng. Bà Park là người nuôi anh lớn, chả lẽ có chuyện cỏn con ấy mà anh không thể giúp bà. Đành lòng đồng ý cho Jimin ở lại nhưng trong lòng không thấy vui một tí nào.

JH khi nghe anh nói nửa vui nửa buồn. Vui vì ngày nào cũng được gặp Jimin. Còn buồn là vì hôm nào cũng được chứng kiến Jimin và Jungkook nói chuyện với nhau vui vẻ. Tại sao ông trời lại độc ác đến như vậy.

"Con cũng mệt rồi. Con đi nghĩ đây. Bác sắp xếp phòng cho Jimin rồi cũng đi nghĩ sớm nhé."- Nói xong JH cũng theo chân anh đi lên phòng đi ngủ.

"Vậy cảm phiền hai anh."- Jimin cảm kích cúi chào hai người đang chuẩn bị "đi ngủ".

"Jimin à, vậy là hôm nào umma cũng được gặp con rồi."- Bà Park cười vui vẻ nói.

"Đúng vậy umma à..."- Jimin cũng vui không kém.

Bà sắp xếp phòng cho Jimin không biết là không may hay là cố tình mà lại sắp phòng Jimin đối diện phòng Jungkook, bên cạnh phòng của JH. Như vậy thì Jungkook mà phải có qua phòng Jimin chơi mà hai người CÓ LÀM GÌ thì JH thính tai sẽ nghe được. Hay Jimin mà qua phòng Jungkook chơi, chẳng may có CHƠI TRÒ GÌ thì Taehyung cũng có thể nghe được. Vậy là bà Park đã vô tình khiến cho Taehyung và JH có thể rình xem Jimin và Jungkook CÓ LÀM GÌ nhau không.

«Sáng hôm sau»

"Chào mọi người......"- Mới sáng sớm, Jimin đã ra ngoài. Đến lúc mọi người đang ăn sáng mới về.

"Chào...."- JH và Taehyung ủ rũ đồng thanh.

"Jimin à, anh đi đâu vậy????"- Jungkook nghe thấy tiếng Jimin liền hớn hở hỏi. Lại còn cười nhe răng thỏ chứ.

"Anh???? Hai người thân thiết nhỉ???? Lại còn cười tươi như vậy chứ...."- Taehyung chán nản gắp thức ăn lên miệng, khinh bỉ nhìn cậu nói thầm.

"Anh đi siêu thị. Jungkook à, ra đây anh cho cái này nè."- Jimin đi lại phía cậu, dìu lấy cậu rồi cùng nhau đi ra phòng khách.

"Còn mua quà cho nhau kìa. JH à, mày thật sự không là cái gì của người ta."- JH khóc thầm.

Ở ngoài phòng khách, Jimin dìu cậu ngồi xuống ghế sofa, đưa cho cậu một cái túi.

"Cho em đấy."- Jimjn cười nói.

"Cái gì vậy ạ???"- Cậu vừa hỏi vừa mở túi ra.-"Oa đẹp quá."- Hai mắt cậu như sáng lên khi thấy quà của Jimin.

Đó là một set đồ hình thỏ. Mà size đúng size cậu mặc luôn chứ. Jimin thật tinh tế. Trong đó là những bộ quần áo hình thỏ với đủ màu sắc. Hình dáng nó khá nhau nhưng đều có chiếc mũ liền với áo có cái tai thỏ. Hôm qua lên phòng cậu, anh có thấy cậu rất thích thỏ nên hôm nay đặc biệt mua tặng cậu.

"Còn nữa...."- Anh lấy ra một chiếc hộp rất lớn.

"Cái gì vậy ạ????"- Cậu lại ngơ ngác hỏi.

Anh mở cái hộp ra.-"Oa,....."- Cậu lại một lần nữa mắt sáng như sao. Đó là một hộp toàn mấy con thỏ trắng nhỏ nhỏ xinh xinh.

"Như hôm qua đã hứa, anh sẽ dạy cho em học. Nếu em chịu học tốt, mỗi ngày anh sẽ cho em một con."- Anh nói. Thì ra đây là quà thưởng cho cậu nếu cậu học tốt.

Chuyện là hôm qua anh lên phòng cậu nói chuyện với cậu thì cậu có bảo Taehyung không cho cậu đi học đến khi chân cậu khỏi nên trong lúc đó, anh sẽ là người dạy cho cậu học.

"Em sẽ cố gắng học thật tốt."- Cậu vui vẻ cầm lấy tay anh nói.

Cậu vui vẻ là vậy, nhưng hai soái ca đang đứng nhìn cậu và Jimin cười nói mà lòng đau như cắt. Họ cứ đứng như trời trồng như vậy, không thèm biết cuộc hội thoại của họ là gì, nhưng chính thức biết đó là đang nắm tay nhau cười nói vui vẻ. Vậy còn cái gì đau lòng hơn chứ.

"E hèm....."- Anh ho khan rồi cứ thế đi ra cửa.

Hai người nghe thấy tiếng ho kiền giật bắn mình, buông tay nhau ra và quay lại nhìn anh.

JH đau lòng bỏ chạy theo anh, trước khi đi còn không quên để lại ánh mắt đau khổ cho Jimin và cậu. Nhìn ánh mắt ấy như muốn nói "tôi đã gây nên tôi tình gì mà hai người ác với tôi như vậy".

End chap 14