[Đấu La Đại Lục] Tùy Tâm Sở Dục

Chương 54

Sắc mặt Hỏa Vũ rất ngưng trọng. Hai tay nàng tựa hồ như có sức nặng ngàn quân chậm rãi giơ lên trời, hỏa diễm nóng cháy trong lòng bàn tay ngưng tụ thành bạch quang, ngay lúc này bốn cái hồn hoàn trên người nàng đều sáng lên, trên mặt vẻ thống khổ đã biểu hiện nàng đang phải thừa nhận áp lực.

Người sáng suốt cũng có thể hiểu được, hiện tại tám người thần phong học viện lấy sách lược năm bọc hai, hai gã phụ trợ hệ hồn sư trợ giúp Hỏa Vũ, Ba gã cường công hệ hồn sư thì bảo vệ. Mấu chốt nhất trong tám người chính là Phong Tiếu Thiên đang bay lên không trung kia, cùng với mọi người dùng dung hoàn kỹ để ngưng tụ năng lượng vào Hỏa Vũ.

" Biến----" Đường Tam hét lớn một tiếng.

Trận hình Sử Lai Khắc Bát Quái thay đổi, nguyên là hình tròn đột nhiên biến thành như hình số một. Đường Tam đứng ở phía trước, theo sát sau Đường Tam chính là Đái Mộc Bạch, kế tiếp phân biệt là Mã Hồng Tuấn, Tiểu Vũ, Bích Linh cùng Chu Trúc Thanh.

Đứng ở mặt sau cùng , là Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp.

Trận hình tám người biến hóa, làm hồn lực bọn họ vừa mới phóng thích và ngưng tụ chợt cuốn thành một vòng xoắn, mà ngay lúc này Áo Tư Tạp đột nhiên từ phía sau ôm lấy thân thể của Trữ Vinh Vinh, quang mang màu hồng nhạt toàn thân hắn bỗng biến thành màu phấn hồng, điên cuồng dung hợp vào cơ thể Trữ Vinh Vinh.

Thất Bảo Lưu Ly tháp từ trước mặt Trữ Vinh Vinh bùng lên, khuôn mặt nàng ngưng trọng, hai tay đánh ra phía trước, giống như Hỏa Vũ, cả bốn hồn hoàn trên người nàng đồng thời sáng rực lên.

Thiên phú Dung hoàn cũng không phải chỉ có Hỏa Vũ mới có được, đây cũng là một trong những loại năng lực đặc thù của Thất Bảo Lưu Ly, là nữ nhi duy nhất của tông chủ, sao Trữ Vinh Vinh lại không có khả năng đó cơ chứ?

Chỉ là dung hoàn cần phải tiêu hao hồn lực vô cùng khổng lồ, nên sẽ không dễ dàng sử dụng như vậy .

Bốn trong số chín màu ngưng thành thật thể được phóng ra từ bốn tầng dưới của Cửu Bảo Lưu Ly tháp, trực tiếp bắn vào cơ thể Chu Trúc Thanh phía trước mặt.

Với hồn lực phụ trợ khổng lồ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, song chưởng của Chu Trúc Thanh giơ lên, khoát lên trên người Tiểu Vũ trước mặt.

Một màn kì dị xuất hiện, quang mang chín màu chợt tăng mạnh thêm vài phần, từ trong tay Chu Trúc Thanh rót vào cơ thể Bích Linh, mà lúc này trên cả người Chu Trúc Thanh đã tràn ngập một tầng ánh sáng chín màu.

Tình huống trong cơ thể của Bích Linh cơ hồ cùng Chu Trúc Thanh giống nhau như đúc, quang mang chín màu này trong quá trình truyền về phía trước cũng không ngừng nồng đặc hơn.

Đến khi quang mang truyền đến trên người của Tiểu Vũ, rồi truyền sang người Đái Mộc Bạch, song chưởng của Đái Mộc Bạch mạnh mẽ đánh vào sau lưng Đường Tam, trong phút chốc, thân thể Đường Tam không khỏi kịch liệt run rẩy, trên người hắn đã không có tiếp tục xuất hiện vầng sáng chín màu nữa, mà xuất hiện chỉ có một cỗ uy áp vô cùng khổng lồ.

Ngồi ngay ngắn tại vị trí chủ tọa, mắt của Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông đã sáng rực, ," Đây là dung hợp hồn kỹ của tám người." Nói xong những lời này, ánh mắt của nàng không tự giác được hướng tới ngoài sân đấu, chính là Đại Sư với khuôn mặt vẫn cực kỳ bình tĩnh.

Mặc dù dung hợp hồn kỹ của tám người không phải là quá nghịch thiên, nhưng nếu đem năng lực của tám người thi triển ra thì tuyệt đối là chuyện kinh khủng .

Phải biết rằng, mỗi một Vũ Hồn của hồn sư là không giống nhau, có sự khác biệt. Nói đại khái, loại dung hợp kỹ này cũng chỉ gặp được dưới sự kết hợp giữa Vũ Hồn và hồn kĩ của cùng một loại giống nhau trên người các hồn sư. Giống như xuất hiện trên người bảy tên đội viên của Thương Huy học viện vậy.

Nhưng cùng với Sử Lai Khắc Bát Quái cũng không giống nhau, mỗi người trong bọn họ lại có Vũ Hồn hoàn toàn khác biệt, phương hướng phát triển cũng không giống nhau luôn.

Vũ Hồn hoàn toàn khác biệt như vậy lại có thể thi triển ra dung hợp kỹ của tám người, cho dù là kiến thức rộng rãi như Giáo Hoàng cùng Phong Hào Đấu La, thì trong mắt họ cũng tràn ngập sự khó tin.

Nhưng Sử Lai Khắc Bát Quái lại chính thức làm được. Khi tám người được quang mang chín mầu bao quanh một chỗ, thì dung hợp kỹ của bẩy người đã hoàn thành.

Trữ Phong Trí đang nhìn Áo Tư Tạp từ sau lưng ôm thắt lưng của Trữ Vinh Vinh không khỏi nhíu nhíu mày lắc đầu, mà đến khi hắn chứng kiến dung hợp kỹ bẩy người này hoàn thành thì trong mắt không khỏi toát ra tâm tình cảm thán.

Bất luận là hắn, hay là Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông đều có thể biết khả năng dùng được dung hợp kỹ bẩy người cũng không phải Sử Lai Khắc Bát Quái có thể nghĩ ra, mà là xuất phát từ sư phụ của họ, chính là vị Đại Sư đứng ở phía xa xa kia.

Nhưng sao bọn họ có thể biết được rằng, lúc này Sử Lai Khắc Bát Quái thi triển đúng là được Đại Sư tập hợp từ mười trung tâm thế lực cạnh tranh của võ hồn giới, võ hồn dị thể dung hợp. Nghiên cứu cả đời võ hồn, thành tựu của Đại Sư có lẽ chỉ có chính hắn cùng đệ tử chân truyền là Đường Tam và Bích Linh mới hoàn toàn hiểu được.

Ngay cả có người có thể dạy đệ tử thi triển được dung hợp kỹ bảy người được (Giáo Sư của Thương Huy học viện), thì sao Đại Sư lại không thể dạy được chứ?

Cũng là dung hợp kỹ, nhưng khó khăn lại cách biệt một trời một vực. Đây mới là Đại Sư, chính thức là Đại Sư. ( Chắc cũng chỉ có Đại Sư mới nghĩ được )

Phong Tiếu Thiên ở không trung quan sát thấy tình huống Sử Lai Khắc Thất Quái ở bên này cũng đã minh bạch, điều đó khiến hắn cũng phải giật mình, Trong Sử Lai Khắc học viện chiến đội xuất hiện Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp cũng không ngoài ý nghĩ của hắn cho lắm, lúc trước tại trận đấu cùng Tinh La học viện, hai người kia cũng đã từng xuất hiện .

Mặc dù khi đó Áo Tư Tạp không biểu hiện ra thực lực cường đại ra sao, nhưng vẫn khiến cho hắn phải chú ý.

Nhưng trước mắt màn dung hợp hồn kỹ tám người này thì hắn có tưởng tượng vỡ đầu cũng không ra được. Tại những trận đấu trước kia, dù là rất gian nan, nhưng Sử Lai Khắc Thất Quái cũng không có dùng qua kỹ năng này lần nào.

Lúc này dùng đến, hắn biết, chính mình không thể có cơ hội mà do dự nữa.

Trong tiếng huýt sáo dài, Phong Tiếu Thiên động thân, cơ thể của hắn tựa như lưu tinh đuổi nguyệt từ trên trời giáng xuống. Hắn triển khai hai cánh khổng lồ của mình, nhưng trong quá trình hạ xuống đó lại không hề phát sinh một tiếng động nào. Thanh quang hoàn toàn được nội liễm lại. Lúc này thân thể cùng hai cánh hợp lại thành một góc độ cực kỳ hoàn mỹ.

Đúng là kỹ năng mà Phong Tiếu Thiên tự nghĩ ra, Tật Phong Ma Lang tam thập lục liên trảm phát động.

Mà ngay lúc Phong Tiếu Thiên từ trên trời giáng xuống, thì một đạo bạch quang nóng rực chợt phóng ra, đuổi theo thân thể của hắn trong nháy mắt, nhất thời làm cả người Phong Tiếu Thiên hoàn toàn dung nhập vào trong bạch quang đó.

Bạch quang kia đúng là do Hỏa Vũ bắn ra, bạch quang cũng không đứt đoạn, mà là như chiếc cầu nối giữa hai người vậy. Dưới phụ trợ của bạch quang, cả người Phong Tiếu Thiên nhìn qua đều tràn ngập cảm giác chứa lực lượng bùng nổ mạnh mẽ vậy.

Năng lượng điên cuồng ngưng tụ bùng phát trên người hắn, khí lưu nóng rực phảng phất muốn đem mặt đất nướng chín.

Càng khiến người khác phải giật mình chính là bạch quang nọ dần dần ngưng tụ thành thực thể trên người hắn, biến thành một bộ áo giáp đỏ rực kỳ dị bao trùm lấy thân thể hắn, ngay cả thế mạnh của hắn là hai cánh cũng được bao phủ luôn.

Đây dĩ nhiên không phải là vũ hồn dung hợp kỹ, nhưng lại là Hỏa Vũ sau khi gia nhập Thần Phong học viện cùng với Phong Tiếu Thiên nghiên cứu ra dung hợp kỹ của hai người. Dung hợp kỹ của bọn họ cũng không thể phát huy ra uy lực lớn như vũ hồn dung hợp kỹ được, Nhưng dung hợp này cũng không chỉ có hai người họ, còn có hai tên phụ trợ hồn sư phía sau lưng Hỏa Vũ nữa.

Lực lượng của cả bốn người tập trung trên người của một mình Phong Tiếu Thiên, không thể nghi ngờ khiến cả công và thủ của hắn tăng lên đến cực hạn.

Tốc độ xoay mình tăng nhanh, Phong Tiếu Thiên từ trên trời giáng xuống, mục tiêu cũng không phải người đứng đầu tiên của Sử Lai Khắc Thất Quái là Đường Tam, mà rơi vào hai người ở vị trí cuối cùng chính là Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp.

Bằng vào khả năng quan sát cực kỳ nhạy cảm của mình, hắn đã thấy tại lúc Sử Lai Khắc Bát Quái thất thi triển dung hợp kỹ thì người phát động là Trữ Vinh Vinh người phía cuối cùng kia. Mà trụ cột để phát động, cung cấp năng lượng khổng lồ cho Trữ Vinh Vinh lại chính là Áo Tư Tạp.

Chỉ cần đem hai người kia giải quyết, như vậy dung hợp kỹ của Sử Lai Khắc Bát Quái sẽ tự phá hủy.

Phong Tiếu Thiên đột nhiên tăng tốc không thể nghi ngờ đã khiến Sử Lai Khắc Bát Quái lấy làm kinh hãi, kể cả Đại Sư đang xem cuộc chiến cũng không khỏi tỏ ra vẻ tán thưởng.

Liên hợp của Thần Phong học viện cùng sí hỏa học viện không thể nghi ngờ là phối hợp cực tốt, gió trợ giúp nâng cao thế lửa, lửa mượn lực lượng của gió, có thể đem lực lượng của bốn người tập trung cùng một chỗ, bằng vào kỹ năng bộ phát do Phong Tiếu Thiên tự nghĩ ra này, đã khiến năng lực công kích được sinh ra không thể nghi ngờ đã đạt tới một cảnh giới phi thường kinh khủng.

Nhưng vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt Đại Sư vẫn không bị thay thế. Bởi vì dung hợp kỹ của bên Thần Phong học viện dù sao cũng chỉ được bốn người thi triển ra, mà Sử Lai Khắc học viện bên này lại đều là tám thiên tài. Hơn nữa lực cực mạnh này lại do Đường Tam nắm trong tay .

Đối mặt với Phong Tiếu Thiên đột nhiên tăng tốc, đứng vị trí đầu tiên của đội ngũ, thân thể Đường Tam chỉ nhẹ run rẩy một chút ngắn ngủi vì kinh ngạc, lập tức giơ tay trái mình lên.

Giống khi phá Tật Phong Ma Lang ba mươi sáu trảm của Phong Tiếu Thiên lúc trước là Hạo Thiên Chuy nay lại xuất hiện một lần nữa.

Khác biệt chính là lần này Hạo Thiên Chuy vừa xuất hiện, thì giống như trôi nổi trên lòng bàn tay Đường Tam.

Quang mang màu đen trong lòng bàn tay Đường Tam dũng mãnh tràn ra, chỉ trong tích tắc hắn đã mạnh mẽ ngẩng đầu lên, ánh sáng tím vàng từ trong mắt hắn phát ra. Hắn cũng không phát động khả năng đánh vào tinh thần đối phương, mà là đem hết thảy mọi thứ trước mắt nhìn một cách minh bạch rõ ràng.

Dưới tác dụng của Tử Cực Ma Đồng, hết thảy trước mắt Đường Tam đều trở nên chậm lại. Vô số số liệu chuẩn xác được tổng kết trong não hắn. Sau một khắc tay trái của hắn đã động.

Ngay lúc đó ánh sáng đen tràn ngập ra từ mọi vị trí của Hạo Thiên Chuy.

Thân Chùy cũng không xoay tròn, chính là hướng thẳng tới một phương hướng lao đi, mà đồng thời lúc ra tay, một tiếng nổ ầm vang lên từ trên Hạo Thiên Chuy. Mắt thấy chiếc Tiểu Chuy không lớn giữa không trung đón gió tăng vọt, chỉ trong giây lát Tiểu Chuy đã trở nên giống như một hang nước.

Những hoa văn mỹ lệ được phóng xuất bao quanh Tiểu Chuy dưới ánh sáng mặt trời, hơi thở kinh khủng mang theo hắc quang nồng nặc phóng ra một cách tráng lệ, tạo nên một chiếc đuôi dài màu đen giữa không trung.

Oanh----

Hạo Thiên Chùy màu đen cùng toàn thân nóng rực của Phong Tiếu Thiên ầm ầm đυ.ng nhau giữa không trung.

Thanh âm nghiền nát chói tai được truyền ra khắp cả vũ hồn thành.

Nghiền nát từ cánh, Phong Tiếu Thiên có đôi cánh nhưng cơ hồ trong nháy mắt đã biến thành bột phấn, đồng thời nghiền nát còn có toàn thân áo giáp nóng rực của hắn, nó hóa thành một điểm bạch quang trong nháy mắt nổ văng tung tóe.

Phong Tiếu Thiên kêu thảm thiết một tiếng tại chỗ xung lực cường đại va chạm, Cả người đã bị đánh bay ra ngoài. Trực tiếp văng ra khỏi sân của Giáo Hoàng Điện, không rõ sống chết thế nào.

Sáu tên đệ tử của Thần Phong học viện bao gồm cả Hỏa Vũ ở bên trong, lúc này đều đã sợ ngây người. Bọn họ không thể tưởng được đội trưởng Phong Tiếu Thiên của mình lại không thể chịu được một kích như vậy.

Cho dù là lúc đầu cùng Đường Tam một chọi một, cũng là đánh nhau một hồi lâu mới phân thắng bại, nhưng giờ phút này lại chỉ là một lần tiếp xúc mà đã bị đánh bại.

Mất đi Phong Tiếu Thiên. Trận đấu này cũng không có bất cứ gì quá lo lắng. Nhưng bọn họ không rõ, tại sao lại gặp phải tình huống như vậy.

Trên thực tế. Cũng chỉ có chính Đường Tam và Bích Linh mới biết được tại sao Phong Tiếu Thiên lại bị đánh bại thảm như vậy.

Kỳ thật đây là do nhiều nguyên nhân tạo thành. Không chỉ nói phụ trợ từ bọn Hỏa Vũ giành cho Phong Tiếu Thiên không đủ mạnh mẽ, mà còn bởi vì lúc này Đường Tam thật sự quá mạnh mẽ, hơn nữa lại quá khắc chế với Phong Tiếu Thiên .

Đầu tiên, sau lưng Đường Tam có bảy gã đội hữu đồng lòng hợp lực ủng hộ.

Mà sau lưng Phong Tiếu Thiên chỉ có ba người mà thôi.

Cũng đều là dung hợp kĩ, thì tổng số hồn lực thế nào sẽ quyết định mạnh yếu. Không thể nghi ngờ, Đường Tam có ưu thế áp đảo.

Tiếp theo, sai lầm lớn nhất của Phong Tiếu Thiên chính là lần nữa sử dụng tật phong ma lang tam thập lục liên trảm.

Lần đầu tiên khi đối mặt Đường Tam sử dụng, không thể nghi ngờ đã khiến Đường Tam có áp lực cực lớn. Nhưng sau khi trận đấu kết thúc, thì sao Đường Tam lại không cẩn thận nghiên cứu một chút về kỹ năng của đối thủ chứ?

Trải qua nghiên cứu cẩn thận, Đường Tam lập tức hiểu được tật phong ma lang tam thập lục liên trảm cùng Loạn Phi Phong chùy pháp của mình đều có một khuyết điểm, một khuyết điểm cùng loại với nhau.

Đó chính là, chỉ cần có thể ngay khi thi triển kỹ năng này mà cắt đứt nó đi, như vậy uy lực của nó căn bản không thể phát huy. Mà phải đợi khi hắn duy trì phát động liên tục, không ngừng tăng lực lượng mới là chỗ sợ nhất của kỹ năng này. ( Loạn Phi Phong Chuy Pháp của ĐT phải liên tục đánh từng Chuy, càng sau càng mạnh do lực các Chuy trước cung cấp )

Đường Tam làm chính là như vậy, bằng vào sự chuẩn xác tính toán của Tử Cực Ma Đồng, vị trí Hạo Thiên Chuy đánh ra, vừa lúc chính là lúc lực lượng của Phong Tiếu Thiên chưa hoàn toàn phát huy tốt nhất. Lấy thủ pháp ám khi Đường Môn của hắn cùng phán đoán chuẩn xác, quỹ tích tất cả động tác của Phong Tiếu Thiên đều bị Đường Tam tính toán trong não, căn bản là không thể né tránh được.

Đây vẫn là kết quả do Đường Tam đã hạ thủ lưu tình, nếu như công kích của Đường Tam không phải là đôi cánh của Phong Tiếu Thiên, mà là tại ngực hắn, như vậy kết quả của Phong Tiếu Thiên chắc chắn chỉ là chết mà thôi.

Chỉ có chính Đường Tam mới rõ ràng thực lực của hắn đạt tới trình độ gì. Bằng vào phụ trợ tăng phúc của Cửu Bảo Lưu Ly tháp, bằng vào hồn lực của đồng bọn trợ giúp, lúc này hồn lực tập hợp vào Đường Tam đã vượt qua bảy mươi cấp.

Cho dù mặt trước đối mặt với một gã hồn thánh trên bảy mươi cấp, hắn cũng không chút nào thất thế.

Dung hợp kỹ tám người mà Đại Sư nghiên cứu ra thì sao Thương Huy học viện có khả năng so sánh được. Loại dung hợp kĩ này cũng không cường đại như võ hồn dung hợp kĩ, nhưng có thể đem lực lượng của mọi người liên tiếp lại, đã như vậy đem tất cả lực lượng tập trung đến một điểm bộc phát mới là lựa chọn tốt nhất.

Mà Thương Huy học viện lúc đầu sai lầm lớn nhất chính là đem liên tiếp lực lượng của bảy người thi triển một kỹ năng kết giới cùng loại. Lúc này mới bị tử cực ma đồng Đường Tam phá.

Sai lầm cùng loại sẽ không xuất hiện tại trên người của Sử Lai Khắc Thất Quái, Đại Sư không cho phép sai lầm như vậy xuất hiện tại trên người các đồ đệ mình.

Bởi vậy, ngay lúc hồn lực của bảy người ngưng tụ lại cùng một chỗ, đều được Cửu Bảo Lưu Ly Tháp tăng phúc, thực lực của Đường Tam lúc này đã đạt tới trình độ rất kinh khủng.

Hạo Thiên Chuy đã đánh bay Phong Tiếu Thiên một lần nữa lại xuất hiện lại trong tay trái của Đường Tam. Chuy thể cũng không có biến đổi lại thành nhỏ. Lúc này Đường Tam đang nắm trong tay, Chuy thể so với người hắn còn muốn to hơn.

Nhưng tay trái của hắn lại ổn định một cách thần kỳ. Thần Phong học viện đương nhiên không muốn vì vậy mà bỏ cuộc, Hỏa Vô Song cùng hai tên đội viên của Thần Phong học viện đồng thời vọt ra, tại phía sau bọn họ, Hỏa Vũ cũng đang tập trung lực lượng để công kích lần thứ hai.

Hai mắt nhắm lại, Tay nắm Hạo Thiên Chuy của Đường Tam chậm rãi giơ lên, quang mang trên thân Chuy khổng lồ đột nhiên bộc phát ra, quang thải màu vàng nhạt vô cùng chói mắt, giờ khắc này, phảng phất như có âm thanh vô cùng mạnh mẽ đang điên cuồng rít gào.

Mà chính Đường Tam, giống như là một phần tử của chiếc Chuy, cả người tựa hồ cùng với Hạo Thiên Chuy dung hợp làm một thể.

Chứng kiến một màn này, ngay cả giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông cũng có chút ngồi không yên, thần sắc trong mắt không khỏi lóe lên một tia kinh nghi. Một màn trước mắt đối với nàng mà nói lại rất quen thuộc.

"Khí hồn chân thân." Trữ Phong Trí ngồi bên người Bỉ Bỉ Đông kinh hô lên tiếng.

Hồn sư Thú Vũ Hồn đạt tới bảy mươi cấp thì Chính mình có hồn kỹ của Hồn Hoàn thứ bảy tất nhiên là vũ hồn chân thân, hóa thân thành bản thể giống vũ hồn của chính mình, như vậy chính mình có được lực bộc phát rất mạnh, thực lực tăng cường thêm vài lần.

Mà tình huống của hồn sư khí vũ hồn lại không giống với thú hồn sư, hồn kỹ thứ bảy của bọn họ chính là khí hồn chân thân. Để chính mình thành linh hồn của khí vũ hồn, có thể làm cho uy lực của khí vũ hồn đạt tới mức cao nhất.

Nếu bản thân có khí vũ hồn kinh khủng, như vậy khí hồn chân thân khi bộc phát ra khi chiến đấu càng thêm kinh khủng.

Thú hồn sư trước khi đạt tới bảy mươi cấp, không thể nghi ngờ là so với Khí hồn sư mạnh hơn một chút. Mà sau này khi đạt tới bảy mươi cấp, khí hồn sư bằng khí hồn chân thân, ngược lại thì mạnh hơn.

Ai có thể nghĩ đến, là tại giải quyết chiến cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục lại gặp phải khí hồn chân thân mà trong hồn sư giới cũng ít có, hơn nữa khí hồn được phát động chính là Hạo Thiên Chuy được xưng là khí vũ hồn mạnh nhất toàn đại lục.

Kỳ thật ngay cả Đường Tam cũng không nghĩ tới chính mình lại cũng có khả năng phát huy ra uy lực của khí hồn chân thân. Khi hồn lực của hắn được gia tăng đến hơn bảy mươi cấp, ngay lúc tay hắn nắm lấy Hạo Thiên Chuy, hắn làm như vậy gần như là vô ý thức.

Lực lượng mạnh mẽ không ngừng từ bản thân hắn cùng Hạo Thiên Chuy phát ra hình thành nên một vòng tuần hoàn kỳ dị, phảng phất như lực lượng này có thể phá cơ thể hắn mà ra ngoài.

Hạo Thiên Chùy cầm trong tay bắt đầu xuất hiện biến hóa, nguyên bổn thân chuỳ màu đen đã hoàn toàn biến thành màu vàng nhạt chói sáng, thân chùy nhanh chóng thu nhỏ lại cho đến khi dài ước một thước năm, đầu chùy lớn như thùng nước mới ngừng.

Ngay lúc này, Đường Tam chính mình trên người cũng bao trùm một tầng quang mang màu vàng nhạt, hắn cùng với Hạo Thiên Chùy trên người phóng thích hơi thở giống nhau.

Đường Tam nâng chùy bằng một ngón tay, một đoàn quang ảnh màu vàng lợt trước người Đường Tam trong nháy mắt phóng đại, tựa hồ hình ảnh Hạo Thiên Chùy phóng đại ra vô hạn.

Ầm ầm nổ vang, phía Hỏa Vô Song ba người đang lao đến, cơ hồ bị ném ngược lại, bay thẳng ra ngoài hơn trăm thước, rơi xuống dưới chân núi.

Đứng trước chùy ảnh kinh khủng, tựa ngay cả hỏa vũ cùng hai gã phụ trợ hệ hồn sư khác cũng bị đánh sâu vào, tựa như biến thành mấy cái hồ lô bình thường bay ra ngoài, đừng nói có thể tái thi triển hồn kĩ, thậm chí không có cơ hội ra tay, ngay cả nửa phần chống cự đều không thể làm được.

Hạo Thiên Chùy, thiên hạ đệ nhất khí võ hồn, há có thể là hư danh được sao? Ngay lúc này, cho dù là ở đây là Phong Hào Đấu La, trong mắt đều tràn ngập quang thải trong suốt, thậm chí là Giáo hoàng trong đại điện và mấy tên lão giả cũng chậm rãi ngẩng đầu.

Đây là bảy mươi cấp thể hiện ra uy lực khí hồn chân thân của Hạo Thiên Chùy - trấn môn võ hồn của đệ nhất tông môn võ hồn giới.

Nguyên bổn một tay cầm Hạo Thiên Chùy hiện giờ Đường Tam đổi thành hai tay, không biết tại sao, mặc dù đã đánh bại đối thủ, nhưng hắn hiện tại trong lòng lại sinh ra một cỗ du͙© vọиɠ mãnh liệt.

Du͙© vọиɠ thi triển Hạo Thiên Chùy, dục vong dùng Loạn Phi Phong chùy pháp thi triển nó

Nửa xoay người, Đường Tam tay phải cầm một vật màu vàng lợt chính là Hạo Thiên Chùy đang chuyển động nhẹ một lúc, trong tai hắn đột nhiên vang lên một âm thanh trầm thấp, nhưng lại tràn ngập lực lượng,

"Dừng. Thu lại lực lượng. Thu hồi vũ hồn."

Âm thanh nọ mang theo một loại mị lực kì dị, kéo Đường Tam một lần nữa đem Hạo Thiên Chùy thu hồi trước người. Quang thải màu vàng nhạt từ trên thân chùy mạnh mẽ tản ra, bay nhanh quay về trong cơ thể của Đường Tam .

Mà thân Hạo Thiên Chùy cũng lặng yên khôi phục lại nguyên bộ dáng tiểu hắc chùy .

Nếu như không phải nó mới vừa rồi vung lên ra oai, sợ rằng không ai có thể nghĩ ra một tiểu cây chuỳ đen bóng, cư nhiên có thể phát huy uy lực khủng bố đến như vậy.

Đường Tam trên mặt thần sắc xuất hiện biến hóa rõ ràng, từ ngạc nhiên ngắn ngủi biến thành thống khổ, hắn rõ ràng cảm giác được, linh hồn của chính mình tựa hồ bị rút cạn, sau đó lại lặng yên một lần nữa rót vào trong cơ thể. Ngay lúc này, hắn đột nhiên hiểu ra một việc.

Sử dụng Hạo Thiên Chùy khí hồn chân thân, tiêu hao không chỉ là hồn lực bản thân, đồng thời còn có linh hồn của chính mình. Một khắc này, là linh hồn chính mình cùng Hạo Thiên Chùy trong lúc đó dung hợp, mới có thể sinh ra khí hồn chân thân chính thức.

"Thu." Đường Tam miễn cưỡng cố nói ra một chữ.

Sử Lai Khắc Bát Quái bảy người khác lúc này mới đồng thời thu lực, chín vầng sáng chậm rãi lui lại.

Lúc này quang mang hoàn toàn quay trở vào trong Cửu Bảo Lưu Ly Tháp, Áo Tư Tạp không muốn rút tay ra khỏi bộ ngực mềm mại, tám người cơ hồ đồng thời thở dài một hơi. Nhìn trận đấu tưởng như chấm dứt một cách đơn giản, thế nhưng bọn họ trên người mồ hôi đã thấm ướt hết áo.

Ngay khi hai chân Đường Tam tỏ ra một chút run rẩy, Đái Mộc Bạch từ phía sau vội vã tóm lấy đầu vai hắn, mới có thể ổn định thân thể của hắn.

Lúc này Đường Tam, giống như một người mới từ trong nước đi ra, cả người đã bị mồ hôi làm ướt đẫm .

Nhưng hắn trong tâm thật là sung sướиɠ .

Không có sử dụng qua cái loại lực lượng này, vĩnh viễn cũng không có cách hiểu được sự kinh khủng của nó. Nhưng Đường Tam hiện tại biết rồi, hắn lần đầu tiên chính thức cảm nhận được sự kinh khủng của Hạo Thiên Chùy.

Hắn trong lòng rất nôn nóng, bởi vì hắn không thể át chế được suy nghĩ, nếu như thi triển khí hồn chân thân và sử dụng Loạn Phi Phong chùy pháp, đến tột cùng sẽ có uy lực như thế nào.

Đây mới là thiên hạ đệ nhất tông. Hạo Thiên tức là thực lực a!

Trận đấu chấm dứt so với dự đoán còn nhanh hơn nhiều. Thậm chí làm rất nhiều người hiện tại còn chưa có phục hồi tinh thần lại.

Mỗi người ăn một cây khôi phục đại hương tràng do Áo Tư Tạp tại chế tạo trước trận đấu, Sử Lai Khắc Bát Quái lúc này nhận được kết quả. Đứng giữa sân đấu, Hồng Y giáo chủ không thể không tuyên bố. Trận chung kết ngày mai, Sử Lai Khắc học viện đánh với Võ Hồn điện học viện.

Chờ cho mọi người trước tiên ngồi xuống, tiếp tục ăn khôi phục hương tràng của Áo Tư Tạp, đồng thời đem Giáng Châu cũng kêu vào trong phòng, phát động ra quầng sáng khôi phục, trợ giúp mọi người khôi phục hồn lực.

Trận đấu nhìn qua có vẻ chấm dứt một cách dễ dàng, mặc dù Sử Lai Khắc Bát Quái cũng không có bất cứ ai bị thương, nhưng hồn lực của bọn hắn vận chuyển cũng tuyệt đối không ít, nhất là Đường Tam sử dụng khí hồn chân thân, cơ hồ càng tranh thủ toàn bộ hồn lực.

Nhìn mọi người, sắc mặt Đại sư có vẻ có chút trầm ngưng, hướng Đường Tam nói: "Ngày mai quyết đấu , hồn lực của ngươi có khả năng khôi phục đến tốt nhất trạng thái chứ?"

Đường Tam không chút do dự đích gật đầu, "Không thành vấn đề. Ta nơi này có thực vật giúp đỡ khôi phục , khôi phục hồn lực tuyệt không thành vấn đề."

Sắc mặt Đại sư buông lỏng vài phần, thở dài một tiếng, nói: "Kế hoạch không theo kịp biến hóa, ta tính sai mất rồi."

Mọi người có chút kinh ngạc nhìn hắn, đối với bọn họ mà nói, chiến thắng Thần Phong học viện trận này có thể nói là lắng toàn thắng không hề lo, bọn họ không rõ Đại sư tại sao còn có thể nói như vậy.

Đại sư trầm giọng nói: "Nếu như sớm biết rằng Tiểu Tam có thể dưới tình huống thất vị nhất thể dung hợp kĩ xuất ra khí hồn chân thân để thi triển Hạo Thiên Chùy, trận hôm nay đáng lẽ liều mạng tiêu hao lớn một chút, cũng không nên để các ngươi sử dụng cái kỹ năng này. Có Hạo Thiên Chùy khí hồn chân thân, đối chiến Võ Hồn điện học viện chiến đội, ta cơ hồ có mười thành nắm chắc. Nhưng hiện tại đã để bại lộ, thực sự không ổn."

Đái Mộc Bạch nói:" Đại sư, tại sao lại không ổn? Chẳng lẽ một đêm thời gian, Võ Hồn điện chiến đội có thể nghĩ ra cách phá vỡ chiến thuật thất vị nhất thể dung hợp kĩ của chúng ta ?"

Đại sư lắc đầu," Không phải là như thế này. Các ngươi không nên quên, đối thủ các ngươi ngày mai sắp sửa đối mặt, sau lưng là Võ Hồn điện, nơi có được thế lực hồn sư cực mạnh làm hậu thuẫn. Võ Hồn điện cường giả vô số, Phong Hào Đấu La cũng không biết có mấy vị, tất cả bọn họ nghĩ chả lẽ không ra phương pháp nào? Càng huống chi, Tiểu Tam tại trong khoảng thời gian ngắn, cũng không có thể tái thi triển ra khí hồn chân thân. Nếu không nói, đối với thân thể của hắn sinh ra tổn thương không cách nào đoán trước, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến tương lai hắn."

"Khí hồn chân thân cùng võ hồn chân thân thu được hiệu quả ngang nhau bằng những cách khác nhau. Nhưng điểm đáng sợ nhất của khí hồn chân thân chính là đem linh hồn của chính mình cùng khí vũ hồn hòa hợp nhất thể, là tiêu hao linh hồn lực. Khi Tiểu Tam thi triển, hồn lực có thể mượn từ trên người các ngươi, nhưng tiêu hao linh hồn lực lại là của chính hắn. Lấy thực lực hiện tại của hắn, linh hồn còn xa mới đủ duy trì. Nếu như liên tục hai ngày thi triển kỹ năng như vậy, trăm phần trăm sẽ tạo thành thương tổn đối với linh hồn. Nhẹ thì trí nhớ giảm sút, trở nên chậm chạp. Nặng thì trực tiếp biến thành ngu ngốc. Bởi vậy, khí hồn chân thân ngày mai tuyệt không khả năng sử dụng lại. Thất vị nhất thể dung hợp kĩ cũng vậy. Các ngươi phải nhớ kỹ, bây giờ kỹ năng của mình đã bị địch nhân hoàn toàn hiểu rõ, đầu tiên nhất định phải tạo ra biến hoá. Chỉ có thông qua biến hóa, mới có thể làm loạn tiết tấu của đối thủ, đem quyền chủ động nắm giữ trong tay mình ."

Áo Tư Tạp có chút lo lắng hỏi:" Đại sư, chúng ta đây ngày mai nên làm cái gì đây? Cho dù chúng ta có thể bảo trì tốt nhất trạng thái nghênh chiến, nhưng là hồn lực của đối thủ so với chúng ta cao hơn nhiều lắm, lại có võ hồn dung hợp kĩ tồn tại, muốn chiến thắng bọn họ thật sự quá khó khăn ."

Đại sư nhìn về phía Bích Linh và Đường Tam" Khó khăn cũng không đại biểu tuyệt đối, hiện tại các ngươi bắt đầu tu luyện đi, tại chỗ này, ta muốn cẩn thận ngẫm lại chiến thuật ngày mai . Tiểu Tam, Tiểu Linh, hai ngươi theo ta đi ra, ta muốn cùng ngươi một mình nói chuyện."

" Dạ , sư phụ."

Hồn lực Đường Tam và Bích Linh lúc này đã khôi phục vài phần, đi theo Đại sư ra khỏi phòng.

Những người khác cũng không biết Đường Tam, Bích Linh cùng Đại sư trong lúc đó nói gì đó, nhưng bọn họ lại đều hiểu được, ngày mai đánh một trận, hai người không thể nghi ngờ sẽ phải là mấu chốt trong mấu chốt.

Suốt hai canh giờ, Đường Tam, Bích Linh cùng Đại sư thủy chung ở lại trong căn phòng mật đàm, bọn họ thảo luận cái gì chỉ có chính bọn họ mới biết được.

Một đêm nhanh chóng trôi qua.

Sáng ngày hôm sau, Sử Lai Khắc Bát Quái tinh thần tỉnh táo xuất hiện ở tại cửa từ rất sớm.

Dùng qua cơm sáng , tám người thần hoàn khí đủ đứng ở trước mặt Đại sư .

Bởi vì hôm nay là ngày quyết định cho nên Phất Lan Đức cực kỳ nghiêm túc cùng mọi người nói chuyện trước khi bọn họ đi, khiến cho cả đám bọn họ đều bị hắn làm cho cảm động không thôi. Tuy Phất Đức Lan có một vài tật xấu nhưng trong lòng mọi người đều rất kính nể hắn.

Đại sư vỗ vỗ bả vai Phất Lan Đức, ánh mắt trở nên sắc bén hơn ngày thường, hô ," Xuất phát."

Ngẩng đầu mà bước, Sử Lai Khắc Bát Quái đi khỏi chỗ ở, trên ngã tư đường, không ít hồn sư tại hai bên đường yên lặng nhìn bọn họ. Mặc dù ở trong mắt bọn họ, hồn lực của những hài tử có lẽ không tính cái gì, nhưng bọn hắn tuổi còn rất nhỏ, dũng khí bọn họ khiêu chiến Võ Hồn điện học viện chiến đội thật khiến mọi người âm thầm chờ đợi thưởng thức cuộc chiến hồn sư sắp diễn ra.

Ánh mặt trời mang đến Giáo Hoàng điện màu vàng chói lọi, mỗi người ánh mắt đều trở nên ngưng trọng đứng lên, mắt thấy Sử Lai Khắc Bát Quái từng bước đạp trên thềm đá, không khí phảng phất bắt đầu trở nên ngưng trọng hơn.

Cùng xem cuộc chiến hôm qua với Giáo Hoàng là Trữ Phong Trí và ba vị Phong Hào Đấu La đều đã an vị, phần thưởng cho là ba khối hồn cốt, lẳng lặng nằm ở một cái bàn màu đỏ thản nhiên phóng thích quang mang.

Võ Hồn điện học viện chiến đội yên lặng đứng ở nơi đó, một cỗ sát khí mãnh liệt mà lạnh như băng tựa như lưỡi dao sắc bén bức thẳng Sử Lai Khắc Bát Quái. Dưới áp lực khổng lồ này đè xuống, tiếng bước chân leo núi Sử Lai Khắc Bát Quái rõ ràng trở nên trì hoãn vài phần. Trận đấu mặc dù còn chưa bắt đầu, nhưng song phương giao phong cũng đã bắt đầu rồi.

"Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái chung kết quyết đấu sắp bắt đầu, song phương đội viên chuẩn bị, một phút sau, trận đấu bắt đầu."

Song phương đều tự trở về vị trí cũ, Sử Lai Khắc Bát Quái đem Đại sư vây quanh ở trung ương, Đường Tam đưa tay vào túi Như Ý Bách Bảo Nang, lấy ra tám  phiến lá cây màu xanh bích, chính mình ăn một lá, còn thừa đích đưa cho Sử Lai Khắc Bát Quái mỗi người một lá.

Sử dụng Long Chi Diệp sau khi dùng chẳng những có thể gia tăng tốc độ chữa thương, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hồn lực hồi phục rất nhanh , đồng thời cũng có thể đủ giúp tinh thần càng thêm tập trung. Lúc này ăn trước trận đấu, chính là vì trong trận đấu có thể giúp thời gian bảo trì trạng thái toàn thịnh kéo dài hơn.

" Tiểu Tam." Đái Mộc Bạch nhìn về phía Đường Tam.

Đường Tam kiên định đích hướng hắn gật đầu," Yên tâm đi, ta không thành vấn đề. Các ngươi có vấn đề gì không?"

Đại sư dẫn đầu giơ lên tay phải chính mình, Sử Lai Khắc Bát Quái mỗi người cũng đồng dạng giơ tay lên, tám cánh tay hướng lên cùng một chỗ, đồng thời phát ra một tiếng hét lớn rung trời ." Tất thắng."

Đúng vậy. Tất thắng, đây là bọn họ tín niệm duy nhất .

Bên kia, Võ Hồn điện học viện chiến đội đột nhiên nghe được Sử Lai Khắc học viện bên này đích hét lớn tiếng, đội trưởng Tà Nguyệt không khỏi bĩu môi, cười lạnh một tiếng," Tất thắng sao? Hôm nay chúng ta sẽ cho bọn họ xem một chút cái gì mới là thực lực chân chính. Chênh lệch hồn lực, là khoảng cách không thể vượt qua. Trong chúng ta cho dù là hồn sư cấp bậc thấp nhất cũng ngang cấp với đội trưởng bọn chúng, không sai biệt lắm. Ta muốn nhìn xem, bọn họ dựa vào cái gì để chiến thắng."

Ánh mắt lạnh như băng mà tà dị đảo qua trên người đồng đội, Tà Nguyệt lạnh giọng nói:" Giáo hoàng đại nhân đang nhìn, các trưởng lão đang nhìn. Trận đấu này chúng ta chẳng những muốn thắng lợi, mà là phải toàn thắng, tuyệt không cho bọn hắn bất cứ cơ hội gì. Đường Tam kia, để ta xử lý. Chúng ta là cái gì?"

" Quán---- quân----." Càng thêm mãnh liệt tiếng rống giận dữ từ Võ Hồn điện học viện chiến đội bên này vang lên.

Nhìn từ xa, song phương giằng co không chút nhường nhịn nhau khiến những hồn sư đang xem cuộc chiến dưới chân núi không khỏi đều có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào, ai mà không trải qua tuổi trẻ chứ? Ai mà không có nhiệt huyết chứ? Đối bọn họ mà nói, trận đấu này thắng bại cũng không quan trọng, quan trọng là có thể chứng kiến một hồi đoàn chiến đặc sắc.

Thời gian một phút cũng không dài. Rất nhanh, song phương đội viên theo sau trọng tài đi vào sân đấu. Có lẽ là vì cùng Sử Lai Khắc học viện đối chọi, hôm nay Võ Hồn điện học viện chiến đội cố ý thay đổi một thân đồng phục hỏa hồng sắc, mặt trên thêu kim tuyến lấp lánh, chất liệu rõ ràng rất tốt.

So sánh bọn họ với, Sử Lai Khắc học viện bên kia toàn thân màu xanh biếc, hơn nữa đồng phục mang theo vô số quảng cáo thương hiệu của đội nhìn có vẻ rất buồn cười .

Nhưng là, chưa người nào đi giễu cợt bọn họ, có thể từng bước tiến tới trận đấu này, có thể tiến vào toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh tổng kết tái, không có ai dám nhạo báng bọn họ.

"Trận đấu chuẩn bị, song phương có thể phóng thích võ hồn ."

Làm trọng tài là Hồng Y giáo chủ, khi song phương đứng đối mặt nhau, lập tức tuyên bố.

Song phương mười bốn người đối mặt lẫn nhau, ai cũng không có nói một câu lời, nhưng hơi thở kịch liệt va chạm lại khiến chút ý vị hỏa dược tại trong nháy mắt tăng lên tới cực hạn. Ngay lúc này, cho dù là Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông tôn quý vô cùng hay cường giả đều đem ánh mắt hoàn toàn tập trung trong trận đấu ở nơi này .

Tám người Võ Hồn điện học viện chiến đội cơ hồ đồng thời động, hồn lực mênh mông từ trong cơ thể bọn họ trong nháy mắt bộc phát.

Đứng ở trước nhất là ba người Tà Nguyệt, trên thân từng người đều lóe ra hai vàng, hai tím, một đen năm cái hồn hoàn tốt nhất phối hợp. Ở phía sau bọn họ, bốn người khác cũng đều là hai vàng hai tím bốn cái hồn hoàn tốt nhất trang bị. Ánh mắt mỗi người đều trở nên cực kì kiên nghị. Trong đó đứng ở mặt sau cùng là một gã nam đệ tử rất nhanh lui về phía sau từng bước, trong tay một thanh quyền trượng màu vàng. Không hề nghi ngờ, hắn sở hữu chính là phụ trợ hình khí võ hồn.

Đồng thời khi bọn họ phóng thích võ hồn, Sử Lai Khắc Thất Quái bên này cũng bắt đầu rồi phóng thích. Bảy người dựa theo trình tự, đứng đầu chính là Đường Tam, Bích Linh cùng Đái Mộc Bạch, phía sau bọn họ phân biệt là Chu Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ, cuối cùng là Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp, bày ra một cái trận hình ba- hai-ba.

Cùng trận đấu truớc hoàn toàn bất đồng, lần này, Sử Lai Khắc học viện cũng không có tái thi triển bát vị nhất thể dung hợp kĩ, mà là cực kì bình thường đồng thời phóng xuất ra võ hồn chính mình.

Tám người, toàn bộ đều có bốn hồn hoàn, đương nhiên, người được chú ý nhất, vẫn là Đường Tam  và Bích Linh có được vạn năm hồn hoàn .

Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông nhíu mày, không tự giác hướng tới phương hướng Đại sư nhìn lại, trong lòng thầm nghĩ, Tiểu Cương, ngươi quả nhiên lại biến trận.

Đại sư cũng không có nhìn nàng, chỉ tập trung tinh thần nhìn chăm chú vào tình huống giữa sân, vẻ mặt của hắn không hề còn một chút bình tĩnh, đối với trận đấu này, hắn cũng không có nắm chặt tuyệt đối .

" Trận đấu bắt đầu." Ngay khi tuyên bố trận chung kết toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái bắt đầu, Hồng Y giáo chủ nhanh chóng lui về phía sau, rời khỏi sàn đấu.

Võ Hồn điện học viện chiến đội người thứ nhất động cũng không phải đội trưởng Tà Nguyệt đứng ở đầu, mà là muội muội hắn Hồ Liệt Na.

Nhẹ nhàng tiến bước, Hồ Liệt Na tựa hồ chỉ là thân hình vừa chuyển, cũng đã đi tới trước nhất phương. Một tia thản nhiên tươi cười từ trên mặt nàng hiện ra, theo võ hồn phóng thích, nàng tựa hồ trở nên đẹp, hơn nữa từ sau lưng xuất ra một cái đuôi to lông xù mượt.

Quang mang màu đỏ nhạt từ trên người nàng hiện lên, nụ cười thản nhiên xuất hiện, nhìn về phía Đường Tam, động tác cùng lần trước khi đối phó Thiên Đấu hoàng gia học viện Ngọc Thiên Hằng giống nhau như đúc. Mị lực đặc biệt làm người khác không thể tự kềm chế ý nghĩ muốn ngắm nàng.

Nhưng khiến cho Hồ Liệt Na có chút giật mình chính là, đối mặt với mị hoặc do nàng phóng thích, Sử Lai Khắc Bát Quái cũng không động, ngoại trừ Đường Tam, Bích Linh cùng Tiểu Vũ, năm người kia đều nhanh chóng nhắm hai mắt lại, cũng lấy tay bịt kín lỗ tai, hoàn toàn ngăn cách thị giác cùng thính giác.

Cho dù là kỹ năng mị hoặc tốt muốn kích động ít nhất phải thông qua một trong sáu giác quan: thính giác, thị giác, vị giác, khứu giác, xúc giác, cảm giác mà gây ảnh hưởng. Lúc này, Hồ Liệt Na có thể ảnh hưởng đến Sử Lai Khắc Bát Quái vô phùng chính là thị giác cùng thính giác, Sử Lai Khắc Bát Quái động tác tỉnh táo không thể nghi ngờ khiến mị hoặc của nàng bị mất hiệu quả.

Bích Linh đột nhiên tiến lên trước một bước, hướng về Hồ Liệt Na thản nhiên cười, trên người đệ nhất hồn hoàn kim quang lóe, đôi mắt đã hoàn toàn biến thành màu vàng, Băng Linh Huyền Điểu, đệ tam hồn kỹ, Tinh thần xung kích.

Tuy hồn kỹ khác nhau nhưng bản chất đều là tấn công mặt tinh thần,  ai có tinh thần lực càng mạnh, người đó sẽ chiếm cứ thượng phong.

Mà không cần phải nghi ngờ, Bích Linh có thể nói là bậc thầy trong lĩnh vực này cho nên Hồ Liệt Na dù là hồn Vương cũng không đấu lại nàng, Hồ Liệt Na cơ hồ đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn,lại lui xuống ba bước, sắc mặt một mảnh tái nhợt, hai hàng máu tươi theo chóp mũi tựa như con rắn nhỏ uốn lượn chảy xuôi xuống, hiển nhiên là bị thương.

Ánh mắt khó tin của Hồ Liệt Na nhìn về phía Bích Linh, cùng lúc đó Đường Tam đứng đầu đội hình cũng trở tay tiếp nhận một điểm màu ánh sáng phấn hồng do Áo Tư Tạp vứt tới, bước về phía trước, thẳng đến bên bảy người đối phương, đồng thời, sáu căn Lam Ngân Thảo từ tay phải hắn bắn nhanh ra, phân biệt quấn quanh ở tại bên hông sáu người phe mình. Lam Ngân Thảo khống chế đã triển khai.

Hồ Liệt Na lạnh lùng nhìn Đường Tam tiến lên, trên người năm cái hồn hoàn cực có quy luật đích lóe ra một chút, đầu tiên là màu đen đệ ngũ hồn hoàn, sau đó là đệ tứ, đệ tam, đệ nhị, thẳng đến cuối cùng cái màu vàng đệ nhất hồn hoàn. Mỗi một cái hồn hoàn lúc ba động, trên người nàng hồng quang sẽ trở nên cường thịnh hơn. Phía sau nàng là Tà Nguyệt ở lúc này cũng đã động .

Nguyệt Nhận của Tà Nguyệt cũng không phải một thanh, mà là hai thanh, hai thanh toàn thân màu đỏ, tựa như vầng trăng khuyết, hai tay của hắn phân biệt nắm lấy hai thanh Nguyệt Nhận. Lúc này theo động tác thân thể, hai tay của hắn giang ra, toàn thân từ phía sau hướng tới chính muội muội của mình đánh tới.

Lúc này trong nháy mắt, hai đạo kim quang đồng thời từ quyền trượng trong tay gã phụ trợ hệ hồn sư Võ Hồn điện học viện chiến đội bắn ra, kim quang lóng lánh, bay nhanh dung nhập trong cơ thể Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na .

Quang mang màu đỏ chợt hiện ra, ngay trong lúc đó Tà Nguyệt đánh tới Hồ Liệt Na, tầng hồng quang nọ đưa thân thể hai người bọn họ bao vây ở vào cùng một chỗ.

Cùng lúc đó, tầng hồng quang cũng trong nháy mắt mở rộng ra, tựa như một cái quang cầu khuếch tán, bao quát đến gần nửa diện tích sân đấu.

Đem Sử Lai Khắc Bát Quái hoàn toàn bao phủ ở bên trong. Mà lúc này, khoảng cách của Đường Tam bọn họ còn có chừng mười ba mét.

Quầng sáng màu đỏ không giống như trước cần phải có thời gian để đề thăng, sau khi được đồng bọn phụ trợ, chỉ trong nháy mắt, ánh sáng liền tăng cường tới trạng thái tốt nhất, Võ hồn dung hợp kĩ của Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na, Yêu Mỵ - phát động.

Chiến đội tám người của Võ Hồn điện học viện tất nhiên biết kỹ năng này đã bị Sử Lai Khắc học viện quan sát qua, nhưng bọn họ đối với mình có đầy đủ tin tưởng. Võ hồn dung hợp kĩ cùng Dung hợp kĩ hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Võ hồn dung hợp kĩ không có sơ hở, hơn nữa uy lực cũng khác hẳn nhau. Giống như theo lời của Đại sư, hai gã hồn vương thi triển Võ hồn dung hợp kĩ, trong khoảng thời gian ngắn, uy lực tuyệt đối có thể so với hồn thánh bảy mươi cấp.

Hồng quang lóe ra, vốn là hai người giờ biến thành một, một cái tóc dài phiêu phiêu, cả người nhìn qua không nam không nữ.

Tóc dài đã biến thành màu đỏ, thân ảnh này là từ Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na tạo thành lặng yên vũ động. Hai thanh Nguyệt Nhận phóng lớn chừng gấp đôi, hai cánh tay mở ra mang theo quang mang rực rỡ xung quanh cánh tay. Cùng với hồng quang kia mênh mông dày đặc hơn, thân ảnh này sau khi hợp thể trong nháy mắt đã biến mất ở bên trong hồng vụ nồng đậm. Mà Sử Lai Khắc Bát Quái cũng hoàn toàn bị phiến sương mù dày đặc này bao phủ.

Võ Hồn điện Chiến đội chân chính cũng không có khống chế hệ hồn sư, nhưng năng lực khống chế của bọn hắn từ trước đến nay chưa chắc đã yếu, nguyên nhân chưa được khám phá này, chính là bởi vì Võ hồn dung hợp kỹ Yêu Mỵ.

Đặc điểm lớn nhất của Võ hồn dung hợp kĩ này chính là khống chế, ở trong phạm vi khống chế của kỹ năng Yêu Mỵ, giác quan của mọi người đều hạ thấp 50%, hồn lực bị áp chế 50%. Mọi hành động trì trệ 50%.

Có thể nói, trong nháy mắt liền đem đối thủ đẩy vào bên trong tuyệt cảnh. Hồng vụ dày đặc kia, chính là phối hợp đặc thù năng lượng lệ khí cùng mê huyễn, ngoại trừ gây ra ba loại trạng thái tiêu cực, đáng sợ nhất chính là, tại bên trong hồng vụ, chỉ có Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na thi triển Võ hồn dung hợp kĩ mới có thể nhìn thấy vật. Đột nhiên mất đi thị lực không thể nghi ngờ sẽ làm kẻ khác tâm thần đại loạn, huống chi dưới tình huống thân thể đang suy yếu. Cho dù là đối thủ khác cùng cấp với Tà Nguyệt bọn họ, ngã quỵ trước Võ hồn dung hợp kỹ cũng là bình thường. Hiệu quả của hồn kỹ này đủ để so với đệ thất hồn kĩ của hồn sư thông thường.

Mắt thấy tình huống Sử Lai Khắc Bát Quái bị cắn nuốt ở bên trong hồng vụ không thể thi triển Thất Vị Nhất Thể dung hợp kĩ, trên mặt đội viên của Võ Hồn điện học viện chiến đội cũng không khỏi hiện ra một tia cười lạnh. Mà thần sắc trên mặt của Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông cũng trở nên nhu hòa vài phần.

Chân mày của Trữ Phong Trí nhăn lại, hắn không rõ cục diện trước mắt có phải hay không là do Đại sư an bài, nếu phải thì vì cái gì Đại sư phải làm như vậy đây? Xâm nhập Võ hồn dung hợp kĩ của đối thủ, cũng không phải là một chuyện tốt. Dưới tình huống toàn diện đều suy yếu bọn họ căn bản là yếu thế, còn có thể nào cùng đối phương tranh đấu đây? Bất luận kẻ nào trong Sử Lai Khắc bát quái cư nhiên đều không có ý nghĩ cắt dứt Võ hồn dung hợp kĩ của đối thủ.

Ánh mắt của Đại sư chuyển dời nhiều lần đến trên người Giáo Hoàng Bỉ bỉ đông đang chăm chú xem trận đấu, thầm nghĩ trong lòng. Nhìn không ra ta vì cái gì để bọn họ làm như vậy sao. Lấy yếu thắng mạnh, nhất định phải đánh bất ngờ mới có thể thắng. Võ hồn dung hợp kĩ thì như thế nào? Cho dù là có thể khống chế. Nhưng chỉ là suy yếu khống chế, cũng không phải chỉnh thể biên độ tăng trưởng.

Thân nhập trong phạm vi vụ khí màu hồng, Sử Lai Khắc Bát quái rõ ràng cảm giác được thân thể của mình nặng hơn, cảm giác nhất thời chậm chạp lại, ngay cả giơ tay nhấc chân cũng dường như bị một cái chướng ngại vô hình ngăn cản, trở nên khó khăn rất nhiều.

Nhưng mọi người đều không có kinh hoảng, lúc trước trong nháy mắt bị hồng vụ bao phủ, ngoại trừ Đường Tam và Bích Linh, chiến hồn sư trong sáu người còn lại đem Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp tụ lại ở trung ương. Mà Áo Tư Tạp giống như cái gì cũng không có phát sinh, vẫn như trước không ngừng làm ra hương tràng của mình.

Đang đang, hai tiếng giòn tan vang lên trong hồng vụ, đồng thời vang lên còn có một tiếng kinh hô không nam không nữ.

"Ngươi như thế nào biết phương hướng công kích của ta?"Hỏi ra những lời này, đúng là Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na kết hợp thể.

Hai tay Đường Tam hóa thành màu xanh ngọc. Vừa lúc cặp Nguyệt Nhận lặng yên cắt tới.

Hồng vụ là sẽ không ngăn cản tầm mắt của Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na. Bọn họ từ trên mặt Đường Tam, rõ ràng thấy được một tia mỉm cười. Là người chủ đạo Võ hồn dung hợp kĩ, Tà Nguyệt vội vàng phát lực. Trong tình huống Võ hồn dung hợp kĩ phát động, tổng hồn lực của hắn lúc này cùng Hồ Liệt Na, đã đạt tới ngoài cấp sáu mươi.

Nhưng là, hắn rất tin tưởng lần lực này, nhưng lại phát hiện lực lượng của chính mình dùng đã đánh vào khoảng không, Đường Tam không biết khi nào đã buông tay ra.

Cùng lúc đó, hai tay của Đường Tam đồng thời vũ động, Lam Ngân Thảo liên tiếp ở trên cánh tay hắn giống như sóng gợn rung động mở ra, sáu đạo thân ảnh, đồng thời từ trong sương mù màu đỏ được ném ra.

Ngoại giới nhìn vào lại là một cảnh tượng khác, tiếng kinh hô vừa phát ra, sáu đạo thân ảnh đã từ trong hồng vụ bay lên trời.

Hồn sư bình thường tại trong hồng vụ này, căn bản không thể phân biệt phương hướng, một khi bị bao vây vào trong, sẽ không thể giãy dụa, trừ phi là phi hành hệ hồn sư. Nhưng Đường Tam ở trong đó lại không có dấu hiệu mất phương hướng, trong lúc đối phương còn đang giật mình chưa kịp khống chế Võ hồn dung hợp kĩ, dựa vào Lam Ngân Thảo, lập tức đem lục quái ném ra ngoài phạm vi Võ hồn dung hợp kĩ.

Đây là tính toán của Đường Tam, hắn suy nghĩ chính là để đối phương lơ là, trong phút chốc không kịp thúc dục Võ hồn dung hợp kĩ .

Một tiếng hổ rống từ trong miệng Đái Mộc Bạch phun ra, thân thể ở giữa không trung, đệ nhất hồn kỹ Bạch Hổ Hộ Thân Chướng, đệ tam hồn kĩ Bạch Hổ Kim Cương Biến của hắn đồng thời bạo phát. Thân thể ở không trung rất nhanh chóng bành trướng. Mà mũi chân của Chu Trúc Thanh mượn lực của Lam Ngân Thảo, tăng tốc độ xoay mình, nháy mắt đuổi theo Đái Mộc Bạch, cả người đều lặng yên nằm ở sau lưng hắn.

Hai cánh Hỏa Diễm thật lớn sau lưng Mã Hồng Tuấn xòe ra, Tiểu Vũ lại trực tiếp hướng mặt đất rơi xuống, Sử Lai Khắc Bát Quái lập tức liền tiến vào trạng thái chiến đấu.

Thấy một màn như vậy, trên mặt Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông toát ra một tia cười lạnh. Mà không nam không nữ trong hồng vụ kia hét lớn một tiếng, trong thanh âm tràn ngập khinh thường: "Nghĩ như vậy là có thể thoát khỏi Võ hồn dung hợp kĩ của ta sao?"

Trong phút chốc, hồng vụ chợt khuếch tán, cơ hồ là trong chốc lát toàn thể phương vị liền dời đi, sương mù khổng lồ đem Sử Lai Khắc lục quái vừa mới thoát ra bao phủ lại trong đó. Cho dù là Phượng Hoàng Song Dực nóng rực cháy của Mã Hồng Tuấn, cũng vô pháp đối với hồng vụ sinh ra chút ảnh hưởng.

Nguyên lai, hồng vụ này là từ trung tâm Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na dung hợp thể thả ra, mắt thấy Sử Lai Khắc lục quái thoát ly phạm vi Võ hồn dung hợp kĩ, Tà Nguyệt lập tức buông tha tiếp tục công kích Đường Tam, mà là trực tiếp gia tốc, lấy thân thể phát động hồng vụ, lại đem Sử Lai Khắc Lục Quái bao phủ ở bên trong.

Dưới sự trợ giúp của phụ trợ hồn sư, lần này hắn phân tán diện tích của hồng vụ lớn hơn nữa.

Cơ hồ bao phủ ba phần tư sân, chỉ có khu vực mà những đội viên còn lại của bọn họ đứng là không bị bao phủ.

"Trừ phi các ngươi lại bay, nếu không, muốn thoát ly Võ hồn dung hợp kĩ của ta, đó là không có khả năng."Tà Nguyệt lạnh giọng từ trong hồng vụ phát ra, lần này hắn buông tha tấn công Đường Tam, mà là trực tiếp mò tới hướng về phía Trữ Vinh Vinh.

Không phải nói, chỉ cần biết cho rằng Trữ Vinh Vinh dùng chính là Thất Bảo Ngọc Lưu Ly Tháp, ai cũng đều biết lợi hại của thiên hạ đệ nhất phụ trợ võ hồn, trước tiên làm cho Trữ Vinh Vinh mất đi sức chiến đấu, không thể nghi ngờ sẽ tăng thêm một phần thắng lợi.

Mà ngay lúc Tà Nguyệt đồng thời nhào ra, bên tai lại truyền đến thanh âm của Đường Tam:"Chúng ta liền bay cho ngươi xem."

Bất luận là Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh đang vọt lên ở không trung, hay là những người khác đang rơi xuống mặt đất, trong nháy mắt sau lưng đột nhiên bốc lên một tầng quang mang nhàn nhạt, ánh sáng hóa thành cánh, thân thể của sáu người cơ hồ đồng thời gia tốc, trong nháy mắt liền thoát khỏi phạm vi của hồng vụ, trực tiếp bay lên không trung.

Đúng là Phi Hành Ma Cô tràng của Đại hương tràng thúc thúc Áo Tư Tạp nổi lên tác dụng.

Ngay từ đầu trận đấu, Áo tư Tạp ngay tại không trung làm ra hương tràng của hắn, thứ nhất là kháng phấn phấn hồng tràng, cho Đường Tam và Bích Linh, lúc sau hắn bay nhanh làm ra sáu cái phi hành ma cô tràng, phân ra cho chính mình cùng năm người khác.

Thế nhưng lại bị Cầm Lai Cửu Thiên xuất hiện khóa chặt, làm cho hắn không cách nào vượt qua, muốn đập phá nó thì phát hiện cây cầm này quá cứng rắn, cả người Tà Nguyệt bị đánh bật về sau. Mà Cầm Lai Cửu Thiên run nhẹ vài cái liền trụ vững trên không.

Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh lao thẳng tới tên hồn vương hoả thuộc tính của đối phương, Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ nghênh đón ba gã chiến hồn sư khác.

Lúc này sử dụng, vừa lúc thoát ly khống chế võ hồn dung hợp kĩ năng của đối thủ.

"Điều này sao có thể?" Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông mắt thấy Sử Lai Khắc Bát Quái bay ra, hai mắt không thể tin. Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh lao thẳng tới tên hồn vương hoả thuộc tính của đối phương, Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ nghênh đón ba gã chiến hồn sư khác.

Quang mang Cửu Bảo Ngọc Lưu Ly Tháp của Trữ Vinh Vinh phát sáng, trong phút chốc liền tăng thêm công kích của Mã Hồng Tuấn, gia tăng sự nhanh nhẹn cho Tiểu Vũ.

Bởi vì chưa sử dụng lần nào cho nên mọi người không ngờ đến đến chuyện này.

Bỏ qua một gã phụ trợ hệ hồn sư, là sai lầm lớn nhất của chiến đội Võ Hồn điện.

Lúc này tuy răng chưa phân thắng bại, nhưng chiến cuộc đã không còn ở trong sự khống chế của bọn họ.

Nhìn đến Sử Lai Khắc Lục quái đột nhiên bay ra phạm vi võ hồn dung hợp kĩ của mình, Tà Nguyệt cũng cực kỳ chấn động.

Nhưng giờ khắc này, hắn đành đâm lao phải theo lao.

Đồng thời, ở trong quá trình Võ hồn dung hợp kĩ, là không thể tiếp tục thi triển kỹ năng khác. Giống như mỗi lần sau khi Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh sử dụng tới U Minh Bạch Hổ, đều bị kiệt sức.

Tuy rằng năng lực phi hành của đối thủ làm Tà Nguyệt hiểu rõ ưu thế Võ hồn dung hợp kĩ của mình đã mất, nhưng hắn cũng không thể giải trừ kỹ năng này.

Nếu không, mức độ tiêu hao hồn lực của bản thân cùng Hồ Liệt Na sẽ vô cùng lớn, ngược lại sẽ rơi xuống hạ phong. Hiện tại lựa chọn duy nhất của hắn, chính là xử lý phạm vi khống chế Võ hồn dung hợp kĩ của Đường Tam, cùng Diệp Bích Linh khó chơi kia sau đó tới hỗ trợ những thành viên khác đối phó Sử Lai Khắc học viện.

Tà Nguyệt suy tính, tuy rằng thiếu hai huynh muội của mình, nhưng thực lực bên mình lại không phải Sử Lai Khắc học viện có thể so sánh. Tình hình chiến cuộc tuy rằng không khống chế được, nhưng thắng lợi cũng tất nhiên là của bọn hắn. Thời khắc chính mình đem Đường Tam đánh chết cũng là lúc quyết thắng.

Làm Tà Nguyệt có chút ngoài ý muốn là, ở trong thời gian ngắn ngủi đình trệ, Cầm Lai Cửu Thiên tản ra  vầng sáng màu vàng nhạt nhanh chóng bùng nổ ra bên ngoài, trong vòng bán kính chừng ba thước, những nơi ánh sáng màu vàng nhạt ấy lướt qua, mặt đất liền ầm ầm sụp xuống, khu vực quanh Cầm Lai Cửu Thiên chừng một thước, bầu không khí cũng bị dư chấn vặn vẹo điên cuồng.

Mặc dù không ở nơi bị ảnh hưởng của kỹ năng ấy nhưng Tà Nguyệt  và Hồ Liệt Na cũng cảm nhận được chấn động ấy không phải dạng tầm thường.

Bích Linh cũng không có ý định cho bọn họ có thời gian thở gấp, lập tức dùng Cầm Lai Cửu Thiên tấn công về phía Tà Nguyệt, khoảng cách còn chừng mười thước, hắn đãcảm nhận được một luồng áp lực vô hình đè xuống người mình, cái thứ đồ chơi này chắc phải nặng ít nhất ngàn cân cho nên có thể tránh né mà thôi, nhưng hắn không ngờ Bích Linh chẳng qua là sử dụng chiêu dương đông kích tây mà thôi, mục tiêu của nàng tên hồn sư hỗ trợ kia.

Bởi vì trong tích tắc đã nàng đã dùng Linh Mâu quan sát thế cục đối thủ, phát hiện lỗ hổng mà định giải quyết tên hồn sư phụ trợ kia tuy cuối cùng không loại bỏ được do có một tên mẫn công chạy lại ngăn cản, nhưng dù sao cũng làm cho bọn họ mất một người.

Mọi người trợn mắt nhìn Cầm Lai Cửu Thiên đè bẹp tên hồn sư hơn cấp 40 hệ mẫn công, trong lòng không khỏi đánh giá thực lực của nàng rất cao. Mà Cầm Lai Cửu Thiên cũng biến mất ngay sau đó.

Tà Nguyệt cũng cực kỳ chấn động nhìn Bích Linh nhếch môi cười, còn kịp phẫn nộ thì phát hiện lúc này Đường Tam xuất hiện biến hóa kỳ dị, ở sau lưng Đường Tam ngay tại trước mặt cách đó không xa, sinh trưởng ra tám cái chân dài tráng kiện nanh ác.

Chiều dài của mỗi một cái chân dài có hơn bốn mét, thô như cánh tay, phát ra ánh sáng tím đen, hàn quang từng cái gai nhỏ trên đó lóe lên. Mỗi một cái chân dài đều chia làm hai đoạn, tựa như một đầu trường thương sắc bén đánh đâu thắng đó.

Hồn cốt? Tà Nguyệt trong nháy mắt liền đoán được lai lịch của Bát Chu Mâu sau lưng Đường Tam. Trước trận đấu, bọn họ từng cẩn thận nghiên cứu qua hồn kĩ của Đường Tam. Đường Tam chỉ có bốn hồn hoàn, trừ bỏ hồn kỹ tự sáng chế là Loạn Phi Phong Chuy Pháp của Hạo Thiên tông ra, bốn hồn kĩ của Đường Tam sớm được bọn họ thuộc nằm lòng. Giờ phút này đây, thân thể hắn đột nhiên xuất hiện biến hóa rõ ràng như thế, hiển nhiên không phải hồn kĩ có khả năng tạo thành, giải thích duy nhất, chính là hồn cốt. Theo sau lưng mọc ra, chẳng lẽ là thân thể hồn cốt?

Vốn nghĩ dự định ở trong khoảng thời gian ngắn giải quyết Đường Tam lập tức bị Tà Nguyệt đè ép xuống, tuy rằng hồn lực của đối thủ trước mắt so với chính mình yếu không ít. Nhưng hồn cốt này xuất hiện, không thể nghi ngờ là kéo gần lại khoảng cách của song phương. Hiện tại hắn dựa vào võ hồn dung hợp kĩ làm suy yếu Đường Tam. Tà Nguyệt suy tính, chỉ cần chính mình cẩn thận một chút, chẳng những có thể hoàn thành nhiệm vụ Giáo Hoàng giao phó, còn có thể dư sức lực đi hỗ trợ đồng bọn của mình.

Lúc trước sở dĩ Đường Tam không có nhân cơ hội phát động công kích, là vì muốn lợi dụng thời gian ngắn ngủi ấy phóng xuất ra ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu của mình.

Bát Chu Mâu xuất hiện. Lập tức Đường Tam cảm thấy nhẹ cả người, hiệu quả tăng thêm trực tiếp của Bát Chu Mâu đã đem suy yếu của Võ hồn dung hợp kĩ của đối phương triệt tiêu.

Võ hồn dung hợp kĩ này của Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na chủ yếu là dựa vào dung hợp của Mị Hoặc cùng với hồn lực. Ngày hôm qua Đường Tam cùng Đại sư đã thương lượng, hắn nói cho Đại sư, hắn nguyện ý lấy lực lượng bản thân đến đối mặt hai cường giả này. Cũng không phải nói hắn đối thực lực của chính mình có nhiều tin tưởng, mà chính là vì tồn tại của Võ hồn dung hợp kĩ.

Hắn phán đoán đối thủ khi vừa bắt đầu sẽ ngay lập tức thi triển kỹ năng này.

Sử dụng Võ hồn dung hợp kĩ, Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na sẽ không có thể sử dụng kỹ năng khác, mà Mị Hoặc đối với kỹ năng của Linh Mâu căn bản là không có hiệu quả. Cho nên, Sử Lai Bát Quái  bị ảnh hưởng rất nhỏ so với phán đoán của Tà Nguyệt, bằng vào hai kỹ năng Tinh Thần Trắc Thám và cộng hưởng, tám người bọn họ có thể nhìn chung quanh rõ ràng .

Đây là lần đầu tiên Bát Chu Mâu xuất hiện ở chiến trường sau khi hấp thu năng lượng của hai con Nhân Diện Ma Chu. Ở trong những trận đấu trước, tuy rằng cũng từng lộ ra một lần, nhưng dưới sự khống chế của Đường Tam, hắn thủy chung bảo lưu lại một phần năng lực cường đại của hắn không cho ai biết.

Bốn cái chân nhện phía dưới đem thân thể của Đường Tam khởi động tại không trung, chiều dài Bát Chu Mâu gia tăng đến bốn mét nhìn qua càng thêm kinh khủng, nhất là mặt trên gia tăng thêm gai nhọn, đều mang theo một tầng quang ảnh đẫm lệ, kịch độc ẩn chứa trong đó chính là của Nhân Diện Ma Chu trăm năm cùng Nhân Diện Ma Chu ngàn năm điệp gia, lại trải qua hàn nhiệt hai đại tiên thảo Bát Giác Huyền Băng Thảo cùng Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ của Đường Tam rèn luyện mà thành. Cho dù là Độc Cô Bác, cũng không dám nói chắc chắn có thể giải trừ loại kịch độc này.

Đồng thời, sau khi hấp thu năng lượng của Nhân Diện Ma Chu thứ hai, Bát Chu Mâu của Đường Tam hoàn toàn tiến hóa, chẳng những trở nên lớn hơn nữa. Hơn nữa cũng trở nên càng cứng cỏi kinh khủng. Phụ trợ thêm hai phương diện lực lượng cùng nhanh nhẹn của Đường Tam. Mà tác dụng bản thân của Bát Chu Mâu lại thật lớn.

Trong lúc huấn luyện bình thường của Sử Lai Khắc Bát quái, sau khi Đường Tam phóng thích Bát Chu Mâu, ngoại trừ Bích Linh ra cho dù là Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh thi triển U Minh Bạch hổ cũng vô pháp chiến thắng hắn. Bởi vì, có trợ giúp của Bát Chu mâu, sức bật của Đường Tam liền trở nên cực kỳ khủng bố. Bất luận là công kích bạo phát hay là tốc độ đột phá, cũng là như thế.

Đường Tam cùng Đại sư, chính là muốn kiến tạo một cái bầu không khí như vậy, để Đường Tam đối mặt Võ hồn dung hợp kĩ của Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na, tương đương một mình hắn đối mặt với hai gã cao thủ đã ngoài năm mươi cấp. Dưới điều kiện tiên quyết không thể sử dụng ám khí, cho dù Đường Tam dùng ngoại phụ hồn cốt theo lý cũng chỉ có thể cùng với bọn họ đánh một trận, có lẽ đối phương sử dụng Võ hồn dung hợp kĩ lại trói buộc mình, làm chính mình không thể sử dụng kỹ năng.

Tuy rằng mức độ hồn lực được đề cao, nhưng Đường Tam nhờ vào kỹ năng cùng Bát Chu Mâu, nhưng không phải không cần đánh một trận ngạnh kháng.

Về phần chiến đấu bên ngoài, thì phải xem Sử Lai Khắc lục quái triển khai thế nào rồi.

Hổ trảo của Đái Mộc Bạch bắn ra, phát ra tiếng nổ đùng âm vang của kim chúc, lao thẳng tới Diễm ở phía dưới.

Là một trong thành viên thế hệ đầu của Võ Hồn điện hoàng kim, năng lực thực chiến của Diễm cực kỳ xuất sắc, tuy rằng mắt thấy Sử Lai Khắc lục quái thoát ly khống chế Võ hồn dung hợp kĩ của Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na, nhưng không có nửa phần kinh hoàng mà chỉ huy mọi người chiến đấu dù sao lợi thế vẫn nghiêng về phía họ, có điều khi gặp Bích Linh có thể ở trong hồng vụ mà sử dụng Cầm Lai Cửu Thiên giúp đồng bọn giải quyết một người trong số họ nhanh đến nổi bản thân trở tay không kịp trong lòng không khỏi giật mình nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần.

Quần áo trên thân thể nháy mắt nát vụn, cơ thể của Diễm hở ra tựa như đá hoa cương, trong phút chốc, thân thể hắn đã bành trướng hơn ba thước, so với Đái Mộc Bạch sử dụng Bạch Hổ Kim Cương Biến còn muốn lớn hơn rất nhiều.

Bốn người còn lại trong Võ Hồn điện chiến đội học viện, ba gã chiến hồn sư tiến lên trước một bước, nghênh đón Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ. Mà luồng sáng phụ trợ của gã phụ trợ hệ hồn sư kia dừng ở trên người của Diễm.

Hổ chưởng mở ra, mang theo cơ khí sắc nhọn, như một lưỡi dao sắc bén, Đái Mộc Bạch đánh về phía Diễm.

Hai đấm Diễm xoay ra, cả người giống như gió xoáy bình thường không chút nào yếu thế hướng lên nghênh đón.

Ầm ầm nổ tung, Đái Mộc Bạch theo tiếng nổ rút lui, trực diện va chạm, hắn dĩ nhiên bị Diễm đánh bay ngược ra hơn bảy, tám thước.